Tháng Ngày Làm Nguyệt Lão Cho Yêu Quái

Quyển 2 - Chương 84




Hai ngày sau, Hạng Ngọc Loan và Hi Dương cùng nhau về N thị.

Dạo này hắn rất rảnh rỗi, một phần nguyên nhân là do ma vật gây rối đã dần an tĩnh lại, ở H thị không có mầm hoạ lớn nào, hắn không ở thì giao cho cấp dưới trông coi cũng được.

Vườn bảo tồn ở N thị tương đối lớn, cây cối hoa cỏ dọc đường đều xôn xao chào hỏi hắn, dù Hạng Ngọc Loan hoàn toàn không nghe hiểu.

Hi Dương nói: “Cây nơi nào đều bảo anh để râu nhìn không đẹp.”

“Không đẹp?” Hạng Ngọc Loan sờ sờ mặt mình, “Nhưng mọi người đều nói rất có vị đàn ông mà.”

“Em cũng thấy thế.” Hi Dương ôm cánh tay hắn, “Nhưng lúc bị cọ vào ngứa lắm.”

Hạng Ngọc Loan suy nghĩ rất lâu, cũng không phải hắn không nỡ cạo, chỉ là thấy không quen thôi. “Vậy để hôm nào anh cạo đi.”

Cách bản thể của Hi Dương không xa cũng là một thụ yêu, một cây hoè già khoẻ khoắn, mỗi ngày đều chăm chỉ hút chất dinh dưỡng, cũng không thích nói chuyện.

Giữa họ chỉ cách nhau một con đường, hai cái cây đều rất to lớn, nên không ít du khách chọn nơi này là nơi cố định để chụp ảnh lưu niệm.

Hi Dương nhìn mọi người đang ngồi trên rễ mình chụp ảnh, trong lòng có chút phức tạp: “Em cũng muốn chụp chung với chính mình.”

Một đoàn du khách lại rời đi, cây liễu lớn rũ cành đón gió, nhẹ nhàng đung đưa như chào đón Hi Dương trở về.

Hạng Ngọc Loan không vội chụp hình, đứng một chỗ cẩn thận ngắm nhìn cây liễu.

Vết tích bị bổ đôi mấy trăm năn trước đã biến mất, trên thân cây xù xì chỉ còn từng khối vỏ gỗ bao quanh. Sau lần đó, Hi Dương không tai không nạn, mạnh mẽ sinh tồn đến hiện tại.

Tự tận đáy lòng Hạng Ngọc Loan cảm thấy thật may mắn.

Có lẽ tất cả mọi việc đều đã được sắp đặt sẵn, bọn họ một ngày nào đó cũng sẽ gặp lại.

“Ngọc Loan, anh mau qua đây.” Hi Dương dựa vào thân cây, vẫy Hạng Ngọc Loan qua, “Chúng ta cùng chụp một tấm.”



Hạng Ngọc Loan bước tới, đầu dựa vào đầu y, Hi Dương nói: “Cười cái nào.”

Hạng Ngọc Loan liền nhếch môi cười. Đám cây cỏ nhỏ xung quanh đều run lên.

“Đáng sợ lắm sao?” Hạng Ngọc Loan tự biết mình cười không đẹp.

“Anh cười giống y như lưu manh ấy…” Hi Dương ăn ngay nói thật.

Hạng Ngọc Loan đành nghiêm mặt lại, như vậy nhìn đẹp trai với có hương vị đàn ông hơn nhiều, còn Hi Dương dựa vào lồng ngực hắn, bộ dạng chú chim nhỏ, hai người nhìn rất xứng đôi.

Sau khi về khách sạn, y bèn đăng tấm hình lên weibo.

Lúc đó ánh sáng và góc độ đều khá tốt, thậm chí không cần filter cũng vẫn thấy đẹp. Nhưng để đảm bảo, y vẫn dán một cái biểu tình che đi mặt Hạng Ngọc Loan.

Từ lúc y bắt đầu livestream đến giờ đã có hơn vạn fan, đăng kí weibo cũng là do có vài fan kiên quyết yêu cầu, sau đó lại thu thêm được không ít fan nữa.

Một đám cô gái nhỏ lúc nào cũng gào thét trong phần bình luận nói muốn gả cho y.

Lúc đó y rất thành thật trả lời lại fan: Tôi đã có chồng rồi.

Một viên đá quấy đảo mặt nước lặng, buổi live được đông đảo các fan chú mục, các cô gái mỗi ngày đều ồn ào nói muốn nhìn thấy y và Hạng Ngọc Loan.

Hi Dương sợ ảnh hưởng đến công việc của Hạng Ngọc Loan nên không kể lại với hắn, mỗi khi chụp ảnh đăng lên cũng sẽ che mặt hắn lại.

Nhan Trăn ở nhà lướt weibo, lướt đến acc của Hi Dương, thấy không ít video live lúc trước của ăn, đột ngột bị cơm chó thồn vào mồm.

Trong video của Hi Dương sẽ thường xuất hiện giọng nói của Hạng Ngọc Loan và một vài đoạn đối thoại nho nhỏ.

“Bột giặt em để đâu?”



“Để em lấy.”

“Hi Dương, điều hòa hình như hỏng mất rồi?”

“Là do điều khiển hết pin ấy.”

“Vỏ khoai tây khó gọt quá.”

“Anh gọt thế này thì còn gì là khoai tây nữa…”

Cuộc sống hàng ngày vô cùng ấm áp bình lặng.

Cậu chia sẻ mấy video này cho Nguyên Hoa, Nguyên Hoa hiếm khi khi trả lời ngay, đến tận tối mới nhắn lại: Sao thế? Em sẽ nấu ăn cho anh à?

Nhan Trăn: Tìm lại trọng điểm!!

Nguyên Hoa: Ám chỉ anh học nấu ăn?

Nhan Trăn:…

Nguyên Hoa: Ầy, khoe khoang tình cảm thôi mà, em muốn sao, chúng ta khoe lại nhé?

Nhan Trăn: Thôi, anh kể em nghe tình hình chỗ mình đi, có phải xảy ra chuyện gì không?

Nguyên Hoa: Ừm, chiều nay ba mẹ anh đã qua cục dân chính rồi.

Nhan Trăn:… Ồ.

Cậu vừa định nói vậy thì tốt quá, cuối cùng cũng xong, Nguyên Hoa lại gửi tới một câu: Sau đó không biết tại sao lại chuyển qua cục cảnh sát.

Nhan Trăn:……