Mai Hương cũng rất lo lắng: “Vương phi, chẳng lẽ bệ hạ muốn khiêu chiến với Thịnh Khang sao?”
Hành động của Phượng Vệ vẫn luôn có một loại lo lắng như vậy.
Một khi hai nước thật sự đánh nhau, các nàng thực sự vô cùng khó xử khi bị kẹp ở giữa.
Đặc biệt là Lý Mặc đã phát hiện ra thân phận của Triệu Khương Lan.
“Nếu như đoán không sai thì chắc là Tây Vực. Nếu Lý Mặc thật sự xuất binh để ra tay thì dựa theo phong cách thường ngày của hẳn thì sẽ không đồng thời khởi binh đối đầu với Thịnh Khang. Nhưng trước mắt thật sự khó nói, bởi vì hắn đã biết bổn cung đang ở đây, lỡ như hắn nổi điên thì không thể dựa theo bình thường để suy đoán”
Trong lòng Triệu Khương Lan vô cùng phiền muộn, sai Mai Hương lấy lại bức thư và đốt nó đi.
Nàng gãi gãi đầu, trong lòng do dự.
Bởi vì tin tức của Thịnh Thủy đường nhất định là đến sớm hơn La Tước, hơn nữa tốc độ truyền tin của Phượng Vệ từ trước đến nay đều rất nhanh.
Triệu Khương Lan biết rất rõ, La Tước ở bên kia muốn gửi bức thư.
mật về kinh thành thì chắc chắn sẽ muộn hơn nàng ta một chút.
Lúc này là thời điểm quan trong cho từng bước, nếu chậm thêm một ngày thì sẽ có thêm một ngày nguy hiểm.
Nhưng nàng phải nói như thế nào với Mộ Dung Bắc Uyên, thân phận của nàng thật sự là quá mức đặc biệt.
Đã từng là hoàng hậu của nước địch, bây giờ lại là vương phi của Thịnh Khang, quả thật giống như sự trêu đùa của số phận.
Triệu Khương Lan suy nghĩ một lúc rồi cho người viết một lá thư khác.
Chờ Mộ Dung Bắc Uyên trở về phủ, nàng muốn giao cho hẳn một thứ: “Thiếp khuyên chàng mau chóng báo cho phụ hoàng của mình, không nên có ý định lấy Thiết Ngô Quân để đánh lại, bây giờ Thiết Ngô Quân không thể di chuyển”
Sắc mặt Mộ Dung Bắc Uyên khẽ thay đổi, cầm lấy bức thư này rồi nhìn từ đầu đến đuôi.
Người viết bức thư nói là hẳn đang làm ăn buôn bán ở biên giới, phát hiện gần đây giá thuốc và lương thưc đang tăng vọt.
“Khi Tây Bắc mới xảy ra chuyện, thiếp lo lắng Vinh Dương sẽ theo sau gây rối nên đã đặc biệt nhờ một số người bạn cũ giúp mình theo dõi.
Người viết thư đang làm ăn buôn bán ở biên giới, thương nhân luôn nhạy.
bén hơn so với người bình thường, cho nên tin tức của hẳn chắc là không sai”
Mộ Dung Bắc Uyên như suy nghĩ cái gì đó mà nhìn nàng.
Triệu Khương Lan nói một cách rất mơ hồ, đem tất cả những công lao này gắn cho “bằng hữu cũ”.
Mộ Dung Bắc Uyên biết nàng từng sống một gia đình rất giàu có, nhưng Triệu Khương Lan chưa bao giờ nói rõ thân phận của mình là gì.