Đàn ông đi xa về..nhất định phải siêng năng ‘trả bài’ với vợ,với bạn gái …nếu không là chuyện lớn…Cái nầy Đức lấy kinh nghiệm từ ông già minh…Lúc trước..mổi lần Tuấn đi xa về…đêm hôm đó là hắn nghe ba và mẹ đụ nhau…Nếu ba không siêng..mẹ cằn nhằn…dẩn đến chuyện cơm không lành canh không ngọt…Bây giờ thì hết rồi…Đức không những thế chổ ba…còn thế luôn chổ chú…và bụng thím vì vậy mà phình lên…
Cho nên..hắn rành tâm lý đàn bà…Trưa về đến …Cơm nước xong liền lên phòng đem ba chị em Nancy ra xử lý…Trước kia ba chị em còn ngượng ngùng bở ngở nhưng sau lần đầu thì có lần hai….lần ba..Bây giờ lại thấy đó là thú vui của một nhà…
-“Làm gì tươm tướp vậy..”Kiều Nga ‘mắng’ nhưng mặt lộ đầy ý xuân…Đúng như người ta thường nói :’ Đàn bà nghĩ một đàng nói một nẻo’ …Bàn tay hắn vừa đụng tới cái quần lót….chổ đó của nàng đã ướt mem rồi…Hắn vừa để ngón tay ngay cửa hang..Cả người nàng nuổn ra…miêng rên rỉ… khoái cãm dâng trào…
Kiều Chinh nhanh tay…cầm cặc mân mê trêu đùa rồi ngậm vào…Nancy cũng động tình..nhanh chóng nhập cuộc…Khẩu vị của nàng khi mang bầu thay đổi nhiều… thích được hắn làm bằng miệng…thích ngồi trên ngực áp sát cửa mình vào miệng hắn…Để đầu hắn mất hút giửa hai đùi nàng… Cho hắn vừa bú mút vừa đưa tay lên trên bóp vú nàng…vô cùng kích thích…
Cặc hắn phía dưới là phần của song Kiều ….Kiều Nga,Kiều Chinh hôn hít bú mút rồi thay phiên nhau cỡi ngựa… Bây giờ …Đây là mô hình của bốn người..Thẹn thùng..ngượng ngùng đã không còn nửa…là người nhà mà…có gi phải ngại chứ?
Đụ bà bầu…phải vô cùng cẩn thận..không thể nắc mạnh…nên Đức thường bị song Kiều ‘mắng’ ăn thiệt làm dối…Thật ra rất oan uổng cho hắn…Không đụ thì thôi…một khi hắn đút vào…hắn nắc rất bạo.Bây giờ hắn chỉ nhấp nhấp khác lúc trước một trời một vực nên bị than phiền…
-Ha ha…Anh sợ mạnh quá…xãy ra chuyện …Thôi thì các em tự làm đi…
Nghe hắn nói cũng phải…Vậy anh ngoan ngoản làm ngựa…
Dùng cụm từ ‘cởi ngựa’ cũng không chính xác lắm...Ngồi trên người hắn…ai cũng chỉ nhích mông nhẹ nhàng lên xuống…xoay tròn…muốn sao cũng được nhưng không thể ‘phi nước đại’…Hắn nói đúng mà…Xãy ra chuyện thì không hay..Sanh nở xong sẻ kêu hắn bù lại…
Tê cả đầu lưởi…miệng mỏi nhừ…Song Kiều luân phiên cỡi ngựa chạy không biết bao nhiêu vòng trường đua…cả 4 người lăn ra ngủ khì…Đến khi thức giấc..Bên ngoài trời đã xế chiều…Tuần vừa rồi mưa tầm tả…hôm nay trời đẹp.. Đức liền đề nghị tất cả mọi người ra ngoài ăn uống… hóng gió chơi cho khuây khỏa…Chủ ý là tinh dục và tình điệu phải đi đôi…như vậy mới lãng mạng…
Bé Thu Sương nghe cậu Đức dẩn ra ngoài chơi..nhãy cà tưng lên mừng rở…hiện nay là tiểu công chúa của biệt thự.Rất được mọi người cưng chiu…thấy tiểu công chúa hi hửng..mọi người cũng vui lây..Thế là cả một phái đoàn hùng hậu lên xe đi xuống nhà hàng nổi ở bến Ninh Kiều…Ăn tối trong bầu không khí gió mát trăng thanh…
Một phái đoàn hơn mười người…Toàn là mỷ nử…dỉ nhiên là tâm điểm thu hút ánh mắt của nhiều người nhất là bọn đàn ông dâm dê…Nhiều ánh mắt ganh tỵ…Chuyện gì đây?Cả đám đàn bà…Chỉ có một thằng …mặt bún ra sửa…
Trong đám đàn bà có tới ba bà bầu…Nancy thì không nói…song Kiều thì ‘hành hạ’ hắn đủ điều…hắn đi giửa…hai nàng kẹp hai bên..tay khoát tay hắn…chậm rãi đi …nhìn vào rỏ ràng một chồng ba vợ…Khiến thiên hạ sửng sốt…Sao lại có thể?ánh mắt họ giao nhau..xù xì…Bọn Thu Tâm,Phương Anh,Thu Hà và các mỷ nử trong đám cúi đầu cười trộm…Song Kiều ,Nancy phớt lờ…biết chứ…Họ nhìn mặc họ…Mình sống cho mình…
Tất cả theo nhân viên phục vụ đến một dãi bàn được kê lại gần nhau…ngồi xuống…Tiểu công chúa không chịu ngồi riêng..nhãy vào lòng Đức mà ngồi…Thu Hà có nói thế nào đi nửa cũng lắc đầu không rời..Đức cười ha ha..kệ bé đi…Thái độ của Thu Hà lại càng làm cho mọi người chung quanh nghi hoặc…
…
‘Như vậy là sao?Không phải chứ?Một thằng bốn bà? Bà nào cũng đẹp ‘bá cháy’ như minh tinh xứ Hàn…Đám mỷ nử còn lại thì sao? Mẹ nó..Thằng nầy là ai mà oai phong vậy? Vì vậy…Đã tò mò lại càng thêm tọc mạch.
Ở một bàn gần đó …Một nhóm người đang ăn nhậu…nam có nử có…Nhìn họ có thể biết là cũng không phải người thường…bốn người trong nhóm đều có quân hàm CA..một nử Thiếu tá,một nử đại úy và hai Thượng tá…Ngồi ăn nhậu với CA…đám người còn lại chắc chắn là cán bộ rồi…nhìn mặt đều có vẻ cao cao tại thượng…Một người trong bọn họ nếu Đức nhìn thấy…sẻ nhận ra…Vì trước kia…đã có lần Gia Kỳ giới thiệu hắn là bạn trai với người nầy… Giám đốc Sở Tài Chánh Hậu Giang La Hớn Tài…
…Sau lần Gia Kỳ giới thiệu Đức là ‘bạn trai’…Hắn không tin… bỏ công dò hỏi mới biết bị Gia Kỳ gạt …Nếu là người khác có lẻ phải hiểu …Nhưng La Hớn Tài vẩn chưa chết lòng…Đúng ra Gia Kỳ tuy là mỷ nử nhưng cũng không đến nổi làm hắn mê mệt đến nổi mất ăn mất ngủ…Là Giám đốc Sở Tài Chánh của Hậu Giang…Chỉ cần hắn muốn …sẻ có không ít mỷ nử có chồng hay độc thân cỡi quần cho hắn đụ…
Nhưng Gia Kỳ thì khác…Hớn Tài đã tìm hiểu cặn kẻ…nàng là cháu của nguyên Chủ tich nước Lý Hoàng Chương,là con gái duy nhất của Lý Bộ trưởng…Đây là cái lồn vàng…Chỉ cần cưới được nàng về…có thể tiết kiệm được ít nhất 10 năm phấn đấu…đường quan rộng mở…Tiền đồ vô lượng…Đây là lý do hắn kiên trì tìm đủ mọi cách đeo đuổi Gia Kỳ…
Gần đây…Các cuộc ‘tấn công’ ngày càng ráo riết…Mổi ngày một bó hoa hồng nhỏ…hai ngày một bó hoa hồng lớn kèm theo kẹo súc cù là hình trái tim…nói tóm lại đủ mọi hình thức lãng mạn mong mỷ nử động lòng vì tấm chân tình của hắn…
Hai ngày nay..Giờ tan tầm..Hắn từ Vị Thanh lên Cần Thơ đến trước Sở Tài chánh chờ nàng…Muốn dành cho nàng một sự ngạc nhiên lảng mạn nhưng chờ hoài..chờ mãi chẳng thấy bóng người đẹp..chỉ thấy thư ký của nàng hí ha hí hửng với bó hoa hồng hắn tặng cho Gia Kỳ trên tay…
Hớn Tài tiến gần hỏi cho biết nguồn cơn…Thư ký nói Gia Kỳ về Hà Tỉnh…Sáng hôm nay sẻ về…
Hắn cả mừng…Sáng nay hắn ra phi trường Trà Nóc đón chuyến bay từ Vinh đến Cần Thơ..Với bó hoa hồng trên tay…Tình ý quá đầy đủ…nàng sẻ cãm động…Hớn Tài tin tưởng…
Chuyến bay đến trể…Hắn dài cổ đợi…Cuối cùng máy bay đáp xuống…Hắn thấy nàng…nhưng mà…Hắn giận run…Đụ má…Sao lại như vậy?hắn thấy nàng..tay trong tay..vô cùng âu yếm với thằng cặc đáng ghét kia… …Không muốn tẻn tò ..quê độ nên phải né tránh…hắn giân muốn hôn mê bất tỉnh…
Ngưng nghỉ tới tiền đồ..Hớn Tài kiên nhẩn…gọi nàng…cái mà hắn nghe là ‘…chủ máy…xin vui lòng gọi lại sau’…Vừa giận vừa ghen…Buồn đời nhưng nghỉ đến cái lồn vàng…hắn nhất định kiên trì…Đang suy nghỉ tìm cách thì nhận được điện của đám bạn CA đang ở nhà hàng nổi …biết hắn đang ở Cần Thơ nên gọi hắn đến nhập bọn…cùng nhau ăn chơi đú đởn…Cả nhóm đang chén tạc chén thù thì nhóm người của Đức đi vào…
Nhìn thấy tình địch nhởn nhơ giửa rừng mỷ nử..trong đó có ba người mang bầu…quí phái sang trọng…Hớn Tài mặt đen như đít nồi…sao chuyện tốt đều rơi trên đầu thằng cặc nầy vậy?
Trong đám người bạn của hắn…Có hai Thượng Tá CA …Huân,Quý đều có địa vị và quyền lực không nhỏ ở Sở CA tỉnh Hậu Giang…Hôm nay nay lấy cớ đi công tác mang hai nử thuộc hạ lên Cần Thơ mướn phòng đụ…Bọn họ trao đổi người nhau đụ từ sáng đến giờ… Thấy đói bụng nên đến nhà hàng nổi ăn uống trước khi trở về Vị Thanh.
Cũng không phải tốt lành gì mà cả hai gọi Hớn Tài đến nhập bọn…Họ nghe phong thanh Hậu Giang và Cần thơ tổ chức từ thiện gì đó…nghe nói thu được hơn trăm tỷ… vì vậy gọi Hớn Tài muốn kiếm chút cháo …Hắn là Giám đốc Sở tài chánh..Tiền quyên góp được..Theo thủ tục ,trước hết phải qua tay Sở tài chánh mà…Chưa kịp đề cập thì thấy đám mỷ nử đi vào…Bỏ qua mấy bà bầu…Đám còn lại…người nào người nấy thiệt là bá cháy…so với hai con ghẹ của minh…hơn nhiều lắm…Hai gả nuốt nước bọt…Cặc trong quần giựt giựt….Nếu là ở Thành phố Vị Thanh thì đã kêu đàn em kiếm cớ bắt về ép đụ rồi…Nhưng ở đây là Cần Thơ…Không thể không e dè…Cả hai thèm thuồng âm thầm nuốt nước bọt…
-“Giám đốc Tài…anh quen đám người kia à?” Thấy Tài nhìn về phía bàn Đức…nét mặt vô cùng khó coi…Huân vặn hỏi…
-“Aiz…Hai anh thấy thằng kia chứ gì?hắn là Chủ tịch xả Đông Phú..ỷ có Trưởng ban Mi chống lưng nên không coi ai ra gì..nà..cái vụ quyên góp là nó cầm đầu đó…quyên góp được bao nhiêu nó giử trong tay…không báo cáo gì với Sở Tài chánh tỉnh..Aiz..”
Hớn Tài thâm độc…hắn thừa biết ý đồ của hai thằng thượng tá nầy nên khéo léo đưa mồi nhử…Mục dích là để hai tên nầy kiếm chuyện gây phiền phức với thằng cặc kia…Hắn là Giám đốc Sở Tài chinh..trực thuộc ủy ban…kiêng kỵ Trưởng ban tuyên giao không có gì đáng chê cười..Nhưng bên CA thì khác..Chưa chắc chức vụ Trưởng ban tuyên giáo làm họ e ngại…
Không những Huân,Quý kích động mà hai nử CA bạn đụ của họ củng nhãy dựng lên…Số tiền quyên góp lên đến 200 tỷ ..Đây là con số kếch xù…không có lý nào nhắm mắt làm ngơ để một tên Chủ tịch xả hoang phí đem hết ra ngoài miền Trung?...Không hẹn mà 4 cặp mắt nhìn nhau…
-“Có lý nào lại như vậy? cho dù là ai đi nửa…tiền quyên góp phải do Sở Tài chánh quản lý mà..Sau đó tùy theo kế hoạch…” Huân thăm dò…hắn muốn chắc chắn tên kia không có thế lực nào khác chống lưng trước khi ra tay….Hắn là CA..không sợ bên Chính quyền..ngược lại chỉ cần hắn muốn..có thể mở hồ sơ hù doa là bọn cán bộ bên Chính quyền sợ té đái …Bọn nầy…Có ai bàn tay không nhám nhúa chứ?Cũng vì vậy mà nhiều nử cán bộ có chút nhan sắc không những chi tiền còn phải chịu cỡi quần cho hắn đụ…Nếu không..hắn điều tra tới thì là đại họa…
Là bạn đụ tâm đầu ý hợp của hai xếp ..Thiếu Tá Ánh Như và Đại úy Ái Mỷ làm sao không hiểu thâm ý của xếp cho được..Lần nầy không chừng hốt một mẻ lớn…Hơn nửa từ lúc hai xếp nhìn mấy con đỉ kia với ánh mắt chiêm ngưởng thèm khát…Ánh Như và Ái Mỷ bực mình lắm rồi…Bây giờ có dịp ra tay…chụp thằng kia luôn tiện cho bọn đỉ kia biết mặt…Vì vậy hăm hở chuẩn bị hành động..Chỉ còn chờ xếp Hưng ra hiệu…
-“Anh Huân.bọn anh thì khác…tui thuộc ủy ban…Không nể mặt thầy chùa cũng phải nể mặt ni cô…” Hớn Tài hàm súc ám chỉ Trưởng ban Mi…đây là chổ dựa của Chủ tịch xả kia…
-Ừm…nhưng Đây là địa hạt Cần Thơ..không nên ra tay ở đây…Anh nói…thằng đó là Chủ tịch xả ...Đông cái cái gì… ờ Đông Phú phải không…Mình ‘lượm’ nó từ đó…hắc hắc…
-“Trung tá Hưng…Tôi thiệt phục anh…tinh toán chu toàn…Nà cạn…” Tài mửng rở..nâng ly nịnh bợ…Hai thằng mầy chịu ra tay là được rồi…không gấp..không gấp..Tài đắc ý nghỉ thầm…
Bọn họ toan tính chuyện mờ ám…tưởng thần không biết..quỷ không hay…nhưng không ngờ đám mỷ nử họ tưởng là nai vàng ngơ ngác….lại còn dử hơn cả quỷ thần…
Người được Thiếu tướng Nancy chọn và coi như chị em nhất định không phải là người thường…Tất cả đêu là tinh anh trong tinh anh…Ngọc Như là thí dụ điển hình…tuy bề ngoài ‘khờ khạo’ nhưng khi đụng việc..quỷ thần đều chấn kinh.Họ lại được huấn luyện vô cùng đặc biệt…Bề ngoài…Có thể cùng quân hàm Thiếu tá…Trung tá với người khác nhưng khả năng thì khác biệt một trời một vực…từ tầm nhìn…phân tích và phản ứng…để trong bất cứ tinh huống nào cũng đều chiếm lợi thế…Bỡi vì đối với họ…
Thêm một phần lợi thế có ít nhất sáu phần sinh cơ hơn đối thủ…
Một người bình thường vào một nhà hàng ..chọn chổ ngồi xuống …vô tư lự nhưng họ thì khác…trước khi vào trong đã âm thầm quan sát địa hình bên ngoài…Và khi đã vào trong thì âm thầm quan sát chung quanh để phân tích…người gần nhất có hình dáng ra sao…có đặc điểm gì..cao bao nhiêu nặng bao nhiêu.tầm nguy hiểm như thế nào…Thậm chí có thể biết người đó thuận tay trai hay tay phải… Những thói quen nầy đã từ lâu thành một phản xạ tự nhiên trong đời sống…
Vì vậy khi đám người của Hớn Tài rù rì..ánh mắt soi mói về hướng nầy…Bọn Thu Tâm đã vô cùng cảnh giác…tuy bề ngoài vui vẻ ăn uống cười đùa nhưng từ đuôi mắt..hành động cử chỉ của đám người kia đều không bỏ sót…Còn hơn thế nửa… với trình độ ‘đọc môi’ của Mỷ Kiều và Thục Linh… Bọn họ có thể ‘nghe’ được bọn người kia nói gì…không được 10 phần nhưng chỉ cần 7 hoặc 8 phần cũng đủ để đi đến kết luận : Bọn người kia đang có mưu đồ không tốt với Đức lảo bản…không biết khi nào nhưng chỉ cần biết họ muốn ra tay ở xả Đông phú là được rồi…
Thủ hạ biết được…Nancy dỉ nhiên cũng biết được..Nàng và đám thủ hạ chị em ngầm trao đổi nhau tín hiệu …
Đức lảo bản nào biết gì…nếu có biết thì cũng chưa đủ trình độ như các mỷ nử…Hắn có bao giờ được huấn luyện…hắn thấy tên Tài kia …có gặp nhau một lần…. vậy thôi…Người ta không chào hỏi thì mình cũng không chào hỏi…Không cần phải khách sáo…Hắn để Thu Sương ngồi trong lòng….đùa giởn…gắp thức ăn cho bé..tận tinh săn sóc…như người cha săn sóc con gái…Thu Hà vui sướng..ánh mắt long lanh..Nancy mĩm cười…càng mong mau sớm sanh con…
Sau cùng nàng đã thay đổi ý định ban đầu…Không cần phải qua Mỷ sanh con nửa….Nàng không chịu nổi khi xa hắn nhiều ngày…
Nhớ lời hắn nói lúc trưa nầy…Nancy mĩm cười…vô cùng iêu thương và hài lòng…Chuyện Diểm là Phó Chủ tịch Hà Tỉnh nàng sao lại không biết..Trong thâm tâm muốn thử thách hắn lần cuối cùng…Quả nhiên hắn không phụ lòng tin cậy của nàng….Nghe hắn nói gặp Diểm Chủ tịch..Lòng nàng như nở hoa….Đây chính là điều nàng muốn nghe nhất và hắn đã không phụ lòng nàng…Chuyện hắn và Chủ tich Diểm..nàng không bận tâm…Nếu đã chấp nhận người khác…thì thêm một người hay bớt một người cũng không phải là chuyện lớn gì…Hơn nửa nàng hiểu khả năng tinh dục của hắn rất mạnh…Nàng ,Kiều Nga,Kiều Chinh cũng không thỏa mãn nhu cầu của hắn…Vậy thì kệ đi…Cái quan trọng là địa vị trong lòng hắn..nàng luôn ở vị trí đầu…
Hiện nay trong căn biệt thự nầy…Thu Tâm…Thu Hà và Phương Anh đã là người của hắn…những chị em khác..cứ xuôi theo tự nhiên…Bên ngoài Nancy biết hắn có rất nhiều nhưng nàng đặc biệt chú trọng ba chị em Mỷ Chi kia….Tuy bề ngoài có vẻ bá đạo,ngang ngược nhưng thật ra không phải..Rất dể nói chuyện…Nàng suy nghỉ kỷ rồi…Có những chuyện nàng không thể ra mặt…Ba chi em Mỷ Chi sẻ là thích hợp nhất ..Coi như bên cạnh hắn ‘Hắc Bạch’ lưởng đạo đều hùng mạnh…Tương lai của hắn không thể nào không thành công…như vậy là kế hoạch của nàng càng thêm vửng chắc…
Hắn hiện nay là Chủ tich xả… Sau vụ cứu trợ cứu trợ hoành tráng nầy cộng thêm vụ xã Đông Phú kia…Công và thành tích như vậy đẩy lên vị trí nào mới là thích hợp đây? Nancy suy nghỉ con đường tắt danh chánh ngôn thuận đẩy hắn thắng cấp ba ..thậm chí 4 cấp…
-“Khoan ngủ..tụi em có chuyện cần bàn…” Vừa về đến Biệt thự...Thu Tâm khều vai Đức nói…Hắn đang bế tiểu công chúa đã ngủ gục trong lòng…
-Hả”Ngủ? Anh chỉ bế Thu Sương vào phòng thôi…Yên chí đi…minh nói chuyện suốt đêm..hắc hắc…
-“Anh nghỉ tới đâu rồi vậy?” Thu Tâm thấy hắn hiểu lầm..mắng…
-“Anh nha…Đàng hoàng chút đi…có chuyện quan trọng đó…” Nancy làm sao không biết Thu Tâm muốn nói chuyện gì…Chính nàng ra lệnh Thu Tâm hành động…Nói xong cùng song Kiều khoan thai bước lên lầu…Những người khác ai cũng về phòng nấy..Chỉ còn lại Thục Linh,Phương Anh,Thu Tâm…và Mỷ Kiều…và Xuân Mai…
-“Cứ thẳng tay mà làm”…Tiêng Nancy vọng lại sau khi đi được vài bước…Nàng không cần biết là ai…Muốn đụng tới hắn? Chưa biết chết là gì…
-“Thẳng tay mà làm??” ‘Bốp’…”Ui.. Chuyên gì vậy” … Đức ù ù cạc cạc nhìn Thu Tâm hỏi…Chưa dứt lời bị ‘đá’ một cái ngay mông…Giật mình quay người,tay che mông miệng xuýt xoa mắt nhìn Phương Anh …Nang đang cúi mặt… vai rung rung..Chứng tỏ đang cố nhịn cười..Bên cạnh Xuân Mai.Mỷ Kiều mím môi nhịn cười…Thục Linh mắt nhìn trời đếm sao…nét mặt ửng hồng…
Thục Linh thấy tướng hắn ‘dể ghét’…’ngu như heo’ nhưng tại sao mấy lần đánh cược nàng đều thua tên ‘ngu như heo’ nầy vậy nên không phục…Đã như vậy…hắn hình như không coi trọng…hai lần nàng thua nhưng hắn chưa hề yêu sách nàng làm cái gì…Bởi vậy mới tức…Giận trong bụng …Nhất thời thấy hắn đưa mông trước mặt…nàng không kiềm được..cao hứng ‘đá’ một cái cho bỏ ghét…
-“Ha ha…Phương Anh…rắn mắc hả…Coi anh xử lý em như thế nào” Đức nhe răng múa vuốt nhãy tới…
-‘Bốp’….”Anh..anh…”Thục Linh sửng sốt….Hắn …hắn đánh vào mông nàng…Hai má nàng đỏ lên…Lại bị hắn gạt nửa rồi…
-“Hắc hắc….cô nha..hành hung người rồi muốn chạy hả..Không dể đâu…Hắn nói xong đưa tay lên mủi hít mạnh ra vẻ ‘đê mê’ khiến Thục Linh muốn tìm cái lổ nào đó chui vào cho đở ngượng…
-“Ha ha ..Hi hi…” Thấy dáng điệu nham nhở ‘đê mê’ hít hà bàn tay của hắn..Xuân Mai,Phương Anh ,Thu Tâm.Mỷ Kiều ..đồng loạt cười ồ lên…
Nguyên do là Đức biết nàng đá minh nhưng lại giả vờ ‘kết tội’ Phương Anh..nhãy tới ..Thục Linh tưởng thiệt nên không đề phòng vì vậy bị hắn đánh đít…
-“Thôi được rồi..Anh nha..chọc Thục Linh hoài….” Thu Tâm lườm…liếc nhìn Thục Linh đang cúi mặt tiu nghỉu…
-OK..hi hi…Anh nghe lời em…ừm…nói đi là chuyện gì…
-“Đồ khờ…người ta muốn hại minh mà không biết…”Xuân Mai ‘mắng’
-Hả?hại tôi? Đức nghi hoặc…Không biết minh lại đắc tội tới ai đây?
-“Là như vầy….Khi nãy trong nhà hàng…Có mấy người ngồi gần bàn minh…” Thu Tâm đem chuyện Thục Linh.Mỷ Kiều ‘nghe’ được nói với nàng …Tóm tắt cho Đức nghe…để hắn nghỉ cách….Tên nầy mưu thần chước quỷ…không biết lần nầy hắn đối phó như thế nào…Nhưng Thủ trưởng đã có nói…làm thẳng tay…
-“Thì ra là vậy…con mẹ nó…”Nghe Thu Tâm nói…Đức biét ngay lý do rồi… là tên Tài kia muốn mượn dao giết minh đây mà…
-“Vậy anh có ý định gì?Chị Nancy nói không cần phải nhẹ tay đâu? Phương Anh nói …Lúc trước gọi Nancy là Thủ trưởng..bây giờ là chị Nancy…Chứng tỏ nàng đã chánh thức coi mình thuộc về hắn rồi…
-“Nhẹ tay?hắc hắc..nhẹ tay chỉ dành cho người nhà thôi..đánh mông được rồi..còn người ngoài..hắc hắc….Suy nghi chút đã…” Nói đến đây mặt hắn trở nên nghiêm túc …Suy nghỉ…Đám mỷ nử không dám quấy rầy tư tưởng của hắn..im lặng….Thục Linh len lén nhìn….tim đập thình thịch….
-“Bọn nầy thấy anh quyên được nhiều tiền nên muốn kiếm ăn đây mà…Nếu em là họ..Em sẻ làm sao?” Đức nhìn bọn Thu Tâm hỏi…
-“Còn làm sao nửa..Chụp mủ…kiếm chuyện…đủ mọi lý do…Sau đó vòi tiền…Bọn nầy là vậy mà” Mỷ Kiều nhanh nhẩu nói…Bùi Thế Hiển chết…Nancy vận động nên Hiện nay nàng là Trưởng CA của huyện Cờ đỏ …Rất am hiểu trò vặt kiếm tiền của bọn CA
-“Ừm….Vậy theo các người…nếu muốn chụp mủ anh….Bọn nầy sẻ lấy lý do gì?” Đưc lại hỏi…mặt suy nghỉ mông lung….
-“Lại thần thần bí bí nửa…Làm như hay lắm í…” Thục Linh ‘mắng’…
-Hắc hắc..không dám..không dám…nhưng ít ra cũng thắng cô hai lần….he he…
-“Anh đừng có chọc Thục Linh nửa mà…”Thu Tâm ‘lườm’…hai người nầy bề ngoài như chó với mèo nhưng nàng biết cô chị em mình đang …’có vấn đề’ nghiêm trọng…Phương Anh,Mỷ Kiều,Xuân Mai nhìn Thục Linh mĩm cười…khiến Thục Linh cãm tháy tâm tư mình hình như bị đám chị em nhìn thấu..mặt đỏ như gấc…Đức lảo bản đụ thì giỏi nhưng vẩn còn khờ ở phương diện nầy…
Xuân Mai cũng đang động lòng xuân..nàng nhớ có lần Thu Hà khoe:” Hi hi… một lần với hắn….bọn đàn ông khác…vô nghỉa”…
-Ha ha..OK không đùa nửa…ừm..nếu tôi là chúng..tôi sẻ làm như vầy…ừm..tôi sẻ nói có người tố cáo tôi gian lận tiền quyên góp…nên muốn điều tra…yêu cầu tôi minh bạch…quyên góp bao nhiêu….mua cái gì..bao nhiêu…vâng vâng và vâng vâng…
-“Có lý lắm..nhất định là như vậy…vậy anh định làm sao?” Thu Tâm nhíu mày…nếu bọn nầy âm mưu mờ ám thì minh mờ ám chơi lại..Nhưng nếu bọn họ đường đường chinh chinh lấy danh nghĩa điều tra thì hơi khó làm…
-“Làm sao là sao?Cứ độp chúng mổi thằng một phát là xong..Thủ trưởng có nói cứ thẳng tay mà…” Xuân Mai nóng tính… Hai mắt trợn tròn xoe…
-“Không được..làm như vậy chẳng khác nào nói mình có chấm mút?” Mỷ Kiều lắc đầu…Tiền là do mình bỏ ra…quyên tiền chỉ là cái cớ danh chánh ngôn thuận để xuất tiền làm việc từ thiện…’Độp’ mổi thằng một phát thì dể nhưng bị hiểu lầm là chấm mút từ tiền của mình thi thiệt tức chết…Không thể chấp nhận được…
-Mỷ Kiều nói đúng đó…không cần độp chúng đâu…để chúng bị đánh một trận nhừ tử đi…ừm..tàn tật suốt đời thì được rồi..Không cần bắn bắn giết giết…
-“Em cãm thấy Thục Linh nói đúng đó…anh nha…nói chuyện lúc nào cũng úp mở..” Đến lượt Phương Anh mất kiên nhẩn…‘bực minh’…
-Ậy…đừng có nóng mà….ý tưởng thì có nhưng cũng phải sắp xếp mạch lạc rồi mới nói..Nếu không sẻ có người bắt bẻ..ha ha…Hắn liếc Thục Linh cười….nàng ngoảnh mặt làm ngơ…làm như không đếm xỉa..
…
-Xuân Mai…sáng mai chị đến điaj phận xả Đông Phú…ừm vô quán uống cà phê …Chị phao tin Chủ tịch xả Đông phú là người tham lam ..hối lộ ..ăn chận tiền công quỷ…
-“Ha ha..Giởn hoài…tôi không ngu đâu…người ta không đánh..ouf….” Xuân Mai đã nhìn ra thâm ý của Đức…Ớ xả Đông Phú..danh tiếng của hắn cao vời vợi…Có ai ‘lượm’ được 50 triệu mỷ kim rồi đem trả lại?Cũng nhờ vậy mà người dân trong xả nhận được lại tiền bồi thường …Uy tín ngút trời…Họ xem hắn còn hơn cha mẹ tái sinh…Nói hắn tham ô….có nghĩa là phỉ báng…có ai dám?trừ phi muốn ăn đòn?Lực lượng quần chúng thật đáng sợ a…
Mọi người cũng đã nhìn ra…
-Hiểu rồi chứ gì..hắc hăc nhưng chưa hết đâu…dân chúng họ đánh…cùng lắm là tụi nó chỉ bị gãy răng..lổ đầu…chãy máu mủi…Vậy thì nhẹ quá…phải hong?Hắc hắc..đến lúc đó nếu có người dân Thục Linh,Phương Anh.hay Xuân Chi hay Thu Tâm đạp vài cái…gãy chân..gãy tay…bể vài cái xương sườn thì quá tuyệt…
-“Ha ha..Được đó…hay thiệt…Cứ như vậy mà làm…” Xuân Mai đưa ngón tay cái lên…
-“Còn có chuyện nầy… Đại Tá Châu là người phe ta mà..Có lý nào “ Thu Tâm nghi hoặc…Theo nàng biết Giám đốc Sở CA là người của Nancy từ bên Vỉnh Long được điều qua Hậu Giang…Sao ông ta lại để người của Sở CA kiếm chuyện làm loạn?
-Đại Tá Châu mới tiếp quản Sở CA Hậu Giang chưa lâu…có nhiều việc ông ta chưa nắm được trong tay…Xong vụ nầy..coi như minh tặng cho ông ta món quà lớn…Sáng mai tôi sẻ gọi ông ta…Ha ha..bắt đầu sáng mai….ngoại trừ Mỷ Kiều….Các người khác mổi ngày chịu khó theo tôi một chút ha…Không lâu đâu..tối đa vài ngày thôi….Chờ chúng đến….Xong rồi…các người đẹp..ngủ ngon….
Đức nhìn đồng hồ…gần 11 giờ đêm…rút di động ra gọi…đồng thời nháy mắt với Phương Anh…Hai má nàng ửng hồng…hiểu ý…vội vàng về phòng tắm rửa…
Bây giờ không còn ai gọi là Hưởng ‘tắc kè’ nửa…Thay vào đó là ‘Hưởng Ca’…Thân tín của Đức ca…Mặc dù giửa Hưởng ca và Đức ca…Còn có Thắng ca…khác biệt là mười vạn tám ngàn dặm…Nhưng đối với Hưởng tắc kè ..đây là một vinh dự khi dưới con mắt của mọi người…Hưởng ca là thân tín của Đức ca…Vậy là đủ rồi….Đức ca là ai chứ…chị dâu dùng cả hai bàn tay đếm cũng không hết…chị dâu nào cũng bá cháy…
Ngay tầng trệt của căn biệt thự ở Đại Ngải…Hưởng ca bây giờ có ‘văn phòng’ …Trên bàn có máy vi tính .Ngoài cửa có gắn bảng ‘Giám đốc An Ninh ’ thiệt oai phong…bên ngoài bọn đàn em trông chừng an ninh trật tự..thằng du côn nào bén mãng phá đám gây rối …nện cho chúng một trận nhừ tử cho chừa…Công việc nhàn hạ..Có ai dám đến đây vuốt râu cọp?
Biệt thự gái tơ nhiều vô kể…nhưng Hưởng biết quy tắc..không dám hó hé..Đây là chổ Mamy Trúc hái ra tiền cho Đức ca…Đức ca làm ăn khấm khá có nghỉa là anh em có chuyện làm….có lương..không cần phải chôm chỉa như trước kia nửa…Tuy nhiên Mamy Trúc cũng rất hiểu biết..Lâu lâu cho một em bá chái hầu hạ Hưởng ca…Như là đêm nay vậy…Con nhỏ hết xẩy…Thím Bảy thật biết cách huấn luyện..Mẹ bà..em vừa ngậm vào gục gặc đầu vài cái..Hưởng ca liền bắn xối xả..thiệt là mất mặt…Nhớ lúc con nhỏ nhìn minh mĩm cười…Hưởng nóng run..ánh mắt đầy vẻ khi dể…
Hưởng buồn bực đang ngồi nhâm nhi lon bia …di động trên bàn kêu vang…Hắn vội vàng chụp lấy…Là Đức ca gọi…Chắc là liên quan đến chuyện ra ngoài miên Trung ..
-“A lô..Đức ca là em đây…Anh có chuyện gì căn dặn…” Hưởng nói di động mà lưng hơi cong xuống…Lúc nầy trình độ nịnh bợ cũng tăng lên không ít…
-Ừm..Sáng sớm mai…cho một số anh em đến xả Đông Phú rải rác ăn sáng uống cà phê…
…
Đứng sát bên nghe hắn dặn dò đàn em bên ‘hắc đạo’ … Thu Tâm mĩm cười…âm thầm ‘thương hại’ cho bọn người không biết chết là gì khi muốn gây hấn với hắn…
-OK..mọi chuyện dàn sẳn hết rồi…Chờ bọn chúng tới thôi…
-Vậy…em đi ngủ..mai gặp…
-“Ha ha..Lát nửa anh qua em…nhớ để cửa…hay là..ba người minh ngủ chung “….Đức dụ…kéo tay Thu Tâm…Chỉ cần có lần đầu sẻ có lần thứ hai..hắc hắc….Ai cũng biết ‘Vạn sự khỡi đầu nan mà”…
-“Hôm nay…hôm nay không được…em ..em tới ngày….” Nghe hắn nói..Thu Tâm hết hồn…vùng tay ra chạy về phòng…tim đập thình thịch…cũng may nàng ‘tới ngày’ Nhưng hắn đúng là ‘mát dây’ mà…Sao có thể chứ?
-“Ha ha..Vậy để ngày khác..Nhớ đó…” Đức khoái chí…không từ chối là được rồi..Một sự khởi đầu tốt…Không biết Phương anh thì sao?Thu Hà chắc OK mà…hắc hắc hắc….
…
Phương Anh tắm rửa sạch sẻ…thoa kem dưởng da xong lên giường nằm…Từ lúc Thục Linh và Kim Chi thấy nàng và hắn làm tình ở khu vườn sau…Nàng cũng không cần dấu diếm nửa…Coi như từ nay chính thức làm chị em với Thủ trưởng…Cũng như Thu Hà và Thu Tâm…Không biết rồi sẻ đi tới đâu..nhưng nàng không muốn nghỉ nhiều làm gì…Có ai biết trước được ngày mai sẻ ra sao…Miển sống vui vẻ và hạnh phúc là được…
Đang miên mang suy nghỉ về tương lai…Có tiếng động ngoài cửa,..hắn mở cửa bước vào….
-“Wow..thơm vậy…sao không chờ anh tắm chung?” Đức sà xuống giường..hít hít mùi cơ thể …tay hắn lòn vào áo ngủ do thám…Người nàng mát lạnh..mùi da thịt thơm tho..Bên trong nàng chẵng mặc gì…hoàn toàn trần truồng…bàn tay hắn chạm vào đám lông mềm mại…
-“Hi hi..nhột…đi tắm đi…” Phương Anh cười rúc rích khi bàn tay hắn chạy loạn…bất chợt giật nẩy người…cãm giác được hơi thở hắn giửa hai đùi…
-“Đi..đi tắm đi…” Phương Anh nói trong hơi thở…Lưởi hắn đang len lỏi vào cơ thể nàng…miệng nói ‘đi tắm đi’ nhưng tay ghì lấy đầu hắn áp sát vào…
Dưới ánh đèn mờ…ở cự ly gần Đức vẩn thẩy rỏ ràng hang cùng ngỏ hẻm của động thiên thai…Cửa động vô cùng ẩm ướt..phía trên cỏ cây tươi tốt…toát ra mùi thơm thoang thoảng…háp dẩn..thu hút…Không thể dằn được..Hắn áp miệng vào..mút…đưa lưởi vào thám hiểm bên trong quậy ngang ..quậy dọc..quét lên rà xuống..mút mạnh…
Phương Anh giãy đành đạch..Từng thớ thịt trong người nàng rung chuyển …Đây là muốn giết người mà…nàng ngồi bật lên…kéo phẹc mơ tuya quần hắn xuống…
-“Ah..khoan đã…để anh đi tắm…” Đức trêu…Trước khi vào phòng nàng..hắn đã tỉ mỉ rửa cặc rồi…không thể để mất hình tượng….
Mỷ nử đang động cởn…lửa dục bừng bừng…có nghe được gì….Đẩy hắn ngả ra giường ..hung hăng lột truồng hắn ra…tay cầm con căc to dài như khúc củi của hắn sốc sốc vài cái ...ngậm vào…nhả ra..liếm từ trên xuống dưới từ dưới lên trên..Ngậm vào… Trong khi phía dưới…áp ngay vào miệng hắn…dường như muốn cho hắn ‘chết ngộp’…
Trong phòng chỉ nghe tiếng bú mút…thỉnh thoảng có tiếng thằng lằn xen lẩn……
Đụ bà bầu..không dám nắc…chỉ sợ xãy ra chuyện nên bị mắng ‘ăn thiệt làm dối…’ Đối với bụng phẳng lì thì không cần phải kiêng kỵ…Hắn đút cặc vào nắc lấy nắc để….đủ mọi tư thế…trong phòng có máy điều hòa nhưng người hắn vẩn lấm tấm mồ hôi…
…Đúng như Thu Hà nói với Xuân Mai…. Một lần với hắn….bọn đàn ông khác…vô nghỉa…
Không cần đụ nhiều…mổi lần đụ…nhất định phải ‘chất lượng’
***
-“Anh Hòa..Anh Định….Sao lại có thể như vậy?: Bác Bảy nói với giọng rống giận….Sáng nay trên đường đi đến ủy ban..bác ghé quán Bà Tám mua ly cà phê..tình cờ nghe Bà Tám nói Chủ tịch xả mình đang bị CA tỉnh diều tra vì có liên quan đến chuyện tham nhũng….Thiệt là vô lý mà…Có bị đánh chết ….Bác cũng không tin…Thục Hiền cũng sa sầm nét mặt..tức muốn khóc….Thiệt là oan uổng cho Chủ tịch Đức..nàng biết hắn là người tốt…
-“Bình tỉnh..Bình tỉnh…Chuyện nầy chúng tôi cũng vừa nghe được..Chắc là tin vịt thôi..không thể nào đâu” Hòa trấn an bác bảy…Trong bụng cũng giận lắm…Đang nghĩ có phải chuyện nầy là do con mụ vợ và con dâu của lảo già Lê Quốc Đại chết tiệt kia muốn phao tin đồn để hại uy tín của Chủ tịch ? Có thể lắm chứ…Nhưng đúng là ngu mà…Bọn họ không biết cả xả nầy đều quý trong Chủ tịch hay sao?
-“ Yên chí đi Bác Bảy…Chủ tịch xả làm gì cho xả minh..tôi nghỉ ai cũng biết rỏ…Muốn vu oan cho cậu ta à?Không dể đâu…Bọn CA nầy ngày nay không biết làm cái gì nửa…” Định lắc đầu…
…
-“Hắc hắc..Xong rồi Hưởng ca…bây giờ trong xả nầy ai cũng biết Chủ tịch sắp bị CA tóm về tội tham nhũng…”
Trong một quán ăn sáng gần khu Cái răng…đám choai choai tụ tập khoe thành tích với Hưởng ca…Từ 5 giờ sáng sớm..bọn chúng đã chia nhau la cà trong các quán để phao tin đồn…Không đầy hai tiếng đồng hồ..cả xả đều biết…Bọn chúng không biết vì sao Hưởng ca làm vậy nhưng Hưởng ca có lệnh….nhất quyết phải hoàn thành…Hơn nửa chuyên quá dể..ăn tục nói phét.phao tin đồn nhãm thôi mà…
Hưởng tắc kè cũng không biết và không cần biết..Đức ca căn dặn ra sao thì cứ y chang mà làm..Thắc mắc làm gì…Chuyên Đức ca làm đều có lý lẻ…
Quả thật là xả Đông Phú đang sôi sục…Đúng là quá đáng mà….Thằng già Lê Quốc Đại tham nhũng mấy năm nay có ai dám rờ dái nó?Nay xả vừa được một Chủ tịch tốt..Bon chúng muốn vu oan cho cậu ta tham nhũng?Nếu cần tiền thì làm gì đem 50 triệu đô la mỷ lượm được đem trình cho huyện? ém luôn không phải tốt hơn sao?...Người trong xả căm phẩn…
Mọi chuyện đã xếp đặt từ đêm qua…Chỉ chờ bọn chúng tới…Sáng nay Đức có nhiều chuyện phải làm…Không thể ngồi chờ…
Hiên nay Loan Tổng và Tuấn Hào đang nổ lực xúc tiến chuyện mua 100 ngàn thùng mì tôm..500 tấn gạo…Chuyên chở ra Hả Tỉnh…Từng công đoạn phải được sắp xếp tỉ mỉ…Việc ăn ở của người minh cũng cần được nghiên cứu tỉ mỉ mới được…
-“Cậu Tư…dìa hồi nào zdi?” Chị Hảo đang ‘đánh’ Thái Cực quyền trong sân…thấy Đức tới liên nhanh chóng mở cửa…
-Ha ha..Trưa hôm qua….Wow…Sáng nào cũng siêng năng hèn chi thấy chị trẻ khỏe đó nha…
-Hi hi..Cậu Tư đừng cười tui mà…Để tui lên lầu đánh thức cô tư..
-Ậy…để tui…chị tập tiếp đi…Không biết cái tướng ngủ của Tâm Đoan như thế nào ha ha…
-Vậy được..Tui đi pha cà phê …
Đức rón rén lên lầu bước vào phòng Tâm Đoan…Hôm nay hắn tới sớm mà không báo nên nàng vẩn còn đang say sưa ngủ ….Gương mặt thật dể thương…Không nhịn dược….Đức cúi xuóng hôn lên trán nàng một cái…
Tâm Đoan giật mình mở mắt ra…nhìn thấy hắn đang ngồi bên cạnh nhìn mình mĩm cười…
-Anh..anh về hồi nào?
-“Hi hi..Trưa hôm qua..Ngủ thêm đi..anh nằm kế em….” Hắn nằm xuống …ôm nàng..hít mùi thơm trên người nàng…Tâm Đoan hạnh phúc ngất trời…chỉ muốn thời gian ngừng lại..Ngập ngừng một chút..nàng đưa tay lên đủng quần hắn…Mổi ngày theo hắn đến ủy ban…nàng không ngậm của hắn thì hắn cũng hôn hít nàng ngay đó…Hai ngày nay hắn ra ngoài Hà Tỉnh…nàng thật nhớ nhung…
-Đừng…Để anh nằm ôm em được rồi…
“-Hi hi…Nhưng..em..em muốn mà….” Nàng ‘lì lợm’ trườn người xuống…kéo phẹ mơ tuya quần…Cặc hắn được giải thoát ra khi vung không gian chật hẹp…hùng dủng ngóc đầu trong bàn tay của mỷ nử…rồi chim đắm trong vùng không gian ẩm ướt…Hai ngày nay nàng tự minh nghiên cứu học tập không ít trong những phim JAV…Nay đem những gì học được mà thực hành…Vừa bú vừa vuốt ve mân mê bìu dái…thỉnh thoảng lấy lưởi trêu đùa đầu cặc màu tim tím…bóng lưỡng…
-“Wow…Tâm Đoan….” Đức khen dồi….đê mê…
-“Tâm Đoan..Sáng….ouf…” Thình linh có tiếng mở cửa…Ngoc Trinh buổi sáng thức giấc..Sau khi làm vệ sinh cá nhân,bà đi xuống lầu dùng bửa sáng…Khi đi ngang phòng Tâm Đoan…Thấy cửa khép hờ….Bà mở cửa bước vào gọi con gái thức …không ngờ thấy cảnh không nên thấy…Ngọc Trinh nhanh chóng lui ra ngoài…Tim đập loạn xạ..mặt đỏ bừng vì ngượng…
Tâm Đoan muốn độn thổ…mẹ nàng đã thấy hết rồi…
Đức sửng sốt…con bà nó…bị lổ vốn rồi..bị mẹ vợ chiếm tiện nghi…nhìn miển phí.
-“Anh…tại anh hết…”Tâm Đoan ngắt đùi hắn…
-“Ha ha…không sao đâu…ba má trước kia cũng vậy thôi mà..ha ha…” Đưc cười giả lả…
Thục Trinh đi nhanh xuống lầu…như người say rượu…. Trong phòng ăn,chị Hảo lăng xăng dọn thức ăn sáng… Huỳnh Tuấn Anh,Tuấn Hào,Tuấn Kiệt đang hăng hái bàn chuyện làm ăn…Hùnh đại gia không một chút để ý vẻ mặt hơi bất thường của vợ…
-“Thức rồi à..lại đây ngồi đi…Chị Hảo vừa nói Trần Đức sáng sớm đã tới…” Lảo nói xong cầm tách trà hớp một ngụm…Ngụ ý ngầm bảo cứ để đôi trẻ tự nhiên…Trong thâm tâm chỉ mong Tâm Đoan mau có thai của hắn…vậy thì quá tốt…Lóng rày…trong lúc giao thiệp…Tuấn Anh nhìn ra bọn cán bộ hình như e dè…coi trọng ông hơn…Không những Tuấn Anh mà Tuấn Hào và Tuấn Kiết cũng nhận ra được điều nầy…Đây là chuyện tốt…
Cái quan trọng đối với Tuấn Anh là Đức không lấy ông một đồng nào mặc dù ông sẳn sàng chi đậm nếu có thể vận động cho Tuấn Hào một chức vụ nào đó trong guồng máy chính quyền…
-“Ha ha..Xin chào Bác trai…bác gái..Tuấn Hào..Tuấn Kiệt …Buổi sáng tốt lành…” Đức tỉnh bơ hi hi ha ha…mọi chuyện không có gì đặc biệt…Tâm Đoan không dám nhìn mẹ…Ngọc Trinh cũng cố gắng phớt lờ..tránh ánh mắt của đứa con rể …
-“Lại đây ngồi đi..về hồi nào?Ngoài ấy sao rồi?” Tuấn Hào sốt sắng thân thiết hỏi…Hắn đang nôn nóng biểu hiện năng lực…Nếu theo lời Đức nói…Chức vụ Chánh văn phòng huyện Châu Thành rất là có khả năng trở thành hiện thực…
-“Kết quả hơn mong đợi..ha ha…Có được sự hổ trợ của Bí thư tỉnh ủy Hà Tỉnh..Ừm..Bác có biết Chủ tịch Diểm hong?Cháu có gặp bà ấy ngoài đó…Còn nửa…Cũng có dịp trò chuyện với Cụ Lý Hoàng Chương vài câu…” Đức tung ‘bom tấn…’
Nghe hắn nói Bí Thư Hà Tỉnh…Chủ tịch Diểm gì đó…Đều là nhân vật khủng cấp tỉnh mặc dù không biết họ là ai…Nhưng khi nghe nói tên Lý Hoàng Chương….Tuấn Anh giật mình…kinh sợ… Biết hắn có Thiếu tướng là chổ dựa vửng chắc…Sau Thiếu tướng là ai…điều nầy ai cũng biết...nay lại chuyện trò với nguyên Chủ tịch nước… Ai có thể hoành tráng hơn?...
-“Tốt…tốt vậy là quá tốt…” Tuấn Anh hàm hồ nói tốt…tốt..Chẳng biết nói gì hơn…
-Anh Tuấn Hào…lần nầy phải chịu chút cực khổ nha…dãi nắng dầm sương đó…ha ha…nói trước cho anh biết để chuẩn bị tinh thần…
-”Không có gì…phải như vậy mới được…lần nầy coi như rèn luyện đó mà ha ha…” Tuấn Hào hăng hái biểu hiện…càng cực khổ mới có kết quả tốt…dể vận động hơn nhiều…
-OK..vậy được…Chúng ta liên lạc sau…Ừm nay mai sẻ có cuộc họp bàn thêm chi tiết…Nếu có chuyện gì anh liên lạc với Loan tổng của Đức Lập…Tâm Đoan…mình đi…
-“Ừm”… Tâm Đoan bước theo Đức…chẳng dám nhìn ai…nhất là Ngọc Trinh..
-“Ba …mẹ…ha ha..con nhỏ Tâm Đoan sao càng ngày càng rụt rè…..Dù sao cũng coi như là có chồng rồi… Vậy mà không tiến bộ chút nào…”Tuấn Kiệt nhìn em gái rụt rè đi bên cạnh ‘em rể’ cười trêu…
-“ Ha ha…em à..Coi bộ em phải chỉ dẩn con gái chút mới được…” Tuấn Anh nhìn vợ nói… gật đầu tán đồng lời nói của Tuấn Kiệt…
-“Ừm”…Hình ảnh lúc nãy đang cứ lảng vãng trong đầu…nghe chồng nói..Ngọc Trinh sửng sốt ậm ừ cho qua chuyện….
-“Tâm Đoan rụt rè?cần chỉ dẩn?..các người ..lầm chết đi…” hai má bà đỏ lên…lần đầu tiên thấy…Sao..sao khủng khiếp vậy?
…
-“Mình đi đâu? “ Tam Đoan thấy Đức không cho xe chạy về hướng đi mổi ngày mà lại chạy qua hướng cầu …ngạc nhiên hỏi…
-“Ha ha..không gấp…Em cứ đi theo anh là được..” Đức chở nàng qua căn nhà bên Vỉnh Long…không phải là vì muốn đụ..mà chỉ là một phần trong kế hoạch…Đức muốn một lần nửa chứng minh ở Ủy ban có nội gian…Nên quyết định lúc 10 giờ sẻ xuất hiện ..Nếu quả thật có nội gian thì chỉ cần hắn xuất hiện thì bọn kia sẻ xuất hiện …vì có người báo cáo hành tung của hắn… Hy vọng chúng hành động hôm nay
Lân nầy nhất định phải một mẻ tóm gọn…hy vọng là hôm nay…
Từ đây đến 10 giờ…Nếu không ‘xử lý ‘ Tâm Đoan…vậy làm gì?hắc hắc…
…
Mẹ chồng con dâu Phấn,Oanh…chỏng khu phục vụ Cao Hùng tưởng có thể tìm được chổ dựa mới..hy vọng có thể trả được thù…đồng thời lấy lại oai phong…Ai dè Cao Hùng giửa đường gãy gánh… ngủm củ tỏi…Tâm trạng gần đây của hai người ngày càng tồi tệ…
Tâm trạng của Hồ văn An cũng không khá hơn bao nhiêu…Tên Lý Gia Thành kia tưởng là con của Lý Bộ trưởng có thể làm nên việc lớn..ai dè cục cức cũng không bằng…Ân sửng sốt bàng hoàng khi nghe tin Lý Gia Thành từ chức..oán hận chửi rủa khi nghe phong thanh nguồn cơn của sự việc…cũng may là chưa đem Oanh giới thiệu hầu đụ cho thằng vô dụng đó…..
Đối với Hồ văn An..trong cái rủi có cái may…Trước kia thí hắn đừng bao giờ mơ tưởng có thể rờ được lồn đứa cháu dâu…Nhưng từ ngày cha con Lê Quốc Đại chết…’Triều Lê’ coi như bị diệt vong…bọn họ ba người coi như đang ở thiên đàng bị đày xuống địa ngục…
Có câu ‘đồng bệnh tương liên’..vô tinh Oanh và cậu chồng xích gần nhau hơn…Hơn nửa lúc đó Hồ văn Ân bắt giò được Lý Gia Thành…Và chuyện đã đến…Oanh dù sao cũng có chút nhan sắc…Hồ văn Ân nào bỏ lở cơ hội? Ngầm ra điều kiên…nếu nàng cho hắn đụ…hắn sẻ giới thiệu nàng với Lý Gia Thành…
Oanh đã từng cho ông già chồng đụ…sau đó là Cao Hùng…Bây giờ có thêm một người hay bớt một người thì có khác biệt gì?Hơn nửa nàng nghỉ nếu thông qua Hồ văn Ân mà có thể tiến gần Lý Gia Thành thì là chuyện tốt…Có thể từ đây mà phát triển lên…Vì vậy cho Hồ văn Ân đụ…
Nhưng người tính không bằng trời tính…Con đường Lý Gia Thành cũng bị tịt ngòi…Nhưng không vì vậy mà Oanh không cho Ân tiếp tục đụ…nàng đang cô đơn..hơn nửa Ân tuy đụ không dai nhưng bú liếm rất khá…hắn bú,liếm đít nàng hàng giờ…Đây là tử huyệt của nàng…được người bú liếm đít…khoái cãm nàng dâng trào…
Đêm qua ..cả hai đang mây mưa thì Trung tá Huấn gọi tới…Ân lúc đầu sửng sốt..Sau đó mừng run…Người nầy ở Sở CA tỉnh có địa vị không nhỏ..thằng kia coi bộ sắp xãy ra chuyện rồi…Hắn không những biết gì nói nấy..mà còn thêm bột thêm đường vào…càng nhiều càng tốt…
Sáng nay..Hắn và Oanh tinh thần không được tập trung…vô cùng kích động…mắt luôn hướng ra cửa…Mãi đến gần hơn 10 giờ mới thấy xe Chủ tịch Đức chạy vào khuông viên của ủy ban xả…Hắn liền lấy di động ra gọi…
Sở CA tỉnh…
Đứng trên lầu nhìn xuống..Thấy hai chiếc xe của Huân và đồng bọn chạy qua cổng..Giám đốc Sở CA Tỉnh..Đại Tá Châu nhếch miệng cười…Lảo lấy di động bấm…đường dây vừa thông..Châu giám đốc chỉ nói một câu:
-Nhớ kỷ…Khi nào Trần Đức gọi thì mới gỡi người tới…Ngoài ra ..Ai gọi cũng mặc…
-“Yên chí đi xếp…đã rỏ…” Trưởng CA huyện Châu Thành …Liêm cung kính đáp….hắn đang đứng cạnh cửa sổ trong văn phòng trên lầu hai…trên mặc áo nhưng phía dưới thì trần truòng…cặc hắn đang ở trong miệng của Trung úy Lệ…Người nử Trung úy đã từng bú cặc Cao Hùng trước đây…
Cao Hùng chết…Liêm đón gió kịp thời nên được giám đốc Châu thưởng thức..đề nghị với Bộ nên Liêm được thay vào chổ của Cao Hùng…Dỉ nhiên là có sự gật đầu của Nancy rồi…
Bây giờ..là thời đại hoàng kim của hắn…
….
Bên ngoài của Sở tài chánh Hậu Giang…Vịnh Hà,Bích Hà cũng đang chờ…Vịnh Hà miệng lẩm bẩm..’Ngô Hớn Tài’…rồi cười mĩm…nhìn vào kiếng chỉnh sửa nhan sắc…kế đó nhìn chiếc nhẩn trên tay…Không biết nàng làm cách nào chỉ thấy mủi kim sáng bạc lóe lên rồi biến mất…
Vịnh Hà mở cửa xe bước xuống..tiến vào Sở tài Chánh…
Không xa Ủy Ban xả..cũng đang trong xe chờ…hy vọng là hôm nay…đóng vai quần chúng..
Hai xe của Trung tá Huấn cùng đồng bọn đang hí ha hí hửng tiến vào phạm vi xã…không biết cả một mẻ lưới đang từ từ khép lại…
Bởi vì trong đầu đều nghỉ tới món tiền kếch xù…
***cuối tuần vui vẻ ***