Chương 1 : Ma Vương... Đến
Truyền thuyết kể rằng, ba vạn bốn ngàn năm trước tiên ma giới đại loạn, dân chúng lầm than. Khắp nơi đều là khói lửa đổ nát, địa cầu trở thành địa ngục trốn nhân gian. Kẻ mạnh g·iết kẻ yếu, kẻ yếu sẽ áp bức kẻ yếu hơn.
Thần linh không biết lý do gì mà biến mất, con người trở lên bạo tàn ngang ngược, yêu ma hoành hành tứ phương tám hướng. Chúng sinh thay vì hướng đại đạo chính nghĩa lại đảo loạn pháp tắc điên đảo càn khôn, nghịch sinh cải tử, bất tuân số mệnh.
Năm trăm năm sau đó, đấng cứu thế xuất hiện. Hắn mang trong người lòng dạ từ bi cứu giúp bách tính. Hắn khai sinh thiên địa linh trí, định vạn vật đúng sai, thiết lập sinh tử luân hồi, liên kết vạn tộc chư thiên. Hắn dùng tình yêu cùng quan tâm cảm hóa chúng sinh. Khiến chúng sinh đồng lòng hối cải, tu thân dưỡng tính cùng nhau chống lại thiên địa ma tâm, quy y đại đạo.
Từ đó hắn được nhắc đến như một vị thần, mọi người thờ phụng hắn ca tụng hắn danh và gọi hắn với cái tên “Vô Tiện Đại Vương”.
“Đó là truyền thuyết được kể lại mà các ngươi vẫn hay xem trong hàng ngàn năm qua.” Một lão giả cầm trong tay lịch sử của tiên giới hướng những đệ tử bên dưới kể lại.
Từng cái đệ tử sau khi nghe xong đều khẽ nghiến răng tay đều nhanh nắm chặt lại ánh mắt đỏ ngầu hận không thể ngay lập tức đứng ra.
“Xoẹt...” Một tiếng động vang lên, lão giả cầm trong tay lịch sử lập tức bị hắn xé toạch sau đó lập tức ném xuống đất.
“Phi… ta phỉ nhổ vào. Quả là miệng lưỡi của ma đầu, rõ ràng ba vạn bốn ngàn năm trước, tiên ma hòa đồng, rõ ràng ba ngàn bốn vạn năm trước thế giới tốt đẹp hòa bình. Cái gì mà tiên ma đại loạn, cái gì mà chúng sinh lầm than, cái gì mà địa ngục trần gian. Còn cái gì mà đấng cứu thế. Tất cả đều là hắn tự biên tự diễn, vô liêm sỉ.” Lão đầu giả không nhịn được tại bên trên còn nhổ thêm một bãi nước bọt.
Bên dưới môn đệ cùng chúng đệ tử cũng không kìm được lòng nhao nhao nghị luận chửi bới. Bọn họ đều chưa bao giờ quên năm đó chúng tiên thế nào bị một tên tiểu tử nhục mạ, thiên hạ thế nào bị hắn mang tới chướng khí. Hình ảnh vạn cốt khô lâu tràng cảnh họ chưa bao giờ dám quên đi dù chỉ một giây.
“Trật tự.” Lão đầu giả không giận tự uy đem toàn trường tiếng ồn trấn áp xuống.
“Ta biết rõ các ngươi uất ức. Lịch sử tuy bị tên ma vương đó sửa lại nhưng chúng ta tuyệt đối không bao giờ được quên. Tất cả đều là giả dối. Hừ, hắn… bạo tàn ngang ngược chiếm giữ tiên cung chưởng khống sinh tử, Dùng đạo nghĩa để làm xằng bậy, lợi dụng chức quyền tàn sát chúng sinh để vạn tộc chìm trong khói lửa.
Với những người chính đạo hắn biến họ thành người không ra người, ma không ra ma, trở thành con rối mặc sức thao túng. Với chân tâm tình ái, hắn liền hoành đao đoạt ái, hãm h·iếp nữ nhi, đánh c·ướp thánh nữ trở thành hắn công cụ giải tỏa. Với huynh đệ đồng lòng hắn khích kế ly gián, khiến anh em tàn sát lẫn nhau. Mọi người đều khinh bị gọi hắn là Vô Liêm Sỉ Đê Tiện Đại Ma Vương, hắn liền thay đổi lịch sử tự sửa danh hào. Việc xấu hắn làm thiên hạ cộng lại đếm không hết, thời thế như này chính vì hắn mà loạn. Phụt….” Lão đầu càng nói càng tức giận sau đó đều không nhịn được miệng đều phun ra kim huyết.
“Trưởng lão… ngươi đừng nói nữa. Tên ma đầu đó sớm muộn cũng phải trả giá.”Chúng đệ tử ánh mắt trong tràn đầy sự bi phẫn can ngăn.
“Nói không sai, hừ, mặc dù chúng ta hiện tại không có cách nào để đánh bại hắn. Nhưng các vị đại đế cùng các vị thánh chủ trải qua hơn một ngàn năm tìm kiếm cùng tập hợp đã có thể tìm ra cách để diệt trừ tên ma đầu này. Họ sẽ dùng tính mạng của mình để mở một con đường máu thông về quá khứ thời gian, đồng thời gửi một trăm vị thiên tài về đó để tìm cách tiêu diệt tên ma vương. Nhưng khi cánh cửa thời gian được mở ra, hắn nhất định sẽ biết. Vậy nên… trước khi những người bên trong hoàn thành xong việc, chúng ta nhất định phải tử thủ tại đây, tuyệt đối không để ma đầu đó đi vào trong. Nếu ai tham sống s·ợ c·hết có thể rời khỏi, ta tuyệt đối không ngăn lại.” Trưởng lão lão giả đứng lên nhìn bên dưới các môn đồ cùng vạn tộc đệ tử tràn đầy nhiệt huyết nói.
“Chúng ta không đi, dù hôm nay có phải c·hết tại đây cũng tuyệt đối phải ngăn lại bước chân của hắn.” Vạn tộc đệ tử đều ôm suy nghĩ quyết tử nắm chặt trong tay binh khí, lệ nóng tuôn tràn.
“Nói hay lắm, chỉ cần có thể tiêu diệt được hắn. Về sau vạn tộc đều có thể vĩnh cố an ổn. Chúng ta dù có c·hết cũng sẽ có vô hạn ý nghĩa. Sinh mạng của chúng ta tuyệt đối có thể mở ra tương lai tươi sáng cho vạn tộc.” Trưởng lão lão giả cũng tràn đầy nhiệt huyết cùng cảm động.
Trong lòng bọn họ đều biết rất rõ ràng, ngày hôm nay ở lại đây người nhất định sẽ c·hết. Sống sót hoàn toàn là việc mơ tưởng nhưng họ tuyệt đối không thể lùi. Một khi lùi lại, vạn tộc liền tuyệt đối không có ngày ngóc đầu lên được.
Bên trong đại sơn cấm địa, thập nhị vị Đại Đế cùng ba mươi sáu vị thánh chủ thiên tôn phía sau liền là một trăm vị thiên tài được chính bọn họ tuyển chọn kỹ càng, tuyệt đối không có kẻ phản bội.
Trong đó có cả họ nhi tử, nữ nhi, đồ đệ, cũng có thiên tài tán tu đến từ nhiều chủng tộc khác nhau.
“Lần này trở lại quá khứ để tiêu diệt tên ma đầu, dù thành công hay là thất bại chúng ta đều không thể đem các ngươi trở lại tương lai. Trước khi dòng thời gian kịp thời chữa trị bản thân, các ngươi chỉ có hai mươi năm để hoàn thành nhiệm vụ. Vì các ngươi tại thời gian đó là dị loại, nên sau hai mươi năm sẽ hồn phi phách tán, vĩnh viễn không thể siêu sinh. Công lao của các ngươi cũng sẽ không được thời gian ghi lại. Vậy nên ta tuyệt đối không bắt ép, nếu ai không muốn tham gia liền có thể rời đi.” Tinh Không Đế Tôn sắc mặt nghiêm nghị dẫn đầu các vị đại đế thiên tôn đứng lên hỏi.
“Chúng ta không sợ, chỉ cần có thể trả thù, chỉ cần vạn tộc có thể bắt lấy một tia sinh cơ. Hy sinh cái gì đều không quan trọng. Ta tuyệt đối phải g·iết c·hết hắn. Vì chúng sinh thiên hạ đòi một cái công đạo.” Vạn tộc đệ tử ánh mắt sắc bén đầy dũng cảm, tất cả đều là thiên kiêu, bọn họ không ngại hy sinh bản thân mình. Đều sống mấy trăm năm, bọn họ nhìn thấy quá nhiều huynh đệ đồng tộc, thân nhân của mình dần dần ngã xuống rời họ mà đi. Tất cả đều m·ất m·ạng dưới tay tên ma vương độc ác đó.
“Rất tốt, mặc dù lịch sử đã bị ma đầu bóp méo chỉnh sửa cùng bịa đặt, nhưng những tàn tích vẫn còn đó. Thiên địa không sai, âm dương xoay vần, nhân quả tuần hoàn, thiện ác đồng căn. Trải qua vạn năm tìm kiếm, vạn tộc cuối cùng cũng tìm được khắc tinh của ma vương. Đấng Cứu Thế thật sự.
Hắn là hy vọng cuối cùng của chúng ta, năm đó trước khi ma vương quật khởi, hắn cùng có một địch thủ vô cùng mạnh mẽ, người duy nhất để ma đầu đó cảm thấy uy h·iếp. Hai người bọn họ cuối cùng cũng đã nổ ra một cuộc chiến, nhưng cuối cùng Đấng Cứu Thế đã thất bại và c·hết.
Lần này trở lại quá khứ, nhiệm vụ của các ngươi nhất định phải tìm ra vị cứu tinh. Sau đó phò tá bồi dưỡng hắn, chỉ cần trong hoặc trước trận chiến cuối cùng giữa hai người, Đấng Cứu Thế có thể g·iết c·hết Ma Vương, tương lai cũng sẽ được thay đổi.”Tinh Không Đế Tôn nhanh chóng đem nhiệm vụ lần này nói cho toàn bộ mọi người.
“Tinh Không Đế Tôn, tại sao chúng ta không tìm và g·iết Ma Vương. Mà lại phải mượn tay Đấng Cứu Thế?” Toàn bộ môn đồ đều không hiểu, tại sao lại phải mất công tới như vậy.
“Dòng thời gian vốn dĩ là một đường thẳng, nếu như các ngươi quay lại quá khứ g·iết c·hết ma vương. Như vậy tương lai sẽ không tồn tại việc ta đưa các ngươi trở lại quá khứ. Để giải quyết việc này, dòng thời gian ngay lập tức sẽ đem sự tồn tại của các ngươi loại bỏ trước khi các ngươi có thể g·iết c·hết hắn.” Tinh Không Đế Tôn liền giải thích.
“Vậy chúng ta có thể tìm một người lợi dụng hắn g·iết c·hết ma vương trước khi hắn trưởng thành là được. Tại sao phải nhất định tìm tới Đấng Cứu Thế?” Vạn tộc môn đồ vẫn có chút không hiểu.
“Các ngươi tu vi chưa đến Đại Đế nên không hiểu cũng là bình thường. Thiên địa này vạn vật chúng sinh đều có số mệnh của mình. Chỉ cần xuất hiện liền có khắc tinh, ma vương cũng như vậy. Ngoài đấng cứu thế, mặc kệ các ngươi điều khiển ai đi g·iết hắn. Số mệnh đều sẽ không cho phép mà phản sát lại.
Các ngươi có thể sử dụng kẻ khác chèn ép hắn nhưng để có thể g·iết c·hết hắn, thì hoàn toàn không có hy vọng. Nhưng Đấng Cứu Thế khác biệt, hắn sinh ra chính là để đối đầu với Ma Vương. Dòng thời gian và số mệnh cho phép điều đó. Vậy nên khi đấng cứu thế g·iết ma vương, tương lai cũng sẽ thay đổi mà không bị phá hủy. Các ngươi hiểu rồi chứ?” Tinh Không Đến Tôn vô cùng kiên nhẫn giải thích.
“Tinh Không Đế Tôn, vậy làm thế nào chúng ta có thể tìm thấy Đấng Cứu Thế. Làm sao để biết được ai là Ma Vương.” Vạn tộc đệ tử tiếp tục hỏi. Dù sao năm đó vạn tộc đông đảo, tìm ra hai người họ giữa vạn người mà không có chút manh mối nào quả thực là vọng tưởng.
“Việc này chúng ta cũng đã tìm ra cách, các ngươi liền không cần phải lo lắng. Mộc Linh Đế đã sáng tạo ra Thông Linh Thạch, sau đó không tiếc đại giới trả giá bằng cả tính mạng cuối cùng lấy được một giọt máu của Ma Vương đem nó đánh vào Thông Linh Thạch bên trong. Giữa ma vương và đấng cứu thế có liên kết số mệnh với nhau.
Nên sau khi các ngươi trở lại quá khứ, chỉ cần các ngươi lại gần ma vương hoặc đấng cứu thế, Thông Linh Thạch sẽ phát sáng báo hiệu cho các ngươi. Ngoài ra chúng ta tại tương lai cũng đã sắp xếp người liên tục thu thập thông tin.
Thỉnh thoảng có thể thông qua Thông Linh Thạch truyền tải cho các ngươi những thông tin rời rạc để các ngươi có thể dễ dàng phân biệt ma vương và đấng cứu thế. Các ngươi nhất định phải cố gắng lợi dụng nó thật tốt.” Tinh Không Đế Tôn ánh mắt nhìn về phía trên ghế Mộc Linh Đế hiện tại đã mất đi khí tức vô cùng đau xót nói.
Nữ nhân này chính là hắn cả một đời theo đuổi nữ thần đều không đạt được. Không nghĩ tới cuối cùng nàng cứ như vậy vì một giọt máu mà ngã xuống. Cái giá này quả thực quá đắt.
“Mộc Linh Thánh Nữ ngươi là đệ tử mà Mộc Linh Đế coi trọng nhất. Quyển sách này liền giao cho ngươi. Hi vọng ngươi có thể đem nó giao cho Đấng Cứu Thế trong tay.” Tinh Không Đế Tôn lấy từ trong người ra một quyển sách màu đen không rõ chất liệu đưa đến.
“Đây là... ” Mộc Linh Thánh Nữ không hiểu.
“Đây là chúng ta tại vô hạn thời không tìm đến nhật ký của Đấng Cứu Thế. Tuy đã thiếu sót không hoàn chỉnh nhưng chúng ta có thể hiểu được đại khái biến cố trong thời gian đó đã có những sự kiện gì xảy ra. Hiện tại, chúng ta đã dùng vạn tộc suốt đời sở học đều ghi lại vào bên trong. Ngươi chỉ đem nó giao cho Đấng Cứu Thế, hắn sẽ hiểu được con đường hắn cần phải đi tới.” Các vị đại đế liền không giấu diếm nội tình hồi đáp.
Các đệ tử bên dưới nghe xong đều hiểu nhưng cũng không có phản đối. Họ đều biết rõ, các vị thánh chủ làm như vậy lý do. Mục đích chính là để vị Đấng Cứu Thế này nợ nhân quả của vạn tộc. Để hắn về sau nếu muốn vấn đạo đỉnh phong nhất định phải hộ vạn tộc chu toàn để trả nợ nhân quả. Ân sư đạo quả có thể sánh ngang với trời so ngang biển rộng, trải dài thiên địa đạo nghĩa. Muốn vấn đạo nhất định phải hoàn trả. Ai có thể biết diệt xong ma vương đấng cứu thế có phải là vị đại ma đầu tiếp theo hay không?
Ba mươi sáu vị thiên tôn cũng nhanh chóng đem Thông Linh Thạch đã được chế tạo thành các loại trang sức khác nhau như nhẫn, dây chuyền, vòng đeo tay, lắc,... giao cho vạn tộc đệ tử cùng môn đồ.
“Chúc các ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ, lên đường bình an.” Các vị Đại Đế cùng ba sáu thiên tôn khẽ chắp tay cúi đầu kính nể. Những người này mặc dù tu vi không bằng họ nhưng bằng vào việc xả thân vì nghĩa, không tiếc tính mạng tiêu diệt Ma Vương thì hoàn toàn xứng đáng được họ tôn trọng.
“Mở trận.” Tinh Không Đế Tôn quay người lập tức bắt đầu muốn bày Thời Không Phá Thiên Trận mở thông cánh cổng thời gian.
“Mượn ta chi huyết, hiến ta sinh mệnh, tế ta linh hồn, khai trận.” Ba mươi sáu vị thiên tôn không chút do dự vào vị trí bắt đầu vận huyền chi lực đọc pháp quyết đem chính bản thân mình hiến tế cho trận pháp.
Pháp quyết vừa dứt, ba mươi sáu vị thiên tôn cơ thể tinh huyết nhanh chóng bị rút khô sau đó thân xác đều nhanh hóa thành cát bụi hòa vào với trận pháp bên trong.
Các vị Đại Đế cũng nhanh chóng tay bấm pháp quyết tế ra chính mình huyền ấn bản nguyên.
“Thương Chi Đỉnh Hóa Kim Tiền, Định Vạn Vật Chi Giá, Luyện Vạn Vật Vi Cương, Hóa Vạn Vật Chi Khí. Tự Viết Kim.” Kim Tiền Đại Đế đem mình mình bản nguyên tế ra, trên tay hiện ra một đồng tiền lơ lửng khí thế vô cùng mạnh mẽ.
“Sinh Mệnh Hóa Mộc, Vạn Vật Sinh Sôi, Bách Thảo Chứng Y, Bách Dược Chứng Đan. Tự Viết Mộc.” Tinh Không Đế Tôn thay đã mất Mộc Linh Đế đem nàng trước khi mất huyền ấn bản nguyên giao cho mình tế ra. Trên tay trái hắn nhanh chóng hiện ra một gốc sinh mệnh đại thụ.
“Lợi Vạn Vật, Bất Tranh Công, Dưỡng Vạn Vật Chi Tổ, Nuôi Vạn Vật Chi Mẫu. Tự Viết Thủy.” Thủy Tiên Đế Tinh cũng nhanh chóng đem mình huyền ấn bản nguyên tế lên. Một dòng nước chảy ngược lên thiên nhanh chóng tại tay nàng hiện ra.
“Luyện Vạn Vật Chi Tôn, Hòa Vạn Vật Chi Linh, Độ Vạn Vật Chi Sư, Hóa Vạn Vật Niết Bàn. Tự Viết Hỏa.” Hỏa Đế cũng nhanh chóng tế ra mình bản nguyên. Một ngọn lửa màu đen trắng nhanh chóng tại tay của hắn ngưng tụ lại vô cùng đáng sợ
“Dung Vạn Vật Tại, Tạo Địa Hữu Sinh, Có Ta Thì Có Sinh, Vô Ta Thì Vô Sinh. Tự Viết Thổ.” Hoàng Thổ Minh Đế đưa ra mình tay phải đọc pháp quyết, huyền ấn từ hư không sinh ra vô số hạt đất cát tập hợp lại.
“Tiêu Dao Hóa Tự Tại, Tự Tại Hóa Tiêu Dao, Vô Hình Vô Dáng, Hữu Nhân Hữu Gian. Tự Viết Phong.” Tiêu Dao Đế Tôn đọc pháp quyết, trên tay hắn nhanh chóng xuất hiện từng cơn gió quấn lại hình thành một cái lốc xoáy sắc bén.
“Mệnh Danh Thuận Thiên, Độ Vạn Vật Sinh, Diệt Vạn Vật Tử, Hữu Diệt Hữu Sinh. Tự Viết Lôi.” Huyền Lôi Đại Đế trên tay cũng xuất hiện huyền ấn, từng tia sét v·a c·hạm nhanh kêu lên từng tiếng lẹt xẹt.
“Chiếu Vạn Vật Chi Minh, Hộ Vạn Vật Chi Nhật, Định Vạn Vật Chi Lý, Danh Vạn Vật Chi Tự. Tự Viết Quang.” Nhật Thiên Đế trên tay tế ra huyền ấn xuất hiện từng đợi sáng chói hiện ra.
“Hư Vô Hóa Nguyệt, Hắc Ám Dĩ Dạ, Hữu Quang Tất Ám, Luân Chuyển Chi Sinh. Tự Viết Ám.” Nguyệt Quang Nữ Đế tế ra mình bản nguyên, một làn khói đen mờ mịt hiện ra trên tay nàng ẩn trong đó là một luồng ánh sáng nguyệt quang đẹp đẽ.
“Ngăn Cách Vạn Vật, Duy Trì Tự Nhiên, Diễn Hóa Chư Thiên, Cách Không Chứng Đạo. Tự Viết Không Gian.” Tinh Không Đế Tôn đem mình huyền ấn bản nguyên tế ra. Chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn không gian hình ảnh đang bị uốn cong lại vô cùng méo mó.
“Trôi Qua Tính Được Mất, Xóa Đi Tính Lãng Quên, Tồn Tại Tính Hiện Thực, Diễn Biến Hóa Tương Lai. Tự Viết Thời Gian.” Thời Gian Đế Tôn cũng đem mình huyền ấn bản nguyên tế ra, ở trong lòng bàn tay hắn hiện ra những con số thiên văn liên tục tăng lên.
Cuối cùng một cái đế chủ cũng đứng lên, Vô Căn Đế Thích lạnh nhạt đưa tay tế ra huyền ấn một đóa hoa sen phiêu miểu hư vô : “Chưa Từng Sinh Ra, Nhưng Đã Tại, Chưa Từng Tồn Tại, Nhưng Đã Sinh, Hữu Linh Vạn Vật Nhất Bí, Danh Xưng Vạn Đạo Nhất Huyền. Tự Viết Vô.”
Mười hai Huyền Ấn bản nguyên của mười hai vị đại đế dung hợp lại trong trận, các vị đại đế nhanh chóng đem mình đang trôi qua sinh mệnh tận lực đánh lên từng đạo pháp trận hình thành lên Thời Không Phá Thiên Trận. Một lớp của đường hầm thời gian nhanh chóng bị đại trận lực lượng đem bóc ra. Hình thành một cánh cửa thời gian bé xíu sau đó dần dần mở lớn ra vô cùng chậm chạp.
Bên ngoài lúc này, thiên khung bắt đầu thay đổi, thiên địa biến sắc, sấm chớp nổ vang. Trên trời mưa máu đổ xuống vô cùng kinh sợ.
“Huyết Sắc Thiên Vũ… Hắn đến rồi.” Trưởng lão lão giả nhìn trên trời mưa máu đổ xuống cắn chặt răng đề phòng. Trận chiến đã chuẩn bị nổ ra.
Ma Vương…. Đến