Editor: YuuNgày tháng trôi qua, Triệu Tước Tân và Ôn Phóng vẫn thân mật như vậy. Chớp mắt, kỳ thi đại học đã sắp đến.
Trong những ngày hè nóng nực như này, ngay cả dì Triệu Vân Hồng cũng tạm buông công việc của mình xuống, cả ngày chỉ ở nhà, cùng Triệu Tước Tân vượt qua những ngày thi đại học.
Ôn Phóng đáng thương chỉ có thể ở trên đường trộm hôn môi cô rồi dừng lại.
Cũng may, kỳ thi đại học kết thúc rất nhanh. Sau khi có kết quả, Triệu Tước Tân trở thành trạng nguyên của thành phố C với số điểm là 710; Ôn Phóng cũng thi được 692 điểm.
Tước Tân điền nguyện vọng là khoa ngôn ngữ Trung của đại học F, Ôn Phóng cũng điền khoa hóa sinh của đại học F
Hai chuyên ngành này của đại học F được coi là chuyên ngành hàng đầu cả nước.
Sau khi vấn đề học tập của hai đứa nhỏ được giải quyết xong xuôi, mẹ Ôn cũng bắt đầu toàn tâm toàn ý đối với sự nghiệp của mình, dì nhỏ cũng đi làm trở lại.
Mà cùng lúc đó ở Tô gia, điểm thi đại học của Tô Quả là 653. Cô ấy đã học múa từ nhỏ, đồng thời cũng đạt được vô số chứng chỉ về múa, cho nên, số điểm này đủ để đỗ học viện nghệ thuật H.
Còn Chu Trú Nhan cũng bị ba mẹ điều về công ty, công việc bận rộn đến nỗi không thể nhìn thấy mặt trời, còn cố ý nhờ người chụp lại bảng vàng của trường trung học số 1 Trọng Hoa, nhìn thấy hai cái tên liền kề với nhau, còn học chung một trường.
Chu Trú Nhan không muốn chủ động tiếp cận Triệu Tước Tân, như vậy thật không giống anh ta chút nào. Nhưng bây giờ nhìn thấy cô như hình với bóng với Ôn Phóng như vậy, trong lòng liền nổi lên cảm xúc nồng đậm.
Kỳ nghỉ hè đối với Ôn Phóng và Triệu Tước Tân mà nói càng thêm tự do hơn. Mẹ Ôn bận rộn điều hành cửa hàng quần áo của bà, Ôn Phóng cũng ở nhà tự học PS rồi AR gì đó, đồng thời nhận một số công việc ở trên mạng, Triệu Tước Tân có thể nhìn thấy “áo mưa” trong nhà liên tục được đổi mới.
Buổi trưa ngày hôm đó, rèm cửa bằng lụa màu trắng được thêu những sợi ruy băng trên ban công chắn ngang căn phòng ái muội, hai cơ thể trần truồng nằm trên một tấm thảm mỏng. Ôn Phóng xoay lưng Triệu Tước Tân lại, dương v*t đang cắm ở bên dưới theo động tác lật người dần dần đứng thẳng lên.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
2. Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê
3. Bổn Cung Là Hoàng Hậu
4. Sủng Bảo Bối Thành Nghiện
=====================================
Ôn Phóng ngồi dậy, đặt Triệu Tước Tân ngồi ngay ngắn trên người mình, ánh mắt như hữu hình mà mớn trớn từng li từng tí trên người cô. Thiếu nữ vẫn còn đang ngủ say, ngón tay cậu nhẹ nhàng chạm vào đậu đỏ dưới người cô, đầu lưỡi nuốt nhũ hồng đào của cô vào trong miệng. Không bao lâu, ngón tay bị thấm ướt, khớp ngón tay di chuyển ra vào, thân thể Tước Tân khẽ run rẩy, cô mở mắt ra.
“Tỉnh rồi sao?” Đôi mắt phượng đẹp đẽ của Ôn Phóng cong lên, mỉm cười, nụ cười của cậu như mang theo cơn gió thoảng qua. Nhìn vẻ mặt cậu nghiêm túc đứng đắn như vậy, ai có thể nghĩ được hành động bên dưới của cậu lại vô cùng dâm đãng.
Triệu Tước Tân trợn mắt nhìn cậu, không nói nên lời, người này so với cô còn dâm dục hơn.
Ngực cô bị người kia liếm láp ngon lành, khoái cảm tê dại đánh sâu đến tận xương cụt, thứ chất lỏng ở hạ thể dần dần chảy ra từ giữa đùi, ướt sũng cả một mảng lớn trên tấm thảm dày.
Hai người đều rất quen thuộc với cơ thể của nhau mà không cần nói thành lời. Tước Tân nâng hai chân mình lên, Ôn Phóng liền đỡ lấy côn th*t, mặc “áo mưa” rồi chậm rãi cắm vào.
Cửa nhà đã bị khóa lại, cả hai phóng túng chính bản thân, đắn chìm trong đại dương dục vọng. Ôn Phóng kể từ đêm ở trong phòng học đặc biệt thích trần truồng ôm lấy Tước Tân, cắm côn th*t vào trong lỗ huyệt mà luận động.
“Tại sao lại thích tư thế này vậy?” Đôi mắt đào hoa của Triệu Tước Tân thất thần, đuôi mắt có chút ửng đỏ, vừa thở dốc vừa ở bên tai Ôn Phóng dò hỏi.
Ôn Phóng ngậm miệng không trả lời, hạ thân bị hoa huy*t cắn chặt. Cậu nhíu mày lại, hôn lên môi Tước Tân, nuốt lấy hơi thở của cô.
Môi và lưỡi giao triền với nhau, hơi thở cũng hòa quyện, chân tay phối hợp với nhau, chặt chẽ như muốn đối phương xâm nhập vào sâu bên trong cơ thể mình.
Ôn Phóng đứng thẳng ôm lấy eo của Tước Tân, bế cô lên rồi nhẹ nhàng thả xuống, vuốt ve dương v*t cường tráng của chính mình, quy đầu hung hăng rong ruổi bên trong hoa huy*t, hai túi trứng cùng môi âm hộ dán sát, một cảnh tượng tràn ngập dục vọng.
“A a… Cứng quá, a a” Tiếng thở dốc ái muội của hai người vang lên trong căn phòng trống rỗng. Căn phòng sáng rực bởi ánh đèn, hai người có tướng mạo xuất chúng, dáng người vượt trội, hoàn mỹ giống như một bức tranh.
Theo tiết tấu của Ôn Phóng, Triệu Tước Tân dựng thẳng eo mình, càng thuận lợi để cho huyệt nhỏ nuốt dương v*t vào bên trong. Hơi thở thiếu ổn định, từng tầng khoái cảm từ âm hộ truyền tới, mật dịch trong hoa huy*t tràn ra nhỏ giọt trên sàn nhà. Hai tay cô ôm lấy cổ Ôn Phóng, kè sát đầu v* đã cương lên vào đôi môi mỏng lạnh lẽo của cậu, thở hổn hển bên tai Ôn Phóng.
Ôn Phóng làm như cô mong muốn, hé môi hôn lên đầu v* của cô rồi vùi mặt vào bộ ngực trắng nõn mềm mịn. dương v*t thọc ra đút vào liên tục theo tiết tấu, một tay cậu kích thích hạt đậu đỏ bên dưới của Tước Tân, quy đầu đột nhiên bị d*m thủy phun ra tưới vào.
Triệu Tước Tân đã qua cơn cào trào, nhưng gậy th*t của Ôn Phóng vẫn dựng đứng thẳng trong hoa huy*t. Cô rời khỏi vòng tay của Ôn Phóng, đẩy Ôn Phóng ngồi xuống sofa, bẻ hai chân cậu ra, còn cô thì quỳ xuống trước mặt Ôn Phóng.
Ôn Phóng cảm thán khi nhìn thấy hành động của cô.
Khi đôi môi đỏ mọng của cô ngậm lấy dương v*t đang cương cứng của cậu, bàn tay trắng như ngọc của cô vuốt ve gốc rễ, chiếc lưỡi đinh hương liếm láp cán gậy th*t, đôi mắt kiều mị của cô nghiêm túc nhìn vào dương v*t.
Ôn Phóng ngửa đầu ra sau, hai mắt nhắm chặt lại, trong bóng tối xúc cảm càng thêm kích thích gấp bội. Cậu nhịn không được mà kêu lên một tiếng, vội vàng mở mắt ra liền nhìn thấy một màu trắng đục chảy ra từ trong miệng Tước Tân, hình ảnh vô cùng khiêu gợi.
Ôn Phóng vội vàng cầm khăn giấy lau gương mặt vẫn còn mờ mịt của Tước Tân: “Tại sao không tránh chứ?”
Triệu Tước Tân là vì vừa mới tỉnh ngủ đã bị mang vào bể dục vọng, cô ngây thơ mờ mịt chỉ nhớ rằng Ôn Phóng vẫn còn chưa thỏa mãn, bị bắn một miệng đầy tinh dịch mới dần dần tỉnh táo lại. Lúc này trên mặt đầy sự thẹn thùng, im lặng không nói gì.
Ôn Phóng mang theo sự thương tiếc mà hôn lên mặt cô. Cô không cần vì cậu mà làm những điều đó, cậu có thể ở bên cạnh cô, như vậy với cậu mà nói đã là vô cùng sung sướng rồi.
Chỉ cần giữ được một vị trí bên cạnh cô, cậu liền cảm thấy vô cùng mỹ mãn.