Thanh Xuân Bỏ Lỡ

Chương 36




**************

Tỉnh dậy sau giấc ngủ kéo dài 9 tiếng đồng hồ thì cuối cùng nàng nhà ta cũng đã dậy rồi. Buổi sáng mở đầu cho chuỗi kì thi kéo dài một tuần lận. Mang một tâm thế sẵn sàng, không căng thẳng lo âu xuống nhà để ăn sáng. Mọi sáng cô ăn khá ít, không vì mục đích giữ dáng hay gì nhưng nó thành nếp với cô luôn rồi. Sáng nay phải thi nên Linh Anh ăn nhiều hơn để có năng lượng làm bài thi. Xong xuôi, thay quần áo, xếp sách vở vô cặp rồi đi học.

Sáng nay nắng dịu nhẹ, sải bước đi trên cung đường mà lòng có chút lo lắng, hồi hộp. Cũng phải mà, năm nay là năm đầu tiên cô trải qua kì thi giữa kỳ ở một ngôi trường có những học sinh là nhân tố ảnh hưởng đến tương lai nước nhà sau này. Tự động viên bản thân mình rằng mọi thứ sẽ ổn thôi, không cần quá căng thẳng.

Bước vào sân trường, có vẻ nó im ắng hơn mọi khi. Chắc là do thi đến rồi nên ai cũng tập trung vào ôn tập. Nhất là các anh chị khối 12, năm nay là cuối cấp rồi, có biết bao bài kiểm tra cơ mà. Vừa đi lên lớp vừa nhẩm lại bài, mở cửa lớp bước vô thấy khá đông đủ đấy chứ. Hơi shock trước cảnh này nhưng Linh Anh vẫn đi vào như thường. Đến chỗ ngồi lôi sách vở ra ôn bài chút. Hai môn thi hôm nay không khó, quan trọng là cần có vốn kiến thức.

Nhật Hoàng mọi khi đi muộn là vậy, hôm nay lại đến sớm ghê. Mới sớm ra bị Diệp Nhi dựng dậy cơ mà, đành chịu thôi. Tuấn Duy thì chắc không phải nói, tính dậy sớm rèn vào khuôn lâu rồi. Đúng giờ mà dậy thôi, cần gì báo thức đâu. Sở dĩ đi học sớm là vì muốn tránh đi mẹ mình à. Thi thoảng lại cứ nhắc đến cái vấn đề hôn ước khiến anh đau đầu, không nói được gì.

Với những người có trí nhớ tốt thì bộ môn học thuộc khá dễ. Họ có thể nhớ dai nhớ lâu, kể cả khi bạn có quên đi rồi thì họ vẫn có thể nhắc lại cho bạn nhớ. Tiết đầu, toàn trường vẫn học như thường. Sang tiết tiếp theo là thi môn đầu tiên.

À thì ai nấy đều căng thẳng trong tâm trí nhưng gương mặt thì không thể hiện ra. Có người thì bình thản cả trong lẫn ngoài, mấy đối tượng như vậy thường khá tự tin vào năng lực của mình. Điển hình bây giờ là lớp trưởng, lớp phó học tập và mấy người có lực học nằm trong top 10 của lớp. Họ vô tư lắm, vẫn cười nói vui vẻ trước giờ thi mà.

Trống báo tiết 2 bắt đầu, đồng nghĩa với việc kì thi bắt đầu. Giây phút hồi hộp, căng thẳng chính thức được mở ra. Nhận đề bài trên tay, mắt quét qua một lượt đề thi. Thấy câu hỏi trong đề vừa khít với những gì mình ôn và tìm hiểu, Linh Anh đặt bút làm bài. Phòng thi im ắng đến nỗi một tiếng động nhỏ thôi cũng biết.

Trải qua 30 phút làm bài, hầu như tất cả đã xong, giờ chỉ kiểm tra lại xem đúng sai ở đâu. Tự tin chắc chắn rồi thì nộp bài, Linh Anh lại là người chơi hệ sau cùng. Cứ gần sát giờ mới nộp cơ, khoảng 5 phút cuối cùng, cô đứng dậy nộp bài. Trống báo hết giờ làm bài, học sinh nộp lại bài và chào thầy cô, chuẩn bị cho tiết kế tiếp.

“ Linh Anh có làm được bài không? “ – Diệp Nhi lại gần chỗ cô hỏi.

“ Khá ổn. Chắc không dưới 8,5 đâu. “ – Cô khẳng định chắc nịch.

“ Tớ cũng vậy, bài dễ mà nhỉ. “ – Diệp Nhi cười cười nói.

“ Ừm, tiết sau lại thi đấy. Không ôn gì đi à. “

“ Không lo, môn thi tiếp theo là môn sở trường của tớ mà. “ – Diệp Nhi chắc chắn, tự tin với môn thi kế tiếp.

Linh Anh không nói gì, gật đầu một cái rồi quay sang ôn chút bài. Thực ra cô ôn thuộc làu làu rồi, giờ có ôn cũng không nhồi thêm vô được chữ gì. Cô rủ Diệp Nhi xuống canteen mua ít đồ ăn. Cô lấy một hộp sữa socola, Diệp Nhi lấy một bánh mì, một chai nước ép. Hai người ngồi ăn ngay tại đây. Đôi khi bạn thân là im không nói gì trong một khoảng thời gian dài, khi gặp lại vẫn cười nói như chưa có chuyện gì.

Ăn xong, tay nắm tay chạy về lớp. Hai ông tướng kia vẫn không khác biệt là bao khi rời đi. Nhật Hoàng vẫn đang ngủ, còn Tuấn Duy cũng gục nằm nốt. Kiểu này là tối qua làm việc quá giờ đây mà. Hai cô gái về chỗ nhẹn nhàng, tránh hai người này mà tỉnh thì phiền lắm. À chỉ mình Tuấn Duy thôi chứ Nhật Hoàng cũng bình thường không sao.

Trống báo tiết tiếp theo đã điểm, các học sinh dần dần vô lớp mình để thi môn tiếp theo. Đề thi vẫn nằm trong phạm vi của học sinh nhưng có một số câu hỏi ngoài lề nhằm kiểm tra vốn kiến thức thực tế của học sinh luôn. Khung cảnh không khác gì tiết vừa rồi, im như tờ, không một tiếng động. Trải qua 2 tiết thi căng thẳng, cuối cùng học sinh cũng được thở phào nhẹ nhõm phần nào. Mai vẫn còn hai môn thi khốc liệt đang chờ đợi.

Còn một tiết cuối cùng, nhà trường cho học sinh nghỉ tự do tiết ấy, có thể đi về hoặc ở lại ôn bài cũng được. Linh Anh đi về trước để chuẩn bị cho ngày mai thi tiếp.