*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhũ mẫu dẫn đầu nghe thấy lời này lập tức lộ ra nghi hoặc: “Ngài không phải là nhị tiểu thư Lâm Linh Nhi vô thức phản bác: “Nhị tiểu thư cái gì, ta… Bà nói cái gì?”
Mộ Dung Bắc Hải cười nhẹ: “Vẫn chưa nghe hiểu sao, những người này cũng không phải là người ngoài bổn vương tìm đến, chính là hạ nhân của biệt trang nhà họ Lâm vẫn luôn hầu hạ Lâm nhị tiểu thư. Chỉ là ngươi thân là Lâm nhị tiểu thư, nhưng mà ngay cả người bên cạnh mình cũng không biết, thực sự là làm cho người ta khó bề tưởng tượng nổi.”
Lâm Linh Nhi lập tức sửa miệng: “Thiếp, thiếp đã nhớ ra bọn họ là ai rồi. Ánh sáng ở đây quá tối nên thiếp mới không thấy rõ, bây giờ mới nhìn thấy”
“Được, vậy ngươi nói thử, phân biệt mấy người này tên là gì”
Khóe miệng Lâm Linh Nhi run rẩy một chút.
Nàng ta nhất thời không dám hé răng.
Nếu nàng ta nói sai, nhất định sẽ gây ra hiềm nghi càng lớn hơn nữa, rốt cuộc Mộ Dung Bắc Hải làm sao đoán được thân phận của nàng ta có vấn đề!
Cho dù tình cảnh bây giờ của nàng ta là đã hoàn toàn hãm sâu, nhưng ai cũng không muốn liên tiếp gặp nạn.
Tư thông với đàn ông ở bên ngoài vốn dĩ đã là tội không thể buông tha, nếu lại nhiều thêm một tội danh mưu sát thân muội muội mạo nhận thân phận, lừa gạt hoàng thất gả cho Mộ Dung Bắc Hải, nàng ta thật sự chết không có chỗ chôn.
“Không dám nói sao?”
Lâm Linh Nhi cản chặt răng: “Ngày thường chúng ta đều gọi bọn họ là nhũ mẫu và Tiểu Thanh. Nhưng tên của bọn họ cũng không phải gọi thế này, chỉ là thiếp đã quen gọi xưng hô này rồi, cũng không nhớ tên gốc của bọn họ”
Mộ Dung Bắc Uyên cười nhạo một tiếng nói tiếp: “Này cũng thật không khéo, trên đường đến đây bổn vương đã hỏi qua hai người này bình thường được Lâm Linh Nhi gọi là gì. Một người gọi Nhạn ma ma, một người gọi Vũ Tiên, cũng không phải cách gọi ngươi bịa đặt. Kiểu nói dối này thực sự không có ý nghĩa, Lâm đại tiểu thư”
Hai hạ nhân đều bị dọa một trận rất lớn.
“Quan gia, không phải là ngài đã nhầm lẫn rồi chứ. Đại tiểu thư nhà chúng ta đã uống thuốc độc tự sát, sao có thể còn sống được.
Mộ Dung Bắc Hải chán ghét liếc Lâm Gia Uyển một cái.
“Còn có thể xảy ra chuyện gì. Trước đây nàng ta gả cho Liên Khuê Nghiêm nhưng mà hôn nhân bất hạnh, lại đúng lúc nhà họ Liên thất thế, Liên Khuê Nghiêm liên tục bị giáng chức, Lâm đại tiểu thư tâm cao khí ngạo làm sao có thể chịu được. Cho nên nàng ta nhất định suy nghĩ có biện pháp nào có thể thay đổi vận mệnh sau này, đúng lúc muội muội đáng thương kia của nàng ta trở thành mục tiêu của nàng †a. Lâm Linh Nhi và nàng ta là bào thai song sinh, bộ dạng hai người gần giống nhau, nàng ta thân là nữ nhân đã có.
trượng phu, đối phương lại là tiểu cô nương cái gì cũng chưa trải qua. Vì hoán đổi tiền đồ, nàng ta liền hạ độc thủ với thân muội muội của mình”