Edit + Beta: Hayin
Vì muốn mau chóng có thai, ngày nào Liễu Như Vân cũng sai người đến chỗ Lưu đại phu điều chế thuốc an thai tốt nhất. Thậm chí còn tìm người học tập bí thuật phòng the, thay đổi phương pháp lấy lòng Thẩm Giác. Kể ra cũng lạ, bây giờ tuy Thẩm Giác sủng ái ả ta giống hệt như ngày xưa, nhưng mỗi lần ả với Thẩm Giác hành sự thì lại luôn cảm thấy thân thế không khoẻ, mà điều tra nguyên nhân cũng không phát hiện ra điều gì.
Đã hơn một tháng Tô Tinh chưa dùng cơm chung với Thẩm Giác. Không biết vì sao hôm nay ra khỏi Đông Uyển, hiếm khi Thẩm gia được đông đủ ngồi chung một chỗ. Thẩm Giác vui vẻ hơn cả, còn đặc biệt sai hạ nhân đi làm mấy món Tô Tinh thích ăn. Hiện giờ tuy thái độ của Tô Tinh đối với Thẩm Giác không thể gọi là tốt, nhưng nói chung là không mâu thuẫn gì. Mấy người ngồi chung một chỗ cũng hiếm khi có được chút không khí. Trong bữa cơm, Thẩm Giác nói nhân dịp mấy người biên soạn binh thư về chiến thuật lập công, Thánh thượng sẽ luận công ban thưởng cho tất cả bọn họ. Bây giờ Thẩm Giác đã có binh hàm, nữ quyến trong nhà cũng đều có thể được phong cáo mệnh. Thẩm lão phu nhân nghe được lời này thì đương nhiên vui mừng như nở hoa, luôn miệng khen Thẩm Giác có tiền đồ. Còn Liễu Như Vân ngồi một bên thì vô cùng ghen ghét. Nữ quyến được cáo mệnh là một vinh quang cực lớn, thậm chí lão phu nhân cũng có thể. Chỉ là dựa vào cái gì mà Tô Tinh có thể có được mọi thứ tốt đến thế cơ chứ. Nếu...nếu mà không có Tô Tinh, vậy thì tất cả những gì mà nàng ta có, thì liệu có thuộc về Liễu Như Vân ả hay không?
Sau khi ăn xong, Tô Tinh trở về Đông Uyển ngủ trưa. Nhưng ma xui quỷ khiến thế nào mà người thường lui tới Tây Uyển như Thẩm Giác lại đi tới Đông Uyển. Thẩm Giác không bước vào phòng Tô Tinh vội mà chỉ sai người chuyển quân vụ của mình tới thư phòng. Sau đó hắn nghiêm túc ngồi ở thư phòng bên Đông Uyển để nghiên cứu.