Nhưng Lý Mặc đột nhiên phát hiện, Triệu Khương Lan không đơn giản như những gì hẳn tưởng.
Rốt cuộc nữ nhân như thế nào, mới có thể thu giữ người của Thiết Ngô quân để mình sử dụng.
Hơn nữa người gọi là Sơn ca kia, càng giống người đứng đầu của họ hơn.
Nếu ngay cả La Tước cũng có giao tình không đơn giản với hẳn, vậy Sơn ca có thân phận gì Tuy nói năm đó hắn và Lý Hâm đích thân ở chiến trường chỉ huy tác chiến, nhưng phía địch không nhất định biết dung mạo thật sự của họ, Hai quân giao chiến, cách nhau rất xa, hẳn sẽ không tự mình ra tiền tuyến vào quân trận.
Dưới tình huống đó, hắn lại có cảm giác quen thuộc với Sơn ca kia, chỉ có thể cho thấy rõ…
Địa vị của hắn không tầm thường.
Phản bội, trở lại, hộp thiên cơ, Liên Tư Thành.
Lý Mặc xoa mi tâm, dường như có thứ gì đó sắp lộ ra, lại bị ẩn giấu dưới muôn vàn suy nghĩ.
Long vệ cẩn thận gõ cửa tiến vào.
Hắn ngẩng đầu nhìn người đến: “Có chuyện gì?”
“
Phú Sơn xoa đầu nàng ấy: “Đồ mà muội tự làm, sao ta có thể ghét bỏ được. Đến trong quân, trời lạnh vừa khéo có thể mặc, tốt nhất ngày nào cũng mặc, ấm áp”
La Kiều Oanh xem như bị hắn chọc cười: “Sao có thể ngày nào cũng mặc được, sẽ dơ đấy: Nàng ấy mỉm cười, lại nhớ đến một chuyện, lấy một túi hương ra khỏi tay áo.
“Trong đây muội có để một lá bùa bình an.
Hôm qua cố ý xin từ Nam Chiếu tự, ở đó trước giờ hương hỏa thịnh vượng, việc gì cũng linh nghiệm, cho nên.
La Kiều Oanh rốt cuộc không nhịn được, đôi mắt lập tức ẩm ướt.
“Cho nên huynh phải bình an trở về, muội còn đợi huynh lấy muội”