Thanh Mai Trúc Mã: Ngưng Làm Bạn

Chương 114: Quái dị




Đinh Khánh Lam tinh ý chọn cho mình một chiếc đầm không quá ôm eo nhưng lại không kém phần sang trọng. Mặc dù không thể khoe ra đường cong thanh mảnh như trước nhưng Đinh Khánh Lam vẫn khiến cho biết bao con mắt phải trố mắt trầm trồ. Quả là công tử của Lý gia, thật là biết lựa chọn... Một bông hoa tinh túy như vậy, lại có thể bị Lý Ngộ Tranh cướp trắng trợn giữa sự dòm ngó của những chàng trai khác. Mang thai mà vẫn đẹp như vậy, chỉ có thể là con gái của Đinh Lý và Mặc Tần Sênh.

Lý Ngộ Tranh thì khỏi phải bàn tới, anh lúc nào cũng như một đóa kim vương sáng chói giữa muôn vạn người tấp nập. Lần nào chọn đồ Đinh Khánh Lam cũng chọn cho anh một màu kén người mặc nhất. Những màu này nếu không hợp thì sẽ dìm người mặc xuống tận đáy biển, nhưng một khi đã hợp thì sẽ nâng người ta lên đến một bầu trời đầy sao. Lần trước là màu mận đỏ, giờ lại là màu hồng tím, cùng gam màu với bộ đồ của cô. Đúng là trời sinh một cặp, màu gì cũng chơi được hihi.

Phụ huynh nhà Đinh - Lý tất nhiên đều có mặt ở đây, chỉ là không đứng cùng con cái mà còn phải bận xã giao với nhiều đối tượng.

Triệu Hoàng Sinh và Khánh Chi cũng đã đứng bên cạnh hai người. Vốn là một cặp đôi trai xinh gái đẹp, vậy mà khi đứng bên cạnh hai người này lại bị tước đi hết ánh sáng, thật là quá bất công!! Mặc dù không đẹp bằng Đinh Khánh Lam, nhưng chắc chắn sẽ đẹp hơn tiểu thư mang danh họ Trạch kia rồi... Cũng khá nhiều ánh mắt vì biết rằng không thể chạm tới Đinh Khánh Lam, nên đã chuyển đối tượng sang Khánh Chi. Dù sao thì hôm nay Khánh Chi mới thực sự là nhân vật chính, làm sao Đinh Khánh Lam có thể để cho nó thua thiệt được cơ chứ! Chính cô là người chọn đồ cho nó đấy! Khánh Chi kém phần Đinh Khánh Lam chỉ bởi vì nét mặt của nó hài hòa chứ không sắc nét như cô. Phải chăng Đinh Khánh Lam không ở đây thì có lẽ Khánh Chi sẽ là tâm điểm của mọi sự chú ý.

"Có phải họ muốn cướp cả vợ lẫn con của anh không?" Lý Ngộ Tranh từ lúc tới đến bây giờ cơ mặt vẫn chưa dãn nổi dù chỉ một phút, vẫn luôn khó chịu khi vợ mình bị dòm ngó tới. Đinh Khánh Lam thì hoàn toàn ngược lại, vô cùng thờ ơ trước những con mắt đưa tình của những "nàng thơ" đang lén truyền tới chỗ Lý Ngộ Tranh. Trên đời này có nhiều thể loại người thật đấy, hoa có chậu rồi mà vẫn còn có thể gieo hi vọng có thể đập chậu cướp hoa. Ai cô có thể không yên tâm, chứ là Lý Ngộ Tranh thì khỏi phải bàn đi. Vài ba cái ánh mắt đấy mà muốn gây được sự chú ý của chồng tương lai cô sao? Thật xin lỗi, anh ấy còn đang bận găm những tên được anh cho là tình địch kia rồi.

"Anh mà còn phải sợ bị cướp vợ cơ à?" Đinh Khánh Lam lắc lắc ly rượu vang trên tay, nhìn không chớp mắt màu rượu đỏ. Lý Ngộ Tranh hừ nhẹ một tiếng, quay qua thấy môi cô chỉ còn cách ly rượu hai xăng-ti-mét, liền sải tay giật lấy.

"Không được uống rượu"

"Một chút thôi, tập trước cho con không phải tốt hơn sao?" Đôi mắt to tròn chớp chớp trước khuôn mặt tối sầm của Lý Ngộ Tranh. Cô vừa mới nói cái gì? Tập trước cho con? Ý cô là tập cho con uống rượu đấy hả?

"Em có lẽ là bà mẹ quái dị nhất năm"

"Em nói thật đấy, đưa đây em cho con uống!"

"Em đừng có giỡn, coi trừng tửu lượng con kém quá lại say cho tới lúc sinh không chui ra được"

"..."

Triệu Hoàng Sinh cùng Khánh Chi câm nín trước cuộc đối thoại của cặp đôi này, giật giật khóe miệng... Anh còn dám nói cô ấy là bà mẹ quái dị hay sao? Anh cũng là một người cha "dị" không kém đâu!

Chờ mãi mà nhân vật chính còn chưa xuất hiện, Đinh Khánh Lam quả thực đã nôn nóng lắm rồi. Mọi chuyện đã nằm trong lòng bàn tay của cô, chỉ còn chờ thời cơ mở màn mà thôi. Kịch hôm nay không hay không lấy tiền haha.

Chờ mòn mỏi cuối cùng người cần xuất hiện cũng đã thật sự xuất hiện. Trạch Thanh Hy bước ra cùng với Trạch Đông Nam, vừa nhìn thấy hình ảnh này đã khiến cho Lý Ngộ Tranh nhíu chặt chân mày. Trông Trạch Đông Nam có vẻ không được bình thường cho lắm thì phải? Đã tiều tụy đi rất nhiều, dù chỉ mới một thời gian ngắn không gặp mà thôi.

"Anh có thấy ông ấy rất lạ không?" Đinh Khánh Lam cũng hoài nghi không kém, nghiêng người nói thầm với Lý Ngộ Tranh.

"Có"

"Thủ đoạn vô biên" Đinh Khánh Lam nâng khóe môi, nở một nụ cười nửa miệng. Kịch hay còn ở phía trước cơ mà?