Càng gần đến cuối học kì, cuộc sống của bọn học trò đột nhiên công việc bù đầu cả lên. Thầy cô môn nào cũng cho một đống bài tập, lại còn bắt trước thi cuối kì một tháng phải lập ra kế hoạch ôn tập cho mỗi môn thật chi tiết rồi nộp lên. Cát Vi Dân nhìn đống kế hoạch trước kì thi được điền lung tung trên đầu giường Cao Tân, cứ “Mỗi tiết làm một bài”, “Tổng hợp những lỗi sai” với “Làm đề nâng cao” ba cái đó quanh đi quẩn lại mà sắp xếp tổ hợp bựa ra cho đầy một tháng, thở dài, quyết định kế hoạch trước kì thi của mình vẫn là mình tự lực cánh sinh thì hơn, ít ra còn an toàn hơn cậu ta.
Bên cạnh đó còn có hội diễn tết nguyên đán cũng ngày càng đến gần, không kể đến những người đăng kí tham gia đang vô cùng hăng hái, ngay cả những người không tham gia cũng tập trung thành nhiều nhóm cổ động vào giúp vui, khiến vườn trường vốn trật tự trở thành nơi náo nhiệt khói súng ngập tràn, giương cung bạt kiếm chẳng ra sao.
Thời gian sau giờ học của Cát Vi Dân toàn bộ đều kính dâng cho bài tập và tập luyện, cuộc sống ở trọ trong trường thú vị hơn bao giờ hết. Kì thật so với những bạn cùng phòng khác vừa phải biến bồ câu còn phải thoát xiềng xích, nhiệm vụ của Cát Vi Dân thật sự vô cùng đơn giản thoải mái. Trong ***g sắt lớn đó có lắp đặt một cơ quan bí mật, Cát Vi Dân chỉ cần nấp ở phía sau, chờ màn sân khấu hạ xuống một cái thì lập tức kéo cơ quan ra đổi chỗ với Cao Tân, sau đó làm ra một tư thế động lòng người, dã thú hóa mỹ nữ thế là xong.
Lúc đầu Cát Vi Dân đối với chuyện này có chút kháng cự, mặc dù lúc nhỏ vì diện mạo ngọt ngào đáng yêu nên từng không ít lần bị hóa trang thành con gái, nhưng cậu bây giờ đã là một chàng trai mười bảy tuổi, một đại lão gia giả nữ thì còn ra cái gì a? Chỉ là nhìn qua toàn bộ năm khung xương thô to mặt chữ điền chè bè còn lại trong phòng, Cát Vi Dân đành phải nén đau thương mà hy sinh cái tôi vì tập thể. Dù sao cũng chỉ mặc một lần lúc chính thức biểu diễn, bình thường luyện tập vẫn là áo thun quần bò như mọi ngày, thôi thì sao cũng được.
Mãi đến ngày thi vòng loại, mặc vào trang phục biểu diễn Cao Tân đem tới, Cát Vi Dân đã không thể nghĩ mình hóa trang sẽ khó chấp nhận nữa rồi.
Cát Vi Dân đội mái tóc giả dày gợn sóng màu nâu, mặc váy mỏng màu hồng phấn để lộ bờ vai, đang vô cùng mất hình tượng mà cố sức giãy đạp hai bắp đùi trắng nõn lộ ra dưới váy, cười đến sắp lạc giọng.