Tháng Ngày Nằm Vùng Ma Giáo
Chào mọi người, ta là lại một lần nữa thăm quán lẩu cay heo sữa giáo chủ phu nhân Tưởng Lạc Vân, hiện tại ta đang chọn lựa que xiên chiên yêu dấu của ta.
Sư muội bị bạn trai nàng túm đi, vì thế trong tiệm chỉ còn lại ta và Trương Trùng Cửu.
Ta mới vừa âm dương quái khí một hồi, tuy rằng rất sướng, nhưng lại cảm thấy có chút không thú vị, ta cảm thấy mình cần phải chín chắn lên, tránh cho phá hư đại kế, vì thế ta chọn lựa rất nhiều que xiên chiên, còn mua nước ô mai, quyết định bữa ăn này sẽ do ta mời.
Trương Trùng Cửu nói không cần ta mời, ta kiên trì muốn mời, sau đó Trương Trùng Cửu lập tức trở nên căng thẳng, hỏi ta có phải còn tức giận hay không.
Biết nói sao đây, ta cảm thấy tật xấu lớn nhất của ta chính là quá không chín chắn. Nếu như chuyện này giao cho sư đệ Lý Giới làm, hắn ta chắc chắn đã sớm sắp đặt các loại mưu kế tóm lấy Trương Trùng Cửu, để hắn nghĩ rằng hai người bọn họ là duyên trời tác hợp kết tóc phu thê, sau khi thu hoạch tất cả tình báo thì nhân lúc Ma giáo chưa kịp chuẩn bị ra tay đánh hạ, thuận tiện mang đi Long Tiêu Bảo Kiếm, lại đem Trương Trùng Cửu ra giết. Ngày sau trở lại sư môn mọi người đều sẽ khen hắn ta làm tốt lắm, mà hắn ta chỉ biết mặt lạnh như tiền nói câu: "Các vị quá khen."
Nhưng ta chính là loại người rất dễ dàng không phân rõ giới hạn, càng dễ dàng cảm thấy không vui hoặc là vui ngất trời, mặc kệ người bên cạnh có quan hệ với ta như thế nào.
Ta vừa sinh ra đã bị ném trước cửa miếu, nếu không phải cha mẹ tốt bụng nhặt ta về nuôi, có khả năng ta sớm đã biến thành tiểu hòa thượng. Cũng không phải nói làm hòa thượng không tốt, thế nhưng ta cảm thấy có thể giống như người thường sống vui vẻ thì càng tốt hơn.
Cho nên ta luôn rất dễ dàng sinh ra cảm tình với người bên cạnh, mặc kệ là thích hay là ghét, ta làm không được đối mặt với bọn họ mà trong lòng không hề gợn sóng.
Không biết phải trả lời Trương Trùng Cửu như thế nào, ta đành phải một bên moi đầu ngón tay một bên chờ lẩu cay.
Trương Trùng Cửu đột nhiên xoa bóp tay của ta, lặp lại vấn đề kia một lần nữa.
Ta nói: "Đúng vậy, rồi sao?"
Trương Trùng Cửu nói: "Không sao cả, ngươi tức giận cũng phải, sự kiện kia đúng là lỗi của ta."
Ta nói: "Ồ."
Trương Trùng Cửu muốn nói lại thôi, duỗi tay giúp ta sửa sang lại cây trâm, hỏi: "Sao tóc ngươi lúc nào cũng rối thế?"
Ta nói: "Ta không thường xuyên chải đầu."
Kỳ thật là ta không thường xuyên chải tóc kiểu nữ, tóc của sư muội có rất nhiều kiểu cọ, hận không thể tạo thành nguyên bức Thanh Minh Thượng Hà Đồ, ta nhìn một cái đã thấy choáng váng.
Trương Trùng Cửu liền hỏi ta có cần tiểu nha hoàn không, làm ta sợ tới mức vội vàng nói không cần, ta không quen được người khác hầu hạ.
Trương Trùng Cửu nghe ta nói như vậy thì cười, hắn nói: "Ngươi không cần người khác hầu hạ, tự mình lại chải không tốt, chẳng lẽ mỗi ngày đều muốn mang đầu tóc rối bời đi ra ngoài sao?"
Ta nói: "Ngươi quản được ta à! Thật phiền phức, ngươi đừng có nói chuyện với ta."
Kỳ thật ta cũng không phải thật sự cảm thấy hắn phiền, ta chỉ là đang căng thẳng. Hắn cứ luôn như vậy, làm như hắn thật sự là chồng của ta, ta căng thẳng muốn chết.
Ăn lẩu cay xong, Trương Trùng Cửu nói hắn muốn đi an bài người trông coi vùng lân cận mật thất một lần nữa, ta vừa nghe lập tức tỉnh táo tinh thần, ta nói: "Có thể phái ta cùng đi có được không?"
Trương Trùng Cửu nói: "Trực đêm rất vất vả, dưới chân núi có muỗi, sương sớm lại nặng hạt, sợ ngươi chịu không nổi."
Ta nói: "Ta nhất định làm được! Ngươi không thấy một mình ta vừa mới ăn một chén rưỡi lẩu cay một miếng gà chiên một con cua chiên một cây su hào chiên một miếng chả cá chiên một chén đậu hủ và hai ly nước ô mai sao? Thân thể này của ta rất khỏe nha."
Trương Trùng Cửu nói: "Được rồi, bắt đầu từ ngày mai, ta đây sẽ đi với ngươi."
Sau khi trở về ta vẫn luôn suy nghĩ rốt cuộc phải xông vào mật thất như thế nào, cái chìa khóa kia giấu ở nơi đâu? Có lẽ nào Trương Trùng Cửu giấu ở trên người hắn? Đậu xanh, hắn sẽ không kẹp chìa khóa ở cơ bụng dụ dỗ ta đi sờ đấy chứ! Tâm cơ thật sâu mà!
Sáng hôm sau, Trương Trùng Cửu gọi ta đến, cũng không biết hắn lấy cây lược ở chỗ nào, chân tay vụng về mà chải đầu cho ta.
Ta hỏi: "Ngươi học của ai thế?"
Hắn nói: "Ta nhờ Liễu cô nương dạy ta một chút."
Hắn chân tay vụng về mà kéo xuống rất nhiều cọng tóc, chải cho ta kiểu tóc xấu xấu.
Sau đó hắn nâng mặt ta lên rồi nói: "Nhìn rất đẹp."
Móa, làm cho mặt ta phải đỏ bừng.