Thằng Đức

Chương 154: Ngày đầu nhậm chức




Trong quan trường...Khi làm Thư ký cho lảnh đạo thì tương lai rất có nhiều biến số...Tùy theo uy phong của lảnh đạo mà Thư ký có được phong quan hay không...Thư Ký của Bí Thư hay Chủ Tịch của một Tỉnh..Khi được thả xuống tuyến dưới..ít ra cũng là một Chủ Tịch hay Bí Thư huyện ủy...Thư ký cho Tổng Bí Thư hay Chủ Tịch nước hoặc Thủ tướng thì khỏi nói rồi...Từ Phó Chủ tịch Tỉnh trở lên...Nói tóm lại..đây là con đường tắt để tiến thân trên quan trường...Nước lên thì thuyền lên...Lảnh đạo thăng quan thì Thư Ký cũng sẻ có ngày phong quan huy hoàng...Còn lảnh đạo đứt gánh nửa đường thì cuộc đời của Thư ký sẻ đen như mõm chó...

Ngọc Thi là người có nhan sắc bởi vậy Thái Hửu Cơ và Nguyển Thông trước đây muốn ép đụ nhưng không được toại nguyện...Bây giờ nàng lại xuất hiện trước mặt với tư cách là Thư ký của Chủ Tịch huyện...Dỉ nhiên cả hai đều đứng ngồi không yên...Mặt lắm la lắm lét...Đức thì không biết gì....Ngọc Thi rất binh thản...Coi như không có chuyện gì...Càng làm cho Thông,Cơ có cãm giác bất an...như là trời quang mây tạnh trước cơn bảo tố..

Buổi lể nhậm chức kết thúc bằng một buổi tiệc nhẹ kéo dài chừng 1 giờ đồng hồ..Sau đó thì tan hàng....Các lảnh đạo lần lượt kiếu từ...

-“Sau nầy Chủ Tịch Đức có cần hổ trợ gì...Văn phòng của tôi ở sẻ luôn mở cửa đón chào...” Thái Vân Cơ cười..thân thiết cười quyến rủ nhẹ nhàng nói...Hôm nay tới đây là đủ...nhưng nàng sẻ nhanh chóng liên lạc hắn để lấy cãm tình...ít ra cũng muốn cho hắn biết...Nhà họ Thái ở Đồng Tháp nầy..Không phải ai cũng có địch ý với hắn...Tuy cùng một giuộc...Nhưng Thái Vân Cơ không ngu như Thái Hửu Cơ...đi lao đầu vào tấm sắt...để chết...

-“Vân Chủ Tịch thật có lòng...Nhất định..nhất định...” Đức lể phép nghiêng người đáp lời...Rất quy củ...Tiển Vân Cơ lên xe...

-“Thôi..Tôi cũng xin phép...Có gì cần liên lạc..Đây là số của tôi...Trưởng ban Hằng... Nhoẻn miệng cười...đưa hắn tấm danh thiệp...Bất ngờ giật thót người...Khi bắt tay ..,Hắn khều khều trên tay nàng...

Trải qua nhiều kinh nghiệm với Trưởng ban My,Chị Tư,Dì Hường...Chủ Tịch Diểm,Bí Thư Lệ...Làm sao Đức không nhìn ra Trưởng Ban Hằng là người đàn bà đang khát khao tình dục...Hơn nửa đã kín đáo truyền tín hiệu...Rỏ ràng Trưởng Ban Hằng đã biết rỏ quan hệ giửa hắn và Chủ Tịch Diểm cùng Bí Thư Lệ...Cẩn thận cũng đã cẩn thận rồi...Còn ngại gì nửa chứ...Nên không ngần ngại...gãi mu bàn tay ...khiến Hằng hớn hở...rạo rực...Khi nhớ lời ‘giới thiệu’ của Chủ Tịch Diểm...Nàng hy vọng hắn sẻ sớm liên lạc với mình...Sự thèm muốn của thể xác khiến Hằng không còn nghỉ quan hệ của hắn và con gái mình là một chướng ngại...Con cái đã lớn..ai cũng có cuộc sống riêng...Đời người ngắn ngủi...

Thái Điệp không nói gì nhiều...Trước mặt công chúng rất quy củ...Nói vài câu bài bản...cáo từ rồi lên xe..Dỉ nhiên là lúc bắt tay..Cả hai âm thầm khều mu bàn tay trêu chọc nhau...Mặt thì nghiêm túc...

Chánh Văn Phòng Đoàn văn Ba đưa Đức và Ngọc Thi lên lầu hai...Nơi nầy là văn phòng của Chủ Tịch huyện...Đoàn văn Ba có chút xấu hổ...Bao năm trời tận tụy làm việc..50 tuổi mới bò lên được chức Chánh văn Phòng...Bây giờ lảnh đạo của lảo còn nhỏ hơn đứa con gái Út...

-“Tất cả đã quét dọn sạch sẻ...Nếu Chủ tịch có gì cần thay đổi...” Văn Ba ngập ngừng...Chờ chỉ thị...Thường Lảnh đạo mới không thích dùng đồ củ của người tiền nhiệm...Cách bày trí cũng là dựa theo phong thủy...Bân không biết ý của vị Chủ tịch trẻ nầy như thế nào...

-“Quá tốt rồi...Không cần phải thay đổi gì hết...Chánh văn Phòng Bân...Ông làm quá tốt rồi...Ừm...Phiền Chú...Chú Bân...làm giấy tờ...Sắp xếp cho Thư Ký Ngọc Thi...” Đức phát tay...nhìn quanh...Hài lòng...Tử ‘Ông’ chuyển sang ‘Chú’...vô cùng thân thiết...Cãm giác đầu tiên ..Hắn nhìn ra Chánh văn Phòng Bân...là người chất phát..thật thà...Nên mở miệng khen ngợi vài câu...

Một cử chỉ đủ làm Bân cãm động... Trong đầu óc Bân...Chủ tịch Đức sẻ rất khó hầu hạ....giống như đám người COCC... Nhưng không ngờ Chủ tịch Đức trẻ tuổi mà đơn giản..bình dân như vậy...Mổi lần thay lảnh đạo là Bân nơm nớp lo âu...Lảo sợ tân lảnh đạo nhìn mình không vừa mắt thì địa vị Chánh văn phòng của lảo có thể bị lung lay...Bây giờ nghe Đức nói...Chẳng khác nào vừa uống được viên thuốc định thần..Còn nửa...nghe Chủ tịch Đức gọi mình bằng ‘Chú Bân’...Lảo hiểu nhưng nổ lực của mình trong suốt tuần lể nay coi như được đền đáp...Có thể an tâm rồi...Lưng Bân khom hơn một chút để tỏ lòng kính trọng...Lảo rút ra một tờ danh sách những người lái xe lảo đã tuyển chọn kỷ càng...Chỉ cần Đức chọn

-Chủ Tịch...Thư ký ..cậu đã có .Đây là danh sách những người lái xe...

-Cứ để đây...Tôi sẻ xem xét...Còn gì nửa không?

-Hôm nay có cuộc họp vào lúc 3 giờ...Thư Ký Ngọc Thi..Tôi sẻ chuyển tất cả lịch trình của Chủ Tịch cho cô...

-“Cám ơn Chú..Chú Bân...” Ngọc Thi mĩm cười...noi gương lảnh đạo thân thiết gọi ‘Chú’...

-“Ha ha..Đừng khách sáo..Thôi tôi đi làm việc...Chủ Tịch Dức..Thư Ký Ngọc Thi...Có cần gì cho tôi biết...” Bân sung sướng cười tươi..Nét mặt rạng rở..Lui ra ngoài....Trong phòng chỉ còn hắn và Ngọc Thi... Đã đến giờ ăn trưa...Hắn nhìn đồng hồ...

-Chị Thi..Ngày đầu tiên chị đi làm...Tôi mời chị ăn cơm...

-“Chủ tịch ..Sau nầy không được xưng hô như vậy...Nhất định phải phân tôn ti...Tôi là Thư ký..là thuộc hạ của cậu...Mời thì không dám...Lảnh đạo cậu quá khách sáo rồi...” Ngọc Thi nghiêm túc đáp....Thật ra nàng có nổi khổ...Gần đây nàng nằm mơ thường thấy cùng hắn làm tình ...Vì vậy rất hổ thẹn...Cho nên nàng muốn giử một khoảng cách để không phạm lổi lầm với chồng...

‘Cộc..cộc..cộc....” Có tiếng gỏ ...Ngọc Thi nhanh chóng bước ra mở cửa...Là Phó Loan...

-“Phó Loan..Sao cô lại ở đây?” Đức sửng sốt..

-“Nếu không vì gấp rút sửa sang căn biệt thự Tổng giám đốc ngài...Tôi có cần cực khổ như vậy không?” Loan ra vẻ ‘cực chẳng đã’ ...nét mặt thoáng hồng ...vì đã nói láo...

Thì ra là Mỷ Chi sau khi mua được căn biệt thự...Cần gấp rút sửa sang để dọn vào...Việc nầy phải nhờ sự chuyên nghiệp của đội ngủ công nhân của Đức Lập..Vì vậy...Hôm nay Cường dẩn một toán thợ xuống xem việc khởi công...Loan lấy cớ tháp tùng đi theo...Nàng nhớ con cặc của Đức tổng...Trước Tết về Thành phố hai tuần..Trở lại Cần Thơ thì hắn nhậm chức ở đây...

-Cực khổ cho Phó Tổng rồi...Vậy để tôi mời Phó Tổng đi ăn cơm coi như là cám ơn...Vậy được chứ gì? Ha ha...

-“Xem ra cậu cũng có lương tâm..” Loan ‘lườm’...trong lòng sung sướng...đúng như ý nàng muốn...Ăn cái gì chứ...

-”Vậy mà nói mời mình đi ăn..” Quên mất mình cách đây vài phút nói gì rồi....Ngọc Thi hậm hực nhìn hắn cùng Loan vui vẻ đi ăn trưa ...Thở dài...Không biết mình đang làm gì nửa...Hắn niềm nở thì nàng muốn giử khoảng cách..Hắn không chú ý đến nàng thì nàng thấy mất mác...

Lảnh đạo ra ngoài ăn cơm..Thư Ký không cần đi theo...Ngọc Thi chưa thấy đói nên muốn sắp xếp lại bàn làm việc của nàng...Bất ngờ cãm giác có ai đang nhìn mình...Ngọc Thi ngước lên...kinh hỷ..

-Thu..Thủy..Sao bạn lại ở đây?

-Hi hi..Mình làm công chức ở đây..Được sáu tháng rồi...Lúc nãy mình thấy Ngọc Thi..cứ ngờ ngợ không chắc..Nên mới tới đây...Hi hi.Thì ra thật là bạn..Bây giờ là Thư Ký của Huyện ‘lảo gia’...Thiệt là oai phong...

-“Oai phong cái gì chứ...Đi Đi..Ra ngoài ăn trưa...Gặp bạn..mừng quá...Hi hi..Đã lâu lắm rồi...Mình có nhiều chuyện nói...” Ngọc Thi mừng rở...Có bạn trong Ủy ban.Là chuyện tốt...Thu Thủy cũng mừng..Có bạn là Thư Ký của Chủ Tịch huyện...Xem từ nay có ai dám ăn hiếp mình nửa hay không...

...

-“Nhà Hàng Sếu Đỏ cũng được lắm...Cậu đến đó chưa?Nếu không tôi đề nghị...mình đi ăn thử cho biết...” Hai người vừa đi ra bãi đậu xe...Loan giới thiệu..nhà hàng Sếu Đỏ...

-Wow....Sao cô rành vậy? Có nghe cô xuống đây bao giờ đâu..

-”Hi hi..đồ khờ..Thời buổi nầy lên mạng bấm một cái là biết...” Loan cười ...Nhìn thật hấp dẩn....Tuy hơn 50 nhưng nhờ bảo quản nhan sắc và thân hình...nên vẩn còn rất quyến rủ...

-“Ậy...Về khách sạn có món khác ngon hơn nhiều” ...Lịch sự như Tây..Đức mở cửa xe...mời...nàng lên xe...Mặt nhìn Phó Tổng đầy ám muội...

-“Đi xe của tôi đi...Tiện hơn...Xe cậu đậu lâu thì không sao..Xe tôi đậu ở đây lâu...không được..” Làm sao không hiểu hắn muốn nói gì... Lòng Loan rạo rực... Lấy chìa khóa ra cố ý khoe chiếc Mercedes...Bây giờ Đức mới nhận ra chiếc Mercedes-Benz S-Class Cabriolet màu trắng thật bắt mắt đang đậu gần đó...

-“Wow...Mỷ nử và xe đẹp..” Hắn đưa ngón tay cái tán thưởng..Còn gì thích thú hơn khi thấy mỷ nử lái chiếc xe nầy chứ...

-Hi hi..Đừng nói nhiều..Lên đi...

-“Dỉ nhiên là phải lên rồi...hắc hắc...” Đức tổng nói một câu hai ý...cười rất ...dâm.

-“Nghỉ bậy đi..đầu óc cậu thiệt là... hay méo mó...” Loan ‘lườm’ miệng ‘mắng’ nhưng lòng nở hoa...Cả tháng rồi...chưa ‘cởi’ hắn ...Hôm nay nhất định ‘ngựa phi ngựa phi đường xa...

Ăn uống giờ phút nầy không phải là chuyện quan trọng...Ba giờ có cuộc họp đầu tiên...Không thể vắng mặt hoặc trể được...Đối với Loan..giải quyết dạ dày chỉ là chuyên nhỏ...khi nào ăn cũng được mà....Hắn đưa nàng về khách sạn...Cánh cửa phòng vừa đóng...Không phải hắn vồ nàng mà nàng như con mèo cái khát tinh vồ lấy hắn...Quần áo trên người của cả hai chỉ trong phúc chốc nằm trên mặt đất...Cũng như đàn ông thích bú lồn...Loan thích bú cặc hắn...Cho nên cả con cặc bự chà bá của hắn chỉ trong thời gian của một nốt nhạc....được miệng nàng bao phủ...mất hút...

-Wow...quá đã..Đức vịn tóc nàng .nắc....Chỉ có vài người hiện nay hắn mới có thể nắc vào miệng một cách thoải mái như thế nầy...Đó là Nancy ,Loan.Ngọc Trinh và Trưởng ban My,Chị Tư.....Kế đó là Nhàn ...má hắn..Quyên...Nhưng hơi kém một chút...vì thỉnh thoảng bị sặc...Nhưng thêm một thời gian nửa sẻ đuổi kịp...

Hắn gát một chân lên mép giường...nắc lía lịa vào miệng nàng...Tay bóp vú...Nhìn vào gương trên tường..Hai mắt Loan lờ đờ...nét mặt vô cùng đỉ thỏa ..tay nàng liên lục xoa bìu dái ....thỉnh thoảng nhả ra.liếm dái...mút đầu cặc..trườn người lên quét đầu cặc vào đầu vú mình....chà lên mặt...Rồi ngậm vào....đầu gục gặc...Hoặc để hắn nắc vào miệng...Cứ thế rất lâu...nàng muốn càng lâu càng tốt...để kéo dài cãm giác...Trước khi để hắn đút vào...

Loan khum người hai tay vịn mép giường ...Chỉa mông ra sau.... Hắn cầm cặc rà cửa động đút vào...Nhấp từ từ....rồi nhanh dần..Cuối cùng căc ra vào nhanh nhẹn..hùng hục như trâu..Cặp vú nàng rung chuyển...Loan bậm môi để khỏi gào to lên...Lâu lắm...đến lúc hai chân nàng mỏi nhừ... Một giòng nước ấm bắn xối xả vào người ..Loan nằm gục đầu xuống giường...thở...sàng mông qua lại như tiếc nuối chút ‘dư âm’ còn sót lại...

‘Chát’...Đức vổ nhẹ vào mông nàng...Loan hiểu ý...quay người...Cầm cặc ngậm vào..không phải bú..mà lấy lưởi làm sạch...

...

-“Cậu không công bằng chút nào...Lần trước và lần nầy..Cách nhau cả tháng...Nếu tôi không xuống đây...Có phải cậu quên tôi luôn không?” Vừa mặc lại quần áo...Loan vừa phàn nàn về sự thiếu thốn..

-“ Có hứng thú 4,5 chọi một không?” Hắn vẩn còn tô hô nằm trên giường...cười dâm hỏi...

-“Còn phải tùy..là với ai mới được...Nói thử nghe...Thôi đừng..để tôi đoán coi...Ừm...Chủ Tịch Vân?Phó Chủ Tịch Thảo?” Loan nêu tên hai người...

-“Hắc hắc...Là một nhóm thôi...Nà..lại đây...” Hắn kéo tay nàng ngã xuống giường..Miệng kề tai nàng rù rì...” Nét mặt Loan lộ vẻ ‘kinh khủng’...tay ngắt cặc hắn..

-Cậu thiệt là...

-Sao hả?Nhập bọn cho vui...

-Nhưng mà...nhưng mà...

-“Ha ha..Không có nhưng nhị gì hết á...Cứ quyết định như vậy đi...Cứ hai tuần một lần...Hội họp ở Thốt nốt...” Hắn vổ bàn quyết định...Phải như vậy thôi...Mổi lần chơi một người..không náo nhiệt...tốn thì giờ...Bây giờ có thói quen...ít nhất phải ‘song phụng’ mới đã con cặc...lại tiết kiệm được thờì giờ...

-“ừm”..Loan nhẹ gật đầu..Nàng thích náo nhiệt...Người ta đều là nhân vật có máu mặt...Họ không ngại..mình ngại cái gì...

-“Cậu giỏi thiệt...Già trẻ bé lớn... Ai cũng quơ hết” Loam ‘lườm’...

-“Hắc hắc..nhìn đi..tại cái nầy....nó lên nửa rồi...” Hăn chỉ con cặc ..Vừa mới phọt...chưa được 5 phút..Nàng vừa ‘lau’ sạch....Bây giờ lại cứng ngắt...

-Muốn gì nửa đây?Không đi họp à?

-“Ậy..Còn nửa tiếng nửa..” Hắn nhấn đầu nàng...Loan ‘lườm’..tay vén tóc...một lần nửa cúi đầu ngậm vào....đầu gục gặc...Áo vừa mới cài nút..lại bị mở tung ra...Cặp vú nàng bị bàn tay hắn nhào nặn thành muôn hình vạn trạng...

Có lúc đang bú cặc thằng nhóc nhỏ hơn con mình...Và nhớ tới người chồng bán thân bất toại quanh năm suốt tháng nằm trên giường..Loan hổ thẹn..Nhưng chỉ trong phút chốc...Nàng năm nay đả quá 50...Biết đâu ngày mai hay ngày mốt hoặc tuần tới ...Nói đúng ra là bất cứ lúc nào...Có thể nằm thẳng cẳng...Thôi thì cứ hưởng thụ cuộc đời...Nghỉ nhiều làm gì..

...

Xế chiều hôm nay là buổi họp đầu tiên của Tân Chủ Tịch huyện nên hầu hết các lảnh đạo của bộ máy điều hiện diện...Anh hoặc chị có bất mản đối với vị Chủ tịch trẻ tuổi nầy thì cũng không nên biểu hiện ra mặt..Như vậy sẻ không tốt cho hình ảnh ‘đoàn kết một lòng’ của huyện....Dù sao đi nửa..Cũng nên lấy ‘đại cuộc làm trọng’ đây là chỉ thị lâu đời của Đãng và nhà nước...Bởi vậy..chuyện ’bằng mặt’ bên ngoài...không ‘bằng lòng’ bên trong là một chuyện rất thường...

3 giờ bắt đầu cuộc họp....2 giờ 59 phút...Chủ Tịch Đức xuất hiện ngay cửa phòng họp...Cùng lúc với Bí Thư Lâm Tuyết Nga...Bên trong phòng họp ..Một cái bàn hình chử nhật bằng gổ mun....khoảng 10 ghế...Xếp theo thứ tự...

Bí Thư Huyện Ủy Lâm Tuyết Nga

Phó Bí Thư Huyện ủy Kiêm Chủ Tịch Huyện Trần Đức

Phó Bí Thư Huyện ủy Nguyển Thành Công

Chủ Tịch Hội đồng nhân dân huyện Mai Văn Trường

Phó Chủ Tịch huyện Thái Hửu Cơ...

Phó Chủ Tịch huyện Nguyển Thông..

Trưởng CA huyện Hoàng Xuân Mai

Phó Chủ Tịch Hội đồng nhân dân huyện Bùi Xuân Huy

Chánh văn Phòng Đoàn văn Ba

Trường Ban Quân sự Huyện Nguyển Tiến Dủng...

Ngay sau lưng của Bí Thư,Chủ Tich.Phó Chủ Tịch huyện,Chủ Tịch hội đồng nhân dân là ghế dành cho thư ký...Ngọc Thi đã vào trước...thấy lảnh đạo mình...Đứng lên Nhẹ gật đầu ...Chào.

Thấy hai ghế của Phó Chủ Tịch huyện Thái Hửu Cơ và Phó Chủ Tịch huyện Nguyển Thông...Không có người ngồi..Đức liếc nhìn đồng hồ 3 giờ 5 phút...hắn không nói gì...mặc dù không vui...Thuộc hạ đến sau lảnh đạo...và không đúng giờ...Coi bộ kỷ luật không được nghiêm minh lắm...

Trong khi chờ đợi mọi người đến đông đủ...Ánh mắt Đức và Xuân Mai giao nhau..có ý cười...Bên cạnh nàng..Trưởng Ban Quân Sự Nguyển Tiến Dũng...Tóc bạc hoa râm..nét mặt nghiêm túc..nhìn hắn khẻ gật đầu chào...Nụ cười thân thiết...Khiến ai cũng lấy làm kỳ quái..Ông Trưởng ban quân sự nầy rất ít khi lộ mặt..Có lẻ hôm nay mặt trời mọc hướng Tây rồi...Nhưng sao có vẻ thân thiện với tân Chủ tịch huyện như vậy?

Là Trưởng ban Quân sự...Nguyển Tiến Dũng rất ít khi xuất hiện ở các buổi họp thường lệ..Nhưng lần nầy..Đích thân lảnh đạo vùng đã căn dặn nhiều lần...Nếu có tranh chấp.. phải đứng bên vị Chủ tịch trẻ tuổi nầy bằng mọi giá..Là quân nhân..Nguyển Tiến Dủng dỉ nhiên là tuân theo chỉ thị của Thượng cấp...Không hỏi nhiều...Quân đội là vậy..Kỷ luật sắc ...Không lề mề như bọn chinh quyền...Chuyên dùng giờ cao su....Không có ý niệm thời gian...

Phó Bí Thư huyện ủy Nguyển Thành Công...đầu bạc trắng...Xuất thân là giáo viên...Chẳng nói tới ai...Ngồi chăm chú viết..không biết viết cái gì...

3h15...Vẩn chưa đông đủ....Hình như không một ai thấy không bình thường...Ngoại trừ Đức Chủ Tịch....Hắn cười lạnh...bắt đầu mất kiên nhẩn...Trưởng ban Quân Sự Tiến Dủng nhắm mắt ‘thiền’...Xuân Mai tập trung viết cái gì trên tờ giấy...Chủ tịch Hội Đồng nhân Dân Mai Văn Trường,Bí Thư Nga..Chánh văn Phòng Ba...đều chăm chú vào màn ảnh của máy Laptop trước mặt...Phía sau..Thư ký cũng đang cúi đầu ‘nghiên cứu’ tài liệu...Nói tóm lại mọi người đang rất ‘bận rộn’...

-“ha ha..Xin lổi các vị...Mãi mê nói chuyện nên tới trể....” 3h30..Thái Hửu Cơ và Nguyển Thông đi vào...Tươi cười hớn hở...Ngồi vào vị trí của mình...

-“Phó Chủ Tịch Cơ...Có chuyện gì vui vậy?” Phó Chủ Tịch Hội đồng nhân dân Bùi Xuân Huy không tập trung trên màn hình của laptop nửa...Ngẩn mặt lên thân thiết hỏi...

-Ha ha..năm nay gặp hên...Tui với anh Thông cá độ ăn được 1 trận banh nên thấy vui í mà...

-“Chúng ta bắt đầu họp đi..Ừm Chánh văn Phòng Ba...Phiền anh nói một lần Chủ đề buổi họp hôm nay “ Cãm giác được sự bất mản của Chủ tịch huyện...Bí thư Nga cắt lời...Không muốn họ đi quá xa...kéo dài những chuyện bao đồng...

-“ Dạ..Bí Thư..” Các vị...

-” Khoan đã...Bí Thư...Tôi có vài lời muốn nói”...Đoàn văn Ba vừa lên tiếng...đã bị Chủ Tịch huyện Đức...cắt lời...

-“Chủ tịch huyện...Xin mời..” Bí Thư Nga mĩm cười...nhưng vài giây sau đó ..biến sắc...Vì ...Chủ tịch huyện ..’nổ súng’...

-Phó Chủ Tịch Cơ..Phó Chủ Tịch Thông...Thông báo giờ họp là 3 giờ...3 Giờ 30 ..Hai vị mới tới...Lý do là ‘Vui vẻ gặp hên ..Thắng một trận banh nên quên giờ họp ..Có đúng không?

Không khí trong phòng họp bổng nhiên căng thẳng...Ngọc Thi ngồi ngay phía sau lưng lảnh đạo...Giật mình...Không ngờ ...Đây là chuyện ngoài sưc tưởng tượng của nàng...Quan mới lên nhiệm thường là ‘vỉ hòa vi quý’ để lập vây cánh...Lảnh đạo nàng chưa gì hết đã ‘khai chiến’ rồi? Nghỉ thì nghỉ như vậy nhưng nàng lại thích thú..khâm phục...Đúng rồi..phải làm như vậy mới đúng...

-“Chủ Tịch huyện ..Cậu mới tới nên không biết đó thôi...Trước giờ là như vậy mà...”Thái Hửu Cơ mạnh miệng giải thích...Trong lòng cười khẩy...nghỉ bụng :’ Thằng nhóc...Để tao coi mày làm đéo gì tao’...

Thật ra là hắn và Thông cố ý đến trể...để dằn mặt Đức...Thông,đồng minh của Cơ...ngồi bên cạnh...khẻ mĩm cười...trong bụng khinh thường...Tất cả những người khác phấn khích..Chờ coi kjch vui...Nhất là Chủ Tịch Hội đồng nhân dân Huyện...Mai văn Trường...Một đồng minh ‘xôi thịt ’ của Thái Hửu Cơ... cũng rất bất mản...Có lý nào thằng nhóc còn nhỏ hơn con trai mình ngồi ngang với mình chứ? Nhưng văn Trường là người tâm cơ giảo hoạt....Thuộc loại người ‘Khẩu phật tâm xà’...Lúc nào vẻ mặt cũng rất hòa ái...nhưng trong bụng là gươm đao súng ống...Sẳn sàng giết người....

-Chuyện lúc trước...Tôi không cần biết...Tôi nói là bây giờ...Thái độ và tác phong nầy cần phải được sửa đổi...Hai vị nghỉ tôi nói có đúng không?

Bí thư Nga cau mày...Chuyện nầy nàng là Bí Thư..không nói..hắn nói làm gì...Mới tới... lẻ ra nên mắt nhắm mắt mở...thu liểm một chút...Sao nóng lòng quá vậy...Đúng là tuổi trẻ bồng bột....Aiz...Coi bộ chị Hằng lầm người rồi...

-“Thôi bỏ đi..Phó Chủ tịch Cơ,Phó Chủ Tịch Thông...Chủ tịch Đức nói không sai...Hai vị đến trể nửa giờ đồng hồ...Aiz...lần tới không nên để mọi người chờ như vậy nửa..”Bí Thư Nga cuối cùng cũng nói một câu ‘huề vốn’...

-“Dạ được Bí Thư...Chỉ sợ có người chuyện nhỏ như hột mè mà muốn xé to..: Thái Hửu Cơ nói với vẻ khinh thường...Lại còn trể môi...

‘Rầm’...Chủ Tịch huyện Đức đứng lên...vổ bàn một tiếng vang dội...Trừ Xuân Mai....Mọi người đều sửng sốt...Tưởng mình nghe và thấy lầm...Vì đây là lần đầu tiên trong hội nghị có người ...vổ bàn...

-“Đã hành động thiếu ý thức,không trách nhiệm..không biết lổi ...Còn ăn nói như vậy...Phó Chủ Tịch Cơ... nếu bây giờ ...Ông không biết thành thật nhận lổi trước tập thể...Tôi nhất định phản ảnh với Thị ủy..Thị ủy bao che ông..Tôi lên tới Tỉnh ủy...Cho dù ra tới Hà Nội tôi cũng sẻ làm...Tôi muốn coi ai là người có lý...” Đức hét...Hai mắt nhìn thẳng vào Thái Hửu Cơ...

-“Chủ Tịch huyện..Không nên manh động...” Mai Văn Trường lên tiếng...

-“Cái gì manh dộng?...Ý ông muốn nói là tôi bốc đồng..chuyện bé xé to?” Đức gằn giọng...Không lùi bước...Hắn sẳn sàng chơi tới bến khi thấy mình đúng...Đây không phải là hắn muốn lập uy khi vừa mới nhậm chức...Nhưng đây là vấn đề nguyên tắc...Hắn chỉ muốn nhắc nhở nhưng tên Thái Hửu Cơ nầy không ngờ nói ‘chuyện bé xé to’...Vì vậy hắn nổi giận...vổ bàn...

Thái Hửu Cơ tái mặt...Nguyển Thông mặt trắng bệch...Cả hai đều không đoán được phản ứng nầy...Không ‘bài bản’ chút nào... Xem ra mình chọc vào thằng điên rồi...

Bí Thư Nga bức xúc...Nhìn bộ dáng của hắn...Tên nầy dám nói dám làm lắm à...Hai người Cơ,Thông không mở miệng xin lổi là không xong...

-“Phó Chủ Tịch Cơ,Phó Chủ Tịch Thông...Tôi đồng ý với Chủ Tịch huyện...” Trưởng CA huyện Đại tá Xuân Mai lên tiếng...

-“Tôi hoàn toàn đồng ý..Tác phong nầy càn phải được sửa đổi...Thật không ra thể thống gì...” Trương ban quân sự Trung Tá Tiến Dủng lên tiếng...

Bí Thư Nga chấn kinh...Ánh mắt Chánh văn Phòng Ba lóe lên rồi chợt tắt...Chủ tịch Hôi đồng nhân dân huyện hai mắt giựt giựt...Phó Bí Thư Thành Công trợn mắt...Nguyên nhân là vì xưa nay...Người Trưởng Ban quân sự nầy không đứng về bên nào...Hôm nay thiệt có biến đổi lớn...

-“Phó Chủ tịch Cơ..Phó Chủ Tịch Thông...Hai vị nghỉ sao?” Bí Thư Nga cũng đi nước đôi..lửng lờ con nòng nọc...Khiến Đức thầm khinh thường...Người phụ nử nầy nhu nhược..quá nhu nhược...

-“Thôi được..Nếu Chủ tịch huyện đã kiên quyết như vậy...Tôi xin hướng về huyện ủy xin lổi...Từ nay nhất định sẻ kiểm điểm...” Hửu Cơ cắn răng xuống nước...Hắn biết mình không thể lấy cứng đối cứng với thằng điên nầy...Quân tử báo thù mười năm chưa muộn...Thù củ..thù mới...Sẻ có một lúc đem ra tính tóan...

-“Tôi cũng sẻ tự kiểm điểm..Sẻ không có lần sau.” Thấy Cơ xuống nước...Thông nào dám một mình ‘ở trên bờ’...như con gà nuốt dây thung...Nói theo...Cả hai uất hận..mặt mủi bị mất hết rồi...

-“Chánh văn phòng Ba...Chủ đề hôm nay là gì”...Bí Thư Nga chuyển đề tài...bắt đầu việc chánh của buổi họp ngày hôm nay...

Người ta đã xin lổi..Đức cũng không muốn truy cứu thêm nửa...Hôm nay như vậy tạm đủ...Nhưng nhìn thái độ của hai người họ.... hắn biết chuyện sẻ còn dài...

-Dạ..Bí thư...Hôm nay có hai đề tài cần thảo luận...Đề tài thứ nhất có liên quan đến Công ty Thắng Lợi đã khinh suất trong việc xử lý nước thải khiến con rạch ở xả bị ô nhiểm...Chuyện nầy đã được Phó Chủ Tịch Thông xử lý...Phó Chủ tịch Thông..xin mời...

-“Ừm...Cám ơn Chánh văn Phòng Ba...Ha ha..Sau một thời gian nghiên cứu..Phòng Tài nguyên môi trường huyện đã có kết luận là Hệ thống xử lý nước thải của Công Ty Thắng Lợi không có vấn đề...Chỉ là do sự bất cẩn của nhân viên nên xảy ra sự cố đáng tiếc khiến con rạch của xả bị ô nhiểm...Lảnh đạo của Công Ty Thắng Lợi kiên quyết khắc phục và sửa sai lổi lầm...Vì vậy cho nên đề nghị xử phạt số tiền 20 Triệu...” Thông nói với vẻ mặt đắc ý...vì đã xử lý thỏa đáng...

-“Các vị..Có ý kiến gì ..Xin mời góp ý...” Thông nhìn quanh...khiêm tốn hỏi...Nghỉ chắc chắn ai cũng hài lòng...Kết quả như vậy là quá tốt..Còn muốn gì nửa...Là 20 Triệu đó...vào ngân quỷ của huyện...

-“Không tệ..không tệ....Là bất cẩn của nhân viên...Xử lý như vậy củng rất thỏa đáng...” Mai Văn Trường gật gù...

-“Tôi hoàn toàn đồng ý với cái nhìn của Chủ tịch Trường...Phó Chủ Tịch Thông..anh làm rất tốt...” Phó Chủ Tịch Hội đồng nhân dân huyện Bùi Xuân Huy vuốt đuôi...

Phó Bí thư Thành Công khẻ nhếch miệng cười..không nói gì..Không biết ông ta nghỉ gì...

...Im lặng

Thấy không ai nói gì.... Tuyết Nga Bí Thư cũng sắp gỏ nhịp bằng cách tán thưởng vài câu để mọi người thông qua...Nhưng chưa kịp mở miệng...

-“Tôi có vài câu hỏi...” Chủ tịch huyện lại lên tiếng...Lần nầy rất êm đềm nhưng khiến mọi người...bất an...Trừ Xuân Mai... đã là người đàn bà của hắn...Bên cạnh hắn bấy lâu nay..Nàng hiểu hắn làm việc gì đều có tinh toán..Trưởng ban quân sự nhắm mắt dưởng thần...Đã có lệnh là phải luôn đứng bên Tân Chủ Tịch huyện...Vậy thì không cần suy nghỉ...Bí Thư Nga có chút tức giận..Đúng là ngựa non háo đá mà...

Trong quan trường...thịnh hành nhất là thỏa hiệp ...Anh làm việc của anh...tôi làm việc của tôi...Không cần bươi móc lẩn nhau..hoặc tương trợ nếu có thể để hai bên cùng có lợi... đó là giử vửng vị trí của mình....Để một thời gian sau cùng nhau tiến bộ...Lâm Tuyết Nga ...Tuy là con dâu của nguyên Thủ Tướng ...Nhưng cũng thuộc trường phái nầy... muốn ngồi ì đó...Mắt nhắm mắt mở...Từ từ thăng chức...Đức Chủ tịch thì khác...Thấy chuyện phải thì làm...nhìn việc không nhìn người...Không chấp nhận chuyện chói tai gai mắt...Hơn nửa bà xả Nancy có nói...Thấy sai mà im lặng là yếu hèn...Hắn không thể yếu hèn...

Mọi ánh mắt nhìn hắn...chờ nghe hắn có gì muốn hỏi...

-“Ha ha..Tôi mới tới nên hồ sơ của vụ nầy chưa nắm rỏ lắm....Nhưng không sao..Ừm....Theo như..Phó Chủ tịch Thông nói.xử phạt Công Ty Thắng Lợi số tiền 20 Triệu...phải không..Ngoài ra không còn gì nửa?

-“Thật ngại quá...Cũng là sơ xót của tôi..Chưa chuyển hồ sơ qua cho Chủ Tịch huyện...Tôi sẻ nhanh chóng chuyển tới sau buổi họp nầy...Vâng...Đúng vậy...Chỉ có số tiền 20 Triệu..” Thông ra vẻ ái náy...Thật ra lảo và Hửu Cơ khinh thường Chủ tịch thiếu kinh nghiệm...Muốn lợi dụng thời cơ khi Đức chân ướt chân ráo ...Đem ra hội nghị trình làng....để thông qua...

-Vậy còn con rạch bị ô nhiểm ?Nếu muốn đem con rạch trở lại tinh trạng củ?Phải tốn bao nhiêu tiền?

-“Cái nầy phòng Tài nguyên môi trường sẻ có báo cáo sau...Cũng không lâu đâu...” Thông dè dặt đáp... Lảo nhìn ra Chủ tịch huyện trẻ không ngây thơ như lảo tưởng tượng trong đầu...Thông nhìn Hửu Cơ ...mong ‘Lảo đại’ nói vài lời...Nhưng ‘Lảo đại’ đang chăm chú nhìn vào màn hình máy vi tính...Mà Chủ tịch huyện thì từng bước áp sát tới...

-Ậy...Chậm một vài ngày hay một tuần thậm chi vài tuần hay một tháng cũng không sao mà...Cái mà tôi muốn biết là ai sẻ trả cái chi phí nầy?Công Ty Thắng Lợi hay là chúng ta?Phó Chủ Tịch Thông..Ông có thể cho biết không?Phạt 20 Triệu nhưng nếu huyện phải chi trả 50 Triệu để làm sạch con rạch...Tôi thấy không thể chấp nhận..Cho nên chuyện nầy nhất định phải rỏ ràng...

-“Chuyện nầy... Phó Chủ Tịch Thông...Tôi đã nói với anh...anh quên rồi sao...Nên chờ báo cáo thẩm định của Phòng Tài nguyên và Môi Trường...rồi mới báo cáo....Anh quá hấp tấp ” Thái Hửu Cơ nhìn Thông nhắc nhở...Lảo vừa nghe Đức nói..đã biết khó......Vì vậy lên tiếng... Mục đích câu giờ rồi tìm cách sau...

-“À.phải phải..Lúc nầy hay lãng trí...Các vị..Xin lổi nha..Chờ báo cáo đầu đủ của phòng Tài nguyên môi trường .Lúc đó chúng ta sẻ trở lại vấn đề nầy...” Thông giả lả nói mình lảng trí...

-“Vậy được rồi...Đành phải chờ vậy..Nhưng tôi thấy báo cáo gì đó không quan trọng...ha ha..quan trọng nhất là ngoài số tiền phạt là 20 Triệu...Công Ty Thắng Lợi phải hoàn toàn chju trách nhiệm mọi chi phí cho việc tẩy trừ ô nhiểm ...Như vậy mới đúng..Phó Chủ Tịch Thông...Tôi chờ tin của ông...”

-“Được được..Sẻ nhanh thôi..” Thông đổ mồ hôi...Chuyện làm sạch con rạch tốn gần 2 tỷ...lảo và Thái Hửu Cơ ,Mai văn Trường đã chia nhau bỏ túi gần 1 tỷ để phớt lờ việc nầy...Lần nầy không biết làm sao giải quyết đây..Coi bộ thằng khốn nầy không chju buông...Lảo nhìn Thái Hửu Cơ...Mai Văn Trường...Hy vọng hai người nầy sẻ có cách hay...

-“Chánh văn phòng Ba...Chuyện thứ hai là gì....” Thấy chuyện con rạch ô nhiểm tạm dời...Bí Thư Nga mừng thầm...Muốn sang chuyện thứ nhì...Mau sớm kết thúc cuộc họp

-“Ha ha...Nói mới nhớ...Chuyện giải phóng mặt bằng...Công Ty Hồng Ngọc có chút vấn đề..Bí Thư...Chuyện nầy phải dời đến phiên họp lần tới...” Không đợi Chánh văn phòng Ba ...Thái Hửu Cơ nói...Hắn muốn rà soát lại xem coi có khe hở gì hay không để tránh tinh trạng như ngày hôm nay...Hắn đang hối hận vì đã xem nhẹ thằng nhóc rồi...

-“Vậy được...Còn gì nửa không? Nếu không giải tán...” Tuyết Nga không nghỉ sẻ còn chuyện gì bàn thảo...Chánh văn phòng Ba nói hôm nay có hai đề tài...Vậy là xong rồi nhưng nàng vẩn theo thủ tục hỏi xem coi có gì khác...

Thường là không có gì ...Mọi đề tài thảo luận đêu được lên lịch trước...Hơn nửa...Những vấn đề liên quan đến UBND..là do Chủ Tịch huyện Chủ trì...Sở dỉ hôm nay nàng tham dự là vì buổi họp đầu tiên của Chủ Tịch huyện..Tuyết Nga không ngờ lại ‘nhiều chuyện’ như vậy...Cũng may....Tạm xong.. đề tài mang ra thảo luận hôm nay đều gát lại...Nàng mừng thầm...

-“Bí Thư...Các vị..Tôi có vấn đề nầy..muốn cùng các vị tham khảo một chút..” Chủ Tịch huyện lại một lần nửa lên tiếng...

-“Chủ tịch Đức...Có vấn đề gì...Xin cứ nói..” Bí Thư Nga mĩm cười nhưng lòng không cười...Thầm oán giận...nghỉ..’tên nầy..sao hăng máu vậy...’

-“Cám ơn Bí Thư...Đức lấy ra từ trong túi cái USB gắn vào máy chiếu hình (Projector) có sẳn trong phòng họp...bật lên...Trên màn ảnh là cột điện gãy...bên trong không có lỏi sắt...Cơ,Thông,Trường...biến sắc...ánh mắt giao nhau trong phút chốc...

-“Chủ Tịch Đức..Cái nầy là...” Tuyết Nga nghi hoặc...

-“Bí Thư..Là như vầy...Hôm trước tôi đi ăn nhà hàng....” Đức đem chuyện chiếc xe đụng vào cột đèn...Nét mặt Tuyết Nga Bí Thư càng lúc càng khó coi...Chuyện nầy rất nghiêm trọng...Nàng đưa mắt nhìn Thái Hửu Cơ...Là Phó Chủ Tịch Thường trực huyện...Chuyện nầy là do lảo quản lý...

-“Có chuyện nầy sao?Bí Thư...Chuyện nầy để chúng tôi liên hệ với Công ty Hồng Ngọc nhờ họ điều tra..” Thái Hửu Cơ cắn răng đáp...Lảo biết nếu không nói vậy thì sẻ không yên..Tạm thời câu giờ trước đã..Sẻ tìm cách sau…

-“Phó Chủ tịch Cơ...Liên hệ với Công Ty Hồng Ngọc là một chuyện..Trong khi chờ đợi...Phải có biện pháp để phòng ngừa tai nạn...Biết đâu nay mai có một cột đèn khác gãy ngang...làm thiệt hại nhân mạng thì không tốt” Chủ tịch huyện Đức nghiêm trọng nói..

-“Chủ Tịch Đức nói đúng...Hãy mau chóng có phương án phòng ngừa..Tan họp...” Bí Thư Tuyết Nga nóng lòng..Chuyện nầy xử lý không xong..Sẻ liên lụy đến tiền đồ của nàng...

Mọi người lần lượt ra khỏi phòng họp...Chỉ còn Đức Chủ Tịch..Thư Ký Ngọc Thi....Trương CA Xuân Mai và Trưởng Ban Quân Sự Tiến Dủng...

Lúc đầu..Dủng chỉ vì mệnh lệnh mà ủng hộ vị Chủ tịch nầy trong mọi tinh huống nhưng trong lòng không thoải mái...không phục...Nhưng sau buổi họp nầy.Lảo hoàn toàn thay đổi cái nhìn...Là một người trực tinh..khi đã có thiện cãm thì rất hào sảng.

-Ha ha...hôm nay thật là sảng khoái...đúng là quá thống khoái..Chủ Tịch huyện...Cậu làm cho tụi nó xón dái rồi..Được...Có rảnh hong?đi làm vài ly? Tôi mời” Dủng như gặp được tri kỷ...mời Chủ tịch huyện đi uống rượu...Bên cạnh ... Ngọc Thi ngượng nghịu..Xuân Mai tuy ngày thường nói năng cũng rất bạo nhưng đó là giửa nàng và hắn..bây giờ Dủng thô lổ dùng cụm từ ‘xón dái’...Khiến nàng cũng đỏ mặt...Thầm mắng Dủng Trưởng ban ‘ Đồ thô tục’...

Đức Chủ tịch nghe rất khoái lổ tai...Sao mà thân thuộc quá vậy..làm hắn nhớ lại thuở còn đi học...cùng đám bạn ăn tục nói bậy như thế nầy...Là người thông minh...Lần đầu gặp nhau mà Trưởng ban quân sự đã có thái độ thân thiết như vậy....Còn không phải là do bà xả Nancy hay sao ...nàng đã lót đường hết rồi...Ây..mình đúng là số đẻ bọc điều mà..hắc hắc hắc...

-“Ậy..Sao lại để Chú Dủng mời chứ...Phải là cháu mời mới phải...Nhưng hôm nay không được ...Để một ngày khác...Cháu mời...” Đức Chủ Tịch tỏ thái độ....người nhà...Xuân Mai kế bên âm thầm đưa ngón tay cái...Thiệt là thông minh...Một cử chỉ vạn lời nói...Mua chuộc lòng người...

Là người trực tinh..Không nịnh bợ ai...Tánh tình thẳng như ruột ngựa...Nên thường làm phật lòng người khác...Dủng Trưởng ban đối với bọn người Thái Hửu cơ,Nguyển Thông,Mai Văn Trường rất không vừa mắt hoặc có thể nói là như nước với lửa...Thậm chí đối với Bí Thư Nga cũng rất coi thường...Biểu hiện của Đức hôm nay khiến lảo rất hài lòng...Bây giờ hắn bổng nhiên gọi lảo một tiếng ‘chú’...Khiến Dủng Trưởng ban cãm động đến rơi lệ...Lảo vổ vai Đức ...vô cùng thân thiết...

-Ha ha..Tốt..tốt....Vậy thì bửa khác...Nhớ đó...Ừm..sau nầy...có cần gì..Cứ nói một tiếng....Ha ha...

-“Vậy thì cám ơn chú Dủng trước...” Đức mĩm cười..Trong bụng mừng thầm...Có Xuân Mai là Trưởng CA xả...Tiến Dủng là Trưởng ban quân Sự xả...Mai nầy công việc sẻ dể dàng triển khai hơn nhiều...

-“Lảnh đạo...nếu không có gì căn dặn...Tôi về chổ làm việc” Ngọc Thi thấy Xuân Mai nấn ná...vị Trưởng CA nầy có gì muốn nói với Lảnh đạo...Vì vậy khéo léo lấy lý do rời khỏi...

-“Khoan đã...Chị nhớ lên lịch...Thông báo cho mọi người..Tuần tới cùng ngày cùng giờ cùng đề tài...Mời họ họp...” Hắn phát tay..dặn dò Ngọc Thi...

-“Dạ..” Ngọc Thi gật đầu...Quay nhìn Xuân Mai coi như chào..Chậm rải bước ra khỏi phòng họp...Ánh mắt long lanh...Sau buổi họp hôm nay..Cái nhìn của nàng đối với hắn tăng thêm rất nhiều hảo cãm...Nàng thấy hắn không xung động,bồng bột chút nào...mà là rất quả quyết và can đãm...Nghỉ tới đây...trong lòng có chút hổ thẹn...Nhằm nhò gì tới mình chứ...

“Ừm...Đại Tá Mai...Mời chị đến văn phòng..Tôi có chuyện cần thảo luận” Ra vẻ nghiêm túc..Đức Chủ tịch‘mời’ Trưởng CA đến văn phòng hắn thảo luận...

Xuân Mai thắc mắc..Không phải đã hẹn nàng và Mai Thảo tối nay à? Chẳng lẻ có việc gì đột xuất? Vì vậy liền bước theo...

-“Thi...Thư Ký...Tôi và Trưởng CA có chuyện cần thảo luận...Nếu có ai muốn gặp hoặc gọi điện muốn nói chuyện...Chị cho họ lấy hẹn...Ừm...Phiền chị cho hai chai nước lọc...”

Ngọc Thi vừa về tới bàn làm việc...Không đầy hai phút sau thấy hắn và Trưởng CA xả vào văn phòng..Nghe hắn căn dặn mình với vẻ mặt nghiêm túc..Nàng gật đầu..

-“Dạ...Chủ tịch...” Ngoc Thi mang hai chai nước vào ..để lên bàn xong...Bước ra ngoài khép cửa lại...

-“Anh có chuyện gì quan trọng à?”... Thấy nét mặt hắn trịnh trọng..Xuân Mai lo lắng hỏi...Sợ hắn có phiền toái gì...

-“Hi hi..chuyện gì quan trọng chứ...hai tuần nay không gặp...Muốn nói chuyện riêng chút thôi mà...” Hắn cầm tay nàng...hôn...

-“Hi hi...muốn gì đây?” Xuân Mai ởm ờ...Tuy hai lần trước nói là ‘trong cơn say’...nhưng đó chỉ là cái cớ để giải thích hai đêm thác loạn ...Nhưng nàng biết nàng rất tỉnh táo..Cũng như những chị em khác...Và hắn cũng rất tỉnh táo...

-“Em nói đi...” Hắn bất thinh lình kéo nàng sát tới...ngấu nghiến hôn môi nàng...Bộ đồng phục Sỷ quan CA trên người ..Làm hắn nứng cặc..mặc dù biết tối nay sẻ có màn ‘nhất long song phụng’ với cả hai...Nhưng tối là tối..Bây giờ là bây giờ...

-“Ưm”...Hai tay nàng quàng qua cổ hắn...Hai người đứng giửa văn phòng ...’đá lưởi miệt mài’...Hắn vừa mút lấy cái lưởi thơm tho ....vừa đưa tay mở nút áo ... Nàng biết cửa đã khóa ...Thư Ký hắn là ‘thần giử cửa’ bên ngoài ...Nên không dè dặt chút nào ...Cứ mặc cho hai bàn tay hắn lộng hành.khắp nơi...Và hơi thở nàng mổi lúc mổi nặng nề...Cuối cùng phối hợp để hắn dể dàng cởi nút kéo ..quần ngoài và quần lót ...đồng thời ngồi hụp xuống...

-“Hi hi..không được..dơ..”Xuân Mai đưa tay che giửa hai đùi..Sợ hắn áp miệng vào...sẻ mất hình tượng...Từ sáng đến giờ nơi đó chưa rửa...

-“Hi hi..Đã chuẩn bị rồi...Để anh làm cho...” Hắn lấy khăn giấy thấm nước từ chai nước lọc... làm sạch nơi đó ...Rồi áp miệng vào...

-“Đồ quỷ...Anh làm như ma đói í..” Gát một chân lên bàn....Xuân Mai miệng mắng nhưng tay thì ghì chặt đầu tóc hắn...áp sát vào...Nơi đó dâm thủy đã lầy lội...khiến tiếng bú liếm nghe như tiếng hắn đang húp nước của tô phở hay mì nước...

Xuân Mai cắn mạnh môi để khỏi bật tiếng la...bên ngoài sẻ phát hiện...Nhưng hắn bú mút kiểu nầy...nàng thật muốn điên...uốn éo thân người..miệng hắn áp sát không rời...Chịu hết nổi...Xuân Mai đẩy hắn ra...chống hai tay lên bàn vểnh mông lên chờ đợi...Biết nàng muốn lắm rồi...Bây giờ Đức mới kéo quần xuống...cầm đầu cặc rà ngay cửa động nhấn vào...Cặc hắn bự...Cửa hang bị ‘nong’ ra.. và chạm đến điểm ‘G’...Xuân Mai sướng mê tơi...hắn chưa nắc..Nàng đã chủ động sàn mông qua lại...

Đúng lúc nầy..chuông di động reo lên...Đức nhìn màn hình..Là Phương Linh gọi ...Lẻ ra không bắt máy nhưng đang chơi một người...Nói điện đàm với người khác ...Là chuyện vô cùng kích thích...Miển là không Face time thì được rồi...Nên hắn liền bắt máy...Xuân Mai mặc kệ...nàng càng lúc sàng mông càng mạnh...đẩy về sau cho cặc hắn vào sâu hơn..

-“A lô...Có phiền anh không... Có đang bận gì không?” Tiếng Phương Linh lí nhí...

-“Hi hi...Phiền gì chứ...ừ ..Có chuyện gì..” Vừa nói..vừa ra dấu.với Xuân Mai...ý bảo nàng đừng lên tiếng...Trong khi mông hắn bắt đầu di chuyển tới lui...

-“Em muốn mời anh tới nhà ăn cơm...” Phương Linh thu hết dủng khí nói...Ông Bà nội ‘ra lệnh’...nàng gọi hắn tới nhà ăn cơm để xem mặt ...

Số là ngày hôm qua hắn bắn hạ một tội phạm nguy hiểm vượt ngục...Toàn Cao Lảnh biết hết rồi...Làm sao Nguyên Thủ Tướng lại không biết gì... Thời đại công nghệ thông tin mà...Không cần phải đợi lâu ...Hôm nay...Buổi họp vừa chấm dứt... nghe hắn vổ bàn trong buổi họp...Tưởng hắn tuổi trẻ muốn ra oai...Vợ chồng Trương Tấn Tài hỏi con dâu ... Dỉ nhiên Bí Thư Tuyết Nga phải thành khẩn tường thuật mọi chuyện...không dám dấu diếm...

Ngày nay...Thành phần cán bộ quan liêu.tham nhủng,hủ hóa là một tệ nạn ngày càng nhiều...Hắn dám lên tiếng phê binh,vạch trần...Vợ chồng Trương Tấn Tài nghe xong...vô cùng thưởng thức...Thì ra được lảo Lý Hoàng Chương và Tổng Bí Thư đặc biệt đề bạt..không phải là không có lý do...Vì vậy nàng gọi hắn tới nhà để xem mặt ...Đây là lý do nàng gọi hắn tới nhà ăn cơm...

-Hả? Tới nhà em ăn cơm?Vậy có nghỉa là đi gặp gia trưởng?

-“Anh không thích thì thôi vậy...” Phương Linh oán giận...đi gặp ông bà nội...Có sao chứ?Cái tên nầy...Bộ tưởng gặp ông bà nội dể lắm sao?Có phúc mà không biết ...

-“Ha ha..anh không phải ý này...anh đang nghỉ phải ăn mặc làm sao cho chỉnh tề ý mà...đâu có lý nào quần Jean áo pull ...Lúc nào cũng được mà...” Hắn nói chuyện...quên ‘hành động’...Xuân Mai tức mình...sàng mông mạnh hơn..khiến di động trên tay muốn rớt...Hắn một tay giử eo nàng...nắc...Nàng mới để yên...

-“Tha cho anh...ừm ....thôi không nói nửa...Em gọi anh sau...” Nghe hắn nói...Phương Linh sung sướng...Cúp máy...Kế bên...Thanh Tình đang kề tai nghe lén...Thấy em gái không đá động gì đến chuyện của mình mà cúp máy...Thanh Tình sửng sốt...

-Ê..Sao mi không đính chánh dùm chị?

-Ouf..em quên rồi...nhưng không sao..Lúc ảnh tới ăn cơm..giải thích luôn cũng được mà...hi hi..Sorry...

-“Mi nha...thấy trai là thần hồn điên đảo...Còn nhớ cái gỉ nửa..:Thanh Tình oán giận...Nàng chỉ muốn cho hắn biết là nàng không hề tiết lộ cho ai biết đêm đó nàng dẩn hắn đến chơi ở New World Club ...Nàng không muốn hắn hiểu lầm nàng..bán đứng hắn...

Bất chợt Thanh Tình chột dạ...hắn nghỉ gì thì nghỉ...Sao mình lại quan trọng hóa vấn đề vậy?...Nghỉ tới đó..Nàng bỉu môi...’Cái mặt đáng ghét’...

Cúp máy...Trở về hiện tại...Đức để di động lên bàn..Hai tai vịn eo Xuân Mai..nắc bạo...Nửa giờ sau.một giòng nước ấm bắn xối xả vào người ...Xuân Mai gục xuống..thở dốc..nét mặt thỏa mản...

-“Em về..Nà..Tối nay không được nhắc chuyện nầy...Con Mai Thảo sẻ nói em ăn gian..hihi..” Quần áo chỉnh tề...Xuân Mai ngượng ngùng..căn dặn...

-“Ha ha..được mà...Tối gặp...” Kinh nghiệm tràn trề...Đức mở cửa sổ cho gió lùa vào...xua đuổi mùi của dâm khí...

Xuân Mai mở cửa...Gật đầu chào Ngọc Thi...Mặt nghiêm túc nhưng có nét ửng hồng...bước đi...

...

-“Lảnh đạo...Tôi về trước...” Nhìn đồng hồ..Thấy 5 giờ đúng...Ngọc Thi đứng lên chuẩn bị ra về...Nàng vào văn phòng..cáo từ...mục đích xem coi hắn có dặn dò gì...

-Ừm...Tới giờ rồi à...Chị về bằng gì?Ây...Chị ở xa không?hay là tôi đưa chị về cho biết nhà...

-Không cần đâu..Ba tôi tới rước...

-Vậy à,vậy được..Mai gặp...

Ngọc Thi về rồi...Đức ngồi thêm một chút rồi cũng thu xếp về khách sạn...Chiều nay...Ngọc Lan bận bịu dọn vô nhà mà Sở y tế dành cho nàng... Thái Điệp nghỉ hắn đêm nay bận điều tra vụ hôm qua nên chỉ gọi thăm hỏi...Đức định về khách sạn..tắm rửa nghỉ ngơi một chút..điện về Cân Thơ face time với các nàng...Sau đó sẻ đến chổ Mai Thảo..ăn tối cùng nàng và Xuân Mai...luôn tiện xem việc điều tra tới đâu rồi...Người muốn lấy mạng mình vẩn còn trong bóng tối...Đức không yên tâm chút nào...Nhất định phải moi nó ra ....

...

Cách trụ sở của UBND huyện tầm khoảng trên dưới một cây số là nhà hàng K.H...Ngày nào cũng như ngày nào...Khách ra vào nườm nượp nhất là giờ cao điểm...Nếu không gọi điện đặt chổ trước thì chưa chắc có bàn ...Phần lớn khách đến ăn là người từ Ủy ban và các Cơ quan lân cạn...Đặc biệt là các vị lảnh đạo...Ậy...Bà Chủ Lâm Tuyết Vân đẹp quá mà...vừa được ngon miệng vừa được mản nhản thì có gì không tốt chứ...Hơn nửa..Biết đâu cua được tới tay,ẩm nàng về dinh thì tổn thọ vài năm cũng đáng...Vì vậy có khối người xếp hàng tình nguyện...Đây là ước mơ thầm kín của các cán bộ gần xa...Mổi tuần ít nhất cũng phải một lần ghé đến...Nếu không sẻ cãm thấy tâm hồn trống vắng...Trong số nầy dỉ nhiên là có Thái Hửu Cơ..Lảo là khách thường trực nơi nầy...rắp tâm bắn sẻ...đem nàng về làm bé... Nhưng tiếc thay ‘Tương Vương hửu ý Thần nử vô tinh’...Biết bao lần Hửu Cơ bóng gió...Bà Chủ Tuyết Vân cứ phớt lờ...

Nếu là người khác...Thái Hửu Cơ sẻ không do dự dụ dổ dọa nạt đem về đụ...nhưng Bà Chủ Tuyết Vân là em gái của Bí Thư Lâm Tuyết Nga...Lẻ ra Bí Thư binh thường cũng không khắc chế được Thái Hửu Cơ...Họ Thái ở Đồng Tháp không phải ai cũng có thể đụng vào...Nhưng Lâm Tuyết Nga là con dâu của Nguyên Thủ Tướng...Em dâu của Chủ Tịch tỉnh...và còn nhiều nửa...Nói tóm lại...Đụng tới bà chủ Tuyết Vân nầy chính là gián tiếp đụng tới một lực lượng khổng lồ...Thái Hửu Cơ không ngu như vậy...Cho nên chỉ còn cách từng bước từng bước chân âm thầm... tin tưởng ở Đồng Tháp nầy...không ai dám có ý với ‘người ngọc của lảo’..Cho nên Thái Hửu Cơ kiên nhẩn tiến tới từng bước...

Sau buổi họp trưa nay...Hửu Cơ cùng Nguyển Thông một bụng tức giận đến nhà hàng K.H...Cả hai được phục vụ đưa đến phòng V.I.P...Chủ tịch Hội đồng nhân dân Mai Văn Trường đã đến trước rồi...Lảo đang âm trầm vừa uống trà vừa suy nghỉ...Thì Cơ và Thông bước vào...

-Tới rồi à...ngồi đi...

-“Anh Trường...Sao anh thản nhiên quá vậy?Nước tới chân rồi...Mau tìm cách đi...” Vừa ngồi xuống Hửu Cơ nói một tràng...Vẻ mặt nóng giận khiến người phục vụ nử kinh hãi...

-“Lui ra ngoài...Khi nào tôi kêu thì đem bia và thức ăn lên ...” Trường phát tay...Ngăn Cơ nói thêm..xong quay qua dặn người phục vụ...

-“Dạ ...”Như được đại xá...người phục vụ nhanh chóng đi ra ngoài...

-“Tai vách mạch rừng... Sau nầy phải cẩn thận một chút...” Trường nghiêm mặt nhìn Cơ trách...

-Đụ mẹ...Tui thấy thằng kia như là có thù với mình í...Bây giờ tính sao đây?

-“Anh nói sai rồi..Không phải có thù với minh mà là có thù với anh thì đúng hơn..” Trường nghiêm mặt...

-“Anh nói vậy có ý gì?” Hửu Cơ sừng sộ...

-“Đụ má...Còn không phải sao?Nà..anh không phải mất trí nhứ đó chứ?Thư ký nó là ai? Có phải con Thi Ngọc không?Còn nhớ mấy năm trước anh muốn làm gì không?”Trường văng tục..

-“Phải đó anh Cơ...hèn chi...đâu có lý nào vừa tới liền bươi móc kiếm chuyện...Rỏ ràng là muốn kiếm chuyện để nhắm vào tui với anh...Hừ” Thông nghiến răng...

-“Nhưng rồi sao?Bây giờ nó nhắm tui với thằng Thông...Anh yên được hả?Mình đang ngồi chung chiếc xuồng đó...” Cơ hằn học...

-“Đúng đó anh Trường..Ừm..đụ mẹ...Còn nửa nha..Hai người có để ý không...Thằng già Nguyển Tiến Dủng và con mẹ Xuân Mai hình như là thân với nó lắm í...” Thông nhắc nhở...

-“Còn con mụ Bí Thư nửa...Anh Trường...mau nghỉ cách đi..” Cơ giục...

-“Thấy chứ...Cho nên phải bình tỉnh ứng phó...Không được hoảng hốt...” Trường mĩm cười bí hiểm ... rung đùi...Không khẩn trương chút nào...

-“Nhìn sắc mặt của anh...Hình như có giải pháp rồi hả? Nói ra nghe thử...Đừng để anh em hồi họp mà...” Thấy vẻ mặt không lo lắng chút nào của Trường..Cơ an tâm một chút..lảo biết người nầy rất đa mưu túc trí...âm hiểm quỷ quyệt...

-“Đúng đó anh Trường...nói ra nghe..” Thông phụ họa...Hắn đang lo sốt vó...Bên ngoài nhìn rất phong quan nhưng đối với hai người Cơ,Trường...Hắn chỉ là ‘chân chạy vặt’...không có thế lực...Hắn sợ chuyện bị đổ bể thì hắn là người đầu tiên đem ra làm ma thế chết...

-“Hắc hắc...Sợ cái gì...Từ trước tới giờ ...Sóng gió gì mà mình chưa từng trải qua...Lần nầy cũng sẻ không ngoại lệ...Ậy..Hai người tin tui đi...Nà...muốn giải quyết vấn đề...7 chử thôi..’Mỷ nhân kế’ ‘Cơm no bò cưởi’...Hắc hắc hắc..” Trường cười khoái trá...

-“Ý của anh là..” Hai mắt Hửu Cơ sáng lên...

-Nó là trai mới lớn...Kiếm cho nó em nào bá cháy...bú nó một cái...Hay cho nó cởi...Nhét vào tay nó trăm hoặc hai trăm triệu thì từ nay tha hồ mình sai khiến...Hắc hắc..

-“Phải ha...được đó...nhưng mà nói thì dể..đi đâu kiếm tiền và người đây?” Thông nghi hoặc...

-“ Bà Chủ Thắng Lợi... Bà Chủ Công ty Hồng Ngọc...Tuy hai mà một..tuy một mà hai.. Là nhân tuyển thích hợp nhất?Có phải không?”Trường nheo mắt...cười âm hiểm...

-“Hả”Không ổn đâu...Con Hồng Ngọc là của Trưởng ban Đồng...Làm như vậy...” Thông kinh hãi..Không thể kêu đàn bà của Trưởng ban Đồng làm mỷ nhân kế được...

-“Không phải đâu...Kế nầy rất hay...Mình yêu cầu Hồng Ngọc đi ngoại giao đàm phán thôi mà...Sau đó xảy ra chuyện gì thì mình đâu có biết chứ...Phải không...Hơn nửa...Hắc hắc....”Hửu Cơ nhìn Thông..với cặp mắt thương hại...vì quá khờ...không nhìn ra độc kế của Trường...

-“Aiz..Còn chưa hiểu à...Thôi được..nà...Chỉ cần Bà chủ Hồng Ngọc chịu đi đàm phán là được...Trưởng ban Đồng là người đa nghi như Tào Tháo...Đến chừng đó mình phao tin đồn...thêm một chút mắm,muối đường...Thông à...Anh nghỉ đi..hắc hắc..kết qua sẻ ra sao hả? Cơ à giải thích thêm đi..Coi bộ anh Thông chưa nhìn thấy....” Trường cười khoái trá...

-“Chừng đó...cho dù họ có lên giường hay không...Không là vấn đề..Chỉ cần Trưởng ban Đồng nghe là được...Hiểu chưa?” Cơ tiếp lời giải thích thêm...

Thông bừng tỉnh...hai mắt sáng rực...Nghỉ bụng :”Phải rồi...Thằng cặc vừa ngồi lên cái ghế Chủ tịch huyện...nếu dính vào cái chuyện nầy..Trưởng Ban Đồng làm lớn chuyện...nó không văng mới là lạ...

-“Anh Trường...Bái phục..Bái phục...anh Cơ...Chuẩn bị đãi tiệc đi là vừa...” Thông ‘ngộ’ ra..Đưa hai ngón tay cái lên...

-“Ậy...Chưa chắc mà...không gấp..không gấp ha ha ha...” Cơ mặt ngoài ‘khiêm nhường’...nhưng bên trong lòng đang nở hoa...Và cũng lo ngại không ít...tuy Cơ cũng âm hiểm nhưng so với Trường..Còn kém một bậc...Thằng Trường nầy là con rắn độc...Mai này phải cẩn thận hơn mới được...

-“Kêu đem đồ ăn lên được rồi chứ...Đêm nay không say không về...Cơ à...Anh Thông nói đúng đó..Chuẩn bị đãi tiệc là vừa...Lần nầy chắc chắn rồi...Có biết tại sao không?” Trường cười bí hiểm...

-“Rửa tay lắng nghe...ha ha..Anh Trường...Lúc nào anh cũng có cái nhìn độc đáohown ai hết “ Cơ nịnh...

-Nà...Thằng nầy nghe nói là ‘Trên’ đề bạt...Nếu vừa nhậm chức mà bị dính vào chuyện nầy...Trên làm sao còn có lòng dạ nào gởi ai khác xuống nửa chứ?Cho nên lần nầy ..hắc hắc..Cái ghế Chủ tịch huyện ..Nếu không là anh thì là ai đây?Chủ Tịch Cơ...Bửa tiệc hôm nay....anh phải tốn tiền rồi...ha ha ha...

-“Được mà..Được mà... Để tôi ra kêu người đem đồ ăn vô... Tối nay...Không say không về...”Thấy Trường đã nói lên ‘sự thật hiển nhiên’...Cơ đắc ý..dợm đứng lên đi ra ngoài...

‘Cộc..cộc..cộc’.... Ngay lúc nầy có tiếng gỏ... Cửa mở ra...một mùi thơm dể chịu thoang thoảng bay vào trong phòng khiên cả ba người ngất ngây...Một mỷ phụ đang tươi cười...mặt trắng..môi son..nước da trắng như trứng gà bóc..Vú ..đít...thuộc loại thượng đẳng..Nhìn là nứng cặc...

-Hi hi..Các vị lảnh đạo..Mọi thứ đã chuẩn bị xong...Mang lên được chưa?Để nguội không ngon...

-“Bà Chủ ...Sao lại đích thân vậy?ha ha..Hiểu rồi..Có phải là đặc biệt cho Chủ Tịch cơ hay không?” Thông nịnh nọt..,nói câu mà ‘Lảnh đạo’ muốn nghe...

-‘Ậy..Không được nói xàm...Tuyết Vân..Xin lổi nha...Hắn hay nói đùa thôi...Đừng để trong lòng...” Trong lòng khoái tỉ tê nhưng ngoài miệng...Cơ màu mè...đạo đức giả...

-“Hi hi..Tôi biết mà...Chủ Tịch Thông thật thích nói đùa..Nhưng nếu để chị Liểu nghe được thì không tốt lắm đâu..Hồng à mang đồ vô di em....” Tuyết Vân không nóng không lạnh cười nhưng rất nghiêm túc..đáp lời rất khéo léo bằng cách nhắc nhở Cơ là người có vợ...Phải đàng hoàng... Khiến lảo như bị một ca nước tạt vào mặt...Nhiều lần lắm rồi..mổi lần lảo trổ mòi bóng gió là bị chặn ngang...

Hồng là nử phục vụ lúc nãy...Nghe bà chủ gọi....đẩy xe thức ăn đã chuẩn bị sẳn vào..Mùi thơm bay khắp phòng...Bà Chủ Tuyết Vân đích thân dọn từng món lên bàn...

-Các vị lảnh đạo..Xin mời dùng...

-“Bà Chủ...Có nể mặt,,ngồi xuống uống một ly...” Trường mời... biết Tuyết Vân không bao giờ ngồi ăn cơm hay uống rượu với khách nhưng vẩn mở miệng...Trường muốn làm Cơ vui...

-“Hi hi..Xin lổi nha..Ngoài kia còn rất nhiều chuyện cần làm...Ba vị lảnh đạo...Xin cứ tự nhiên”...Tuyết Vân mĩm cười cùng nử phục vụ đi ra ngoài...thầm khinh thường ...Nàng đích thân mang thức ăn đồ uống tới là coi như là nể mặt lắm rồi...Muốn được voi đòi tiên? Nằm mơ đi...

-“Kiên nhẩn đi...Có công mài sắc có ngày nên kim...Chủ Tịch Cơ...Ngày đó không xa đâu..nà cạn...” Thông nịnh nọt..khuyến khích ‘đàn anh’...

-Ha ha...vậy thì phải..Thái Hửu Cơ nầy không tin không cưa đổ được Tuyết Vân...đem nàng làm vợ lẻ..Hắc hắc hắc..Nà cạn...

...

Nguyển Học Chính cẩn thận đậu xe ..Đi vào Vincom Plaza đảo một vòng từ tầng 1 lên đến tầng 5 .Vừa đi vừa ngắm nhưng thật ra trong lòng đang rối như tơ...lo sốt vó...Vụ dàn xếp cho thằng Kiri vượt trốn...Tưởng êm thắm..ai dè bây giờ CA tìm tới hỏi han lung tung...Coi bộ trấn trụ không được bao lâu nửa...

‘Lảnh đạo nhất định sẻ có cách...’ Chính tin tưởng...Hắn vừa đi vừa chờ điện...vừa âm thầm quan sát coi mình có bị theo dỏi...Qua năm tầng lầu rồi...Không có dấu hiệu bị theo đuôi...Chính an tâm...Định kiếm chổ ngồi xuống uống ly cà phê thì di động rep lên...Chính mừng húm...

-Xếp Cơ...Ông đang ở đâu?

-“Từ từ...Cẩn thận...Cổng mặt đường Trương Định 5 phút sau..đứng chờ...” Thái Kiêm Cơ nói xong cúp...Chính đi xuống lầu...đang đi hắn đứng lại...giả bộ ngồi xuống cột dây giày..len lén nhìn phía sau...Thấy không có gì khả nghi...Hắn yên tâm đi ra cổng mặt đường Trương Định như đã được dặn dò...đứng chờ...

Thái kiêm Cơ ngồi trong chiếc xe cách đó khoảng hai ba thăm mét..Đang cầm ống nhòm quan sát chung quanh Học Chính...Thấy không có gì khả nghi...hắn cho xe rà tới...chồm người mở cửa..

-Lên xe...

Chính nhận ra xếp Cơ..Nhanh chóng nhảy lên ...Cơ cho xe chạy đi...

-Xếp Cơ..Bây giờ mình đi đâu?

-“Chạy một vòng..Nói chuyện..lát nửa tôi trả anh về chổ củ..nà..Cái nầy là của anh...” Cơ lấy ra một túi giấy dầu khá lớn..Đưa qua cho Học Chính...

-“Ậy..Chuyện không xong...Thật ngại quá...” Chính cầm túi giấy dầu...màu mè...

-“Cầm đi...anh đã giàn xếp cho thằng Kiri vượt thoát được..Chuyện còn lại không phải lổi của anh..Ừm...Thằng Y tá và mấy tên quản giáo kia..Liệu có ổn không?Tin tưởng được không?” Cơ thăm dò...Hắn biết đêm qua Mai Thảo dẩn đội tới trại Giam để điều tra...Hắn muốn biết Mai Thảo đã biết được bao nhiêu...Và cần phải bịt đi tất cả đầu mối...

-Hắc hắc...Xếp cứ yên chí.tụi nó rất đáng tin cậy...Con mụ Đại Tá kia không moi được gì tới anh đâu...Tôi bảo đãm...

-Có lời nói nầy của anh là tôi yên lòng rồi...ừm còn nửa...Anh không nói gì với bà xả chứ? Nhớ nha...Tuyệt đối giử bí mật...Chỉ có tui và anh..OK...

-“Chuyện nầy dỉ nhiên..Đàn ông làm đại sự..Không thể để đàn bà xen vào...Chuyện nầy tôi biết mà..Ha ha..Xếp không cần lo...ouf....” Chưa dứt câu.. Chính thấy cổ nhói đau...hai mắt mờ đi..gục xuống...

-“Vậy thì tốt rồi..cám ơn nhiều nha...Tao biết mầy tuyệt đối giử bí mật..Nhưng mà hắc hắc...Tao chỉ tin người chết..Xin lổi nha...” Ánh mắt thâm độc...miệng cười hiểm ác...Cơ thu lại túi giấy dầu...Cho xe chạy về phia bờ sông hoang vắng...

***

-