Thánh Thể Bất Phàm

Chương 169: Thật đáng ghét




"Được."

'Tô Khuynh Thành gật đầu, cùng Diệp Phong vào biệt thự.

Trong phòng khách bây giờ chỉ có hai người, một ông già trông có vẻ là quản gia vẻ mặt bất lực đứng đó, tận tình khuyên bảo:

"Tiểu thư, cô đừng tức giận, người xưa có câu cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, gia chủ làm như vậy nhất định là có tính toán riêng của ông ấy..."

Đối diện quản gia là một mỹ nữ còn trẻ tuổi, sắc mặt hờn giận, như thể vừa mới cãi nhau với ai đó.

Diệp Phong nhìn lướt qua một cái liền chuyển sự chú ý tới mỹ nhân này. Cô gái ngồi trên sô pha, dáng vẻ trong sáng nhưng lạnh lùng, mái tóc đen dài xõa ngang vai, gương mặt trái xoan, mày lá liễu, làn da trắng mịn, trông rất xinh đẹp!

Cô ta mặc một chiếc váy ngắn màu đen, đôi chân dài thẳng tắp kia vô cùng quyến rũ.

Đến cả Tô Khuynh Thành cũng bị thu hút, sao vị hôn thê nào của anh Phong cũng xinh đẹp như vậy?

Thật đáng ghét, một Tiêu Y Nhân đã đủ để cô đối phó rồi, bây giờ xem ra dường như cô còn có rất nhiều đối thủ cạnh tranh khác?

Diệp Phong tự tin cười nói: "Chính là cô ấy!"

Không thể nghỉ ngờ gì nữa, người đẹp trước mắt chính là vị hôn thê của hắn, Giang Ly!

Cốc cốc cốc.

Diệp Phong gõ cửa ba tiếng, sau đó trực tiếp đi vào phòng khách nhà họ Giang.



Thấy có người lạ đi vào, quản gia nhà họ Giang sửng sốt, lập tức đi tới tiếp đón Diệp Phong: "Cậu là?"

"Tôi tìm cô ấy."

Diệp Phong cười nhạt, không để ý đến quản gia lắm, lập tức đi về phía cô gái. "Tìm tôi?"

Cô gái hơi giật mình, đi về phía Diệp Phong hỏi: "Anh là ai?"

Diệp Phong trả lời: "Vị hôn phu của cô, Diệp Phong!"

"Hả?!"

Nghe Diệp Phong nói vậy, cô gái nhất thời mở to mắt, kinh ngạc nói: "Anh chính là Diệp Phong!?”

Quản gia nhà họ Giang cũng giật mình, cô gia đã tìm tới cửa rồi!

"Đúng vậy, ngạc nhiên lắm sao?" Diệp Phong cười cười: "Cô là Giang Ly à?"

Cô gái không trả lời hắn, chỉ lạnh lùng hỏi: "Nói vậy, hôm nay anh đến đây là để lấy tôi à?"

"Xem là vậy đi." Diệp Phong lại cười, nếu tính theo thang điểm một trăm thì giá trị nhan sắc của cô ta cũng phải đạt tới chín mươi lăm, không thua kém Tô Khuynh Thành và

Tiêu Y Nhân!



Cô ta là người mà nhị sư nương xem trọng, mà Tô Khuynh Thành và Tiêu Y Nhân đều là người mà đại sư nương xem trọng!

Diệp Phong không khỏi cảm khái, mắt nhìn của hai vị sư nương quả thực đều rất tốt, những vị hôn thê mà họ tìm cho hắn đều là cực phẩm!

Nhưng phải nói là, bây giờ nhắc đến chuyện hôn sự thì vẫn còn sớm lắm, ít nhất thì phải tìm hiểu nhau rồi lại nhắc đến cũng không muộn!

Cô gái đứng dậy khỏi sô pha, nhìn Diệp Phong từ trên xuống dưới rồi nói: "Ồ, nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, vừa rồi bọn tôi đều đang nói về anh, còn chưa nói xong thì anh đã đến rồi?"

"Nói về tôi? Nói gì vậy?" Diệp Phong nhíu mày hỏi.

"Nói anh hôm nay đến rất đúng lúc!"

Vừa nói xong, cô gái lập tức tung chưởng tấn công Diệp Phong!

Diệp Phong phản ứng thần tốc, lập tức né được một kích của cô gái!

Hắn hơi sửng sốt, cái tên Giang Ly nghe có vẻ yếu đuối như vậy, không ngờ tính tình không nhỏ, vừa mới gặp mặt đã đánh người rồi!?

"Cũng nhanh nhẹn lắm, lại đi!" Cô gái kêu lên một tiếng, nâng bắp đùi thon dài đá về phía Diệp Phong.

Diệp Phong mắng thầm trong lòng: "Vị hôn thê này của mình là một người luyện võ?"

Diệp Phong vừa né tránh vừa hỏi: "Tôi với cô không thù không oán, sao vừa gặp đã muốn đánh tôi?"

Cô gái nói: "Tôi thích đánh thì đánh!" Đòn tấn công của cô gái càng lúc càng dữ dội hơn! "Mẹ nó, vừa gặp đã muốn mưu sát chồng? Lý nào lại vậy!"