Lâm Linh Nhi chậm rãi làm ra chút dấu vết ám muội trên cơ thể của mình, sau đó lại cởi bỏ quần áo của Mộ Dung Bắc Hải.
Nàng ta cũng làm ra mấy dấu vết như vậy trên người của Mộ Dung Bắc Hải Dựa theo quy củ, ngày mai b; phải cùng nhau tiến cung đi bái ki cùng hoàng hậu.
Đến khi họ nhìn dáng vẻ hiện tại của Mộ Dung Bắc Hải, đúng hạn tiến cung chỉ sợ có chút khó khăn.
Nàng trộm chuẩn bị khăn tay thật tốt đặt trên giường, sau đó làm ra bộ dáng vô cùng bưồn ngủ, nẫm xuống bên cạnh của Mộ Dung Bắc Hải.
Quả nhiên tới canh giờ, còn có ma ma cùng nha hoàn ở bên ngoài gõ cửa Lâm Linh Nhi hô một tiếng kêu tiến vào, lại theo bản năng liếc mắt nhìn Mộ Dung Bắc Hải một cái họ hẳn là hoàng đế.
Người sau còn đang mê man, tạm thời không có dấu hiệu tỉnh lại Ma ma là người kia bên cạnh thái hậu.
hôm qua lo liệu lễ pháp cho bọn họ động phòng, nhìn thấy Mộ Dung Bắc Hải vẫn chưa tỉnh, có chút khó xử liếc mắt nhìn Lâm Linh Nhi một cái.
Lâm Linh Nhi đè thấp thanh âm n¡ ma, điện hạ ngày hôm qua có chút mệt mỏi, sau nửa đêm liền ngủ rất sâu, hơn nữa thân thể ngài ấy tựa hồ không quá thoải mái, ta lo.
lắng thể lực điện hạ chống đỡ hết nổi”
‘Vừa nghe đến chuyện thân thể của Mộ Dung Bắc Hải đích không tốt, sắc mặt ma ma khẽ biến.
Bà ta là lão nhân trong cung, đương nhiên sẽ quyết đoán hơn cung nhân bình thường.
Thân thể của Mộ Dung Bắc Hải được tất cả chủ tử trong cung quan tâm nhất, một khi hắn xảy ra vấn đề gì, ai đều sẽ không buông tha.
“Bảng không như vậy đi sườn phi, ngài trước cứ chăm sóc cho Vương gia, để ngài ấy nghỉ ngơi trong chốc lát. Lão nô trước tiến cung bẩm báo thái hậu cùng Hoàng hậu nương nương một tiếng. Sau đó lạixcho người đến truyền lời, sẽ không chậm trẽ canh giờ tiến cung”
Lâm Linh Nhi còn có chút thẹn thùng, tỏ vẻ như vậy không hợp quy củ.
Ma ma cũng cười: “Sườn phi có điều không biết, quy củ trong cung đối với Sơn vương điện hạ chúng ta vĩnh viễn đều có thể ngoại lệ. Sơn vư: điện hạ được các vị chủ tử yêu thích, ngài ấy có một chút không tốt, nhóm chủ tử đều vô cùng lo lắng”
Nói xong, bà ta lại nói với Lâm Linh Nhi: “Bất quá, khăn tay được chuẩn bị đêm qua, lão nô muốn thu lại mang tiến cung”
Sắc mặt Lâm Linh Nhi đỏ lên, đem chiếc khăn nhiễm vết máu đưa qua.
Ma ma vừa lòng cười, lại dặn hai câu, lúc này mới mang theo người rời đi.
Chờ ma ma vừa đi, hai nha hoàn hồi môn của Lâm Linh Nhi tiến vào trang điểm cho Lâm Linh Nhi.
Hai người nhất †ê nói: “Chúc mừng sườn phi được như mong muốn, nếu lão phu nhân biết, nhất định sẽ thay ngài vui vẻ”
Lâm Linh Nhi thản nhiên ừ một tiếng, lại nghĩ tới cái gì, hỏi: “Cái Hồng Mai kia. …. “
“Cô nương nói quả nhiên không sai, cái Hồng Mai kia thật đúng là không có quy củ.
Tối hôm qua nếu không phải nô tỳ liều mạng ngăn nàng ta lại, nàng rõ ràng định vọt vào trong phòng. Trước khi tiểu thư chưa đến phủ, trong phủ này không hề có nữ tỳ đứng đắn quản lí, nàng thật đúng là nghĩ đến chính mình có thể bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng, buồn cười đến cực điểm!”
Lâm Linh Nhi để các nàng thay mình trang điểm, ánh mắt lạnh như băng Bên kia, Hồng Mai cũng chịu một đêm ủy khuất, cả đêm không ngủ được.
Mới bắt đầu ngày mới nàng đã đứng lên, mang tâm tình thật sự không tốt mà đi ra cửa.