Thằng Đức

Chương 108: Buổi sáng tốt lành




- " Ha... ha..Lý Giám đốc..hoan nghênh..hoan nghênh… Lại Đức Quang miệng cười toe toét ra tận cửa đón Gia Kỳ…Đức Huy đứng bên lảo…dáng hào hoa phong nhả…ăn mặt thời thượng như đi vủ hội…tay cầm bó hoa…miệng cười chúm chím…chờ đợi ba hắn chào hỏi xong… hắn sẻ bước tới…-“Quang Chủ tịch..ông quá khách sáo rồi…xin cãm ơn đã có lòng tiếp đãi…” Gia Kỳ lịch sự..nhả nhặn mĩm cười đáp lể…


Mọi ánh mắt tập trung lên nhân vật chánh của buổi tiệc ngày hôm nay…Giám đốc Sở Tài Chánh thành phố Cần Thơ cũng là Lý tiểu thư của Lý Bộ Trưởng…đẹp kiêu sa…trong trang phục không cầu kỳ..mà rất đơn giản,trẻ trung…nhìn nàng tươi mát động lòng người.


Cặc trong quần nhiều gả cán bộ,COCC dâm dê bắt đầu giựt giựt…nhiều tên nuốt nước bọt…ghen ghét liếc Lại Đức Huy…hắn cũng đang mê mẩn tâm thần trước sắc đẹp của ‘người trong mộng’ tài sắc vẹn toàn…thêm vào gia thế …Cưới được nàng…không uổng kiếp nầy…


-Ây…đó là chuyện nên làm…ha ha…Lý Giám đốc..xin mời…Quang đứng sang một bên nhường lối..nhanh chóng liếc mắt nhìn Lại Đức Huy…


-Gia Kỳ..Chào cô…Tôi là Lại Đức Huy…Welcome to Cần Thơ…ha ha…mãi tới hôm nay mới có dịp gặp mặt…Cái nầy..tặng cho cô…” Huy mĩm cười…đưa bó hoa ra…hắn hy vọng Gia Kỳ sẻ nhìn ra loại hoa nầy …chính là cùng loại hoa mà hắn mổi ngày ‘bí mật’cho người đưa tới tặng nàng…


-“Xin lổi nha..tôi có dị ứng với phấn hoa…” Gia Kỳ ‘sợ hãi’ lui một bước … sợ đụng vào bó hoa…sẻ ngã bệnh…


Gia Thành đứng kế bên em gái... sửng sốt…Dị ứng với phấn hoa?hắn liếc Gia Kỳ…thấy nét mẳt em gái ,biết nàng giở trò…Gia Thành cười thầm…


Chuyện Lại Đức Huy muốn cua Gia Kỳ tới tay…Gia Thành khinh thường nhưng không tiện phản đối..hắn đang cần Lại Đức Quang lôi kéo vây cánh…Hơn nửa,hắn biết tánh em gái mình…Chuyện Lại Đức Huy muốn cua nàng tới tay là chuyện ngàn lẻ một đêm…người si nói mộng…


Hai cha con Lại Đức Quang sắc mặt đại biến…


“Còn không mau đem đi nơi khác…”Quang nói như gầm lên…hận không thể đá thằng con một cái…Khoe khoang tặng hoa cái gì?người ta bị dị ứng với phấn hoa mà không biết?


Lại Đức Huy đang đứng đơ người ra…hận không có cái lổ để chui vào cho đở ngượng…trong đầu cứ đinh ninh người đẹp sẻ mừng rở khi biết được mấy ngày nay…người bí mật tặng hoa là hắn…ai dè…thiệt là mất mặt…


Ngọc Nương nhanh chóng đến lấy bó hoa mang đi.


-“Ha ha…hết chuyện rồi..Gia Kỳ..vào nhà đi…” Gia Thành cứu vản tình thế ngượng ngập của hai cha con chủ nhà…


Gia Kỳ làm như không có chuyện gì…tươi cười..vui vẻ …Lúc trên xe bước xuống,thấy bên cạnh Lại Đức Quang có người cầm bó hoa…nàng chợt hiểu…thì ra là vậy…mấy ngày nay người thần bí tặng hoa là hắn…vì vậy nghỉ ra cách vẹn toàn để hắn biết khó mà lui…


Tránh nói thẳng…Dù sao cũng cho Chủ tịch Quang chút mặt mủi…


Ngoài đám COCC,đám cán bộ trẻ thì Lý Bình,Minh Hiếu trong lòng hả hê nhất…nhưng mặt không đổi sắc…Giấc mơ làm rể Lý Bộ Trưởng không phải chỉ có mình Lại Đức Huy…Cả hai cũng âm thầm tìm cách đến gần Gia Kỳ…Khi chưa có ‘hy vọng’ nhất định không thể để lảo Quang biết…nếu không…sẻ ‘tan xương nát thịt’ với hai cha con họ…


Buổi tiệc được tổ chức theo phong cách Buffet…Ăn uống tự chọn…Âm nhạc nhẹ nhàng vừa đủ nghe vừa để người ta tụm từng nhóm trò chuyện…đại đa số là giới trẻ thuộc nhóm Hồng nhị,tam đại… rôm rả khoe khoang..Vừa khoe vừa thỉnh thoảng liếc nhìn về Lý giám đốc thầm mơ mộng…có điều là biết mình chưa đủ cân lượng nên bấm bụng nhịn…không muốn làm phật ý cha con chủ nhà…Tuy lảo không còn là Phó Chủ tịch tỉnh uy phong nhưng khó biết được ngày mai…có thể gió đổi chiều…không thấy Lý công tử ‘ăn dầm nằm dề’ tại nhà Chủ tịch Quang sao?


Chánh văn Phòng Thu Hoa huyện Cờ đỏ mấy ngày nay đứng ngồi không yên…Bí Thư Kiều Nga nhìn nàng không thuận mắt…tên Lê Khánh Du từ lúc được ngồi vào vị trí Phó Chủ tịch huyện kia tối ngày như chó quẩy đuôi nịnh bợ…tên Hiếu lúc nầy cũng giử khoãng cách… Thu Hoa cãm thấy vị trí Chánh văn phòng của mình đang bị uy hiếp…


Hết Lại Đức Quang đến Lý Gia Thành…cả hai chỉ nói suông cái miệng…ngoài đụ chùa..cho tới bây giờ cũng chưa giúp được gì…Hiện nay Thu Hoa đang muốn làm thân với Giám đốc Sở tài chánh nầy…Lại Đức Quang đối với Lý Tiểu thư xem ra cung kính hơn nhiều so với Lý Gia Thành…Sở tài chánh nhiều vị trí..nếu có thể thông qua quan hệ kiếm được một vị trí Chánh văn phòng, hoặc trưởng phòng thì quá tốt…


-“Lý giám đốc…Cô ở Cần Thơ đã quen chưa?”Thu Hoa thân thiện tiến đến bên Gia kỳ …bắt chuyện…


-“Hi hi..Chào Chánh văn phòng Hoa…Cô khỏe chứ?” Gia Kỳ tươi cười lịch sự chào hỏi…


-Aiz…Thường thôi…ngày nào cũng như ngày nào…không có gì mới…Ừm..Giám đốc Lý…nếu cô muốn đi cho biết chổ nầy..chổ kia…hi hi..nói với tôi một tiếng…nếu cô muốn…tôi là thổ địa ở đây đó…


-“Vậy thì cám ơn trước nha…Chánh văn phòng Hoa..Chị thiệt có lòng..” Gia Kỳ khách sáo dè dặt…trong quan trường…người đến bên minh sốt sắng niềm nở..luôn có ý đồ…


-Không có gì…tôi sống một mình..dể dàng thôi…nếu cô thấy buồn…muốn tham quan đó đây thì…Ah…anh Huy…


-“Tôi không phiền hai người chứ?” Lại Đức Huy đang mon men bước tới.


Hi hi..Phiền cái gì…Ah..tôi đi toilette ..anh và Lý giám đốc từ từ nói chuyện a…” Thu Hoa mĩm cười gật đầu chào Gia Kỳ..cãm thấy hôm nay tới đây coi như gây chút ấn tượng được rồi…vồn vả quá hóa dở…





-Thật xin lổi…thật quá sơ ý..không biết cô dị ứng với phấn hoa..


-“Không có gì..tôi không có sao..Gia Kỳ lịch sự mĩm cười…


-“Cô thấy Cần Thơ ra sao?so với Hà Nội thì thế nào? Tôi có dịp ra Hà Nội mấy lần..thật đẹp…nhất là mùa Thu…không kém Âu châu…” Lại Đức Huy bắt đầu khoe lịch lãm…Điểm nầy hắn và Lý Gia Thành giống nhau và cũng là lổi lầm nghiêm trọng đối với những cô gái có chiều sâu như Đồng Giao và Gia Kỳ…


Ánh mắt nàng bắt đầu có những nhàm chán…Những lời nầy nàng đã nghe quá nhiều …





Lại Đức Quang đang trò chuyên bên nầy nhưng đuôi mắt không ngừng theo dỏi mọi động tịnh…thấy con trai đang cười nói chuyện trò với Lý Gia Kỳ…lảo bừng hy vọng…Cùng lúc thấy nơi góc hồ bơi..Cận vệ lảo..Nguyển Quân nhìn về hướng lảo rồi bỏ đi…


Quang đão một vòng…đi vào trong nhà..Trước cửa thư phòng… Quân đang đứng chờ…


-Chuyện gì?


-Lảnh đạo..Tên bác sỉ Trần kiến Thức mất tích..


Lại Đức Quang trầm ngâm…con y tá thân tín của hắn nói có hai CA tiếp xúc vói hắn…sau bây giờ lại mất tích ?


-Bao lâu rồi?


-Hắn rời bệnh viện lúc 4 giờ…cho tới cách đây nửa tiếng…vẩn chưa về tới nhà..cho nên thuộc hạ nghỉ rằng hắn có thể đã mất tích…hay bỏ trốn…


-“Mất tích hai bỏ trốn cũng không sao…chuyện của Cao Hùng sắp xếp xong chưa vậy…nếu xong thì hành động đi….đừng để đêm dài lắm mộng” Lảo nói xong quay lưng bước đi…nét mặt âm u,hiểm ác…chưa được hai bước lảo dừng lại…


-Còn nửa…con y tá đó…


-“Lảnh đạo yên tâm…chuyện nầy thuộc hạ biết phải làm sao”…Quân cung kính nói…


Gương mặt nham hiểm của Lại Đức Quang bổng trở nên hiền hòa…


***


Cùng thời gian…một cuộc họp trong phạm vi nhỏ tại căn biệt thự trên đường Thái Thị Hạnh…Ô môn. Trong phòng IT…trên lầu ba..chỉ có Thu Hà,Phương Anh,Thục Linh báo cáo tình hình với Thủ trưởng…đúng ra là với Đức lảo bản …Toàn bộ kế hoạch từ hắn mà ra…


-“Tên bác sỉ đả khai ra…hắn nói Cao Hùng cho hắn nửa tỷ để giết Lê Quốc Đại..hắn pha ricin với nước rồi tiêm vào cơ thể của nạn nhân… Sau cùng nói nạn nhân chết vì máu nhồi cơ tim…” Thu Hà vừa ngồi xuống ghế đã nói…


-“Vậy có chứng cớ không…nếu không có chứng cớ…Chỉ với lời hắn nói…khó mà buộc tội Cao Hùng…” Thục Linh nhanh miệng hỏi…


-“Buộc tội Cao Hùng?Ai nói buộc tội hắn? “ Đức lảo bản mĩm cười…nụ cười rất gian trá…


-“Anh…” Thục Linh một bụng tức giận…không dùng tên bác sỉ buộc tội Cao Hùng vậy bắt hắn về làm gì…thấy có mặt của Thủ trưởng nên cố nhịn…mắt lườm Đức …


-“Ý của anh là…” Nancy nhìn Đức..càng lúc nàng cãm thấy hắn thông minh hơn nàng tưởng tượng…


-“Cao Hùng và Lại Đức Quang đung là hai con quái vật…cần phải tiêu diệt…


-“Vậy..làm bao nhiêu chuyện chi cho mất công …trực tiếp ‘độp’ mổi thằng một phát là được rồi…” Thục Linh tức cành hong ‘nổ’ ra…từ chiều đến giờ nàng tắm biết bao nhiêu lần vẩn còn thấy thúi…bao nhiêu ‘oán hận’ chưa kịp tính sổ…bây giờ nói tên bác sỉ nầy vô dụng…như vậy dàn cảnh đem hắn về đây làm gì?


-“Đúng đó…tốn bao công sức bắt tên bác sỉ…vô dụng sao?Phương Anh cũng bất mản..lườm Đức…


-Ai nói hắn vô dụng…?hắc hắc…hắn là con cờ tốt nhất cho minh…


Đức đưa tay sờ cằm..hai mắt lim dim ra vẻ suy nghỉ…đầu gật gù ra vẻ ‘cao thâm khó lường’ mắt lén liếc Thục Linh…thấy nét mặt nàng ta đang hầm hơi như con gà chọi..hắn khóai chí…


-“Ha ha..Mọi người đang thắc mắc..nhìn thấy dáng vẻ của hắn..vở lẻ ra..thì ra hắn muốn trêu đùa Thục Linh…nên bật cười…Biết mình bị trêu đùa…Thục Linh ‘hung hăng’ trừng mắt đưa nấm tay lên..hăm dọa…


-“Nói ra cho mọi người nghe một chút..anh lề mề như vậy..em cũng không hiểu…”Nancy đánh nhẹ vai Đức…


-Nà…bây giờ đem tên bác sỉ nầy dấu đi…sau đó…mình tung hỏa mù…Nancy…em cho rò rỉ Bộ CA đang điều tra Cao Hùng…hắc hắc… mọi người nghỉ đi…chuyện gì sẻ xãy ra…?


-“Có tịch rục rịch…Cao Hùng bằng đủ mọi cách sẻ tìm cách giết tên bác sỉ để bịt miệng.”Thu Hà nhanh miệng.


-“Cũng chưa chắc…trừ khi hắn nghỉ là tên bác sỉ nầy có đủ bằng chứng bất lợi cho hắn…” Phương Anh lắc đầu…


-“Đúng chứ?” Thục Linh vừa lườm vừa hỏi…


-“Chậc..chậc..Sai..sai bét hết…” Đức lắc đầu chậc lưỡi…


-“Sai? “Cả đám mỷ nử nhao nhao…tỏ ý không phục…hai mắt nhìn lảo bản đầy ‘hăm dọa’ ngụ ý nếu lảo bản không giải thích hợp lý là không xong…Ngay cả Nancy cũng nghi ngờ…


-“Sai hết rồi…chúng ta dấu tên bác sỉ …chính là ..ha ha…gián tiếp đẩy Cao Hùng vào chổ chết…nói một cách văn hoa theo vỏ hiệp kỳ tình là ‘Cách sơn sát ngưu’..ha ha ha…”Đức lảo bản đắc ý ‘khai sáng’ đám mỷ nử…Ngoại trừ Nancy…các nàng khác nét mặt vẩn còn bư ra…chìm đắm trong suy nghỉ mông lung…


Nói nào ngay…các nàng ai cũng giỏi..thậm chí xuất sắt về kỷ thuật vi tính,bắn nhau,đánh nhau…khó ai bì kịp…nhưng về mánh mun gian trá,xảo quyệt,lường gạt…thì Đức là bậc thầy… Trời sinh hắn đầu óc vô cùng sáng suốt minh mẩn,có cái nhìn thông suốt đối với những chuyện bàng môn tả đạo…Ngược lại trong chuyện học hành thì quên đi…


-“Dấu tên Bác sỉ…để đẩy Cao Hùng vào chổ chết?tại sao?anh …có nói bừa không vậy?” Thục Linh không phục…nàng vẩn không hiểu.


-Không tin?vậy có ai muốn đánh cuộc hông? Đánh cuộc chơi cho vui…Sao hả? Đức nháy mắt với Nancy…hắn biết nàng đã hiểu…không muốn nàng nói ra.


-“Làm sao cược?Cược cái gì?” Thục Linh háo thắng muốn cược


-“Lấy 1 tuần làm thời hạn…Cao Hùng…”Đức đưa tay lên cổ..’cắt’ ngang…


-“Nếu anh thua thì sao?” Thục Linh hăng hái…


-Cô muốn sao cũng được…ha ha…còn nếu như cô thua thì sao?





-Ha ha..yên chí đi..không ai kêu cô ở truồng chạy khắp phố đâu à…


-“Ha ha ha..Hi hi hi…” Cả phòng cười rộ lên …Thục Linh mặt đỏ bừng…


-“OK..Tôi cược với anh…”Thục Linh háo thắng…thầm nghỉ nếu hắn thua…nàng sẻ ra lệnh hắn cởi truồng đi quanh biệt thự là được…không cần khắp phố…


-Thiệt?không được chơi gian..không được nuốt lời nha…


-“Ai nuốt lời..anh thèm chơi gian..anh lo anh đi..” Thục Linh trừng mắt…


-“Vậy bây giờ giãi thích một chút đi..tại sao mình dấu tên bác sỉ…Cao Hùng gặp nguy hiểm?Thiệt là không hiểu….” Thu Hà nảy giờ quan sát…lúc nầy mới thắc mắc…


-Ha ha..đơn giản thôi…tên bác sỉ chết hay sống không ảnh hưởng Lại Đức Quang..nhưng Cao Hùng thì khác…Vì vậy…nghe tin Cao Hùng bị điều tra…tốt nhất là bịt miệng hắn…Chỉ có người chết mới không biết nói…Hiểu chưa?


Mọi người bừng tỉnh…nghe quá hợp lý…nhất thời nhiều cặp mắt dồn lên người Thục Linh… mĩm cười…





-Chưa..chưa chắc đâu…chỉ là đoán thôi…


-Ha ha..Chờ coi…Tên bác sỉ chỉ biết Cao Hùng…hắn không biết Lại Đức Quang…vì vậy lảo sẻ cho người giết Cao Hùng..bít hết tất cả nẻo đường dẩn tới lảo…Chờ coi đi..sẻ nhanh chóng thôi..Sắp có kịch hay coi rồi…Chuyện mình cần làm là dấu tên bác sỉ lại..không cần canh giử đâu..nó không dám chạy…bảo đãm…


-Kim Chi,Xuân Mai đang chờ cơ hội vô nhà Lại Đức Quang…sao chưa thấy động tỉnh vậy? Nancy hỏi..


-Mau lắm…nay mai thôi…hết chuyện rồi..bây giờ đi gặp tên bác sỉ kia một chút…hắn đang ở đâu?


-Dỉ nhiên là trong ga ra…gặp hắn làm gì?


-Ha ha nói với hắn vài câu..bảo đãm hắn sẻ không có ý đồ chạy trốn…mình đở mệt…không cần phải kè kè dòm chừng…


-“Hay vậy sao?” Thục Linh lại ‘châm chích’…


-Không tin? Đánh cược nha..chơi nhỏ thôi…ai thua…hôn tôi một cái…tôi thua…tôi hôn người đó một cái…công bằng chứ gì?ê…sao lại nhìn tôi bằng cặp mắt đó?các cô thiệt là…lúc nào cũng đòi nam nử bình đẵng…như vậy có gì không bình đẵng?..nói đi..thiệt thòi chổ nào…ha ha…ui da ..đau…quân tử dùng miệng không dùng chân tay..


-“Anh nói không sai..tụi nầy không phải là quân tử…là thục nử..hi hi..”Cả đám mỷ nử bụm miệng cười khi thấy Thục Linh ‘thúc’ cùi chỏ lúc lướt ngang qua lảo bản…


-“Thục nử?các cô là thục nử…đàn bà đều là Quan Thế Âm bồ tát…hết rồi…” Đức lảo bản ‘lầu bầu’


-“Em lên phòng trước..” Nancy đưa tay che miệng ngáp..tỏ vẻ mệt mỏi…


-À được được..xong chuyên anh lên với em..không lâu đâu..


-“Thu Tâm”…Nancy nói xong mĩm cười bước đi…


-Thu Tâm?phải ha…lúc trước Thu Hà và Thu Tâm chung phòng..nay có bé Thu Sương…Thu Hà chung phòng với con…vậy Thu Tâm..Nancy em thiệt là hiểu biết lý lẻ a…


….


- Ha ha… bác sỉ Thức..Chúng ta lại găp nhau rồi…” Đức lịch sự lể độ cười chào hỏi...


Thức đang khũng hoãng tinh thần..nhìn thấy Đức …hắn sửng sờ..lập tức quỳ xuống lạy như tế sao.


Đại gia..Đại ca…Đừng giết tôi…xin tha cho tôi..hu hu ..Tôi thiệt mắt chó nhìn người..hu hu..lở mạo phạm


-“Giết anh?ai nói vậy?” Đức sa sầm mặt..


-“Cậu..cậu không giết tôi? Thức mừng rở hỏi …rồi chợt nhớ hắn trốn Cao Hùng..hắn tìm tới đây là xin cứu mạng nên yên tâm một chút…mạng bây giờ thì có lẻ không sao rồi..nhưng đi bóc lịch là cái chắc…Hắn thở dài…


-“Yên chí đi..Ở đây không ai làm hại anh…hơn nửa…Lê Quốc Đại đáng chết…cũng không truy cứu anh..” Như ‘đi guốc ‘trong bụng Thức…Đức ranh mãnh nhếch miệng cười .


-“Đúng đó…ở đây không ai muốn hại anh. Phương Anh ‘vuốt đuôi’…từ khi đã là người của hắn thì ngày càng muốn thể hiện lòng ‘phò tá’ hắn làm nên việc lớn…


Thức nghe nói không bị hại cũng không bị truy cứu…hy vọng bừng lên…xúc động ..nước mắt chan hòa..không biết nói sao cho phải…


-“Nếu anh không tin…cứ tự nhiên ra về…không ai cản…nhưng phải coi chừng Cao Hùng …OK..anh đi được rồi…” Đức cười đểu…nhìn 4 người Phương Anh,Thục Linh,Thu Hà,Thu Tâm nháy mắt…Biết chắc tên bác sỉ nầy dù cho tiền ,hay đuổi cổ…hắn sẻ quỳ lại xin được ở lại…


Phương Anh,Thu Hà đã vào hàng ngủ ‘tam cung lục viện’…Thu Tâm thì sắp rồi…Hy vọng tối nay có dịp bóc tem…cả ba lúc nào cũng nhu mì ,hắn nói sau nghe vậy…Thục Linh không nói gì..chỉ nhướng mày quay mặt sang hướng khác…tỏ ý không có ý kiến…


Không có ý kiến thì tốt...Có ý kiến trái chiều mới là có vấn đề…Trong đám chị em của Nancy..chỉ có hai nàng Thục Linh và Ngọc Như…khó biết họ nghỉ gì tuy là cũng rất quy củ…


Thục Linh nầy thì khó đoán…lúc gần,lúc xa lúc nóng lúc lạnh…không biết đường mà rờ…thôi thì ‘kính nhi viển chi’ là tốt nhất…lạng quạng…bà cô nầy nổi hung đá dập dái… Ngọc Như …với độc chiêu ‘Chuột cắn cặt’ ’lừng danh’ thiên địa quỷ thần kinh…Đúng là ‘Mỷ nử song quái’ mà…


Thức là người thông minh…bây giờ ra khỏi cửa nầy chẵng khác nào đi nạp mạng…thôi thì xin ở lại…được ngày nào hay ngày nấy…Thức nhìn ra…mấy người nầy chỉ muốn ‘cá lớn’..tép riu như hắn…đâu có nghỉa lý gì… …Am hiểu đạo lý trên đời không có gì miển phí… Tinh thần Thức phấn chấn lên.


-Nếu có cách cứu mạng….các vị nói đi hướng Đông tui không dám đi hướng Tây…Xin giúp dùm a...


-Ha ha… thông minh…cũng không có gì khó…nơi đây là chổ an toàn…anh cứ tạm thời ở đây…Đừng có chạy loạn..Để chúng tôi sắp xếp…Giải quyết xong Cao Hùng…Lúc đó nói sau…


-“Được..được..mọi việc cứ theo ý cậu…” Thức gật đầu như gà mổ thóc…


-Được rồi… Nhớ kỷ…ban đêm đừng đi loạn đó…


-Ừm được được..nhớ rồi…





-“Chủ tịch Quang..thật cám ơn cho buổi tiếp đãi hôm nay…tôi xin phép …” Nhàm chán đến cùng cực… Gia Kỳ cãm thấy đã đến lúc bèn nói lời kiếu từ…


-“Lý giám đốc..sao lại khách sáo như vậy…đây là chuyện lảo phải làm coi như tận tình chủ khách…ha ha..nhưng còn sớm mà..sao không ngồi thêm chút nửa?” Quang kỳ kèo…


-“Xin lổi …tôi có chút không khỏe…vừa rồi có uống chút rượu…” Gia Kỳ khéo léo từ chối…


- Vậy à…vậy thì nên về nghỉ sớm…tôi bảo thằng Huy đưa Lý giám đốc…


“không cần đâu…để tôi được rồi…” Gia Thành cướp lời…


-Vậy cũng được…Lý giám đốc..mai nầy có cần gì..cũng đừng ngại ha…Cứ coi nhà nầy như là nhà cô là được rồi…Có sơ xuất gì..Lý bộ trưởng trách phạt..tôi không biết làm sao gánh vác đây ..ha ha…


Vai chánh đã ra về…mọi người khác củng lần lượt cáo từ..có ở lại cũng không thú vị.Chủ nhà cũng không muốn giử khách…


-“Sao rồi..?”Chỉ còn lại hai cha con…Quang hỏi con trai…


-“Không có gì…dục tốc bất đạt ba à…cô ta có ấn tượng tốt với con…mai nầy con mời đi câu cá ,giới thiệu đồng bằng Nam bộ từ từ xây dựng cảm tình…” Huy tin tưởng…ngoài miệng nói ‘dục tốc bất đạt’ nhưng trong lòng hắn nôn nao hơn bao giờ hết…


-“Mầy phải chú ý một chút…cái nào cô ta không thích..đừng phạm sai lầm nghiêm trọng như tặng bông nửa” Quang hằn hộc căn dặn…lảo ước gì tự mình ra trận…Lúc đối diện Gia Kỳ…cặc trong quần cũng mấy lần ngóc đầu…


-“Yên chí đi…thôi không nói nửa…còn sớm chán…con ra ngoài chơi với đám bạn”…Huy vừa nói vừa đi ra xe…vừa đi vừa lấy di động gọi đám đàn bà bạn đụ…Lúc trước hắn là Chủ nhiệm…đã đụ không ít đám đàn bà có nhan sắc trong cơ quan…lần nầy..sau khi trở về…hắn lần lượt liên lạc các em ra cho hắn đụ…Coi em nào vẩn còn trung thành…em nào phản bội để biết mà xử lý một khi cha con hắn tái lập hùng phong ngày nào…


Vừa lái xe vừa hi hi ha ha trong điện thoại…hoàn toàn không biết khi xe hắn vừa ra khỏi biệt thự…có chiếc Honda Dream bám theo…


Từ lúc nhận được lệnh theo dỏi Lại Đức Huy…Hưởng tắc kè phân phối đàn em chia nhau mà thi hành nhiệm vụ 24/24…Nhất là về đêm…thời gian ăn chơi đú đởn của mọi giới..dỉ nhiên là không thiếu phần của đám COCC…hơn nửa…cả bọn háo hức…Đức ca nói xong chuyện thì đãi chúng qua Thailand chơi…Lúc nầy qua Thái thì quên đi..nhưng Đà nẳng…Nha Trang hoặc Sai gòn củng được mà…Vì vậy rất sốt sắng…ngày đêm canh me Lại Đức Huy…chơ cơ hội ra tay…


Hai ngày nay..vất vả bám theo …mục đích để biết thói quen..đường đi nước bước của ‘con mồi’… Hôm nay rỏ ràng lắm rồi…tên này ngày ngủ…chiều tối mò ra ngoài kiếm lồn chùa…Hôm nay bọn Hưởng tắc kè coi như rỏ lộ trình nên quyết định hành động…Huy vừa ra khỏi nhà liền bám theo…


Bây giờ Hưởng tắc kè cũng rất có ‘thớ’ …Nước lên thì thuyền lên…Cả ba Hưởng ,Tuân,Vủ bây giờ cũng là Hưởng ca,Tuân ca,Vủ ca rồi…trong nhóm lúc nầy có khá nhiều gương mặt mới …bọn ‘trẻ’ nóng lòng thể hiện để bộc lộ tài năng…Đức ca là ánh thái dương giửa ban trưa… …Đức ca mà hài lòng thì rất có tiền đồ…nhìn 3 người Hưởng ca,Tuân và Vủ ca đi…bây giờ đi ra ngoài..bọn CA cũng phải nể mặt…


Hai thằng nhóc trên chiếc Honda Dream mặt non choẹt…nhưng lầm lì ngưng trọng nhìn rất là ‘anh chị’..Thằng đang lái xe tên Hoành,thằng phía sau tên Trọng…cả hai học cùng học chung trường chung lớp mười ...Đều thuộc loại cầm sách lên là ngủ gật…nên học hành không ra gì…hai năm lớp 10 vẩn không xong…bản tánh khó dạy nên bị tống ra khỏi nhà…lang thang đầu đường xó chợ…cuối cùng được Tuân thu nhận dưới trướng…


-“Hắc hắc…cũng như hôm qua..lại tới nhà con mẹ đó…Báo cáo Tuân ca đi…” Thấy xe Lại Đức Huy đậu xe … Hoành nói vói giọng bất mản…


-“Ừm”…Trọng ngồi phía sau rút di động ra gọi…báo tin…


Hai thằng ngồi chờ Tuân ca đến…phối hợp hành động…


-“Đụ má..con đỉ già..đạo đức giả…” Hoành văng tục…hai thằng bất mãn hôm qua đến giờ…không ngờ con mụ Phó hiệu trưởng nhìn đạo mạo vậy mà banh lồn cho thằng kia đụ…Nó nghỉ lúc trước..mụ Phó hiệu trưởng nầy hay chỉ trích,mắng chửi nó mà căm phẩn…


-”hắc hắc…tao nghỉ…chắc tại thầy Trung già rồi đéo làm ăn được…mụ Tuyền dù sao nhìn cũng còn ngon a mầy” Trọng cười dâm đãng.


-Ê…Trọng…tao có ý nầy…đụ má..thằng kia đụ được…có lý nào tao với mầy không đụ được..đúng không?


-Tao cũng muốn lắm…mụ ta chịu cỡi quần cho tụi mình chơi sao? Hiếp dâm mụ ta?chuyện nầy không có tao…quên đi…


-“Hắc hắc…thằng ngu…mình hăm he..nếu mụ ta không cho…đem chuyện mụ ta với thằng nầy nói cho cả thế giới biết…Tao không nghỉ là mụ ta không sợ…tin tao đi” hai mắt Hoành sáng lên…nghỉ tới lúc đè mụ Tuyền phó hiệu ra chơi…nó phấn khích.


-“Có lý ha…nhưng không được mầy…đụ má..làm hư chuyện của Tuân ca …Mầy biết hậu quả chứ gì…” Trọng nghe thấy có lý..nhưng sau đó liền lắc đầu…


-“Mầy đúng là ăn cám xú để lớn hay sao á…Nghe Tuân ca nói hong? Thằng nầy dám mạo phạm đại ca của Tuân ca…đúng là vuốt râu hùm…nó sẻ không trường thọ…hắc hắc..tao nghỉ không chừng sau cái vụ nầy… hắc hắc…


-“Vậy thì phải…cứ quyết định như vậy…đụ má..mụ nầy coi bộ dâm lắm…minh chơi banh lồn mụ ta luôn..” Trọng phấn khích…


-“Hắc hắc..tao nghỉ rồi…lúc đó tao đụ lổ nhất..mầy đụ lổ nhj..hoặc ngược lại…hắc hắc..ê..Tuân ca tới rồi..” Hoành đang mơ ‘song long nhất phụng’ thấy Tuân tới liền im …


-“Xe nào là xe nó?” Tuân vừa ngừng xe…chiếc Dream 125 mới cáo chỉ khiến hai đàn em ngưởng mộ…


-“Là chiếc Lexus RX 350 màu bạc bên kia Tuân ca…WoW..Tuân ca..sao ăn mặc đẹp vậy Tuân ca?” Trọng xum xoe nịnh bợ…nhìn Tuân ca ăn mặc thật thời thượng…toàn là đồ hiệu…


-“ha ha..Tụi bây cũng thấy vậy hả? học nghề đi..ăn mặc như hai đứa bây ..đụ má vừa tới gần xế họp thôi…người ta liền kêu CA…chứ đừng nói là Lexus…Cho nên phải ngụy trang một chút..sang chảnh như tao bây giờ…hắc hắc… lái xế họp mới hợp tình hợp lý…phải hông? Ha ha…Tuân đắc ý giãng lý lẻ với đàn em…trong bụng càng sùng bái Đức ca hơn…Đức ca làm chuyện gì cũng có lý lẻ cao siêu…thiệt là thần thông quảng đại…


-Tuân ca …hết xẫy..Hoành,Trọng đưa ngón tay cái khâm phục…


-“Ừm…canh chừng đi…tối đa 10 phút…xong chuyện nầy…tao dẩn hai đứa bây ra Đà nẳng ăn chơi cho biết..”Tuân hách dịch tuyên bố…


-“Cám ơn Tuân ca..Cám ơn Tuân ca..” Hoành ,Trọng hớn hở…


-Tầm bậy…phải nói là cám ơn Đức ca…nghe rỏ chưa?Ok canh chừng đi..


-Dạ..đúng đúng..cám ơn Đức ca..cám ơn Đức ca…





Hoành phía trước,Trọng phía sau…canh chừng cho Tuân ca làm nhiệm vụ …Tuân hoành tráng…tỉnh như ruồi..đi một vòng quanh chiếc xe Lexus RX 350 ngầm quan sát…Hai thằng đàn em âm thầm quan sát..chỉ thấy Tuân ca cười khỉnh…đến sau cóp xe…không quá 30 giây…cóp xe mở…


Tuân tháo chiếc túi vải trên vai…để vào ..đóng cóp xe lại…


Hoành,Trọng lần đầu nhìn được chiêm ngưởng tài nghệ của Tuân ca…trợn mắt há mồm…hoành tráng quá đi thôi… trong bụng thầm nghỉ nhất định phải bái sư học nghệ mới được…


Gần đó…trên lầu ba của khu chung cư quận Bình Thủy…Cặc của Lại Đức Huy đang ‘mất hút’ trong miệng của Phó hiệu trưởng trường THCS….nhưng trong đầu hắn lại là hình ảnh của Lý Giám đốc…hắn rên rỉ..hai tay không ngừng nhào nặn cặp vú khá vỉ đại của Phó hiệu trưởng…


Hình dáng yêu kiều của Lý Gia Kỳ càng lúc càng hiện rỏ trong trí tưởng tượng của hắn…đôi khi xen lẩn hình dáng của giãng viên Đồng Giao…hắn phấn khích..đứng lên hai tay vịn hai bên đầu tóc của Phó Hiệu Trưởng …nắc liên tục vào miệng nàng…





Tuy Nancy rộng lượng bật đèn xanh nhưng Đức vẩn không vì thế mà hấp tấp…Hết đến phòng Kiều Nga lại đến phòng Kiêu Chinh…gỏ cửa hoài vẩn không ai chịu cho hắn vào…Lúc nầy Đức mới biết rỏ ràng ba chị em âm mưu đẩy mình vào ‘hố lửa’ đây mà…hèn chi Kiều Nga,Kiều Chinh hôm nay đều ‘cãm thấy mệt’ muốn ngủ sớm…


Ây da..’hố lứa’ kiểu nầy ai lại không tình nguyện..hắc hắc…Đức lảo bản vừa lần mò xuống phòng Thu Tâm…nhè nhẹ ‘gỏ cửa ghé thăm’…


Người ai cũng có nhu cầu…binh thường thì còn nhịn được…nhưng đã có lúc được hắn hôn hít sờ soạng chút chút thì mong đợi hắn tiến tới…nhưng hắn cứ ‘bất động’…lúc nàng đang dưỡng thương thì không nói…bây giơ đã lành rồi mà..sao hắn vẩn tỉnh bơ vậy?Thu Tâm một bụng tức giận…vừa tự giận mình đã không chủ động một chút vừa giận hắn ‘vô tình’…Con Thu Hà thiệt là không biết xấu hổ,dám tán dương hắn dũng mảnh trước mặt nàng…Con nhỏ Phương Anh chắc chắn củng bị hắn ‘đớp’ rồi…


Càng nghỉ càng giận…Thu Tâm nằm lăn qua lăn lại…khó ngủ…vì vậy mặc dù tiếng gỏ cửa rất nhẹ nhưng nàng vẩn nghe được rỏ nên bước xuống giường ra mở…Cứ tưởng không Thu Hà thì là Phương Anh hoặc Thục Linh..ai dè cánh của vừa mở ra..một gương mặt ‘đáng ghét nham nhở’ nhăn răng cười…


-Hi hi..là anh đây…


-“Anh…anh làm gì ở đây giờ nầy?” Đưa tay giử cửa…không cho hắn vào phòng minh..Thu Tâm vừa mừng,vừa thẹn,vừa tức lại vừa sợ…


-“Để anh vào phòng trước đã…có chuyện quan trọng cần sắp xếp ngay bây giờ…” Nét mặt Đức vô cùng ‘nghiêm túc’…


Thu Tâm bán tín bán nghi…không biết tên nầy có gạt mình không đây…đúng ngay lúc nầy di động của hắn kêu lên..Có người vừa gởi message…Nhanh chóng liếc nhìn màn hình…Đức ca đại hỷ…khoái chí trong bụng…đưa màn hình trước mặt Thu Tâm…nàng thấy rỏ ràng hàng chử :”Đức ca..xong rồi”…


Bỡi vậy mới nói….trời cũng giúp ‘kẻ gian’…Thu Tâm ‘miển cưởng’ mở cửa để hắn vào…


-Là chuyện gì vậy?





Không nghe hắn trả lời…Thu Tâm quay người nhìn…nàng bổng đỏ mặt tía tai..đua tay che trên che dưới…


Nguyên do là đêm tối đi ngủ..trên người nàng chỉ khoát chiếc áo ngủ mõng như cánh chuồn chuồn bên trong..hoàn toàn ..không có gì..dưới ánh đèn mờ vẩn thấy mản lông đen,cặp vú săn cứng..hai đầu ti …


-“Anh..anh..lưu manh…” Thu Tâm ‘mắng’…chạy đến giường định lấy tấm mền phủ lên người…Vấn đề là đâu có dể dàng…hắn bám sát phía sau ôm chầm lấy …Cả hai ngả lên giường…trong tư thế vô cùng ám muội…nói doggy thì chưa phải…nàng nằm sấp..hắn áp sát lưng nàng…tay hắn bắt đầu hoạt động..táy máy khắp nơi…ngay vào những vùng mẩn cãm…hơi thở hắn phà ngay gáy..khiến Thu Tâm rùn mình…


-“Sao nói là có chuyện bàn..buông em ra…” Thu Tâm ‘phản kháng’ bằng miệng cho có lệ..chẳng lẻ im lặng để hắn tự do tung hoành trên thân thể nàng thì ngượng quá..ít ra cũng phải màu mè làm khó hắn một chút…


-“Thì đang bàn nè…chuyện tư trước..chuyện công sau…” Hắn tỉnh bơ…càng lúc càng làm tới…


-“Em..la lên đó nha…” Thu Tâm hăm dọa…nhưng giọng điệu đã bán đứng nàng…nhỏ nhẹ như muổi kêu…


-“Ừm..la lên đi”…Vùa dứt lời..nhanh như chớp…vạt áo ngủ của nàng được kéo lên đến tận lưng…Thu tâm cãm nhận hơi thở ấm áp phà ngay phía sau…Thu Tâm điếng người…rùng mình..cãm giác thật tuyệt vời…khi hắn bắt đầu liếm…mút…


Cứ như thế..nàng chõng mông cho hắn thoãi mái bú liếm..muốn làm gì nàng cũng phối họp…Thu Tâm cãm thấy nước trong người nàng ‘thoát’ ra từng đợt…và nàng thì chơi vơi..cứ muốn cãm giác thần tiên nầy kéo dài…


Áp sát mủi miệng vào vùng cấm địa…lưỡi tung hoành ngang dọc..khi thì len lỏi vào hang sâu ngoái tưng bừng…khi thì trêu đùa lổ tứ …Thu Tâm chẳng còn biết trời đất gì nửa…người nàng mềm nhủn ra…


Hắn từ sau đút vào… So với đời chồng trước của nàng ,Thu Tâm cãm nhận được cặc hắn to bự..dài.. đã lâu lắm rồi..từ lúc ly dị…chưa có ai xâm nhập vì vậy tuy đoạn đường ngắn nhưng cũng mất thời gian để cơ thể nàng thích ứng với sự to con của người khách lạ…


Cuối cùng Đức cãm nhận đầu cặc đã chạm đáy u cốc…ngừng một chút…bót quá di thôi…Bên trong hang động bắt đầu co giãn…rối xiết chặc từng lúc…Bàn tay Thu tâm đưa ra sau cấu mạnh đùi hắn..Đức biết nàng đang lên đỉnh…bát đầu nhấp…


Hắn nhấp…nhẹ nhàng…từ từ..tốc độ tăng dần…rồi nhấp liên tục…hai tay nhào nắn cặp vú nàng thành muôn hình vạn trạng… …Thu Tâm phối hợp nhịp nhàng…mổi lần hắn nhấn vào sâu..nàng sàng mông qua lại…


Cứ thế mà làm lâu thật lâu…cho đến lúc nàng lả người nằm úp mặt xuống giường hắn vẩn còn ‘bơm’…





-Thu Tâm..Em thật tuyệt vời…


Xong ‘hiệp 1’…Thu Tâm nét mặt bơ phờ nhưng đầy xuân tinh,gối đầu trên ngực hắn…phía dưới..tay nàng đang trêu đùa vật kia vẩn còn đang cứng như khúc củi…


-Sao nói có chuyện nói mà…nói đi..


-Ừm…là vầy…ngày mai…em, Thu Hà cùng bọn Kim Chi ra tay được rồi…Khi Lại Đức Quang ra khỏi nhà..chắc chắn tên Quân đi theo…Chỉ còn vợ hắn…Cho bà ta ngủ 1 giấc ..,Bọn em cài thiết bị càng nhiều càng tốt..xong chuyện làm bà ta tỉnh trước khi rút…Sau đó gởi nhắn tin cho xếp Hoàng…hai chử thôi.là hai chử ‘Xong rồi’…Lúc đó Xếp Hoàng sẻ thả Lại Đức Huy…Vậy thôi..


-Nhưng khi nào lảo ra khỏi nhà? Có lý nào chờ suốt ngày...


-Bọn thằng Hưởng mấy ngày nay theo thằng Huy…nói buổi chiều..sau 6 giờ…hắn ra ngoài…Chỉ cần ra ngoài …là có người tông vào xe hắn…Sau đó thì em biết rồi..xếp Hoàng dẩn hắn về điều tra… lúc nầy xếp Hoàng sẻ gỡi tín hiệu cho em…Nhận được tín hiệu…em và các chị em khởi hành…đến bên ngoài biệt thự của lảo…chờ…Bắt chó phải nể mặt chủ…Xếp Hoàng sẻ thông báo với Lại Đức Quang là con lảo bị tạm giam…xót con… là lúc nầy lảo phải ra khỏi nhà…


Lúc nầy thì các em biết làm sao rồi…phải không?


-Ừm..hiểu rồi…


-Trăm phần trăm?


-Ừm …


-Tốt…tiếp tục nha…dùng tay không được đâu…


-“Ahh…” định lên tiếng nói gì đó…nhưng miệng nàng nhanh chóng đã bị trám lại..


***


Từ biệt thự đến UBND xả Đông Phú lái xe cũng 1 giờ đồng hồ…Ngày đầu tiên đi thì thấy lâu…nhưng bây giờ cũng thấy quen…vừa lái xe vừa nghỉ đến đêm qua…Thu Tâm thật tuyệt vời…vừa nghỉ vừa cười mĩm chi…


Đang lúc nầy chuông di động kêu vang…Là Thụy Vủ…sao sớm vậy? đầu nghỉ tay bắt máy miệng ba hoa..


-Hello cưng…sao sớm vậy?nhớ anh hả?


-“Anh nha…đúng là vô lương tâm..sao không gọi em hả?” Giọng Thụy Vủ ‘oán giận’…


-Ha ha…Tầm bậy..tầm bạ..mới nhận chức liền bị người ta chơi đểu…cũng may anh thần thông quảng đại hơi lại…ha ha..ây da…nói trong điện thoại không hào hứng..hay là tối mai ra ăn cơm…sao hả?


-Tha cho anh….sáng mai gọi em…không gọi là biết em…


-Ừm…được..được…sáng mai gọi em…à nè…hết đau rồi chứ?...


-”Đổ dâm tặc..chỉ nghỉ tới chuyện đó thôi…” Tiếng Thụy Vủ nủng nịu..rỏ ràng cô nàng trong lòng đang rào rạt xuân tình…nhưng miệng thì ‘mắng nhiếc’….


-ha ha…thì phải coi là dâm với ai chứ..ok..mai anh gọi em…


Xe vừa vào khuông viên UBND xả… đồng hồ mới hơn…7 giờ…Đức sửng sốt…Ngoài Bác bảy…Hòa,Định là hai người tới sớm nhất…còn có rất nhiều người…là chuyện gì nửa đây?Nhưng sau đó yên tâm.. nét mặt của hai người Hòa.Định rất vui vẻ…


-“Chủ tịch ..Buổi sáng tốt lành”…Hòa,Định hôm nay ăn mặt trang trọng một chút…cung kính chào..


-“Ha ha..Good morning….Đêm qua các vị ngủ ngon chứ?” Chủ tịch Đức ra vẻ mình am tường anh ngử…hù người một chút cho oai thôi…Ậy..coi vậy mà Hòa.Định cũng thầm khâm phục…Chủ tịch trẻ tuổi tài cao..cái nào cũng giỏi hơn người…


Thấy đám người lạ cười cười,ánh mắt thân thiết nhìn mình… Đức lấy làm kỳ quái…


“ha ha…Các vị…đây là Chủ tịch của xả Đông Phú mình…Chủ tịch xả…Xả Đông Phú mình có 6 ấp..đây là các Trưởng và Phó ấp…Hôm nay họ đến để mời Chủ tịch xuống địa phương để chỉ đạo công tác…” Hòa vừa giới thiệu vừa nhìn đám người Trưởng,Phó các Ấp ..thầm nguyền rủa vì sự tráo trở của đám người nầy…


Số là hôm Đức đến nhận chức…đám nầy đang xum xoe nịnh bợ ở nhà Lê Quốc Đại..Bọn họ cùng có ý nghỉ..”một tên nhóc miệng còn hôi sửa làm Chủ tịch?đúng là trò cười…chỉ cần Lê Quốc Đại hắt hơi một cái…đủ làm tên nhóc Chủ tịch văng xa 18 ngàn dặm…


Nhưng những diển biến sau đó khiến họ kinh hãi…Tuy chưa thấy tận mắt nhưng nghe nói cũng đủ hết hồn…nào là Tân Chủ tịch xả…thế lực ‘siêu khủng khó lường’…Không những hai cha con Quốc Đại mà các lảnh đạo huyện cũng ‘cụp đuôi làm người’…Kinh khủng hơn nửa là hai cha con Lê Quốc Đại ngày trước ngày sau…rời khỏi thế giới nầy …một cách….’huyền bí’…


Rồi chỉ trong một đêm…ánh mắt thân thiết của họ đối với ‘Hoàng tộc nhà Lê’ bắt đầu thay đổi…Từ thân thiết biến thành khinh miệt…tìm đủ mọi cách phủi sạch quan hệ…


Chưa hết..lại thêm một chuyện khủng nửa khiến họ đứng ngồi không yên…Không biết từ đâu rộ lên cái tin Huỳnh Đại Gia và bạn bè của Tân Chủ tịch sẻ đến xả Đông Phú xây công xưởng đầu tư..Nghe nói số tiền đầu tư lên tới mấy ngàn tỷ…Đây chính là lý do họ kéo nhau đến đây…hy vọng Ấp họ có phần trong cái bánh ngọt nầy…Văn Định là người Ấp Phú Hưng,Văn Hòa là người Ấp Phú Thọ…Họ sợ hai người nầy có lòng riêng..chỉ lo cho Ấp của họ…


-“Chủ tịch xả..xin chào..Tôi là Lương Hửu Tài của ấp Phú Hòa…thiệt ngại quá..hôm cậu đến nhận chức tôi đang ở Thành phố…Hôm nay mới có dịp đến…mời Chủ tịch dành chút thời gian đến Ấp Phú Hòa chỉ đạo công tác..ha ha..” Người đàn ông trạc 40…tự giới thiệu là Trưởng Ấp Phú Hòa …tên Hửu Tài cười chào ..vô cùng thân thiết..lại tỏ vẻ tiếc nuối vì không thể tiếp đón ngày đâu tiên Chủ tịch đến xả …


Sau Lương Hửu Tài..các Trưởng ,Phó Ấp khác cũng lần lượt đến bắt tay..nói lời khách sáo khiến Đức ngán ngẩm..


“-Chào các vị…ha ha..nhất định…khi sắp xếp xong mọi chuyện…ha ha…nhất định sẻ xuống từng Ấp để tham quan…trao đổi ý kiến …chúng ta cùng nhau công tác…” Đức cũng khách sáo đẩy đưa bắt tay từng Trưởng ,Phó Ấp đến phát mệt….đang tìm cách thoát thân…bổng nghe tiếng Hòa kêu lên mừng rở..kích động..


-Chủ tịch xả…ba người bạn đẩu tư của cậu tới rồi…


-Hả?Sao sớm vậy?


Ngoài cổng..bên cạnh chiếc Rolls- Royce Cullinan hoành tráng..3 mỷ nử đang nhìn Chủ tịch xả trẻ tuổi …miệng điểm nụ cười tươit thật không còn gì tươi hơn…Ba cặp chân thon dài..nước da trắng như trứng gà bóc…cả ba đều mặc quần short trắng…chỉ có màu áo là khác nhau…hồng,xanh,vàng nhạt…


Mọi người ngẩn ngơ…Như say như tỉnh…


-“Đức Chủ tịch..buổi sáng tốt lành…” Giọng Mỷ Chi ngọt ngào êm tai vang lên…


-Buổi..buổi sáng tốt lành…


Rỏ ràng càng ngày sức đề kháng của Đức ca càng yếu rồi…


***


Lên sớm cho mấy bạn đỡ chờ mong


Hẹn thứ 4 gặp lại!!!