Thanh Mai Trúc Mã Của Tôi Cong Rồi

Chương 1




“Nào, Tinh Thần đừng cứ ngồi uống mãi thế, mau đến chúc mừng Ngôn Tranh đi, đây là lần đầu người ta có bạn gái đấy” một người đi tới vỗ vai Lâm Tinh Thần.

Người cạnh thấy thế hùa theo “Phải, phải dù sao cậu cũng là thanh mai trúc mã mà, phải đặc biệt chúc mừng đó”.

Lâm Tinh Thần cau mày, chúc mừng sao, còn lâu nhé.

Ngôn Tranh chính là thanh mai trúc mã từ lúc mới sinh ra cho đến hiện tại đang là năm ba đại học cũng là bạn cùng nhà với cậu, vừa đậu đại học thì hai người đã được cha mẹ mua cho một căn nhà gần trường để tiện cho việc đi học, khác với cậu Ngôn Tranh chính là một thẳng nam chân chính, mặc cho các bạn đưa đẩy, thêm cậu cố ý châm vào nhưng tên này vẫn chẳng lay chuyển miếng nào. Cậu cứ nghĩ mưa dầm thấm lâu, nào ngờ hôm nay cậu ta đột ngột báo với cậu một tin là cậu ta vừa quen bạn gái, còn rủ cậu đi làm tiệc chúc mừng nữa chứ, một đám ngồi trong quán rượu nhưng Lâm Tinh Thần chẳng nghĩ được gì chỉ liên tiếp uống hết ly này đến ly khác, cậu chẳng biết mình say lúc nào.

“Ưm…gì vậy…đau đầu quá” Lâm Tinh Thần tỉnh dậy cảm thấy cả người mệt mỏi, đầu đau như búa bổ, cậu giơ tay xoa huyệt thái dương, chắc hôm qua đã uống không ít, cũng không biết ai đã đưa cậu về nữa, lôi như thế nào mà khiến cả người cậu đau nhức cả lên. Cũng hên hôm nay không có tiết, cậu phải ngủ thêm miếng nữa.

Lâm Tinh Thần xoay người tìm tư thế thoải mái, chợt một bóng lưng cường trán đập vào mắt, cậu dụi mắt cố nhìn kĩ thêm một lần nữa, vẫn không biến mất, lúc này người kia cũng chợt xoay người lại.

“Aaaaaaaa…..”

Người đàn ông bị tiếng thét làm cho tỉnh giấc. Anh ta nhìn Lâm Tinh Thần đang trần trụi trước mắt thì hơi giật mình sau đó nhìn xuống người mình, cuối cùng cũng hiểu được đã xảy ra chuyện gì.

“Ngôn…Ngôn Tranh…chúng ta…” Lương gấp gáp đến nổi nói lắp, bọn họ đây là say rượu làm loạn rồi hơn nữa còn là lúc Ngôn Tranh vừa quen bạn gái.

Ngôn Tranh lạnh lùng nói “Xem như chưa có gì xảy ra đi” hắn biết Lâm Tinh Thần có ý với hắn nhưng không ngờ cậu lại thủ đoạn đến mức này. Bình thường dù mọi người trêu trọc hay Lâm Tinh Thần cố ý thế nào hắn vẫn bỏ qua và đối xử tốt với cậu nhưng có lẽ là hắn đã làm sai rồi.

Ngôn Tranh đứng dậy nhặt quần áo bận vào rồi rời đi mặc kệ Lâm Tinh Thần còn đang ngơ ngác trên giường.

Gì vậy, rốt cuộc là chuyện gì, nhớ lại ánh mắt lúc nảy của Ngôn Tranh lòng ngực của cậu như muốn nứt toạt ra. Lâm Tinh Thần bước xuống giường, cảm giác được phía sau có một dòng chất lỏng chảy ra cùng sự đau rát không chịu nổi, cậu biết chắc là họ đã thực sự làm rồi, cậu nên làm sao bây giờ hay là chạy theo xin lỗi Ngôn Tranh nhưng chắc là cậu ấy sẽ không nghe đâu.

Lâm Tinh Thần tắm rửa sạch sẽ sau đó mới ra khỏi phòng, cậu đứng trước cửa phòng Ngôn Tranh phân vân không biết có nên gõ hay không, cuối cùng vẫn là không gõ, cậu không dám đối diện với Ngôn Tranh, sợ cậu ấy lại dùng ánh mắt đó nhìn cậu, cậu cũng không dám giải thích bởi vì tâm tư cậu thực sự có suy nghĩ dơ bẩn đó với cậu ấy. Có lẽ, nếu hôm qua cậu còn một chút tỉnh táo đi chăng nữa thì cậu cũng không ngăn việc đó lại.

Lâm Tinh Thần vào nhà bếp làm hai phần đồ ăn sáng, bản thân ăn hết một phần sau đó lấy giấy note viết “tớ xin lỗi” dán vào đĩa còn lại. Xong xui hết mới ra khỏi nhà, có lẽ trong lúc này Ngôn Tranh sẽ không muốn nhìn thấy mặt cậu.

_______________________________________

Lâm Tinh Thần có hẹn với bạn ở một quán cà phê nhỏ, cô ấy là bạn đại học của cậu - Tô Xán. Cậu vừa đẩy cửa vào đã nghe tiếng gọi “Tinh Thần, ở đây này”. Nhìn cô gái nhỏ xinh tràn đầy năng lượng, lúc này cậu mới lấy lại được một chút tâm trạng.

“Tinh Thần, sao nhìn sắc mặt cậu không được tốt vậy” Tô Xán nói.

Lâm Tinh Thần sờ mặt mình hỏi lại “ Có sao?” trước khi ra ngoài cậu đã soi gương, cũng còn tốt mà.

Tô Xán gật đầu lia lịa “Ừm, nhìn xanh xao lắm”.

Lâm Tinh Thần cười “Chắc do buổi tiệc hôm qua uống hơi nhiều”.

“À…cũng phải… mà chuyện đó…cậu không sao chứ?” Tô Xán hơi lo lắng hỏi.

“Chuyện đó?” Lâm Tinh Thần biết thừa là chuyện gì nhưng vẫn giả vờ hỏi.

Tô Xán xoắn xít một hồi, rốt cuộc vẫn là nói ra “Là Ngôn Tranh, việc cậu ấy có bạn gái đấy”.

Lâm Tinh Thần tỏ vẻ ngạc nhiên “Không phải chứ, bình thường hay giỡn, cậu đem chuyện đó tưởng là thật sao?”

“Vậy…” Tô Xán giật mình.

“Đồ ngốc, cậu ấy có bạn gái tớ còn rất vui đây này”.

“Thật sao. Vậy mà tớ lo lắng cả ngày đây này” Tô Xán vuốt ngực thở phào nhẹ nhõm.

Lâm Tinh Thần mỉm cười nhìn hành động của cô, cũng may vẫn còn những người bạn quan tâm cậu, nếu không cậu cũng không biết bản thân nên làm gì.

“Mà phải công nhận bạn gái của Ngôn Tranh xinh đẹp thật, dáng người cũng rất chuẩn nữa, tớ mà là con trai thì cũng thích cô ấy mất thôi” Vì tin tưởng Lâm Tinh Thần không thích Ngôn Tranh nên Tô Xán nói chuyện cũng thoải mái hơn nhiều.

“Đúng vậy, Ngôn Tranh rất có mắt nhìn, sau này có lẽ tớ cũng phải nhờ cậu ấy tìm bạn gái giúp” Lâm Tinh Thần vui vẻ nói dù là có bao nhiêu là nói trái lòng.

“Đừng chỉ nói về hai người họ nữa, chẳng phải ngày mai cậu có tiết kiểm tra sao? đã ôn kỹ chưa” Lâm Tinh Thần âm thầm đổi chủ đề, nếu không cậu sẽ không nhịn nổi mất.