Thanh Mai Trúc Mã Của Tôi Là Hoa Khôi

Chương 25: Bài kiếm tra




Từ ngoài cửa phòng, Chu Tuấn bất ngờ bước vào trong

"Tô Tuyết, mau xuống dưới đi, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong hết rồi, chỉ còn thiếu mỗi cậu thôi!"

Thật may là Tô Tuyết đã kịp thời để lại cuốn nhật ký về chỗ cũ, cô chỉ m nhẹ 1 tiếng rồi theo chân Chu Tuấn đi xuống dưới phòng khách.

Vừa mới xuống đến nơi đã thấy Mộng Nghiên đang ngấu nghiến ăn thử các loại bánh, tấm tắc khen ngon trong khi Tần Vũ thì đang ở bên cạnh không ngừng nhắc nhở cô bạn mình giữ ý tứ một chút, thế nhưng cho dù cậu ta có khua tay múa chân thế nào đi chăng nữa thì Mộng Nghiên cũng không chịu dừng lại.

Ông quản gia và cô hầu gái vốn lạnh lùng, thanh lịch nhưng khi thấy cảnh này thì cũng không nhịn được mà che miệng cười thành tiếng, thầm cảm thán

["Đúng là tuổi trẻ ah~"]

Sau 1 bữa ăn nhẹ, mọi người lại quay trở về phòng của Chu Tuấn tiếp tục học, nhưng lần này có chút khác!?...

Tô Tuyết chủ động đề nghị đổi chỗ với Tần Vũ làm Chu Tuấn đang cặm cụi giải đề cũng phải ngước mặt lên đầy bất ngờ.

Tần Vũ không do dự mà đồng ý ngay vì phạm vi kiến thức của buổi học nhóm ngày hôm nay đều là những kiến thức cơ bản mà cậu và Tô Tuyết đều đã nắm rõ trong lòng bàn tay, suy cho cùng, người nào dạy kèm cũng như nhau cả, điều quan trọng nhất vẫn là Chu Tuấn và Mộng Nghiên có thể lĩnh hội được bao nhiêu!

Thấy crush đột nhiên lại đổi ý, muốn dạy kèm cho mình, Chu Tuấn cứ đinh ninh rằng mình đang mơ!

Để xác minh, cậu hướng Tô Tuyết, nhờ cô tát mình 1 cái, làm Tần Vũ và Mộng Nghiên vô cùng khó hiểu

Tô Tuyết vừa nghe dứt câu đã không do dự mà tát 1 cái thật mạnh vào mặt Chu Tuấn, hằn lên má cậu ta một dấu vết hình bàn tay to chà bá

Cơn đau truyền đến tận xương tủy nhưng Chu Tuấn lại lộ rõ vẻ mặt hạnh phúc khiến cả 3 người đều nhìn chằm chằm vào cậu ta bằng ánh mắt ghê tởm vì nghi ngờ cậu ta thích BDSM (Bạo d*m)...

Khoảng thời gian sau đó, tuy Tô Tuyết có chút nghiêm khắc nhưng Chu Tuấn vẫn rất vui vì được trò chuyện cùng với người con gái mà thích. Mặc dù hầu hết là hỏi bài nhưng chỉ cần Tô Tuyết đáp lại cậu bằng lời nói mà không phải bằng ánh mắt sắc lạnh là cậu đã mãn nguyện lắm rồi!



7 giờ tối

Chu Tuấn và Mộng Nghiên vươn vai 1 cái thật mạnh rồi thả lỏng cơ thể, nằm ườn ra, đánh dấu sự kết thúc êm đẹp của buổi học nhóm.

Chu Tuấn tiễn các bạn ra tận cổng, cậu dõi theo bóng lưng của họ cho đến tận khi họ bước đi xa.

Vừa định quay lại vào nhà thì bỗng có một âm thanh phát ra từ phía đằng xa, thẳng theo con đường mà 3 người bạn của cậu ra về

"Chu Tuấn! Nếu ngày mai dám làm bài kém, tôi nhất định sẽ xé xác cậu!" Tô Tuyết từ xa nói vọng lại

Nếu là người khác, họ sẽ cho rằng đó là 1 lời đe dọa, nhưng đối với Chu Tuấn, thì đó lại là 1 lời động viên, khích lệ tinh thần độc nhất vô nhị, không gì có thể sánh bằng...

Tuy nhiên, điều làm cậu vui sướng hơn cả, đó là cuối cùng, cô ấy cũng chịu gọi cậu bằng tên chứ không phải là

"Tên chết tiệt" hay "Tên biến thái" ...

7 giờ sáng hôm sau

Bài kiểm tra 1 tiết đã đến! Lớp nào lớp nấy đều chìm đắm trong bầu không khí căng thẳng, ngột ngạt cực độ!

Đỉnh điểm là khi giám thị phát đề thi, ai nấy đều hoảng hốt, bất ngờ trước độ khó của bài thi, Chu Tuấn và Mộng Nghiên cũng không phải là ngoại lệ!

Tuy trong buổi học nhóm hôm qua, họ đã miễn cưỡng nắm được hầu hết các kiến thức cơ bản và cũng là các kiến thức nòng cốt, bắt buộc phải có để làm bài thi, nhưng khi phải 1 mình đối mặt trực tiếp với những ký hiệu, những con số trong bài thi thì vẫn có chút bất an, lo lắng...

50 phút sau

Bài kiểm tra kết thúc, giám thị vừa cầm theo tập bài làm bước ra khỏi lớp, đám học sinh đã xôn xao bàn tán về bài kiểm tra, người thì khóc ròng, người thì lo lắng, người thì tự tin, ngạo mạn, cũng có người thì chả thèm quan tâm...!