Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game

Chương 77: Quy hoạch!




Bao Húc sững sốt nhưng không thấy vui mừng.

"Ây. . . Bùi tổng, tôi không cần. Tôi thấy ở công ty rất tốt."

Đây là lời nói thật lòng của cậu ta.

Ra ngoài chơi? Có thể chơi cái gì?

Không phải vẫn tiếp tục ngồi ở mấy tiệm Internet sao?

Tiệm net sao thoải mái bằng công ty?

Nơi đây mỗi người đều là nhân tài, nói chuyện lại êm tai, cậu cực kỳ thích chỗ này!

Bùi Khiêm đã sớm nghĩ cậu ta sẽ nói như vậy, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc.

"Cậu vậy là không được, hoàn toàn sai!"

"Có câu, đọc vạn quyển sách, đi vạn dặm đường. Thiết kế trò chơi không phải nhắm mắt làm liều, muốn sau này có thành tựu nhất định phải mở rộng tầm mắt!"

"Trong vòng một tháng này, cậu không thể tiếp tục dùng internet. Tiếp theo tôi sẽ để trợ lý Tân lập một hành trình cho cậu, cậu phải đi tham quan toàn bộ các địa điểm du lịch nổi tiếng trong nước, lần lượt đánh dấu từng cái, rồi lại đi khảo sát học tập các công ty game lớn trong nước, làm tăng kiến thức của chính mình."

"Đây là vì điều mà công việc cần, không thể từ chối, hiểu chưa?"

Nhìn thấy Bùi tổng cau mày nhăn mặt, Bao Húc không dám thất lễ, chẳng còn cách nào khác hơn là gật đầu: "Ok Bùi tổng."

Cuộc trò chuyện của hai người khiến mọi người bên cạnh thấy sững sờ.

Đây là nhân viên và ông chủ từ trên trời rơi xuống sao!

Ông chủ phải bắt nhân viên hưởng lương nghỉ ngơi cho bằng được, nhân viên vậy mà tình nguyện ở công ty tăng ca!

Trời ơi!

Thế giới này chắc sai sot chỗ nào rồi!

Lâm Vãn càng thêm cảm động, cô rất hy vọng có thể dùng máy quay phim quay lại cảnh này.

Cô rất lo, lo rằng sau này mình kể với người khác chuyện này sẽ không có ai tin!

Thế nhưng, công ty như vậy, ông chủ như vậy, nhân viên kiểu này là có thật!

Bùi Khiêm dễ dàng bóp chết hai nhân viên ưu tú thì cảm thấy tinh thần thoải mái, cả người đều vui sướng.

Hoàng Tư Bác đã rời khỏi ngành game dưới sự an bài của hắn.

Còn Bao Húc một tháng sau phải du sơn ngoạn thuỷ ở bên ngoài, cũng không thể tiếp tục can thiệp vào hạng mục phát minh mới.

Chờ sau một tháng, Bao Húc trở về, thiết kế bản thảo của hạng mục mới sớm đã viết xong, cũng đã bắt đầu làm, sự sáng tạo quan trọng có tốt cỡ nào cũng không thể phát huy tác dụng!

Đương nhiên, đối với hạng mục trò chơi mới phải làm gì, Bùi Khiêm hoàn toàn chưa nghĩ ra.

Nhưng, trước tiên đẩy hai người kia ra rìa chắc chắn không sai!

Khen ngợi xong nhân viên ưu tú, Bùi Khiêm gọi Mã Dương vào phòng làm việc của mình, những người khác lần lượt trở về chỗ làm việc.

Tiểu Lữ, cũng chính là Lữ Minh Lượng, cảm thấy nhiệt tình công việc của mình chưa bao giờ cao như thế này.

Lần khen thưởng nhân viên ưu tú này, chính là một đợt bơm chất kích thích toàn diện!

Bùi tổng lấy sự thực nói cho mọi người biết, kết quả của việc nỗ lực làm việc là gì.

Chỉ cần nỗ lực làm việc, được bầu nhân viên tốt nhất là có thể nhận được đầu tư từ quỹ ước mơ để thực hiện giấc mộng của chính mình!

Cho dù không được chọn là nhân viên tốt nhất, chỉ là xếp thứ hai cũng có thể nhận được một tháng nghỉ ngơi vẫn hưởng lương!

Loại ưu đãi này, chỉ cần có thật thì cho dù ông chủ có yêu cầu một vạn điều cũng phải làm!

. . .

Văn phòng Bùi Khiêm.

Mã Dương tất nhiên có ý kiến đối với sắp xếp của Bùi Khiêm.

"Khiêm nhi, tuy rằng mày hiện tại là ông chủ của tao, thế nhưng lấy quan hệ của hai ta, tao phải nói thật khuyên giải, mày không thích nghe tao cũng nhất định phải nói!"

"Mày để Lữ Minh Lượng tiếp nhận công việc của Hoàng Tư Bác, tao cảm thấy không thích hợp!"

"Tao cảm thấy Lữ Minh Lượng cũng không năng lực đặc biệt gì , nếu như cậu ta có thể làm trưởng phòng kế hoạch, thì. . . Tao cảm thấy tao cũng làm được!"

"Thời gian gần đây tao cũng tham dự rất nhiều công việc thiết kế, chưa từng ăn thịt heo cũng coi như gặp heo chạy!"

Bùi Khiêm ngồi ở trên ghế hai chân tréo nguẩy, mỉm cười nhìn Mã Dương.

"Yên tâm, hai ta có quan hệ gì, tao có thể bạc đãi mày sao?"

"Lão Mã, tuy rằng ngày hôm nay tốt nhất công nhân không phải chuyện của mày, nhưng ngươi phải tin tưởng, trước sau tao đều coi mày là người mà tao tín nhiệm nhất!"

"Cho nên tao không có sắp xếp cho mày chức vụ quan trọng nào,

Cũng vì tao có nhiệm vụ càng quan trọng muốn giao cho mày!"

"Đây là lĩnh vực phát triển then chốt mà công ty Đằng Đạt hướng đến, tao chuẩn bị giao cho mày tới làm, mày chuẩn bị xong chưa?"

Ánh mắt Mã Dương từ từ sáng lên.

"Thật. . . Thật sao?"

Bùi Khiêm hơi xoay màn hình máy vi tính, chỉ vào tấm bản đồ thành phố Kinh Châu nói: "Đến đây, mày xem."

"Chỗ này, chỗ này, còn có chỗ này. Đều là vị trí kinh doanh đắc địa của thành phố Kinh Châu, a, còn nằm xung quanh trường đại học của chúng ta, vị trí này cũng không tệ."

"Tao cân nhắc ở mấy chỗ này chọn một nơi tốt nhất, mở một chuỗi tiệm net cỡ lớn!"

"Chuyện này, toàn quyền giao cho mày phụ trách! Mày cảm thấy thế nào?"

Trong mắt Mã Dương lộ rõ sự mê man: "Khiêm nhi, mày nói chức vụ quan trọng. . . Chính là ông chủ dịch vụ Internet?"

Mã Dương cảm nhận được chênh lệch quá to lớn.

Bùi Khiêm chau mày: "Gì mà ông chủ dịch vụ Internet, không phải vậy!"

"Theo sự quy hoạch của tao, đây không phải là một tiệm dịch vụ Internet đơn giản. Nó là tổ hợp tiệm net, trải nghiệm trò chơi, kinh doanh phần cứng, xem phim cùng các loại trải nghiệm tạo thành một trung tâm giải trí cỡ lớn!"

"Mày vẫn chưa lý giải được tầm quan trọng của việc này."

"Nghiệp vụ chủ yếu của Đằng Đạt chúng ta hiện tại đều tập trung vào mảng trò chơi, nhưng chúng ta thiếu cái gì? Thiếu một nơi giao lưu với người chơi!"

"Mục tiêu của Đằng Đạt chúng ta là công ty bá chủ trong ngành trò chơi, giải trí, phần cứng! Mà đây, là một trong những sắp xếp quan trọng của công ty chúng ta!"

"Nhiệm vụ trọng yếu như vậy, tao không yên tâm ai cả. Nhất định phải giao cho mày!"

Nhìn ánh mắt thành khẩn của Bùi Khiêm, Mã Dương xác định, Bùi Khiêm tuyệt đối không phải đang nói đùa.

Hắn nói thật lòng!

Mã Dương hai tay khẽ run: "Khiêm nhi. . . Tao. . . Tao. . ."

Bùi Khiêm vỗ vỗ vai cậu ta: "Cái gì cũng đừng nói, tao đều hiểu."

"Nhưng mà, tao chính là một mình chỉ huy, cái gì cũng không có. . ." Mã Dương lộ vẻ khó xử.

"Mày có tiền, còn muốn cái gì? Mày cảm thấy thiếu hụt nhân tài, đi tuyển thêm! Không cần lo lắng, Đằng Đạt chung ta hiện có gia nghiệp lớn mạnh, hai trò chơi trong tay đều là cây rụng tiền, mày liền yên tâm lớn mật đi làm, có tao cho mày chống lưng, sợ cái gì!" Bùi Khiêm hào hùng vạn trượng.

"Vậy, tao có thể nhận được bao nhiêu dự toán?" Mã Dương hỏi.

"Dự toán? Không có mức cao nhất!" Bùi Khiêm vung tay lên, "Mày muốn bao nhiêu tiền, cứ mở miệng! Có điều, mày cần nói sớm, dù sao quay vòng vốn cũng cần thời gian."

Mã Dương gật mạnh đầu: "Được! Tao nhất định hoàn thành nhiệm vụ!"

"Được rồi, đi chuẩn bị đi. Trước tiên làm một phần phương án tổng quát. Tao nhắc nhở một câu, Đằng Đạt chúng ta muốn làm việc lớn, dù cho làm tiệm truyền thống cũng tuyệt đối không thể như những tiện nét khác, hiểu không?"

"Tiêu chuẩn trang trí cứ lấy công ty chúng ta làm chuẩn, không thể hạ thấp!"

Bùi Khiêm dặn dò kỹ lưỡng.

Mã Dương vỗ ngực: "Yên tâm, cứ tính trên người tao!"

Mã Dương đẩy cửa đi ra ngoài.

Bùi Khiêm nhìn bóng lưng Mã Dương rời đi, không khỏi bồi hồi.

Quả nhiên, người qua đường không thể dựa vào.

Cuối cùng vẫn phải là dựa vào huynh đệ!

(Pháo đàu trên biển ) không đúng mong đợi, nguyên nhân rất lớn từ việc Bùi Khiêm tin tưởng vào hai người Hoàng Tư Bác và Bao Húc.

Nếu như vừa bắt đầu đã giao hạng mục này cho Mã Dương làm, nói không chừng kết quả sẽ khác biệt!

Hiện tại, Hoàng Tư Bác cầm một triệu đi làm chuyện khác, còn Bao Húc bị sắp xếp nhận lương du lịch.

Hạng mục trò chơi giao cho tiểu Lữ, chuyện mở tiệm net giao cho Mã Dương.

Lần trước, Bùi Khiêm vắt hết sức bú sữa mẹ dùng tiền gấp, cuối cùng cũng coi như thua lỗ mất hơn hai mươi nghìn.

Đã nếm qua chút ngon ngọt, thế nhưng không có đã khát tí nào

Thời điểm kết toán kế tiếp, chỉ cần Bùi Khiêm khống chế hệ thống tài chính vừa vặn hai ba mươi vạn, vậy thì trong nháy mắt thu bảy mươi, tám mươi vạn vào túi, ngẫm lại thật sảng khoái!

Đến lúc đó, đồ hệ thống không cho mua, tất cả đều có thể mua không sót thứ gì!