Thánh Phụ Sao? Ta Giả Vờ Là Được

Chương 4: Ác ý của quái vật




Editor: Chanh

Sáng sớm, Lộc Lập Đức, Lâm Liễu, Lộc Kỳ cùng Lộc Uyển cùng nhau ngồi ăn cơm, Lộc Tê cách xa bọn họ, một mình ngồi trên sô pha, ôm túi bánh mì gặm.

Cậu không có cách nào cùng đám quái vật kia ngồi chung một chỗ, cậu cảm thấy chúng nó đang ăn thịt sống, trong nháy mắt sẽ băm vằm cậu thành đồ ăn.

Hệ thống nói cắt xẻ cũng không phải là để dọa cậu.

"Em phải ăn nhiều thêm một chút mới được." trên bàn cơm, Lộc Lập Đức nói chuyện với Lâm Liễu, từng lời từng câu đều là ôn nhu săn sóc: "Em sắp hạ sinh hài tử của chúng ta rồi mà. "

"Ẹc!" Lộc Tê suýt nữa thì phun.

Cái quỷ gì đây. Cậu càng ngày càng chịu không nổi, những con quái vật này có thể đừng dùng khuôn mặt của người nhà cậu mà làm ra hành động thái quá nào được không hả.

Lộc Tê ở trên sô pha quay đầu lại.

Lâm Liễu thật đúng là đang ôm bụng mình nhưng trông biểu tình của bà ta cũng không có vẻ gì là vui vẻ cả.

Lộc Lập Đức ôn nhu nhìn bà ta.

Chờ đã.

Lộc Tê nhớ tới phần giới thiệu về lây nhiễm ảnh vụ trên Vũ Trụ Đồ Thư Quán, quần thể của chúng nó không phải là không có giống cái sao?

Lần này, Vũ Trụ Đồ Thư Quán không có bất kỳ cập nhật nội dung nào.

Lộc Tê nhíu mày.

Bây giờ có quá ít thông tin.

Thời gian còn lại ba ngày, Lộc Tê cần trong thời gian ba ngày này duy trì giá trị tinh thần, đảm bảo giá trị sinh mệnh, sau đó hoàn thành tiến độ câu chuyện và tích góp cái gọi là chỉ số thánh phụ.

Chỉ có như vậy cậu mới có thể thoát khỏi phó bản này.

Lộc Tê sau khi uống thuốc xong liền ra ngoài.

Ngoài Chu Thụ, gần nhà họ còn có không ít hàng xóm. Người mà Lộc Tê tới tìm lần này chính là lão bà bà ở đối diện nhà, thường xuyên mang ghế ra sân phơi nắng.

Lão bà bà tuy tuổi đã cao nhưng chân cẳng nhanh nhẹn, người cũng không điếc không mù, vô cùng khỏe mạnh. Sau khi bà nghe được Lộc Tê muốn tìm hiểu chuyện trong nhà cậu vào thời gian trước, lập tức ném cho cậu một lưỡi liềm.

"Trong sân nhỏ của bà có rất nhiều cỏ dại nhưng bà già rồi, không thể khom lưng nhổ được nữa." lão bà bà nói vậy.

Lộc Tê lập tức hiểu được ý của bà: "Để con giúp bà."

【 Chỉ số thánh phụ +10, chỉ số hiện tại 15】

Lộc Tê cũng có tính toán như vậy khi từ trong phòng chạy ra, npc cần hỗ trợ tuyệt đối là có, lúc cậu chơi game đều cần tiếp xúc với tất cả npc đang lắc lư trước mắt.

Trong lúc Lộc Tê nhổ cỏ thì bà lão châm một cái tẩu thuốc, thoải mái ngồi trên ghế bập bênh.

Bà nói: "Thật là một đứa bé ngoan, thấy con kính già như vậy nên bà sẽ kể cho con nghe những gì đã xảy ra trong nhà con trong thời gian qua."

Lộc Tê chăm chú lắng nghe.

"Khoảng một tháng trước, cha mẹ con mua một thứ về nhà." bà lão nói: "Bọn họ đã mua một viên kim cương đen."

Viên kim cương được đặt trong một tủ kính khổng lồ, giống như một ngọn lửa màu đen đang bập bùng cháy.

"Mẹ con nói đó là bùa hộ mệnh có thể phù hộ cho cha con thuận lợi trong công việc." bà lão đã nghe điều đó từ mẹ cậu.

Những gì mà bà ấy biết chỉ có bấy nhiêu.

Lộc Tê ngẩng đầu nhìn bà.

"Bất quá quan hệ của cha mẹ con thật sự rất tốt." khóe miệng lão bà bà tươi cười mở rộng: "Làm cho người ta hâm mộ không thôi. "

"Con nhổ cỏ xong rồi." Lộc Tê nói.

"Cám ơn." nụ cười trên khóe miệng bà lão không có cách nào nghe theo trái tim mà dừng lại: "Phòng bên cạnh là nhà kho của bà, bên trong có rất nhiều thứ bà không cần, nếu có thứ mà con thích thì hãy lấy đi. "

Đây là được lựa chọn đạo cụ?

Lộc Tê nói lời cảm ơn với lão bà bà, sau đó đi đến nhà kho, bên trong có loa phóng thanh, ngọn nến, đèn sân khấu, đuốc, pháo, rìu và lưỡi liềm. Cậu tìm thấy một miếng vải trên sàn nhà liền quấn nó lại rồi lấy tất cả mọi thứ đi.

"Làm người không thể tham lam." bà già gọi cậu lại.

Lộc Tê định phớt lờ bà ta.

Bà lão đột nhiên đứng dậy, cầm lưỡi liềm trong tay chặn trước mặt Lộc Tê.

Lưỡi liềm rất cũ nhưng sắc bén vô cùng.

Bà lão nhếch miệng cười.

Lộc Tê quyết đoán xoay người, buông bao đồ xuống, làm người phải co được duỗi được.

Cho đến nay, cậu chỉ mới khám phá được một nhược điểm của quái vật là sợ tiếng ồn nên Lộc Tê lấy loa phóng thanh.

Lộc Tê nhìn xung quanh, tìm thấy một ngôi nhà khác, chủ nhân yêu cầu cậu chơi phi tiêu với cô ta.

Lộc Tê đeo kính chỉ để cố gắng che mắt. Thực tế thì thị lực của cậu không có vấn đề, còn vượt trội hơn so với người bình thường. Cậu giữ phi tiêu và lần nào cũng bắn trúng hồng tâm.

"Lợi hại!" cô gái ngạc nhiên.

"Tôi đã chơi cùng cô, cô cũng nên nói cho tôi biết chuyện mà tôi muốn biết đi." trong lòng Lộc Tê, nơi này chính là một trò chơi, tất cả những gì cậu làm ra hẳn nên được đáp lại.

"Được thôi." cô gái đáp ứng: "Nửa tháng nay, cảnh sát đến nhà cậu ít nhất phải năm lần rồi. Nguyên nhân giống nhau, sau khi có người mâu thuẫn với mẹ của cậu thì họ đều biến mất. Thời gian họ biến mất là vào ban đêm. Bất quá cũng không thể lập tức phán định đây là chuyện mẹ cậu gây ra, gần đây bên ngoài quả thật rất loạn không phải sao?"

"Bên ngoài rất loạn?" Lộc Tê bắt được trọng điểm trong lời nói.

Cô gái mỉm cười, nụ cười của cô là một nụ cười bình thường. Cô ấy nói: "Cậu không nghe thấy sao? Vào ban đêm luôn luôn có một chiếc xe rất ồn ào."

Hôm nay chỉ có hai gia đình hàng xóm là ở nhà.

Lộc Tê lấy được 10 điểm chỉ số thánh phụ từ cô gái.

Cô gái cũng mời Lộc Tê đến nhà riêng để chọn quà tặng.

Trên người cô gái không có chìa khóa, cô ấy mở một hộp gỗ ở trước cửa nhà và lấy chìa khóa ra từ bên trong.

Lộc Tê cảm thấy không tốt lắm nên nói: "Cô cứ như vậy mà để lộ chỗ đặt chìa khóa cho tôi biết?"

Cô gái cười cười: "Những người xung quanh đều biết tôi đặt chìa khóa dự phòng ở đây, nhiều hơn một người cũng không sao."

Lộc Tê cảm thấy nhà cô nhất định không có đồ vật đáng giá.

Cô gái mở cửa, sau đó nói với cậu: "Vào đi."

Lộc Tê hoảng sợ khi đến gần phòng của cô.

Thời tiết nóng bức nhưng phòng của cô gái trẻ không bật điều hòa, lại không có quạt, hơn nữa vì phương hướng của ngôi nhà nên bên trong phòng còn nóng hơn bên ngoài.

"Tôi bị bệnh, không thể ra gió quá lâu, cũng không thể sử dụng máy điều hòa không khí." cô gái mang ra một cái rương cho cậu chọn.

Đồ vật bên trong cũng giống như trong nhà kho của bà lão.

Lộc Tê suy nghĩ một chút liền lấy đi đèn pin.

Thời gian sau đó, cậu đi một vòng quanh.

Phó bản này chỉ có hai con phố, cậu đã đi đến nơi cuối cùng, ngay lập tức trở về nơi bắt đầu chính là nhà cậu.

Lộc Tê mở Vũ Trụ Đồ Thư Quán và đặt một câu hỏi mà cậu đã tò mò từ lâu.

"Sân chơi mở ra, người chơi tiến vào, theo sau là quái vật. Có nghĩa là trong trò chơi này, đầu tiên có trò chơi tạo thành một phó bản sau đó người chơi ngẫu nhiên tiến vào, quái vật sau đó cũng đi vào." Lộc Tê hiểu là: "Có nghĩa là không có quy định về số lượng người chơi và số lượng quái vật khi tiến vào trò chơi."

【 Cập nhật Vũ Trụ Đồ Thư Quán 】

【 Cập nhật quy tắc trò chơi con thuyền Noah 】

"Nhưng mà cũng không có phát sinh tình cảnh có đủ loại quái vật tiến vào như trong tưởng tượng của tôi."

【 Phó bản hình thành, người chơi và quái vật có thể tùy tiện tiến vào, không giới hạn số lượng】

【Sau khi quái vật tiến vào sẽ tạo ra kết giới, ngăn cản quái vật khác tiến vào 】

"Nếu như có đủ loại quái vật tiến vào, cái nào mới là con mà tao phải xử lý?"

【 Vui lòng đọc chi tiết các tài liệu đã có 】

Lộc Tê nghe vậy liền quay lại nội dung trước đó.

Giết quái vật hoặc làm theo lời nhắc của phó bản đều có thể thoát khỏi trò chơi. Nhu cầu của phó bản này là tích lũy 100% chỉ số thánh phụ và thành công sống sót.

Có nghĩa là không nhất thiết phải giết quái vật?

【 Nhắc nhở hữu nghị 】

"Sao?" cậu phát hiện hệ thống này đôi khi có ý tưởng riêng của mình.

【 Giết 】

Hệ thống chỉ để lại một chữ, sau đó liền không có tiếng động.

Lộc Tê hứng thú nhướng mày: "Chuyện thú vị gì đây?"

Hệ thống không hưởng ứng.

Lộc Tê nghiêng đầu: "Hệ thống?"

Hệ thống không hưởng ứng.

Lộc Tê đã phải ngừng đối thoại với hệ thống về loại chuyện này.

Thời gian còn sớm, Lộc Tê trở về nhà, đi dạo khắp nơi. Ở trong nhà, Lộc Lập Đức cùng Lâm Liễu ở trong phòng, không thấy lộc kỳ và lộc uyển. Cậu tránh phòng của họ và lục soát xung quanh phòng khách.

Thực chất cậu rất để ý đến viên kim cương đen trong miệng của bà lão.

Nó giống như một manh mối quan trọng.

Tầng hai là phòng của cậu và đại ca cùng thư phòng, tầng một là phòng của cha mẹ và nhị ca cùng với phòng chứa đồ linh tinh, nơi này còn có một hầm rượu dưới lòng đất. Cậu tìm những nơi có thể tìm cũng không nhìn thấy thứ gọi là kim cương đen. Cậu suy nghĩ một chút, nếu phó bản này được xây dựng dựa trên nhà "thật" của cậu thì có một chỗ đáng để xem.

Ngăn kéo gần tủ giày, gia đình cậu thích ném đủ thứ giấy báo và hóa đơn ở bên trong.

Lộc Tê mở ngăn kéo lấy ra một xấp giấy, cậu lục lọi tìm được một tờ báo. Cậu lấy tờ báo ra, khoảng năm tháng trước, thị trưởng các thành phố tụ tập lại, dường như đang cạnh tranh cho một vị trí quan trọng.

Bốn tháng trước, ứng cử viên được đề cử cuối cùng có ba người. Trong đó có Lộc Lập Đức nhưng cơ hội thẳng của Lộc Lập Đức không cao.

Ba tháng trước, một trong những ứng cử viên đã bị trượt chân và chết khi uống rượu tại nhà.

Hai tháng trước, ứng cử viên thứ hai vì mệt mỏi lại còn lái xe vào ban đêm nên đã tử vong trong một tai nạn xe hơi.

Lộc Lập Đức tự động nhận được vị trí này.

Tin tức tuyên bố Lộc Lập Đức nhận được vị trí, kèm theo hình ảnh Lộc Lập Đức và Lâm Liễu tham dự lễ nhậm chức.

Trên ảnh chụp, Lộc Lập Đức ôm eo Lâm Liễu, trên mặt bà ta lộ ra nụ cười thỏa mãn, mỉm cười với phóng viên chụp ảnh.

Điều này không thể tránh khỏi làm cho Lộc Tê nghĩ đến người mẹ chân chính của mình, bà là một nữ nhân thông minh, nghe nói lúc ấy bà lựa chọn lấy cha cũng là bởi vì cảm thấy hắn có thể leo lên cao hơn, mà bà có thể mượn gió đông của hắn mà bò lên trên.

Trong bức ảnh này, Lộc Lập Đức vẫn là bộ dáng bình thường nhưng nụ cười của Lâm Liễu lại rất khoa trương, khóe miệng bà kéo quá rộng, khuôn mặt tươi cười giống như một cái mặt nạ đáng sợ.

【 Tiến độ trò chơi 30%】

【 Nhận được manh mối quan trọng 】

Lộc Tê hiểu khi mua một thứ đáng sợ như vậy về ký kết khế ước, thực sự rất giống nuôi tiểu quỷ.

Cống hiến tất cả sau đó nhận lại được cái gì.

Lâm Liễu đã thực hiện được mong muốn của mình, người chồng đã nhận được vị trí đó nhưng vô tình chính bà cũng rơi vào bi kịch.

...... Phải không?

Lộc Tê tiếp tục lục lọi trong ngăn tủ, cậu tìm được một hóa đơn thanh toán thẻ tín dụng, con số lớn đến đáng sợ. Con số khủng khiếp này được ký bởi một người nào đó trong gia đình, tên của người đó ngoài ý muốn, bởi vì đó là số tiền mà Lộc Lập Đức chi trả. Có một danh thiếp nhỏ đằng sau hóa đơn có viết tên của cửa hàng.

【Người chơi Lộc Tê kích hoạt nhiệm vụ: thám hiểm sàn giao dịch 】

Lộc Tê trầm mặc trong chốc lát, cậu yên lặng đem danh thiếp đặt trở lại ngăn tủ, làm bộ như không nhìn thấy.

【 Người chơi Lộc Tê sắp đến sàn giao dịch 】

Lộc Tê: "......"

"Đừng thấy tao im lặng mà làm tới nha đồ hệ thống chết bầm." Trong lòng Lộc Tê sớm đã lôi mười tám đời tổ tông của hệ thống ra chửi.

- ------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Cảm tạ các tiểu thiên sứ đã vì tôi mà ném phiếu bá vương và tưới dịch dinh dưỡng vào lúc 2020-11-18 18:42:07~2020-11-19 18:52:07 ~

Cảm tạ tiểu thiên sứ địa lôi: Xem văn xem văn 1 cái.

Cảm tạ tiểu thiên sứ tưới dịch dinh dưỡng: Yên 50 bình; thảng bán vô 18 bình.

Cảm tạ mọi người đã ủng hộ tôi, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực!