Dung Thanh Thu kìm nén sự kích động trong lòng, yêu kiều đẩy Lý Tưởng ra: “Lý lang, chàng xấu lắm, rõ ràng biết Hoàng thượng muốn gì mà còn hỏi người ta, bom sấm sét của Lý lang chính là món quà tuyệt vời nhất thiên hạ này, chỉ lần chàng dâng bom sấm sét lên Hoàng thượng, ngài ấy chắc chắn sẽ rất vui vẻ, nói không chừng Lý lang chàng còn có thể trở thành bại tướng phong vương, đến lúc đó người ta cũng được thơm lây.’’
Lý Tưởng lại bắt đầu vẽ trên mặt đất: “Đây là một ý kiến rất hay, nhưng bom sấm sét đó là thứ mà ta dùng để nổ chết Phượng Khương Trần, không thể giao cho Hoàng thượng được, phải rồi, khi nào phụ thân nàng sẽ ra tay vậy, bây giờ Phượng Khương Trần đang nguy kịch, chỉ cần ném bom sấm sét vào, nàng ta chắc chắn không thể chạy thoát.’’
Kể từ khi nhận được lô bom sấm sét kia, Trấn Quốc Công vẫn luôn viện lý do bất tiện nên không đi nổ chết Phượng Khương Trần, đùa sao, toàn bộ số bom sấm sét đó đều đã lọt vào tay Hoàng thượng, hắn lấy gì để nổ đây.
“Lý lang, chàng cũng thật là, sao chàng không suy nghĩ đến phụ thân ta một chút, trong thiên hạ này chỉ có một mình chàng sở hữu bom sấm sét, nếu phụ thân ta nổ tung Phượng phủ, tiếng nổ mạnh kia vừa phát ra, tất cả mọi người đều sẽ biết là do chàng làm. Chẳng phải phụ thân đang suy nghĩ thay chàng sao, chúng ta không tiện hành động khi Phượng Khương Trần ở trong kinh thành, chờ đến khi nàng ta ra khỏi thành, đến lúc đó, chúng ta cho ngươi nổ chết nàng ta cũng sẽ không ai hay biết.’’
“Tiếng nổ mạnh?” Lý Tưởng thì thầm, hai mắt sáng ngời, vội vàng kéo Dung Thanh Thu vào ngực, nói: “Ta biết nên tặng cái gì cho Hoàng thượng rồi, hơn nữa ta cũng đã nghĩ ra cách làm sao có thể che giấu tiếng nổ mạnh kia rồi, trong ngày mừng thọ của Hoàng thượng nàng hãy bảo phụ thân nàng phái người đến Phượng phủ một chuyến, ta muốn san bằng Phượng phủ, khiến Phượng Khương Trần không còn một mảnh xương.’’
Dung Thanh Thu hoảng hốt giật mình, ánh mắt nhìn về phía Lý Tưởng lộ ra chút sợ hãi, mặc dù nàng hận không thể khiến Phượng Khương Trần chết ngay bây giờ nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ khiến cho nàng ta chết thảm như thế.
Nam nhân này thật tàn nhẫn!
Cả người Dung Thanh Thu cứng đờ, nhưng Lý Tưởng đang hưng phấn nên cũng không hề phát hiện, ôm Dung Thanh Thu không ngừng diễn tả kế hoạch của mình, Dung Thanh Thu vội vàng hồi phục lại tinh thần, ghi nhớ từng kế hoạch của Lý Tưởng, đặc biệt là khi hắn nói đến những vật liệu cần thiết, nàng càng khắc sâu vào đầu.
Nói không chừng, lần này nàng lập công lớn rồi cũng nên!