Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh

Chương 30




“Cô……” Hắn thở hổn hển nhìn dưới cô gái ngượng đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng,hít sâu một hơi nói:“Tôi cho cô phản kháng đấy…… phản kháng thử cho tôi xem……” Hắn nhất định sẽ dốc lòng trừng phạt cô,cho đến cô cầu xin tha thứ mới thôi……

Nguyễn Miên Miên mở miệng hít một hơi,dáng vẻ cực kỳ oan ức.

Cô sợ hãi nhìn thoáng qua ánh mắt tối sầm của người đàn ông trên người,cả người run rẩy.

Nơi đó cực lớn a,cô thật sự có chút không thích ứng được,ba ngày không xuống giường sao,nếu phải làm việc này ba ngày,cô thật sự sẽ chết ở giường a a…… Hu hu……

Nhưng mà “quỷ tha ma bắt” cô lại muốn thoải mái……

Mẹ,chẳng lẽ không không còn cách nào khác sao?

Lam Dạ Ảnh nhìn dưới cô ở dưới thân mình không có cãi lại chỉ là lộ ra một chút thẹn thùng,Lúc này làm hắn phát ra một tiếng kêu rên, không kiềm được liền mạnh mẽ đâm vào,làm Nguyễn Miên Miên chống đỡ muốn chết đi,không còn cách nào khác đành phải chuyển động theo hắn,lúc đầu cô có chút trốn tránh,nhưng mà, nhưng mà…… dần dần lại có chút chờ mong hắn đưa cô đến khoái cảm……

Cô cắn môi, không muốn bản thân phát ra âm thanh ngượng ngùng đó,thế nhưng ….trong lúc cô không khống chế được,miệng đột nhiên bật ra một tiếng mà cô không ngờ tới……

Cô thật sự…… chìm đắm dưới thân tên đàn ông này…

“Ách…… A a…… a……”

Lam Dạ Ảnh rốt cục cũng thỏa mãn mỉm cười,mắt hắn nheo lại nhìn cô gái dưới thân bị hắn ăn đến chết đi sống lại,trong lòng cười thầm như vậy mới ngoan nha, như vậy cô mới biết hành vi của mình…

Cô gái này coi như biết điều, không làm cho hắn tức giận……

Đôi môi sưng đỏ không ngừng hít không khí,cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phát ra tiếng, hắn nhìn đến nhiệt huyết sôi trào,cả thân mình to lớn của hắn cuối xuống giơ hai tay ra ôm cô vào trong ngực,lưỡi không tốn chút sức nào luồng vào trong miệng rồi hút hết tất cả rên rỉ của cô vào….

Tốc độ cùa hắn càng nhanh hơn,càng dùng sức đưa đẩy,con ngươi không che giấu được dục vọng……

Cánh tay của hắn rộng lớn,các cơ bắp trên thân thể toàn bộ nổi lên, giống như một chú báo đang truy đuổi con mồi,nhanh chóng và hoang dã,người đàn ông này…… Vô luận là đứng,nằm,đi tới,dừng lại, đều rất đẹp làm tâm hồn người ta lay động…… cùng với vẻ đẹp hoang dã đây đích thực là vẻ đẹp của hồ ly….

Giữa trưa trên bãi biển thật sự không có ai,bởi vì bên ngoài thật sự quá nóng,ánh nắng buổi trưa rất độc cho nên không ai lại đây vui chơi…

Mọi người luôn chọn chạng vạng hoặc sáng sớm để đi chơi vì thời điểm này gió biển thổi đến rất mát.

Còn bây giờ thì xung quanh xe thì kịch liệt run lên,đàn ông thì kêu rên,cô gái cũng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ,vang vọng khắp nơi…

Kích tình vốn không thể ngăn cản,hơn nữa bên ngoài ánh mặt trời rất nóng..

Bên trong xe mặc dù có mở điều hòa,cũng khó có thể chống lại cái nóng do va chạm,mồ hôi vẫn dọc theo thân thể hai người chậm rãi chảy xuống dưới…. không một tiếng động rơi xuống trên ghế……