Thanh Mai Trúc Mã: Ngưng Làm Bạn

Chương 45: Sườn sào chua ngọt.




Lý Ngộ Trình liếc nhìn cậu con trai với anh mắt khinh thường, anh thấy vậy hậm hực hồi phịch xuống.

"Ba quản vợ ba đi"

"Vợ tôi là mẹ anh" Lý Ngộ Trình cầm lại tờ báo lên, không thèm ngó ngàng gì đến Lý Ngộ Tranh, chỉ buông một lời.

"Ba..."

Ở trong bếp, Quách Yến Trang dạy Đinh Khánh Lam một cách vô cùng hăng say. Hăng say đến từng thìa muối.

"Con cho hai thìa muối đi"

"Dạ"

"Cái này nửa thìa thôi"

"Dạ"

Rồi Đinh Khánh Lam lại giúp bà cắt hành, nước mắt nước mũi tèm lem, tuôn ra như suối. Quách Yến Trang thấy vậy ân cần cầm lấy con dao, cắt vô cùng thành thạo, không hề chảy một giọt nước mắt nào.

"Dì ơi"

"Sao con"

"Có thể để con nấu sườn sào chua ngọt không, dì chỉ cần hướng dẫn cho con thôi." Hihi, đây chính là món mà Lý Ngộ Tranh thích nhất. Có thể cô không biết nấu ăn, nhưng món anh thích cô nhất định phải học được.

"Được chứ, lại đây..."

Vậy mà món sườn sào đã ra đời... Hm, không được ok cho lắm thì phải. Nhưng mà kệ đi, lần đầu làm như vậy là tốt lắm rồi chứ bộ. Nó chỉ hơi ngọt quá một chút, và đảo không được đều tay thôi ahii.

Một bàn ăn đầy đủ được dọn ra, Lý Ngộ Tranh cũng đã gọi "ba mẹ vợ" tương lai qua từ khi nào. Cả nhà cứ vậy quây quần bên nhau.

"Gì đây?" Lý Ngộ Tranh cầm đĩa sườn sào lên, đưa lên mũi hít hít mấy cái: "Mẹ à, con gây thù với mẹ sao?"

Đinh Khánh Lam "..." Dù sau này anh có năn nỉ, tôi cũng sẽ không nấu cho anh ăn đâu huhu.

"Lam nấu đó" Quách Yến Trang vừa bới cơm vừa nói, Lý Ngộ Tranh nghe vậy mà suýt sặc nước bọt.

Lý Ngộ Tranh "..." Anh sai rồi huhu.

"Cô mà cũng biết nấu ăn à, thành cái gì rồi" Mặc Tần Sênh nhìn cô con gái của mình, ánh mắt đầy dè bỉu.

"Mẹ đừng có mà coi thường con!!"

"Ai dám" Mặc Tần Sênh nhún vai trêu chọc con gái.

"Thôi được rồi, ăn thôi cả nhà" Đinh Lý lên tiếng giải vậy cho hai mẹ con ồn ào này. Mọi người cũng gật gù bắt đầu ăn. Lý Ngộ Tranh chưa kịp chạm đũa đến "món kia", đã bị Đinh Khánh Lam giật lấy.

"Không cho ăn"

"Tại sao??" Lý Ngộ Tranh hơi nhíu mày, anh muốn thử!!

"Thái độ không tốt"

"Thôi nào con bé này, thằng bé dám ăn là tốt rồi đấy" Mặc Tần Sênh gõ nhẹ vào đầu con gái, lên tiếng bênh vực Lý Ngộ Tranh.

Lý Ngộ Tranh "..." Mẹ vợ hại con rồi!!

"Mẹ!!" Đinh Khánh Lam đầu như bốc khói, tại sao lại có thể coi thường con gái của mình như vậy chứ!! Đừng có nhìn vậy mà bảo nó không ngon nha!!

"Tao sai rồi!!" Lý Ngộ Tranh lên tiếng xin lỗi, cả không gian bỗng tĩnh lặng lạ thường. Đinh Lý cùng Mặc Tần Sênh quay sang nhìn nhau. Quách Yến Trang vừa nghe xong liền vội vàng uống nước vì nghẹn. Đũa của Lý Ngộ Trình cũng đã an tọa ở dưới đất từ khi tiếng nói của anh vừa dứt. Ôi trời ạ, họ có nghe lầm hay không? Sẽ không phải lại cãi nhau hay sao?

Hành động kì lạ của mọi người khiến Đinh Khánh Lam dở khóc dở cười, Lý Ngộ Tranh tối sầm khuôn mặt. Bộ anh nói vậy có gì lạ lắm sao?

"Khụ khụ, tiếp tục, tiếp tục ăn nào" Đinh Lý ho khan vài tiếng, tiếp tục cầm đũa. Mọi người cũng như không có chuyện gì, tiếp tục ăn. Đinh Khánh Lam cũng không nói gì, chỉ đẩy đĩa trên tay qua cho Lý Ngộ Tranh. Anh hơi ngớ người, vẫn không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra?

Anh hai à, ai bảo bình thường anh chí chóe với chị hai nhiều quá làm gì. Để rồi giờ phụ huynh coi anh như sinh vật lạ.

"..."

Phải mất năm phút mới có thể ổn định tinh thần, Lý Ngộ Trình cất tiếng: "Mai Ngộ Tranh đến công ty nhé, Lam đi cùng không con?"

"Có" Lý Ngộ Tranh không chần chừ liền trả lời thay cho cô. Dứt lời rồi mới nhận ra mình bị hố.

"Sao trả lời nhanh thế con?" Mặc Tần Sênh híp mắt nhìn con trai cưng, bốn đôi mắt còn lại cũng chăm chú nhìn anh, bao gồm cả Đinh Khánh Lam.

"... À, tại... Tại vừa nãy nó có nói với con rằng muốn được đến công ty nhà mình một lần cho biết" Bingo, Lý Ngộ Tranh đã thành công.

Phụ huynh vô cùng tin vào lời nói này, Đinh Khánh Lam cũng vuốt ngực thở phào nhẹ nhõm.

"Đúng rồi ạ, con rất muốn tới"

"Được chứ, hai ông bà cho chúng tôi mượn con bé ngày mai nhé" Lý Ngộ Trình nhấc ly, xin phép phụ huynh nhà bên.

"Là nhà tôi gửi con bé cho ông bà mới đúng" Đinh Lý cũng vô cùng vui vẻ đáp ly.

Đù, đến thăm công ty nhà anh thôi mà cứ như đi lấy chồng thế nhỉ?