Trong hai ngày tiếp theo, nhờ có sự hỗ trợ của Diệt, Quỷ Quái bắt đầu tấn công Cửu Ưng một cách tàn bạo hơn. Một bên khác, đám Quái Nhất cũng bắt đầu điên cuồng quét sạch tất cả những tổ chức nhỏ có móc nối với Thương Hỏa tại nước L bằng tốc độ không khác gì thu hoạch vụ mùa.
Ngày đầu tiên, phía Tả Dương vẫn không có động tĩnh gì. Cho đến ngày thứ hai, Tả Dương đột nhiên như thể bị mất lí trí, bắt đầu điên cuồng gửi tin đến, hòng thương lượng với Liêm Quân lần nữa.
Liêm Quân tiếp tục giữ thiết lập "phát rồ vì người yêu", tàn nhẫn từ chối đối tất cả những yêu cầu liên lạc của Tả Dương, đồng thời điều động thế lực trong nước, ngoài mặt tỏ vẻ bắt đầu đánh vào Cửu Ưng.
Diệt khiêm tốn nhiều năm, tuy thực lực mạnh, lại độc chiếm sự nâng đỡ từ chính phủ, song chưa từng chủ động sinh sự trong giới. Lần này Diệt bất ngờ khoa trương đánh vào Cửu Ưng, tức thì thu hút sự chú ý của các tổ chức trong nước, Lỗ San - thủ lĩnh Tarantula còn trực tiếp gọi điện đến hỏi thăm tình hình.
Trước những câu hỏi y hệt mấy cô hàng xóm lắm chuyện của Lỗ San, Liêm Quân trả lời một cách hết sức ngắn gọn lão luyện: "Tả Dương động vào người yêu tôi."
"Cậu nói cái gì?" Giọng nói của Lỗ San ngay lập tức cao vút lên, bà ta khiếp sợ hỏi, "Người yêu của cậu? Ai cơ? Cậu có người yêu từ lúc nào vậy? Sao tôi chẳng nhận được tí tin tức nào, buổi hội nghị khi đó hình như cậu cũng không... Gượm đã, là nhóc thuộc hạ mới gia nhập đó?"
"Là cậu ấy." Liêm Quân đáp, nghe như nhắc nhở nhưng cũng như cảnh cáo, "Tranh giành lợi ích thì được, nhưng động vào người của tôi, nằm mơ."
Lỗ San lập tức hiểu ý anh, lặng đi một chốc, sau đó hừ một tiếng, nói: "Đồ quỷ sứ nhà cậu bảo vệ người yêu gớm nhỉ, mà dù sao tôi cũng khinh thường thứ thủ đoạn hãm hại thân thích của người khác như vậy. Bây giờ trong giới ai ai cũng hoang mang vì bị cậu quậy tung lên, cậu tốt nhất nên viện lí do nào cho đàng hoàng vào, nếu không cả đám chĩa mũi dùi vào cậu đấy."
"Tôi biết, cảm ơn cô đã nhắc nhở." Giọng Liêm Quân dịu đi. Anh tiết lộ thêm chút thông tin về Thương Hỏa ở bên này cho Lỗ San, sau đó cúp máy.
Thời Tiến nghe anh giới thiệu mình với người ngoài như thế thì sướng rơn trong bụng, bèn sấn tới hỏi: "Hình như quan hệ của cậu với thủ lĩnh Tarantula khá tốt thì phải?"
Liêm Quân đáp: "Dì Lỗ là bạn của cha tôi, xem như là bậc cha chú của tôi. Giờ đây do vướng phải thế cục trước mắt, tôi và bà ấy bề ngoài chỉ có thể tỏ vẻ bất hòa với nhau, chờ khi mọi chuyện lắng xuống, tôi sẽ đưa em đến gặp bà ấy chính thức."
Đây là muốn đưa về ra mắt phụ huynh ư?
Thời Tiến ngơ ngác, sau đó đột nhiên nhận ra một điều, hình như là đây là lần đầu tiên Liêm Quân nhắc đến chuyện người nhà trước mặt hắn.
Hắn liếc Liêm Quân một cái, rồi lại liếc Liêm Quân thêm một cái nữa, muốn nói gì đó nhưng lại thôi, rồi lại muốn nói gì đó những vẫn cứ nín thinh.
"Có gì muốn hỏi thì cứ hỏi, không cần phải kiêng dè gì cả." Thấy bộ dạng hắn như thế, nét mặt Liêm Quân cũng giãn ra. Anh vươn tay toan ôm lấy hắn, song bị xe lăn cản trở, đành chọn cách khác là cầm tay hắn.
Thời Tiến thấy anh nói như vậy, cho rằng những việc này sớm muộn cũng phải chia sẻ với nhau, bèn cẩn trọng bày tỏ nghi vấn: "Em nghe nói cậu trưởng thành tại Diệt, những việc liên quan đến người nhà cậu, dường như mọi người chưa bao giờ đề cập đến..."
"Bởi vì tôi chẳng còn người nhà nào nữa. Bình thường mọi người khá kiêng dè, cho nên chưa bao giờ đề cập đến." Liêm Quân đáp. Vì đã quen với những chuyện này, nên khi nhắc đến chúng, tâm trạng anh vẫn khá bình thản, "Cha tôi là thủ lĩnh tiền nhiệm của Diệt, ông có được vị trí này là nhờ giành lấy từ thủ lĩnh cũ sau khi mẹ tôi qua đời."
Thời Tiến nghe đến đây, trong lòng có chút mâu thuẫn. Hắn muốn biết chuyện về Liêm Quân, song từ chút nội dung Liêm Quân vừa kể, dường như quá khứ của anh chẳng mấy vui vẻ, nếu nhắc đến chúng, rất có thể sẽ khiến Liêm Quân không vui.
Hắn không muốn làm Liêm Quân buồn.
Liêm Quân nhìn thấu hắn xoắn xuýt, tim như nhũn ra, bèn an ủi: "Không sao, chỉ là chút chuyện xưa cũ mà thôi, kể em nghe cũng được."
Chuyện gia đình Liêm Quân thực chất khá đơn giản. Nói một cách khái quát, cha Liêm Quân từ nhỏ đã trưởng thành trong tổ chức, bằng sự nỗ lực của bản thân, từ từ leo lên vị trí cấp cao, trở thành cánh tay đắc lực của vị thủ lĩnh cũ, sau đó trong một lần làm nhiệm vụ, tình cờ gặp mẹ Liêm Quân – vốn chỉ là người bình thường, thế là nảy sinh ý định thoái ẩn để sống cuộc sống của một người bình thường.
Vị thủ lĩnh cũ ngoài mặt thì ra vẻ cảm thông cho thuộc hạ, giúp cha Liêm Quân thay đổi danh tính, cho ông ấy được sống cuộc sống của người bình thường, nhưng sau lưng lại ngấm ngầm tiết lộ tung tích của cha Liêm Quân cho đối thủ cũ, hại mẹ Liêm Quân lúc ấy đang mang thai bị thương nặng, rồi qua đời không bao lâu sau khi sinh ra Liêm Quân.
Cha Liêm Quân cặm hận cùng cực, nuôi lòng báo thù. Lúc này, vị thủ lĩnh cũ nọ đứng ra che chở cho ông, nói rằng có thể giúp ông. Cha Liêm Quân xúc động rơi lệ, mang Liêm Quân trở về tổ chức, trở thành thanh đao sắc bén nhất của lão thủ lĩnh, không chỉ giúp lão giết chết đối thủ cũ, còn gầy dựng nên một đế chế mới vững chắc.
Kết quả là, sau khi ngồi vững vàng trên "ngai vàng", lão thủ lĩnh vì chột dạ mà mang ý đồ qua cầu rút ván, xé bỏ tấm mặt nạ giả nhân giả nghĩa, lấy tính mạng của Liêm Quân ra uy hiếp, ép cha Liêm Quân tự sát. Cha Liêm Quân bấy giờ mới biết chân tướng năm xưa, phẫn nộ và căm hận tột cùng, biết rõ với bản tính của lão thủ lĩnh, dù cho ông có nghe lời tự sát, Liêm Quân cũng khó lòng sống tiếp, thế là quyết đâm lao phải theo lao, dẫn người đến giết chết lão thủ lĩnh, rồi tự mình ngồi lên rồi vị trí kia.
"... Đại khái câu chuyện là thế. Cha tôi từng do dự có nên gửi tôi cho một gia đình bình thường khác, sống cuộc sống của người bình thường, nhưng giờ đây tôi rất mừng, năm đó cha tôi vì sợ tôi bị kẻ thù của Diệt truy lùng được rồi sát hại, nên đã cố hết sức mình đưa tôi lên vị trí này. Nếu không có nó, có lẽ tôi sẽ không bao giờ gặp được em."
Thời Tiến nghiêng người ôm lấy Liêm Quân, nghiêm túc nói: "Sau này chúng ta là người một nhà rồi."
Ánh mắt Liêm Quân dịu đi, anh trở tay ôm lấy hắn, vỗ nhẹ lưng hắn, đáp một tiếng: "Ừm."
...
Sau khi Diệt ở trong nước bắt đầu thẳng mặt nhắm vào Cửu Ưng, động tĩnh của cả ba tổ chức Cửu Ưng, Quỷ Quái, Diệt tại khu đông nam cuối cùng cũng truyền đi khắp các tổ chức quốc nội khác.
Không ai tiết lộ lý do cụ thể dẫn đến trận chiến giữa ba bên, mọi người chỉ biết rằng ba nhà này đã có một cuộc xung đột lợi ích ở khu đông nam.
Sau khi biết được tin này, thủ lĩnh các tổ chức lớn trong nước bớt nhấp nhổm phần nào. Hóa ra là dính dáng đến lợi ích, chỉ cần không phải Diệt bỗng dưng vô cớ muốn quậy tung lên là được.
Sau khi đã yên tâm, mọi người nhớ tới thái độ hung hăng của Cửu Ưng trong buổi hội nghị, bỗng nhiên thấy thấu hiểu cho cơn thịnh nộ của Diệt. Tả Dương ngông nghênh khiêu khích đến mức đó, Liêm Quân muốn xử gã âu cũng là điều dễ hiểu.
Chuyện đã không liên quan tới mình, mọi người bắt đầu hóng trò vui, thậm chí có tổ chức còn bỏ đá xuống giếng, nhân khi hỗn loạn đạp Cửu Ưng một cú, thế nên tình trạng của Cửu Ưng càng trở nên bết bát hơn.
...
"Chết tiệt!" Tả Dương vỗ mạnh lên bàn, hỏi phụ tá, "Phía Thương Hỏa vẫn không có tin tức gì à?"
Phụ tá đeo vẻ mặt nghiêm nghị, lắc đầu: "Không có ạ."
"Mẹ nó chứ! Gã Monra đúng là đồ đê tiện!" Tả Dương chửi nhỏ một tiếng, biểu cảm biến đổi liên tục. Chợt gã nghiến răng, nói, "Gửi tin cho Lão Quỷ, bảo tao bằng lòng phản bội, giúp chúng tìm người, với điều kiện Liêm Quân phải nhận cuộc gọi của tao!"
Phụ tá nghe vậy há miệng, muốn nói gì đó, song cuối cùng vẫn ngậm lại, chỉ khẽ đáp vâng.
...
Đến ngày thứ ba Thời Tiến "nằm viện", Tả Dương cuối cùng đã gửi thành ý của mình đến. Gã đưa một phần danh sách địa chỉ nơi có khả năng giam giữ những thuộc hạ bị bắt của Lão Quỷ, đồng thời tặng kèm tài liệu về những tổ chức ngầm của Thương Hỏa.
Liêm Quân bấy giờ mới thoả mãn, từ bi hỉ xả nhận cuộc gọi video của Tả Dương.
"Chỉ chút thành ý như thế đâu có đủ." Liêm Quân đi thẳng vào vấn đề, nói, "Tao muốn cái đầu của thủ lĩnh Thương Hỏa, và cả thuốc giải để cứu người yêu của tao."
Tả Dương đã bị đẩy đến bờ vực của sự sụp đổ, bèn quát: "Sao mà được chứ! Gã Monra đó còn xảo quyệt hơn mày, xưa nay chưa từng để lộ mặt với tôi, tôi lấy đâu ra đầu gã cho anh đây? Liêm Quân, anh vừa vừa phải phải thôi!" Thế mà vẫn không chịu đề cập đến chuyện thuốc thang.
"Gã sẽ chủ động liên hệ mày, nhanh thôi." Liêm Quân chặn đứng lời gã, sau đó cúp máy. Anh nhìn về phía Quái Tam đứng gác bên cạnh, ra hiệu Tả Dương đã gửi danh sách và tài liệu qua, đoạn nói, "Đi dẹp sạch mấy tổ chức ngầm của Thương Hỏa, sau đó điều tra cùng với Thuỷ Tức. Chuyển lời cho Lão Quỷ, tạm ngưng chèn ép Cửu Ưng, điều động nhân lực điều tra những địa chỉ này, xác nhận xem người có bị nhốt ở đó không."
Quái Tam đáp vâng, bước về phía trước copy thêm một phần danh sách và tài liệu, rồi xoay người rời đi.
Thời Tiến tha thiết nhìn theo, trong lòng rất đỗi hối hận. Hắn vốn có cơ hội đi mở mang kiến thức cùng bọn Quái Tam, nhưng chỉ vì sự kích động nhất thời của mình, diễn một vở kịch nhỏ, thế nên giờ đây hắn chỉ có thể ngoan ngoãn "dưỡng thương", chẳng chạy đi đâu được.
"Tôi có nhiệm vụ không cần ra khỏi cửa vẫn có thể làm khác cho em đây." Liêm Quân như thể nhìn thấu khát vọng của hắn, đột nhiên mở miệng.
Thời Tiến thoắt cái mắt sáng rực, quay đầu nhìn anh.
Liêm Quân đưa một cái máy tính bảng cho hắn, nói: "Việc học của em lại sa sút rồi, thầy Phùng đã lập kế hoạch học tập mới cho em, khoảng thời gian này dầu gì em cũng nằm không, rảnh rỗi thì học online với thầy Phùng đi."
Thời Tiến: "..."
"Quân thiếu..." Hắn lắp bắp, không mấy hứng thú với chuyện chăm chỉ học tập nỗ lực vì một tương lai tươi sáng.
Ánh mắt chết chóc của Liêm Quân quét qua.
Thời Tiến quyết đoán ngậm miệng, ngoan ngoãn mở máy tính bảng, bắt đầu vào lớp học online của thầy Phùng với vẻ không thiết sống.
Lúc học, thời gian luôn trôi đi rất nhanh.
Chẳng mấy chốc đã qua một tuần, cuộc càn quét tổ chức dưới trướng Thương Hỏa của bọn Quái đã đi đến hồi kết. Trong khoảng thời gian này, Thương Hỏa từng muốn phản công từng nhánh của Diệt tại các khu vực bên ngoài nước L, kết quả lại bị Diệt đã sớm có sự chuẩn bị hoàn toàn chặn đứng.
Việc điều tra tổ chức ngầm của Thương Hỏa phía Quái Tam cũng trở nên thuận lợi hơn nhờ những manh mối Tả Dương cung cấp. Chẳng mấy chốc, căn cứ theo vị trí địa lý và mối quan hệ làm ăn của một số tổ chức ngầm, họ truy lùng đến tận gốc rễ, kéo ra biết bao nhiêu tổ chức ngầm của Thương Hỏa, bắt đầu dẫn người thanh trừng từng cái một.
Tiến độ phía Quỷ Quái cũng rất khả quan, đã xác nhận những địa chỉ mà Tả Dương tiết lộ đều là hang ổ bí mật của Thương Hỏa, song liệu bên trong có giam giữ ai hay không thì cần phải thêm một bước điều tra.
Ba ngày sau, mạng lưới kinh doanh của Thương Hỏa ở nước L tuyên bố sụp đổ, Monra - thủ lĩnh Thương Hỏa cuối cùng đã lộ mặt, chủ động liên lạc với Tả Dương. Để bày tỏ thành ý phản bội, cũng như e sợ Quỷ Quái tấn công lần nữa, Tả Dương liền chuyển phát video cuộc gọi của mình với Monra cho Lão Quỷ, Lão Quỷ lại tức tốc chuyển tiếp cho Liêm Quân.
Monra là người nước T thuộc khu đông nam, mũi cao, mắt sâu, da ngăm đen, râu rậm kín mặt, khó mà nhìn ra diện mạo cụ thể. Sau khi kết nối cuộc gọi, hắn ta liền hỏi thẳng vào vấn đề: "Tại sao Diệt và Quỷ Quái không ra tay với cậu nữa?"
Tả Dương không phải kẻ giỏi nhẫn nhịn, nghe vậy bèn cười khẩy, nói: "Tại sao á? Tất nhiên là vì tao nghĩ cách tự cứu lấy mình rồi. Monra, quan hệ đồng minh của chúng ta đã tan rã, sau này ở khu đông nam, chỉ có một kẻ trong hai ta được phép tồn tại. Dù tao có chết, cũng phải kéo theo Thương Hỏa chúng mày xuống địa ngục!"
Câu dọa dẫm này vẫn có sức nặng đáng kể. Mạng lưới kinh doanh của Thương Hỏa giờ đây đã đứt đoạn, lại bị moi ra không ít cơ sở ngầm, thực lực bị tổn hại, nếu tiếp tục bị Cửu Ưng nhắm vào, chắc chắn sẽ khó mà sống yên ổn.
"Tả Dương, cậu hiểu lầm tôi rồi. Cậu cũng thấy đấy, thời gian qua bản thân tôi cũng gặp cảnh khó khăn, tôi thành tâm muốn liên minh với cậu, mong cậu đừng vì sự bốc đồng nhất thời mà nói ra những lời tổn hại đến mối quan hệ hợp tác giữa chúng ta." Monra giả ngu giảng hòa.
Tả Dương vẫn cười khinh miệt: "Monra à, tao nhận được một tin tức, Thuỷ Tức là tổ chức ngầm của mày. Bây giờ mày nhắc đến thành tâm, tao lại có cảm giác như mày đang sỉ nhục chỉ số thông minh của tao vậy, thậm chí tao nghi ngờ ngay từ đầu mày đã muốn gài bẫy tao rồi."
Liêm Quân vươn tay gửi tin gì đó cho Lão Quỷ, Lão Quỷ xem xong thì nhíu mày, lại chuyển tiếp cho Tả Dương.
Trong video cuộc gọi, phụ tá của Tả Dương đột nhiên xuất hiện trong khung ảnh, khom lưng nói gì đó bên tai Tả Dương. Tả Dương thoáng biến sắc, gật đầu tỏ ý đã biết. Gã nhìn về phía Monra ở đối diện trong video, chợt nở một nụ cười khinh khỉnh rồi ngắt cuộc gọi.
Sau khi cúp máy, Tả Dương lập tức nối máy với Liêm Quân, nói: "Anh bảo tôi nhử gã ta, tôi đã nhử rồi, bước tiếp theo nên làm gì?"
Liêm Quân đáp: "Hiện tại có một cơ hội đôi bên cùng thắng lợi ở ngay trước mắt chúng ta, mày thể hiện thành ý, còn tao đưa ra con bài của tao. Tả Dương, mày tốt hơn hết là đã thật sự phản bội, nếu không những lời tao nói lúc trước... vẫn có hiệu lực đấy."
Tả Dương gian nan lắm mới sống được vài ngày thảnh thơi, nghe vậy liền sợ Liêm Quân lật lọng, đành dằn xuống lòng tự ái mà nói: "Tôi có thể bảo đảm thành ý của tôi. Dù gì Thương Hỏa cũng là 'người ngoài', giữa anh và Thương Hỏa, tất nhiên tôi sẽ chọn giúp anh chứ."
Rõ là khoác lác, song Liêm Quân nói thế cốt cũng chỉ muốn diễn kịch, vì vậy trực tiếp tiết lộ quân át chủ bài của mình: "Long Thế chưa chết, hắn đang ở trong tay tao."
Tả Dương kinh hãi đứng phắt dậy, nói: "Anh nói gì?! Hắn chưa chết?"
Liêm Quân gõ lên bàn, nói: "Tao chỉ muốn nói chuyện với một đối tác bình tĩnh, mong là mày sẽ không khiến tao thất vọng."
Tả Dương nghe vậy giật thót một cái, cố ép mình trấn tĩnh, lại thả người ngồi xuống, ánh mắt nhìn Liêm Quân cứ như nhìn quái vật, nói: "Anh muốn làm gì?"
Liêm Quân không trả lời mà hỏi ngược lại: "Tả Dương, tao xác nhận một lần nữa, mày thật sự không còn giữ mẫu vật những thứ thuốc kia của Long Thế ư?"
Tròng mắt Tả Dương đảo nhẹ, sau đó gã đáp: "Đương nhiên là không còn. Có tổng cộng bốn ống thuốc, hai ống dùng cho nhóc tình nhân của anh, hai ống còn lại rơi trên thuyền, giờ chắc đã chìm nghỉm dưới biển, giờ chỗ tôi chẳng còn ống nào cả."
"Thật sự không còn?" Liêm Quân xác nhận lần nữa.
Tả Dương trả lời chắc nịch: "Thật sự không còn."
"Được, tao tin mày lần này." Liêm Quân vờ không chú ý tới sự biến chuyển trên nét mặt gã, đoạn nói tiếp, "Mày không còn giữ thứ thuốc ấy, nhưng trong tay Monra chắc chắn có. Thuỷ Tức là tổ chức ngầm của Thương Hỏa, những loại thuốc Long Thế chế tạo đều nằm trong tay Monra, chắc chắn gã có mẫu vật. Giờ đây Long Thế ngậm chặt mồm không chịu tiết lộ phương pháp điều chế thuốc giải, thế nên tao nghĩ ra một cách, mà cách này... cần mày thực hiện."
Nghe vậy, cặp mắt của Tả Dương liền lập lòe ánh sáng, nhưng nét mặt vẫn bất động. Gã hỏi: "Thực hiện thế nào?"
Liêm Quân liếc gã một cái, nói sơ qua kế hoạch.
Thuốc là do Long Thế làm, nhất định Long Thế có thể chế được thuốc giải, nhưng hắn ta không muốn, nên hiện tại Liêm Quân nghĩ ra một phương pháp rất tàn nhẫn có thể ép Long Thế bằng lòng, đó chính là tiêm cho Long Thế thứ thuốc y hệt loại thuốc độc mà Thời Tiến đã "bị trúng", sau đó nhốt hắn ta vào phòng thid nghiệm, ép hắn ta phải chế tạo thuốc giải.
Muốn thực hiện kế hoạch này, Liêm Quân vẫn thiếu một đạo cụ quan trọng, đó chính là thuốc. Loại thuốc này chỉ có ở chỗ thủ lĩnh Thương Hỏa - Monra. Vậy nên Liêm Quân nghĩ ra một kế sách, đó là giao Long Thế cho Tả Dương, để Tả Dương báo cho Monra chuyện Thời Tiến trúng độc, để rồi hợp tác với Monra, một kẻ giao người, một kẻ giao thuốc, ép Long Thế phải chế ra thuốc giải, tiếp theo mượn cớ dùng thuốc giải uy hiếp Liêm Quân, lừa Monra tự mình tới đón Long Thế, sau đó chờ cơ hội lấy đầu Monra.
"Nếu kế hoạch thành công, sau khi Monra chết, tao có thể từ bỏ những quyền lợi không chủ ở khu đông nam, tao chỉ cần thứ thuốc trong tay Long Thế và Monra, và cũng có thể không nhắm vào Cửu Ưng nữa." Liêm Quân bày tỏ thái độ của mình, "Nếu mày đồng ý, bây giờ tao có thể lập tức sai người đưa Long Thế đến chỗ mày."
Nghe anh trình bày kế hoạch xong, Tả Dương quả thật vừa bái phục vừa vui sướng, còn mắng thầm trong bụng rằng Liêm Quân đúng là bị tình yêu làm mụ mị đầu óc, song ngoài mặt lại ra vẻ thành khẩn: "Kế hoạch này của anh hoàn toàn có lợi cho tôi, tôi phải đồng ý chứ. Liêm Quân, lần này tôi nhận ân tình của anh, đến khi tôi nắm thóp được Monra, chắc chắn tôi sẽ giúp anh lấy thuốc giải cho bằng được!"
Liêm Quân hơi thả lỏng nét mặt vẻ như đã tìm được cách cứu người, gật đầu nói: "Vậy tao chờ tin tốt từ mày." Nói rồi dứt khoát cúp máy.
Thời Tiến từ đầu buổi đã nép mình trong góc phòng xem Liêm Quân dụ dỗ Tả Dương. Thấy anh ngắt cuộc gọi, hắn vội ném máy tính bảng chứa đầy bài tập trong tay đi, rót một ly nước cho Liêm Quân, hỏi: "Xong rồi à?"
"Xong rồi." Liêm Quân nhận nước, đoạn nói, "May mà có màn kịch của em, nếu không tôi vẫn chẳng thể tóm được đuôi Monra."
"Rõ ràng là do cậu thông minh, nhanh nhạy nghĩ ra cách bắt thóp hai gã đó." Thời Tiến vội vã nịnh hót, sau đó hỏi, "Chuyện cậu muốn giao Long Thế, chú Long có biết không?"
Liêm Quân liền cau mày, miết nhẹ ly nước, đáp: "Chú Long biết, nhưng chú ấy đã quyết định không bận tâm nữa. Sau khi lập ra kế hoạch này, Quái Cửu lập tức báo cho Long Thế chuyện em bị thương bởi thuốc của hắn, ép Long Thế giao phương pháp điều chế thuốc giải ra, nhưng Long Thế nghe xong lại vô cùng phấn khích, đã vậy còn bắt đầu đưa ra một vài yêu cầu rất quá đáng. Sau khi chú Long biết chuyện, chỉ nói một câu: Một mầm họa như hắn, loại bỏ là tốt nhất cho mọi người."
Thời Tiến nghe vậy lặng thinh. Nghĩ đến tính tình của chú Long, hắn thầm thở một hơi dài thườn thượt, rồi hỏi lảng sang chủ đề khác: "À đúng rồi, nhỡ đâu Tả Dương sau khi có được Long Thế lại tráo trở, không làm theo kế hoạch của cậu nữa thì phải làm sao? Chúng ta còn phương án dự phòng nào không?"
"Tất nhiên phải có phương án dự phòng." Liêm Quân đặt ly nước xuống, trả lời chắc nịch, "Nhưng chắc chắn lần này Tả Dương sẽ nghe theo kế hoạch của tôi. Thương Hỏa hãm hại hắn đến mức đó, với tính tình của hắn, không cắn Thương Hỏa một cú thì sẽ không cam tâm. Lần này cả hai kẻ Tả Dương và Monra đừng hòng trốn thoát với tôi."
Buổi tối hôm đó, Quái Cửu tự mình đem Long Thế đi giao cho Lão Quỷ, sau đó để Lão Quỷ chuyển giao cho Tả Dương.
Lúc bị đưa đi, Long Thế vẫn không ngừng kêu gào, ỷ vào việc Thời Tiến bị thương, giở thói tham lam đặt ra đủ thứ điều kiện, tiếc thay chẳng có ai để tâm đến hắn ta, cuối cùng Quái Cửu thấy phiền quá bèn bịt mồm hắn ta lại.
Ngày hôm sau, Monra vì thái độ của Tả Dương mà nghi thần nghi quỷ quả nhiên tiếp tục liên lạc với gã. Lần này có Long Thế trong tay, Tả Dương trở nên thành thật hơn hẳn, cực kì vâng lời Liêm Quân ngó lơ cuộc gọi của hắn ta, trái lại còn thừa cơ Diệt đấu đá với Thương Hỏa mà lén đạp Thương Hỏa một cú.
Mấy ngày sau, khi đã hoàn thành công cuộc thanh trừng thế lực Thương Hỏa tại nước L, Diệt bắt đầu đào sâu vào công việc điều tra tổ chức ngầm của Thương Hỏa do Quái Tam phụ trách, chẳng mấy chốc liền moi ra vài điểm giao dịch ngầm của Thương Hỏa.
Mạng lưới kinh doanh đứt đoạn, điểm làm ăn ngầm bị phá hư, không biết Cửu Ưng nắm được nhược điểm gì của Diệt mà chẳng thấy hai phe xung đột với nhau nữa, Cửu Ưng còn có dấu hiệu phản bội, Monra bị động chịu đòn quá lâu, cuối cùng cũng không thể ngồi yên, đành đổ máu bù đắp những tổn thất lớn trong kinh doanh cho Cửu Ưng, mang theo tấm lòng thành ấy đi gõ cửa nhà Tả Dương lần nữa.
Tả Dương được hời, trong lòng mừng húm, nhưng không để lộ ra mặt. Sau khi nối máy với Monra, gã lạnh lùng nói: "Thế nào? Cảm giác bị Diệt truy đuổi khó chịu lắm nhỉ?"
Với một thái độ chân thành, Monra nói ra những lời hết sức mùi mẫn, trông như thể đang nghĩ cho Tả Dương: "Tả Dương à, tôi thật lòng muốn liên minh với cậu. Tôi đã bày tỏ tấm lòng của mình, và cũng mong cậu có thể thấu hiểu rằng nếu chúng ta thật sự đối đầu với nhau thì kẻ đạt được lợi ích chỉ có thể là đối thủ cũ của cậu - Diệt, cậu đừng để hắn li gián chúng ta nữa."
Tả Dương ra vẻ chần chừ, ngoài miệng lại nói: "Giữa mày và tao đã không còn chút tin tưởng nào nữa rồi, không cần phải lảm nhảm với tao đâu."
Một kẻ tinh ranh như Monra sao có thể không nhìn ra sự dao động của gã? Hắn ta liền tranh thủ "rèn sắt khi còn nóng", vừa đánh tình cảm bài, vừa hứa hẹn lợi ích, từng câu từng chữ đều ngấm ngầm ý đồ moi cho ra bí quyết khiến cho Diệt dừng tay của Cửu Ưng.
Tả Dương cũng so mưu với hắn ta. Hai người đánh qua đánh lại mấy hiệp liền, mãi đến khi Monra cất lời hứa hẹn một chút lợi ích, Tả Dương mới giả vờ bị thuyết phục, nói: "Monra, nói thật với mày, nhược điểm của Diệt trong tay tao thực chất không đầy đủ, nhưng Liêm Quân không biết. Tao cũng không muốn thật sự trở mặt với mày, vì cái nhược điểm ấy, tao còn cần mày hoàn thiện giúp tao, nhưng bây giờ tao đã không thể tin tưởng mày được nữa. Vụ hợp tác này, tao không biết có nên nói với mày không nữa."
Nghe gã nói nhược điểm ấy có can hệ đến mình, Monra liền toan tính trong lòng, dùng hết vốn liếng để thuyết phục gã cho bằng được.
Cuối cùng Tả Dương ra vẻ hoàn toàn xuôi theo, kể với hắn ta chuyện Thời Tiến bị thương và chỉ có Long Thế mới tạo ra được thuốc giải, cùng với chuyện Long Thế đang ở trong tay gã, rồi hỏi Monra Thuỷ Tức rốt cuộc có phải tổ chức ngầm của hắn ta hay không, mẫu thuốc của Long Thế rốt cuộc có ở trong tay hắn ta hay không, nếu có, vậy thì bọn họ có thể tiếp tục hợp tác.
Monra không ngờ Tả Dương lại một mình lén lút đánh một vố lớn như thế. Sau một hồi suy tính chớp nhoáng trong lòng, hắn ta cảm thấy cuộc giao dịch này có thể thực hiện được, bèn sảng khoái thừa nhận chuyện Thuỷ Tức và thuốc thang, tỏ ý mình rất vui được hợp tác với Tả Dương.
Thế là Tả Dương tiện dịp yêu cầu Monra đưa thuốc đến. Monra uyển chuyển nói không được, cho rằng cuộc hợp tác này không thể cứ vậy là xong. Hai người lại đẩy đưa một hồi, cuối cùng Tả Dương gắt gỏng bảo hoặc hai người gặp mặt trực tiếp một lần, hợp tác dựng một phòng thí nghiệm rồi nhốt Long Thế vào đó, đồng thời chế thuốc giải để uy hiếp Diệt, hoặc là cả đám chết chùm.
Monra suy nghĩ rất lâu, cuối cùng đồng ý đề nghị của gã, nhưng yêu cầu địa điểm gặp mặt phải do hắn ta quyết định.
Tả Dương ra vẻ tức tối, dứt khoát ngắt cuộc gọi.
Cứ thế giằng co ba ngày liền, phía Cửu Ưng đã được Diệt và Quỷ Quái tạm thời bỏ qua, muốn dây dưa tiếp vẫn được, song Thương Hỏa lại bị Diệt cắn chặt không tha, nếu tiếp tục dùng dằng như thế, không biết liệu sẽ phát sinh thêm bao nhiêu tổn thất. Cuối cùng Monra thỏa hiệp, gửi tin đến, tỏ ý hai người có thể chọn một nơi trung để đàm phán hợp tác.
Tả Dương lập tức chuyển tin nhắn cho Liêm Quân. Liêm Quân nghĩ ngợi một lúc, mượn miệng của gã nói với Monra: có thể chọn nơi trung gian, nhưng yêu cầu Monra khi gặp mặt phải dẫn theo toàn bộ người của Quỷ Quái đến. Tả Dương đã bị Thương Hỏa hố một lần, để phòng ngừa Thương Hỏa lặp lại chuyện giữa chừng lật mặt hay cướp đoạt quân cờ Long Thế rồi không chịu nhả ra, phía Cửu Ưng cũng phải có một con át chủ bài uy hiếp Diệt và Quỷ Quái, như vậy dù cho Long Thế thật sự bị Thương Hỏa cướp mất, gã vẫn còn vốn liếng để diễn trò.
Lần này Monra không chút do dự đáp ứng yêu cầu của Long Thế. Chuyện đã đến nước này, hắn ta chỉ có thể đáp ứng, giờ đây kẻ không thể tiếp tục dây dưa đã là Thương Hỏa chứ không phải Cửu Ưng nữa.
Nhận được tin, Lão Quỷ kích động hô hào, Liêm Quân cũng thả lỏng nét mặt. Anh nhìn về phía Thời Tiến đang cặm cụi làm bài trong góc, ánh mắt ấm áp hẳn lên. Cá lớn cắn câu, chuyện ở đây cuối cùng đã có thể đặt một dấu chấm hết, anh cũng có thể đưa Thời Tiến rời khỏi cái chốn phức tạp này.