Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 676




Phượng Khương Trần và Cửu Hoàng thúc xuất hiện với bộ quần áo tương đồng với nhau trên người, không thể nào chỉ là trùng hợp, Cửu Hoàng thúc tuyệt đối không có chuyện vô duyên vô cớ làm như thế, đây hẳn là có ý định gì đó.



Buổi tối hôm nay, đảm bảo mấy người thái tử Tây Lăng Thiên Lâm cũng đã nghĩ rằng Phượng Khương Trần cố ý làm như vậy, thể hiện sự ái mộ của mình với Cửu Hoàng thúc, nhưng đến ngày mai bọn họ sẽ biết rằng, bộ quần áo này của Phượng Khương Trần là do Cửu Hoàng thúc chuẩn bị.



Cửu Hoàng thúc làm như thế, đương nhiên không phải vì rảnh rỗi quá, hoặc là muốn cố tình làm khó Phượng Khương Trần, mà là do hắn nghe tin Tây Lăng Thiên Lâm đang tuyển phi ở Đông Lăng.



Cửu Hoàng thúc làm như vậy để cảnh cáo Tây Lăng Thiên Lâm, Phượng Khương Trần là nữ nhân mà Đông Lăng Vũ Cửu hắn bảo hộ, Tây Lăng Thiên Lâm ngươi muốn tuyển phi ở Đông Lăng thì được, nhưng ngươi phải hiểu rằng không phải người nào ngươi cũng có thể tuyển, chí ít là không thể tuyển Phượng Khương Trần.



Người khác liệu có hiểu hàm ý này hay không thì Vương Cẩm Lăng không biết, nhưng Vương Cẩm Lăng biết Tây Lăng Thiên Lâm chắc hẳn đã hiểu, xem như không hiểu thì cũng chả sao cả, hắn cũng đã dùng cách của mình để Tây Lăng Thiên Lâm biết, trêu vào Phượng Khương Trần chính là đang đối đầu với Vương gia, nếu Tây Lăng Thiên Lâm là người thông minh thì nên tự biết rõ phải làm thế nào.



Cơm mà Cửu Hoàng thúc đãi đâu phải ăn ngon dễ dàng như thế, Cửu Hoàng thúc mời khách, cũng tuyệt không có chuyện mời người không liên quan hoặc là người vô dụng.



Tối nay, Tạ Tam, tdm và cả bản thân hắn đều tỏ vẻ bảo vệ Phượng Khương Trần, cả ba người bọn họ đều đang ám chỉ cho Tây Lăng Thiên Lâm biết rằng dù Phượng Khương Trần có quan hệ rộng ở Đông Lăng, nhưng nếu hắn ta muốn lợi dụng Phượng Khương Trần thì không phải chuyện dễ dàng như thế đâu.



Còn chưa nói đến việc bản thân Phượng Khương Trần cũng không phải là một người dễ trêu vào, chính mấy người bọn họ cũng sẽ không để Tây Lăng Thiên Lâm nạp Phượng Khương Trần làm trắc phi, Tây Lăng Thiên Lâm tốt nhất đừng nên đụng đến Phượng Khương Trần.



Vương Cẩm Lăng nói hết mọi chuyện một cách đơn giản nhất, đương nhiên việc Cửu Hoàng thúc đã âm thầm cảnh cáo thì Vương Cẩm Lăng chưa hề nói, hắn chỉ nói cho Phượng Khương Trần biết hành động vừa nãy của hắn chỉ là muốn cảnh cáo Tây Lăng Thiên Lâm đừng có nhắm vào Phượng Khương Trần.



“Thế mà ltl lại muốn nạp ta làm trắc phi? Đầu hắn không có não à? Nạp ta thì có cái lợi gì chứ, uổng cho cái vị trí trắc phi đó.” Phượng Khương Trần kinh ngạc đến mức quên cả bước tiếp.



Không phải Phượng Khương Trần đang tự hạ thấp giá trị bản thân mà là tất cả các mặt của nàng đều không phù hợp với tiêu chuẩn trở thành phi tử của Tây Lăng Thiên Lâm.



Từ góc độ chính trị mà nói, nàng chỉ là một cô nhi, không hề có địa vị, ô dù, hoàn toàn không có khả năng trợ lực cho Tây Lăng Thiên Lâm. Nói về nhan sắc, dù là không đẹp đến mức khuynh quốc khuynh thành hồng nhan họa thủy, nhưng nếu thật sự đẹp đến mức đó thì nói không chừng hoàng thượng đã sớm tuyển nguyên chủ vào hậu cung, làm gì còn để lại cơ hội cho Tây Lăng Thiên Lâm cơ chứ?



Nàng cũng không cho rằng Tây Lăng Thiên Lâm thật sự thưởng thức nhan sắc của nàng, hoặc là có chuyện gì mà “nhất kiến chung tình” gì đó. Nàng cũng đâu ngây thơ đến thế, cảm giác như được nam nhân yêu thích là chuyện bình thường.



Kinh nghiệm từ kiếp trước và kiếp này đều nói với Phượng Khương Trần rằng tuyệt đối đừng chơi trò chính trị và nói chuyện tình cảm với nam nhân, tình cảm của bọn họ không phải là giả, nhưng tình cảm của bọn họ, mỗi một phần đều đã được tính toán tốt, mỗi một phần đều có mục đích cả.



Nữ nhân trong mắt bọn họ mà nói chỉ được chia ra có giá trị và không có giá trị, mặc kệ là xét từ khía cạnh nào thì Phượng Khương Trần nàng đều được xếp vào mặt hàng không có giá trị, vì nàng mà hao hơi tổn sức thật sự không đáng.



Vương Cẩm Lăng dở khóc dở cười, làm sao mà nghĩ ra được Phượng Khương Trần sẽ nói những lời như thế, trong lòng ngập tràn sự đau lòng dành cho nàng, Phượng Khương Trần rõ ràng đều nhìn thấu hết mọi thứ.



Nàng hiểu rất rõ rằng hôn nhân của kiểu người như bọn hắn đều vì mục đích lợi ích, tình cảm dù có sâu đậm cũng sẽ vì sự khác biệt trong quan niệm trong lối sống và cách xử sự khác nhau mà mài mòn, cũng sẽ vì muôn vàn cản trở, gây khó dễ từ trưởng bối mà cạn đi.



Thê tử của loại người như bọn họ đều phải có trách nhiệm với gia tộc, chỉ dựa vào mỗi tình cảm là không thể nào duy trì được, cho dù hiện giờ hắn có thể xóa bỏ mọi trở ngại để cưới Phượng Khương Trần về thì trong một khoảng thời gian ngắn Phượng Khương Trần sẽ không có cách nào đảm nhận được trách nhiệm của một chủ mẫu Vương gia. Hắn chắc chắn sẽ xử lý mọi chuyện thay cho Phượng Khương Trần, nhưng sớm muộn sẽ có một ngày bọn hắn đều sẽ từ bỏ bởi vì quá mệt mỏi.



Bởi vì Phượng Khương Trần biết điều đó, cho nên mới cự tuyệt hắn từ sớm, nếu là thế thì nàng hẳn cũng sẽ cự tuyệt một người khác…



Xem ra hắn không cần phải lo lắng hão nữa, Cửu Hoàng thúc hẳn là không thể nào tổn thương được Phượng Khương Trần, Phượng Khương Trần biết rất rõ thứ nàng muốn, Cửu Hoàng thúc không thể cho được.



“Ngươi như vậy thật khiến người ta đau lòng, ngươi rất tốt, xứng đáng với nam nhân tốt nhất trên đời này.” Vương Cẩm Lăng muốn xoa đầu Phượng Khương Trần để an ủi nàng, nhưng hắn lại phát hiện trên đầu Phượng Khương Trần cắm đầy trang sức, nên đành rút tay về.



Hắn vẫn chưa quen được Phượng Khương Trần với trang phục lộng lẫy, xinh đẹp thì xinh đẹp đấy, nhưng lại giống như đang mang một lớp mặt nạ, không giống nàng chân thật nhất.