Thanh Xuân Bỏ Lỡ

Chương 80




Thời gian là rào cản trong khá nhiều thứ. Không có gì là vô hạn cả, nó đều có giới hạn trừ thời gian. Nó vẫn cứ trôi đi như vậy dẫu cho vạn vật có biến đổi. Không dừng lại trước bất kì việc gì cả, bào mòn con người, thay đổi họ thành một con người mới. 4 năm du học là con số không lớn lắm những cũng đủ thay đổi Linh Anh từ một con người nhẹ nhàng, dịu dàng nay thành một người quyết đoán, lạnh lùng đến vậy.

Sau khi kết thúc những năm du học của mình, cô ở lại London để phát triển sự nghiệp. Trực tiếp điều hành chi nhánh công ty nhà mình mới mở ở đây. Thời gian mới đầu khá chật vật nhưng sau đó cũng có khởi sắc. Bước đầu đạt được những thành công nhất định, dần dần phát triển lớn mạnh dưới sự điều hành của cô. Đưa nó ngang hàng với công ty chủ quản, tự mình mở rộng thêm quy mô công ty. Nhân sự dưới tay cô không trên dưới 500 người.

Thành công trong sự nghiệp là vậy nhưng đường tình duyên của cô không được như vậy. Khá lận đận và khó khăn. Một phần cũng vì tính cô, nổi tiếng trong giới kinh doanh, biết bao người con trai muốn có được cô làm người yêu rồi. Nhưng không dám tiếp cận vì cái tính phũ, luôn dội cho người ta một gáo nước lạnh khi cần. Thư ký bên cạnh cũng là nữ chứ không phải nam. Thi thoảng Diệp Nhi với Nhật Hoàng có qua đây chơi thôi.

Nói về trong 4 năm qua, cuộc sống của cô không có biến đổi gì nhiều lắm. Đến năm học thứ hai thì có chút sự cố nhỏ. Mẹ cô đột nhiên đổ bệnh, cô ở nước ngoài nghe thấy tin vội đáp chuyến bay về nhà. Về đến nơi mới biết là mẹ cô làm vậy để cô về nhà. Cũng phải một năm qua cô đã về lần nào đâu, gia đình mong ngóng là phải. Không biết nói như thế nào nữa, đành gọi điện cho giáo viên ở trường xin nghỉ 1 tuần vậy. Khoảng thời gian ở nhà, Linh Anh vui vẻ ăn bữa cơm mẹ nấu sau một năm không được thưởng thức hương vị đó.

Nói về trong 4 năm qua, cuộc sống của cô không có biến đổi gì nhiều lắm. Đến năm học thứ hai thì có chút sự cố nhỏ. Mẹ cô đột nhiên đổ bệnh, cô ở nước ngoài nghe thấy tin vội đáp chuyến bay về nhà. Về đến nơi mới biết là mẹ cô làm vậy để cô về nhà. Cũng phải một năm qua cô đã về lần nào đâu, gia đình mong ngóng là phải. Không biết nói như thế nào nữa, đành gọi điện cho giáo viên ở trường xin nghỉ 1 tuần vậy. Khoảng thời gian ở nhà, Linh Anh vui vẻ ăn bữa cơm mẹ nấu sau một năm không được thưởng thức hương vị đó.

Đến năm tư Đại học, một lần nghe qua phương tiện thông tin đại chúng thì cô biết được anh đã về nước và làm tại công ty mình. Việc điều hành suôn sẻ và có nhiều khởi sắc từ khi Tuấn Duy được ba mình trao lại quyền ở công ty. Tiếp nối người cha của mình, anh tạo nên trên thương trường chiến tranh một sự khác biệt nhất định. Dù tập đoàn nhà anh trước giờ vốn luôn có sự cách xa so với trong nước nhưng nước ngoài thì chỉ ở mức ổn thôi. Vào tay anh đã khác rồi. Đối nội đối ngoại đều xuất sắc và thu về cho mình những thành tựu đầu tiên trong sự nghiệp.

Nhìn thấy người con trai mình từng yêu trước kia thành công như vậy, cô mừng cho anh, vẫn hi vọng anh tìm được một nửa của mình trên con đường sau này. Đồng thời cũng khích lệ bản thân phải cố gắng lên thôi, còn mấy tuần học nữa là cô được Tốt nghiệp sớm rồi. Vì thành tích học tập ở trường luôn xếp vào loại Giỏi và có những thành tích nổi bật nên cô được nhà trường xét Tốt nghiệp sớm hơn 1 tháng.

Rời khỏi trường một thời gian dài, trong khoảng thời gian đó cũng là lúc cô chu rèn cho mình những kinh nghiệm, học hỏi từ người đi trước. Về nước ngay sau khi tốt nghiệp, cô theo cha mình học tập ở ngay tại tập đoàn nhà mình. Thử sức với một số dự án nhỏ sau đó là lớn hơn. Từ đó cũng tích lũy cho mình những bài học giá trị trong kinh doanh. Tốt nghiệp từ tháng 4, cô mất khoảng 8 tháng để học tập, rèn giũa khả năng kinh doanh. Đến cuối năm đó, ba cô để cô trở lại London để điều hành chi nhánh bên kia mới mở. Nước đi có vẻ liều lĩnh nhưng cũng là thử thách đầu tiên để cô làm chủ được một công ty của riêng mình. Thời gian đầu khó khăn nhưng không được bỏ cuộc, trải qua 2 tháng gian nan thì cũng có những bước chuyển đầu tiên. Từ đó mà thành công đi lên.

*****************

Về phía anh, cũng như Linh Anh đã hoàn thành chương trình học rất sớm. Cô còn một tháng thì anh còn hẳn bốn tháng. Bay về sớm hơn cô, học tập cũng nhanh và tham gia điều hành sớm hơn. Không ai là không công nhận anh bây giờ cả. Điều đặc biệt hơn cả là lần anh trở về nước, ông nội cũng về để tận mắt nhìn thấy cháu mình tiếp tục xây dựng cơ nghiệp của gia đình, đưa nó vươn tầm xa hơn.