Mặc dù Triệu Khương Lan biết Mộ Dung Bắc Hải đang bất bình thay mình, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng.
“Nhưng điều này không công bằng với Triệu Thanh Nghi, mặc dù muội không thích nàng ta, nhưng dù sao nàng ta cũng vô tội. Vốn dĩ Mộ Dung Bắc Uyên không có tình cảm gì đối với nàng ta, nếu như lại nảy sinh nghi ngờ với nàng ta, chỉ sợ…”
“Tình cảm của nàng ta với Uyên Nhi tốt, trong lòng muội sẽ vui vẻ sao?”
Triệu Khương Lan đương nhiên lắc đầu, nàng che mặt: “Muội cảm thấy lập trường của mình thật rối ren, muốn rộng lượng lại không có cách nào thoải mái, còn ngu ngốc hy vọng hắn không yêu người khác, giống như một kẻ lòng dạ nham hiểm chen chân vào, cũng không biết tại sao lại rơi vào bước đường này.”
“Muội không cần phải coi vị Triệu Thanh Nghỉ hay Triệu Thanh Nghi kia là người lương thiện gì, tâm cơ của vị kia không đơn giản như vậy đâu”
Triệu Khương Lan khẽ giật mình: “Có ý gì?”
“Bởi vì nàng ta là người thay thế muội, vì vậy huynh phái người bí mật điều tra tình hình của nàng ta một chút. Sau khi cha mẹ của nàng ta qua đời thì ở trong nhà của cữu mẫu, trong nhà cữu mẫu còn có một người biểu tỷ tuổi tác cũng xấp xỉ với nàng ta. Trước kia phụ hoàng sai người đi tìm nàng ta, cứu mẫu của nàng ta cố tình đem con gái ruột của mình ra để làm người được chọn, cuối cùng sau đó muốn trở thành Thần Vương Phi, ân huệ lớn như vậy ai cũng không muốn bỏ qua. Ai ngờ, đúng ngày tuyển chọn quan viên lại nhìn thấy Triệu Thanh Nghị, biểu tỷ của nàng ta thì bị chó cắn một cái, ngã bệnh nặng đúng ngày hôm đó. Nếu như điều tra không có vấn đề, con chó kia cũng không phải là con chó dại, lúc đầu vẫn rất khỏe, tại sao đột nhiên lại xảy ra vấn đề vào đúng lúc đó?”
“Ý huynh là, rất có thể có liên quan đến Triệu Thanh Nghi? Nhưng không phải phụ hoàng nói, muốn tìm một vị Vương phi đơn giản tốt bụng thay Uyên Nhi sao?”
Mộ Dung Bắc Hải nâng chén trà lên nhấp một ngụm: “Lúc đó phụ hoàng vội vã tìm người, có lẽ không biết chuyện nhỏ này. Người mà huynh phái đi rất cẩn thận, có thể tra ra được những chỉ tiết nhỏ bị bỏ quên lúc trước. Mặc dù vẫn chưa có chứng cứ xác thực chứng minh Triệu Thanh Nghi có liên quan đến việc biểu tỷ của nàng ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng không thể không đề phòng người, tích cách thật sự của nàng ta như thế nào rất khó nói. Muội còn nhớ khi Uyên Nhi vừa tỉnh lại, nàng ta vội vàng nói ra những loại lời mê hoặc để nói dối Uyên Nhi, vì nhỏ thấy lớn, huynh cũng không có thiện cảm với nàng ta”
Triệu Khương Lan ấn nhẹ mi tâm: “Nếu như tính cách bên trong của nàng ta thật sự không giống với bên ngoài, thì muội càng không vui. Phụ hoàng không thể chọn nữ tử dễ hiểu được sao, đợi sau khi ta đến Vinh Dương rồi, làm sao yên tâm Uyên Nhi được!”
“Vì vậy huynh mới phải nhắc nhở muội. Nhưng hắn là người có đầu óc thông minh, có lẽ sẽ biết bản thân muốn cái gì, cứ quan sát thôi.”
Trên đường trở về Vương Phủ, Mộ Dung Bắc Uyên không ngừng nghĩ đến lời của Mộ Dung Bắc Hải.
Hắn cảm thấy Mộ Dung Bắc Hải có thâm ý khác, nhưng hắn lại không chịu nói rõ hơn.
Nếu như những lời ngày hôm nay, hắn nói với người khác, Mộ Dung Bắc Uyên đều sẽ không để ở trong lòng.
Thế nhưng địa vị của Mộ Dung Bắc Hải ở trong lòng hắn lại khác, điều này khiến cho Mộ Dung Bắc Uyên khó tránh khỏi cảm giác lo lắng.
Về đến quý phủ, Triệu Thanh Nghi đã ra đón, thân thiện mở miệng nói: “Vương gia, cuối cùng ngài đã trở về rồi, thần thiếp còn tưởng rằng, hôm nay ngài sẽ không trở về phủ dùng bữa tối.”
“Không đâu, Vương phi vẫn chưa dùng bữa sao?”
“Đúng vậy, thần thiếp đang đợi dùng bữa cùng Vương gia”
Sau bữa cơm này, hắn cũng không nói gì nữa.
Triệu Thanh Nghi không phát hiện có sự khác thường nào, chỉ khi hắn ăn không nói mới không nói gì, sau đó cũng yên lặng đi.