Thánh Thể Bất Phàm

Chương 188: Tôi là người mà các ông không chọc nổi




Chỉ thấy trong sân nhà họ Giang có hai người đang đứng sờ sờ ở đó, cả hai đều khoảng 45 tuổi, trong đó có một người cao gầy, khuôn mặt dài.

Người còn lại có khuôn mặt đầy nếp nhăn, vóc dáng cường tráng, cơ bắp trên người chứa đầy lực lượng!

Bọn họ là Quỷ Càn và Quỷ Chấn, Huyền Cấp Tông Sư của Quỷ Vân Tông!

Khuôn mặt của hai người này cực kỳ xấu xí, nửa mặt đầy vết bớt màu xanh, giống như tên gọi, bọn họ là ác quỷ bò ra từ Địa Ngục!

Chỉ cần nhìn thấy bọn họ, Giang Ly và Giang Tuyết không khỏi cảm thấy ớn lạnh trong lòng!

"Mày là Diệp Phong?” Thấy Diệp Phong từ bên trong đi ra, Quỷ Càn cười hung ác. "Là tôi." Diệp Phong gật đầu.

"Tao tưởng là cao thủ gì, thì ra là một thằng nhóc miệng còn hôi sữa! Ha ha hat"

Diệp Phong cười khinh thường nói: "Đợi chút nữa tôi sẽ làm cho hai người phải quỳ xuống kêu tôi là ông nội."

Quỷ Càn cười to: 'Làm cho bọn tao gọi mày là ông nội? Hahahaha, đây thực sự là trò đùa hay nhất mà tao từng nghe!"

Quỷ Chấn cũng cười to, cả hai người bọn họ đồng thời chuyển sự chú ý sang Giang Ly, Giang Tuyết và Tô Khuynh Thành, ba người đẹp tuyệt trần đang đứng phía sau Diệp Phong.

Hai người nhìn nhau cười đầy ẩn ý, thầm nghĩ đúng là Nguy Hạc, gia chủ nhà họ Ngụy không hề lừa bọn họ.

Nhà họ Giang quả thực có thứ mà bọn họ thích! Hai người này thích nhất là cơ thể trẻ đẹp, trên mặt lập tức lộ ra vẻ dâm đãng.

Đặc biệt Giang Ly và Giang Tuyết là hai chị em sinh đôi, càng khiến bọn họ ngứa ngáy hơn!

"Thằng nhóc, mày có biết bọn tao là ai không?" Diệp Phong lạnh lùng nói: "Tôi không quan tâm các ông là ai." Vừa nói xong, Diệp Phong đã giẫm chân xuống đất, tung ra một cú đấm.

Quỷ Chấn cười dữ tợn: "Không biết trời cao đất dày, để ông nội đây cho mày biết sự lợi hại của ông đây!"

Âm ầm! Tốc độ của ông ta cực nhanh, trong nháy mắt đã đến sát người Diệp Phong, †oàn thân phóng ra những đợt sóng khủng bố đáng sợ, ông ta giơ tay lên, đối đầu

trực tiếp với đòn tấn công hung hãn và bá đạo của Diệp Phong.

Rầm một cái, khi ông ta chạm vào nắm đấm của Diệp Phong trong nháy mắt, đôi mắt Quỷ Chấn mở to!

Ông ta chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng cường đại có thể hủy diệt thiên địa đang lao về phía mình, mà ông ta căn bản không thể ngăn cản được!

"AI" Quỷ Chấn lên một tiếng thảm thiết, thân hình vạm vỡ như một viên đạn đại bác bay ra ngoài, đập mạnh vào cột đá đằng xa, miệng phun ra một ngụm máu

lớn!

Nhìn thấy cảnh này, Quỷ Càn đứng đó sửng sốt một chút, sau đó nhìn Quỷ Chấn cười nói:

"Này ông anh, trò đùa của anh chẳng buồn cười chút nào! Chỉ là một thằng nhóc thôi, mà có thể đánh ông anh bay ra ngoài?"

Quỷ Chấn vô cùng sợ hãi nhìn về phía Diệp Phong, ông ta che lấy ngực mình không thể trả lời Quỷ Càn một cách hoàn chỉnh, ngay cả đứng dậy cũng rất khó khăn!

Đúng là không thể tin được, người trẻ tuổi này lại có lực lượng cường đại bá đạo đến vậy!

Rít!

Người nhà họ Giang đứng sau lưng Diệp Phong cũng ngơ ngác, đều há hốc mồm!

Đặc biệt là Giang Tuyết, đôi mắt đẹp của cô ấy sáng lên, cảm thấy hưng phấn, cơ thể mảnh khảnh không kiềm được sự run rẩy...

Diệp Phong nhìn Quỷ Chấn trên mặt đất, khinh thường cười lạnh: "Huyền Cấp Tông Sư? Bây giờ Huyền Cấp Tông Sư yếu như vậy sao? Theo tôi thấy, trình độ của ông là Khí Kình Tông Sư, chỉ là vẻ bề ngoài."

Quỷ Chấn khó khăn nói: "Mày...rốt cuộc mày là ai?!"

"Tôi?" Diệp Phong mỉa mai: "Tôi là người mà các ông không chọc nổi."

"Thằng nhãi này, mày đang nói nhảm cái gì vậy?”

Quỷ Càn nghiến răng nghiến lợi, cả người biến thành dư ảnh tấn công về phía Diệp Phong.

Tốc độ của ông ta cực kỳ nhanh, tấn công như những bóng ma.

Diệp Phong bình tĩnh tránh né chiêu thức của Quỷ Càn, trong mắt hắn, động tác của Quỷ Càn giống như đang chiếu một đoạn phim quay chậm.

Quý Càn càng chiến đấu càng cảm thấy khó khăn, công kích của ông ta dù mạnh mẽ đến đâu cũng không bao giờ có thể chạm vào Diệp Phong!

Bùm! Äm một cái, Diệp Phong đá vào bụng Quỷ Càn, một tiếng rắc vang lên, vài cái xương sườn của Quý Càn bị gãy, cả người bay ra ngoài như diều đứt dây, nặng nề rơi xuống đất!