Xin chào các bạn độc giả mình là Dương Mộng tác giả của tác phẩm "Thanh xuân của tôi bây giờ đã có em" đây. Xin giới thiệu với mọi người đây là tác phẩm đầu tiên của mình cho nên mong các bạn có thể góp ý cũng như ủng hộ tác phẩm này của mình
Một số lưu ý nhỏ cho các bạn độc giả yêu quý:
"Thanh xuân của tôi bây giờ đã có em" được viết bởi Dương Mộng, tình tiết truyện và ý tưởng đều được tác giả lên kế hoạch và giữ kín trong tay
Tác phẩm lần này sẽ có quan hệ với một số tác phẩm về sau của mình. Và dự kiến tác phẩm tiếp theo sẽ xuất hiện là tác phẩm của cô bạn thân của Kiều Mộng Vân
Đây là một bộ truyện thanh xuân vườn trường và sẽ được chia ra là hai season với hai thể loại khác nhau
Trong truyện sẽ có xuất hiện của một số nhân vật được lấy cảm hứng từ những người bạn của tác giả nhưng truyện vẫn là hư cấu nha chỉ có một số chi tiết là được lấy từ ngoài cuộc sống đời thực vào
Ngôn ngữ truyện có thể sẽ hơi khó hiểu và phức tạp nhưng mình sẽ cố gắng sử dụng những ngôn từ dễ hiểu và ít hoa mĩ nhất nhưng sẽ có một chút các từ nhạy cảm
Các bạn có thể nói và sửa cho mình những chi tiết mà các bạn thấy không phù hợp để mình có thể sửa và học hỏi được thêm ạ
Và một lưu ý quan trọng đó là: Mình mong các bạn sẽ không lấy ý tưởng, đạo nhái hay mang truyện của mình sang một app hoặc wed nào khác để nhận là tác phẩm của mình
...****************...
Giới thiệu một chút về tác phẩm
Couple: LỤC VIỄN HÀN - KIỀU MỘNG VÂN
"Thế tại sao mày không chết chung với con mụ già này đi đồ con hoang". Tiếng chửi xen lẫn với tiếng khóc của mẹ và em gái, tôi lúc này đã đi học về lại vừa hay nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Không chút do dự tôi chạy đến ôm lấy đứa em gái sắp bị ông ta đánh
*Bốp*
Cái tát mà tôi đỡ hộ cho em gái tôi là một cái tát rất mạnh, giống như là ông ta dùng toàn bộ lực để đánh vào vậy. Lúc đó đầu tôi đập mạnh xuống dưới đất, máu chảy không ngừng
"Anh ba, anh thả em ra đi, anh bị thương rồi" Đứa em gái đang dàn dụa nước mắt cầu xin tôi bỏ ra bởi lúc này đầu tôi đã chảy máu nhưng vẫn bị ôm chặt lấy con bé. Và trước khi ý thức của tôi không còn nữa tôi đã nhìn thấy sự tức giận của mẹ và sự xuất hiện của cảnh sát
Có vẻ như cuộc sống tồi tệ này sẽ chẳng còn nữa
"Thật là hạnh phúc vì thoát khỏi cuộc sống này"
...----------------...
"A Hàn à, anh đang suy nghĩ chuyện gì sao?"
Ở một vườn hoa mới được chính tôi chăm sóc những cơn gió thổi qua thật nhẹ nhàng và có chút dễ chịu, hương thơm cùng với những màu sắc của những bông hoa ở nơi đây rất giống trong tiểu thuyết ngôn tình. Nơi đây thật sự làm cho người khác có một cảm giác thoải mái mà
Tôi đưa bàn tay xuống vuốt ve gương mặt của cô gái đang gối đầu lên chân mình, mỉm cười nói: "Anh đang nghĩ đến một chút chuyện trong quá khứ thôi"
Người con gái đó không ai khác chính là cô gái hàng xóm bên cạnh nhà tôi tên là Kiều Mộng Vân. Tôi biết cô ấy từ lúc chuyển đến thành phố này, lúc đầu tôi không có một chút tình cảm nào với Mộng Vân cả nhưng sau một thời gian tiếp xúc thì tôi nhận ra được bản thân đã rung động với người con gái ấy
Thật lòng mà nói phải trải qua rất nhiều khó khăn chúng tôi mới đến được với nhau, tôi tự hỏi chính mình và rằng: "Đây thật sự không phải là một giấc mơ chứ?" những điều đã trải qua trong quá khứ khiến tôi bị ám ảnh tâm lí một thời gian giờ đây đã được Mộng Vân bù đắp lại tất cả
Kiều Mộng Vân chính là ánh sáng nhỏ cứu rỗi cuộc đời màu đen này của tôi, là thanh xuân của tôi
Bỗng Mộng Vân ngồi dậy nhẹ nhàng hôn lên má tôi một cái, dịu dàng nói: "Bây giờ để em bù đắp lại những tổn thương mà anh đã từng chịu, có được không?"
Sự xuất hiện của em chính là sự bù đắp lớn nhất của anh hãy để anh cùng em, chúng ta bù đắp cho nhau những tổn thương trong quá khứ có được không?
Tôi ôm lấy người con gái của tôi, đầy xúc động mà nói: "Bảo bối, sự xuất hiện của em là sự bù đắp lớn nhất của anh rồi. Cảm ơn em đã luôn bên cạnh anh, thật sự cảm ơn em"