Thằng Đức

Chương 21: Nancy là ai?




Lo thì nhiều nhưng tới lúc đấu thầu thì cũng không có gì phức tạp,hôm nay Đức mặc bộ complet màu đen,đeo kính râm Rayban trông giống như tài tữ điện ảnh,không biết có lẻ vì đụ nhiều hay không mà từ người nó phát ra một khí chất rất đàn ông,Đức lái xe.Nhàn,Thủy ngồi băng sau,lẻ ra Tâm cũng tháp tùng đấy nhưng chiều qua đã dọn qua nhà bên căn nhà bỏ trống của bên ngoại thằng Đức rồi và có chút không khỏe nên nghỉ ở nhà, Loan ngồi phía trước với tư cách phụ tá đặc biệt do Đức mướn về.Loan cao qúy,vẻ mặt lạnh lùng cao ngạo gật đầu chào Nhàn,Thủy khi Đức giới thiệu.Đức bấm bụng cười thầm nhớ tối qua cái dáng õng ẹo sàn qua sàn lại của Loan khi nó đang nắc nàng,rồi nó phun vào cái miệng nầy...Ụa...3 người đàn bà trên xe nầy ai cũng đã ngậm cặc nó rồi nha...nhưng Loan chưa hoàn hão lắm...Loan chưa nuốt mà nhổ ra...không được,mai mốt phải huấn luyện mới được.

Nhàn và Thủy bị vẻ bề ngoài của Loan hù dọa nên có vẻ “khớp” Loan ,vì vậy có thái độ khép nép câu nệ lúc đầu một chút,cho tới lúc công ty Đức Lập được tuyên bố trúng thầu thì mọi người liền vui vẻ thở phào,kết quả thì biết trước rồi nhưng khi nghe từ tai mới trăm phần yên chí.Đức chỡ mọi người đi ăn trưa chúc mừng,trên bàn ăn,3 người đàn bà coi như đã quen biết nhau bắt đầu chuyện trò nói cười như bắp rang khiến Đức nhức cả đầu...Ăn xong,liếc nhìn đồng hồ thấy củng quá 2 giờ rồi.Đức nói với Thủy;

-Thím ba...lát nửa nhờ thím đưa cô Loan đi xem nhà có được không?cháu bận việc xuống Phụng hiệp chiều tối mới về...

-Ừm được..định hỏi thằng Đức xuống Phụng hiệp làm gì nhưng kịp thời nuốt vào bụng...tối nay dù sao nó cũng ghé qua mình.

-Ờ...ngày mai là ngày khai trương...tất cả lo xong rồi hả thím?

-Ừm xong hết rồi,không cần lo đâu...Thủy ưởn ngực ‘báo cáo’ công việc.

-Những người làm...thông báo chưa?họ cũng nên có mặt ngày mai chứ hả?Loan hỏi .

-Xong rồi...đã thông báo từ tuần trước...sáng hôm qua cũng đã gọi điện xác nhận.Thủy nói thêm.

-vậy được,coi như chuẫn bị xong hết ..bây giờ con đưa mọi người về...À ,mẹ có xuống nhà hàng bửa nay không?Đức hỏi,nó biết Nhàn thường xuống phụ việc buổi chiều,tối nó ghé rước nàng về.

-Đi..lúc nầy đông khách bận lắm...à nè...con đưa mẹ xuống nhà hàng rồi mới đi Phụng hiệp được chứ hả?

-Thôi để cho nó đi đi..em sẳn đưa chị Loan đi mướn nhà đưa chị đi luôn...Thủy xông xáo đề nghị.

-Ừm..được

*

* *

Hẹn với Đức 5 giờ nhưng Hà nói với Diễm là 6 giờ...rồi chưa tới 4 giờ nàng đả chễm chệ nhâm nhi ly rượu đỏ ngồi chờ sau khi tắm rửa sạch sẻ.Hà biết Đức luôn tới sớm,nàng muốn hưỡng thụ một mình trước.Đức là cháu nàng mà,nàng phải có quyền ưu tiên chứ...vừa nhâm nhi vừa nghỉ tới lúc Đức đụ mình,Hà thấy nao nao,cái thằng sao mà sung sức không biết nửa....kể từ lúc Đức hăm dọa để được đụ nàng lần đầu tiên,tới nay Hà hoàn toàn tình nguyện đụ với cháu,không cần hù dọa nàng nửa vì Hà vô cùng thỏa mãn,nhửng kép trẻ Hà đụ dạo lúc trước nàng đều khinh thường dẹp hết...so với thằng cháu mình...kém quá xa.Hà không cần tốn thì giờ với họ nữa.

Quả nhiên thằng Đức không lâu sau liền xuất hiện,qua cửa sổ Hà thấy xe của nó liền đứng lên tiến ra mở cửa,người làm trong biệt thự đều được Diễm điện thoại căn dặn tối qua nên họ không bén mãn phía trước.Đức thấy Hà tươi mát cười cười mở cửa nhìn mình thì biết ngay Hà đang động cởn lắm rồi,bởi vậy khi cửa vừa khép lại liền quay người hùng hổ chấn Hà vô tường đồng thời đưa tay không cỡi mà xé toạt cái áo ngủ ra.”Toẹt” ,nữa phần trên người liền lồ lộ.Đức hung hăng ngoạm lấy núm vú nút chùn chụt,tay kia thì chọt thẵng vào quần lót sờ móc..hành động như là lâu ngày thiếu đụ,nay vớ được cái lồn chẳng khác nào như nắng hạn gặp mưa rào vậy.

Cái áo ngủ hàng hiệu mới mua a...nhưng Hà không tiếc chút nào,cái bộ dáng hùng hổ xé quần áo của thằng Đức mang lại cãm giác mới mẽ,vô cùng kích thích...Tâm lý đàn bà là thế đấy,lúc còn trẻ thì thích đụ trong lãng mạn dịu dàng,càng lớn tuổi thì thích đụ “bạo” một chút miễn là có bài có bản liền thích mê tơi...Bởi vậy,trong phút chốc tiếng Hà rên rỉ vang lên khắp phòng,tay nhanh chóng tìm khóa quần nó kéo xuống lôi cái vật kia ra cúi người xuống đưa vào miệng mình và gục gặc cái đầu lia chia trước háng thằng cháu mình.Hà thích bú cặt,cái nầy của Đức lại thuộc loại ‘khủng’ rất hợp khẩu vị,kẹt cái là không phải mổi ngày được thưỡng thức,lại phãi chia với Diễm rồi lại bị Nancy hầu như chiếm lấy làm của riêng nên rất không hài lòng,giờ phút nầy một mình một cỏi nên tham lam bú mút coi như “bù” lại những ngày thèm thuồng...

Rồi thì Hà chống hai tay vào tường chỏng khu chìa mông ra sau cho Đức dập,có lẻ đàn bà ai cũng thích cái tư thế nầy,Đức nghỉ...Nhàn nè,Thủy nè,Thu rồi Lan ...cho tới mới nhất là Loan ngày hôm qua cũng gào khan cổ họng trong tư thế nầy.Họ sướng ra sao thì thằng Đức không biết nhưng nó thì nắc rất thoãi mái,cứ từ phía sau mà thúc mạnh tới,hai tay khi thì bóp vú khi thì sờ mông mơn trớn đám lông mềm mại trong khi con cặt đang ra ra vào vào...nói tóm lại là các bộ vị mẫn cãm điều bị ‘công kích” ...chắc có lẽ vì vậy mà họ quá sướng cũng nên?

Trong khi hai dì cháu đang hành sự thì có tiếng lách tách của khóa mở cửa,cả hai không buồn nhìn coi là ai mà cứ tiếp tục coi như không có chuyện gì...còn ai trồng khoai đất nầy ngoài Chủ tịch Diễm nửa chứ?Quả nhiên Diểm bước vào nhìn thấy Hà đang chõng khu cho thằng Đức nắc liền sầm mặt lại không vui có vẻ mất hứng.Số là ,nhớ tới con cặc thằng nhóc kia làm nàng sướng mê tơi nên nàng cố gắng thu xếp tới sớm ...ai dè con quỷ Hà còn sớm hơn mình nửa,nhìn nét mặt của nó kìa thật đáng ghét.Diễm hậm hực bước tới ném chùm chìa khóa xe lên mặt bàn nghe một cái “cộp” vậy mà hai tên kia vẫn là “ngoan cố” phớt lờ tới sự hiện diện của mình,cứ tiếp tục “hành sự”...

-Nè..nè nể mặt một chút đi...tui là chủ nhà đó...hai người thiệt là...Diễm cuối cùng cũng biểu lộ sự “bất mãn’.

-Chờ một chút đi...một chút đi tao sắp xong rồi...ááááá....Hà bỗng rú lên một tràng dài,nét mặt đờ đẩn...nàng vừa lên đỉnh.Đức vẫn nắc bạo thêm một hồi mới rút cặc ra trần truồng đi về tủ lạnh lấy một lon bia khui uống ừng ực...dùng sức nhiều nên nó khát.Cặc nó chưa “phun” nên vẫn hùng dũng ngõng cao đầu đong đưa qua lại theo từng bước đi.

-Cậu làm sao quen biết chánh văn phòng Vân?

Ngồi xuống chiếc ghế sofa bên cạnh Hà,không vội trả lời câu hỏi của Diễm mà ực xong một ngụm bia nó mới nhìn Diếm rồi đáp:

-là do Nancy thôi,nếu không thì không thể nào.Sao hả?có vấn đề gì sao?Đức lấy làm kỳ lạ hỏi,nó thấy hình như Diễm có vẻ khẩn trương.

-Vậy cậu có gặp qua Bí thư Hải?

-Cái gì Bí thư Hải?là ai vậy?chưa hề nghe qua.Đức lấy làm kỳ quái nhìn Diễm.

Thấy vẻ mặt của Đức,Diễm nhận ra Đức thật sự không biết gì nhưng nàng quả quyết rằng phía sau của Vân chính là đối thủ nặng ký của mình,có điều là lảo ta tự động ra tay hổ trợ thằng Đức để lấy lòng Nancy hay chính Nancy muốn thu dụng lảo?giả thuyết đầu tiên thì không thể nào,lảo đâu có biết thằng Đức,như vậy chỉ còn giả thuyết thứ hai thôi,như vậy thì phiền rồi bỡi vì nếu là Nancy muốn thu nạp lão thì Diễm và lão sau nầy sẻ là người cùng phe cũng có nghĩa là nếu nàng muốn vượt qua lảo mà thượng vị thì quá khó rồi hoặc có thể nói là không thể nào,nghỉ tới đây Diễm vô cùng phiền muộn.Chợt nhìn thấy Hà đang gục gặt cái đầu trước háng thằng Đức liền cáu lên đánh một cái nhẹ vào lưng người bạn thân.

-Con quỷ nầy,mầy ngừng một chút không được sao,đang nói chuyện đàng hoàng đó.

-Thì tao đang làm chuyện đàng hoàng của tao đây mà,mầy cứ nói chuyện đàng hoàng của mầy đi,không có ảnh hưởng gi mà...phải không?Hà đang bú cặt liền nhả ra rồi bốp chát phản pháo,xong lại tiếp tục ngậm vào nhả ra,mọi chuyện khác như là không quan trọng khiến Diễm dở khóc dở cười với người bạn nầy đành bỏ mặc không đếm xĩa tới nữa.Đức thì tỉnh bơ,lần trước đụ hai người,sau đó đụ ba người cũng ngay chổ này,nó quen rồi nên ngồi ngửa cho Hà tự do muốn làm gì thì làm thỉnh thoãng lại lấy tay ấn đầu nàng thêm vào như khuyến khích hổ trợ...

-lại đây ngồi đi đứng đó làm gì..Đức vổ lên vị trí nên phải của mình ra dấu kêu Diểm đến ngồi,nếu có ai nhìn thấy chắc sẻ trợn mắt há mồm vì cái nầy quá kinh hãi đi thôi,Chủ tịch thành phố kia thế mà ngoan ngoãn đi tới ngồi xuống,tên nhóc kia liền 1 tay thò tay vào ngực nàng mà bóp vú...chưa hết tay còn lại lại kéo đầu tóc nàng xuống dí vào trước háng...Như ăn ý với nhau trước thì phải,Hà liền trượt cái miệng xuống dùng cái lưỡi thơm tho trêu ghẹo bìu dái còn nhường cho nử Chủ tịch con cặc đang cứng ngắc kia.Thế là trong phúc chốc một con cặc mà có tới hai cái miệng phục vụ,thằng Đức ngả đầu lên ghế lim dim hưỡng thụ vừa nghỉ:”chỉ có chổ nầy mới được như vậy thôi sao?mình có cả đống đàn bà lận mà...làm sao giàn xếp đây?mẹ và thím ba thì không thể nào rồi,không bao giờ chịu đụ tay ba,Thu cũng không dể dàng chịu làm chuyện này..À phải Lan coi bộ được à,còn cô Loan nữa..phải thử mới được...Đức thầm suy tính...

Trong lúc Diễm mút chùn chụt con cặc nó,Đức đưa tay vựt phăng quần áo nàng ra,Diễm cũng chẵng màng,đây là chổ của nàng,áo quần rách thì thay thôi,cũng như Hà,Diễm thích cái mới mẽ kích thích nầy,một hồi lâu sau như không thể chịu nổi nữa,Diễm ngồi bật lên,gạt Hà qua một bên

-Ê..tránh ra ...tới tao mầy..rồi thì đứng lên ,lưng quay về mặt Đức,tay trái cầm cặc nó đặt vào đúng vị trí rồi ngồi xuống động tác gấy ra một tiếng “ót” nhẹ nhàng do dâm thủy ngập tràn trong hang động tạo ra,kế đó nàng kéo hai tay Đức đắt lên hai vú mình rồi bắt đầu “ngựa phi đường xa”...Hà cũng không vừa,đứng lên,hai chân dang rộng choàng qua hai vai thằng Đức rồi hạ thấp người xuống dí sát cái lồn vô miệng nó.Đức thầm kêu trời,nó nghì hôm nay chắc bị hai dâm phụ nầy ‘hiếp’ chết là cái chắc rồi.Đành chịu thôi...

Cái màn nầy Hà và Diễm đã bàn nhau trước rồi,đây là giấc mơ của 2 người,không phải là lần đầu, trước kia thường đụ dạo,hai người cũng bày trò nầy nhưng chưa ai chịu nổi,chỉ dăm ba phút là kéo cờ trắng đầu hàng,chịu không thấu dâm uy của hai nàng,bởi vậy tối qua cả hai âm mưu muốn thử coi thằng Đức sẻ chịu được bao lâu,cả hai đều biết Đức chơi dai nhưng không biết đồng thời dưới sự công kích của hai người sẽ như thế nào,biết đâu sẻ “phun sớm”?những lần trước,luôn là hai nàng đạt cao trào trước thằng quỷ nhỏ nầy nên trong lòng không phục,luôn tìm cách lấy lại mặt mủi...

Có điều cà hai đều không biết rằng thằng Đức mổi ngày đều đụ nên kỹ thuật “bế tinh” coi như là cao thủ,hơn nửa,giờ phút nầy,không tốn sức,nó chỉ ngã người trên ghế,mặc cho Diễm nhúng nhãy,sàng qua sàng lại thế nào đi nữa cũng được,Hà có dí lồn thế nào đi nữa nó chỉ lấy lưỡi ngoái cái cửa hang thôi...ngược lại, tư thế đứng của Hà không thể trấn trụ được lâu,chẵng mấy chốc nàng cãm thấy hai chân mõi nhừ,còn Diễm thì mau đã đạt cao trào rồi,nàng sàng qua sàng lại mãi mà thằng nhóc cứ vững như không có gì vậy,thỉnh thoãng lại còn từ dưới đẫy mạnh lên một cái ..thiệt là tức chết đi mà...cuối cùng cả hai chịu thua,nằm ngữa ra thở hì hục...

-Ê..tui chưa xong mà...Đức cười hề hề đứng lên bước đến bên cạnh Diễm đang nằm thở,không nói không rằng kẹp đầu nàng giửa hai đùi rồi ngồi thấp xuống dí cặt sát miệng nàng,biết “chạy” không thoát Diễm đành phải há miệng ra..thế là Đức đút cặt nó vào lút cán mà nhấp,Diễm hoãng hốt đưa hai tay chặn ngang hông thằng Đức không cho nó đút quá sâu...muốn giết người sao chứ?nàng không phải Nancy a....

-Nè..cậu biết Nancy là ai rồi chứ hả?vừa xong,Hà mõi mệt nằm lim dim ngủ,Diễm nằm bên cạnh cả hai trần truồng không một mãnh vãi trên người,mặc làm gì,còn sớm chán,còn đụ mà...mới xong hiệp đầu.Diễm lấy chân khều khều thằng Đức đang ngồi ngã ngữa trên sofa,tay cầm lon bia.

-Không biết...cô ta đâu có nói,tui cũng không hỏi...

-Cái gì?cậu vẩn chưa biết? Ê..ê...đừng gạt tui nha...không thể nào...

-Tui gạt cô làm cái quái gì chớ,không tin thì thôi...tui chỉ biết là cô ta rất quyền thế lại có cận vệ,không phải 1 mà là 2 cô cận vệ đó nha...Đủ rồi.

-Vậy có muốn biết không?

-Cô nói tui nghe,không nói thì thôi...Đức lửng lơ nói.

-Cô ta là con út Tổng Bí thư đó thằng ngốc...

-Cái gì tổng Bí Thư chứ Ah ahahahahahah.....Đức sực tỉnh,nó giật mình hoãng sợ...nó sực biết Diễm nói ai rồi,vậy..vậy ..nó đụ con gái ông ta rủi...mặt nó trắng bệt ra...

-Sao bây giờ mới nói...vậy...vậy tui bây giờ làm sao đây?Đức cả sợ....đụ con gái nhân vật nầy...nó còn muốn sống a...mới 16 thôi...chưa muốn chết đâu...

-Bộ tui muốn sao..tui cũng mới biết tuần trước thôi...Diễm phân trần...nàng cũng sợ không ít,lúc nàng biết cái “hung tin” nầy cũng té đái như thằng Đức bây giờ vậy,Diễm sợ “người kia” kết tội chính nàng dẫn vắt Nancy vào con đường “sa đọa” a...oan quá mà...chỉ là “đồng hành” mà thôi.

nha không phải là “đầu đảng” đâu...nhưng chợt nghỉ tới điều gì Diễm hơi an tâm 1 chút nhìn thằng Đức “trấn an”:

-Không cần phải sợ đâu...cô ta là con cưng ông ấy,cô ta sẻ bảo vệ cậu...không cần lo...

-Cô ta..cô ta có chồng chứ?Đức vẫn còn lo ngại.

-Chưa nghe nói tới nhưng đã ly dị 1 lần...cậu thiệt may mắn,được cô ta để mắt tới.Lúc đầu chỉ để cô ta vui chơi thôi ai dè hình như cô ta vừa ý cậu..nầy sao nầy đừng quên ơn tui đó...Diễm bắt đầu “đầu tư” mưu cầu lợi ích cho tương lai.

-À nè cậu gặp Nancy thường không?

-Không thường lắm,tuần 1 lần thôi...

-Vậy còn nói không thường?đừng có mà được voi đòi tiên.Nói cho cậu nghe lắm người hơn cậu nhiều muốn sáp gần cũng không có cơ hội đó...Diếm bĩu môi nhìn Đức .

-Vậy sao?Đức ngờ vực....cùng lúc đó tiếng di động nó vang lên.Đưa mắt nhìn màn ảnh,vừa nhắc tới thôi thì đã gọi tới rồi.Đức đưa ngón tay lên miệng nhìn Diễm ý nói nàng giử im lặng.Diễm định nổi lửa,nàng dù sao cũng là Chù tịch thành phố đấy,thằng nhóc nầy bảo im là im à?định lên tiếng phản đối ai dè vừa nghe thằng Đức nói câu đầu trong điện thoại liền bấm bụng nuốt trở lại,chẳng những vậy,nàng còn tới gần Hà đang ngủ chuẫn bị bịt miệng Hà nếu cần.Diễm, trong lúc nầy, thật không muốn cho Nancy biết cả hai đang cùng 1 chổ với thằng Đức.

-Alô Nancy..nhớ tui hả?Đức bắt đầu ba hoa con chích chòe...

-Đang ở đâu vậy?tiếng người đẹp dịu dàng vang lên .

-À không...đang làm chút chuyện cho buổi khánh thành ngày mai...không hiểu sao Đức không muốn nói mình đang ở cùng chổ với Hà và Diễm khiến Diễm âm thầm đưa ngón tay cái lên..cái thằng thông minh thiệt.Diễm cố ý lắng tai nghe nên trong lúc Đức nói lãi nhãi một hồi trong điện thoại Diễm chĩ nghe lõm bõm nhưng nàng hiểu được một chuyện vô cùng trọng yếu đó là hình như Nancy sẽ tới tham dự buổi khánh thành công ty thằng Đưc vào ngày mai...tâm cơ chợt động,Diễm quyết không bỏ lở cơ hội.Trước đây Diễm thật không biết thân thế khủng của Nancy nên quan hệ coi như ngang hàng sau đó có dịp tiếp xúc mấy lần nhưng chỉ là ăn chơi linh tinh,lần chót vừa qua là “giới thiệu” thằng Đức...Tuần trước vô tình biết Nancy thật sự là ai Diếm tiếc hùi hụi nhiều lần mất cơ hội tốt để nịnh bợ.ai dè cô nàng Nancy hình như phải lòng thằng nhóc nầy...vậy có phải mình thừa dịp xông lên làm tốt quan hệ một chút?càng nhỉ Diễm càng quyết tâm..

-Ừ nè..nghe nói ngày mai công ty cậu khai trương...Có cần tui tới trợ uy không hả?Diễm làm bộ màu mè một chút mặc dù trong thâm tâm ngày mai đã định rồi,nàng biết Nancy sẽ có mặt,dịp may của Diễm để lấy lòng cô bé kia bằng cách tỏ ý quan tâm nhiều hơn tới thằng Đức, đồng thời là để chứng tỏ mình và thằng Đức “không có gì”nếu có chỉ là trong quá khứ thôi...đó là mục đích chánh...cái điều nầy làm Diễm băn khoăn...chỉ sợ con bé không “hài lòng” thì cuộc sống quan trường của mình sẽ rất vất vả nha...

-Hả?vậy sao?vậy thì cãm ơn trước nha...vậy quá tốt..coi bộ ngày mai rất là náo nhiệt đấy...Nancy cũng sẻ tới....

-Vậy sao?Diễm mừng rở...mặc dù đả nghe lóm nhưng từ tai nghe thằng đức xác nhận làm nàng càng phấn khởi.Đức ngây thơ trong chính trị nào hiểu mô tê gì.

-Nè,có chuyện quan trong nầy cậu cần phải nhớ,là từ nay tuyệt đối không nên để Nancy biết ..biết chúng ta như thế nầy...cậu hiểu chứ?

Cái nầy thằng Đức không ngu,nó hiểu liền gật đầu:

-Yên chí đi tui không ngu mà...thôi bây giờ tan hàng...

-Cái gì tan hàng...tui nói không cho Nancy biết chứ có nói tan hàng đâu hả...coi cái bộ của cậu hình như sợ nàng ta đánh tới vậy...Diễm hằn hộc đai nghiến...

Đức cười he he:

-Nói chơi thôi mà...không cần bực bội vậy đâu...tới tối mới tan hàng ..vậy được chưa...chưa kịp nói xong nó kiền nhào tới nắm tóc Diễm dí vào trước háng mình...cùng lúc đó Hà cũng vừa thức tỉnh...Một cuộc đụ tay ba lại bắt đầu...

Đức nhận được điện thoại của Nhàn nên không ghé nhà hàng mà đi thẵng về nhà,thì ra ba nó và chú cả hai đều đã về từ lúc chiều,nên khi vừa bước vào nhà đã nghe tiếng nói cười rôm rã từ phòng khách,mọi người đều có mặt đầy đủ ngoại trừ dì Út đã dọn qua nhà củ của bên ngoại,hình như là họ đang bàn chuyện công ty của nó...thấy Đức bước vào Thủy liền kêu lên...

-Này...ông chủ kia rồi..hỏi nó đi...liền hướng về thằng Đức nháy nháy mắt...hai anh em Tuấn,Hùng nhìn Đức với ánh mất tò mò...cái chuyện thằng Đức nghỉ học mở công ty xây dựng đối với hai anh em chỉ là nói cho xôm,cho giựt gân khoe khoang thôi ai dè khi Nhàn,rồi Thủy điện thoại nói chuyện khai trương,khiến hai anh em ngẫn ra...bèn quyết định về nhà coi hư thực ra sao.Hai anh em vẫn không tin được là sự thật,thằng Đức bao nhiêu tuổi chứ?cái chuyện mở nhà hàng coi như là vỉ đại rồi,coi như cũng chấp nhận đi...mở công ty xây dựng?bộ giởn chơi sao hả?hai người tới tuổi băm mấy mới có được công ty nho nhỏ rồi phải trải qua nhiều năm mới coi như là có chút thành tựu như ngày nay,lại nói,về nhà ngồi chưa được nóng đít thì nghe cái tin giựt gân khác là công ty chưa khai trương đã chợp được cái hợp đồng trăm tỷ...chuyện gì đây?hai miệng Tuấn ,Hùng há ra như chử “O” thì đúng lúc thằng Đức về tới...chưa kịp hỏi gì thì bổng nghe thêm một tin khủng khác:

-Thím ba à..ngày mai Phó Chủ tịch Diễm sẻ đến tham dự đấy,không được sai sót cái gì nha,Đức hãnh diện tuyên bố tin khủng,nhìn Thủy nói nhưng mắt nhìn mọi người.

-Cái gì Phó Chủ tịch Diểm,là ai vậy của công ty nào?Nhàn mờ mịt hỏi...mấy người kia cũng nhìn Đức chờ câu trả lời của nó.

-Thì là phó Chủ tịch thường trực Thành phố Cần Thơ mình...cũng quen biết dì hai đấy...Đức đáp tỉnh bơ coi như là chuyện thường nhưng thật ra trong giọng nói đầy kiêu ngạo và đắc ý...

-Cái gì?....mọi người đồng lúc la lên...với vẻ mặt nghiêm trọng...Hùng hắn giọng nói...

-Cái chuyện nầy...cái chuyện nầy...không thể nói đùa được đâu...con quen biết sao?hay là nhờ vả dì hai ?không cần phiền dì ấy ...không nên...Hùng cuối cùng cũng “hiểu” thì ra là vậy..cái thằng nhờ quan hệ của dì nó...

-Không phải...à mà thôi...ngày mai sẻ biết thôi...mọi người ngủ sớm...con đi xuống nhà hàng chút tối về...nói xong Đức liền quay đầu ra cửa...có giãi thích cũng không ích lợi gì,tốn công...đợi ngày mai họ sẽ thấy thôi...

Nhìn thằng Đức khuất bóng,hai anh em Tuấn,Hùng vẩn còn mờ mịt,nửa tin nửa không...khác hẳn với hai bà vợ ...

-Ngày mai biết thật giả liền chứ gì...Thủy nói..nàng cũng như Nhàn, hoàn toàn tin tưỡng những gì Đức nói...

-Ừm...vậy để mai coi...mình về...Hùng nhìn vợ với ánh mắt tha thiết...lúc nầy Thủy được thằng cháu tắm tưới điều chi nên người đầy sức quyến rủ...lúc mới về nhìn thấy đã nứng cặc rồi,bây giờ chỉ muốn về nhà leo lên giường thôi...nên liền muốn về nhà...Tuấn cũng vậy thôi,Nhàn hôm nay cũng mướt hết sức là mướt...số là dự định tối nay hai mẹ con ra ngoài hóng gió,rồi tìm chổ nào đó đụ một trận cho có tình điệu thay vì đụ ở nhà...bổng nhưng Tuấn về làm Nhàn vô cùng mất hứng không vui nhưng có thể làm gì đây chứ?

Thấy bộ dáng Hùng hấp tấp tắm rửa,Thủy đóan ra lảo muốn gì rồi,nàng miễn cưỡng lên giường vừa nghỉ tới tối hôm qua Đức đụ nàng tới sáng rồi mĩm cười vu vơ nhớ từng hành động của nó mà đỏ mặt nghỉ sao mình càng lúc càng dâm đãng a...sao lại cái gì cũng chìu nó chứ?bây giờ không những nó muốn nàng nuốt mà còn dùng lưỡi liếm sạch đầu cặt nó nửa,thiệt là quá đáng mà,ờ nhưng cũng đâu có gì quá đáng chứ...chẵng phãi nó biết cái điễm nhạy cãm của mình nên cứ bú liếm ngay cái hậu môn hoài đó sao?thật là sướng điên lên được...Thủy mĩm cười vu vơ,hai má nóng bừng...cùng lúc đó Hùng tắm rửa xong lăng xăng leo lên giường nhìn vợ với ánh mắt thèm khát...Thủy biết có tránh né cũng vô dụng đây là chuyện dĩ nhiên giửa hai vợ chồng ...nàng tự động cỡi quần dang rộng hai chân ra...trong lúc Hùng úp mặt vào chổ đó,cái chổ mà ngày nào thằng cháu của lảo cũng đút cặt vào dập tả tơi cho vợ lảo gào thét. Thủy thì cứ tưỡng tượng là thằng Đức a...

Nhàn cũng trong tình trạng tương tự nhưng tệ hơn là nàng đang gục gặc đầu trước háng Tuấn,Nhàn không thoãi mái chút nào lại không cãm giác,Nhàn muốn làm cho Tuấn bắn sớm ,bắn xong lảo sẻ lăn ra ngủ khì,bỡi vậy cố gắng tăng tốc,đầu tóc nàng nhấp nhô trước háng chồng càng lúc càng nhanh.Tuấn lại tưỡng bở,nghỉ rằng mình thường vắng nhà nên vợ thèm cặt mới “sung” như vậy...lảo sướng quá liền phun ra...có điều Nhàn không để lảo phun trong miệng,lảo vừa “gồng” lên,theo kinh nghiệm lần trước Nhàn liền chụp cái khăn đã thủ sẳn bên cạnh chụp lên cặt lảo...Tuấn biết thì muộn rồi...lảo đành phun ào ào trên cái khăn mà Nhàn dùng để phủ lên cặt lảo...

Tuấn đâu còn trẻ...15 phút sau liền ngáy o o..Nhàn nhìn lão ngáy mà buồn bực chán ghét...

Đồng hồ vừa điểm 8 giờ tối thôi...

Thấy Đức vô cùng bận bịu mà vẩn xuống nhà hàng,tuy là nó chỉ có mặt không làm gì hết nhưng tâm trạng Thu vô cùng ngọt ngào nhìn nó “trách”.

-Không phải nói ngày mai khai trương sao?xuống đây làm gi,không ở nhà nghỉ cho khoẻ...Thu “cào nhào”.

-Phải xuống coi coi có thằng khứa nào dê cô hông Đức cho nó biết tay...Đức cười cười nói nhỏ chỉ để mình Thu nghe...

-Nói bậy bạ gì đây..Thu cười tươi,sung sướng hạnh phúc khi thấy Đức có vẻ ghen ghen...

Thu bây giờ so với năm ngoái là 1 trời 1 vực,nàng càng ngày càng đẹp ra,nhiều tên dê xồm ngấp nghé nhưng họ có nghe rằng phó đồn Vinh cũng phải thất thủ và ăn trái đắng đối với người đàn bà nầy nên không dám manh động...cùng lắm cũng là chọc ghẹo vài câu thôi...nhưng đụng phải gương mặt lạnh liền cụp đuôi...

-Bé Trúc đâu rồi...sao không thấy nó vậy?

-Qua nhà bên cạnh chơi thôi..lúc nầy có thêm bạn mới rồi...ăn gì chưa?

-Không đói...rồi nhìn quanh thấy thực khách đông nghẹt...Đức trầm trồ khen:

-Chà...coi bộ khấm khá quá...mai mốt hình như phải mở chi nhánh thôi bà chủ Thu à...

-Cái gì là bà chủ...tui chỉ làm công thôi cho ông chủ Đức mà...Thu cười...

-Đủ người làm chứ?không nên để cô mệt quá đó nha...Đức nghiêm mặt nói...

-Biết rồi...Thu lườm...

-Đức lên trên nghỉ một chút...nói xong Đức lên lầu,Thu nhìn theo rồi quay xuống dặn dò mọi người xong bưng theo một bát mì rồi bước lên lầu...bước vào trong Thu cẩn thận khóa cửa...

-Ăn chút gì đi...có làm cho tô mì nè...biết cháu thích ăn nhứt món nầy...Tuy đã có quan hệ xác thịt và coi như là sống với nhau với nhau nhưng Thu vẩn cứ gọi “cháu”, không thể thay đổi cách xưng hô được...

-Không đói lắm đâu...nhưng cô đem lên thì ăn thôi..hihi...Đức cười...khi Thu vừa để bát mì lên bàn tới nó liền ôm choàng từ phía sau,kéo nàng ngồi lên đùi tay luồn dưới áo mà bóp vú...Thu quá quen thuộc rồi,tên nhóc nầy cứ là như vậy mà...bởi vậy nên nàng liền khóa chốt cửa,sợ bé Trúc về bất thình lình..

-Ăn mì xong đi...gấp gáp cái gì...thiệt là...Thu trách yêu...

-Chỉ muốn ăn cô thôi...Đức hùng hổ...càng ngày nó càng vừa lòng Thu...nói gì nghe nấy...nhớ những ngày đầu tiên,bú cặt nó cũng rất ngượng ngùng,trải qua thời gian huấn luyện bây giờ cái gì nó phun ra Thu đều nuốt hết nha...lại còn liếm sạch đầu cặt nửa...tuyệt vời a...nghỉ lại được người vừa bú vừa nuốt đã rất khó rồi bây giờ một mình nó có tới 4 người nha,hơn nửa còn liếm sạch cái đầu con cặt nữa...mẹ,thím ba,Thu ,Lan vợ thầy Phan nè...

-Ăn đi ông tướng...Thu thoát khỏi đùi thằng Đức nhưng không đi đâu xa,nàng chỉ là ngồi xuống kéo phẹc mơ tuya quần nó,lòn tay móc cặc nó ra rồi ngậm vào...

Quá đã,vừa uống bia vừa được bú cặt thì hưỡng thụ quen rồi...cái nầy mới nha...vừa ăn vừa được bú cặt thì là lần đầu...