Chương 246
Tưởng muốn từ trên người Phượng Khương Trần kiếm một chút tiền, thật sự rất khó!
Cốc chủ Huyền Y Cốc vẫn luôn không có xem Phượng Khương Trần là kẻ lừa đảo, cũng không có xem nàng là vãn bối, cho nên, lúc ông ta xông tới, cũng không có nghi ngờ Phượng Khương Trần, mà là thực khách khí hỏi: “Phượng đại phu, ngươi có thể cho ta nhìn mắt của Vương đại công tử một chút được không.”
Thân là đại phu, ông ta không thèm để ý nơi này sóng ngầm kích động như thế nào, ông ta bây giờ chỉ để ý đến việc Phượng Khương Trần dùng cách nào để trị lành mắt của Vương Cẩm Lăng.
Mọi người ở nơi này đều thốn thức, vẻ mặt hâm mộ mà nhìn về phía Phượng Khương Trần.
Một câu Phượng đại phu, coi như đã xác nhận địa vị của Phượng Khương Trần trên giang hồ.
“Đương nhiên là có thể.” Phượng Khương Trần giơ tay lên, phong thái đại sư bày ra.
Phía sau lập tức có người chuyền đến hai cái ghế dựa, Vương Cẩm Lăng ngồi xuống, Cốc chủ Huyền Y’ Cốc như thế nào cũng không chịu ngồi xuống, đầu tiên là vì Vương Cẩm Lăng bắt mạch, xác định hắn mạch tương vững vàng, sau đó gật gật đầu, lại tiền lên, xem xét mắt của Vương Cẩm Lăng.
“Thật thần kỳ, thật sự là quá thần kỳ đi, Vương đại công tử mắt tật cư nhiên đã hết, chỉ cần hảo hảo tĩnh dưỡng một thời gian, nhiều nhất là ba tháng liền có thể cùng thường nhân giống nhau.” cốc chủ Huyền Y Cốc kêu lên một tiếng kích động, thân thể không khắc chế được mà run rầy.
Đối với việc này, Phượng Khương Trần tỏ vẻ mình hiểu được.
Ở hiện đại, chuyện này chỉ là một kiện thực bình thường, ở cổ đại được xem như một cái phát minh y học mới.
Nàng thay đổi vận mệnh của Vương Cẩm Lăng, còn có khả năng thay đổi vận mệnh của nhiều người khác nữa.
Đây là cảm giác thành tựu của bác sĩ!
Cốc chủ Huyền Y Cốc nói, đem đám người Viên thái y tia kỳ vọng cuối cùng trong lòng bị đập tan đi.
“Không có khả năng, không có khả năng. Mắt của Vương đại công tử căn bản vô pháp trị, yêu thuật, ngươi nhất định là dùng yêu thuật, ngươi chính là yêu nữ, ngươi chính là yêu nữ.” Viên thái y tựa hồ chịu không nỗi đả kích này, đứng lên nhìn Phượng Khương Trần chỉ trích nói.
Cốc chủ Huyền Y Cốc mày nhăn lại, hơi hơi hé miệng nhưng cũng không có nói cái gì.
Vương Cẩm cùng Vương Cẩm Lăng sắc mặt lập tức biến sắc, bọn họ tuy rằng không biết Phượng Khương Trần trị liệu như thế nào, nhưng bọn hắn có thể khẳng định, nàng tuyệt đối không có dùng yêu thuật, nếu là yêu thuật thì như thế nào, yêu thuật mà dùng để cứu người so với y thuật càng cường đại hơn.
Quan trọng nhất chính là Phượng Khương Trần một khi bị mang lên hai chữ yêu nữ này, nàng vĩnh viễn vô pháp xoay người.
Vương Cẩm Lăng tuyệt đối là một người trầm ổn, lúc trước Vương gia bị người khác bôi nhọ, hắn đều chưa từng tức giận, nhưng lúc này lại tức giận đến toàn thân run rẫy, hàm răng cắc chặt rung động.
Những người này thật sự rất quá đáng, đây là muốn bức chết Phượng Khương Trần mà.
Mà những người ở phượng phủ gây sự, tựa hồ tìm được tiếng nói chung, cũng hùa theo kêu la nói Phượng Khương Trần dùng yêu thuật để chữa bệnh, muốn thiêu chết nàng.
Đám người ở đây trở nên kích động, may mắn đám binh sĩ của Vũ Văn Thanh không phải là loại ăn chay.
Vương Cẩm Lăng đứng lên, muốn giải thích, lại bị Phượng Khương Trần cấp đè ngồi xuống: “Đừng lo lắng, ta sẽ không có việc gì.”
Yêu nữ?
Có lẽ, nếu như không có nháo ra trận lời đồn đãi này, nói nàng yêu nữ còn có người tin, nhưng hiện tại thì sao?
Phượng Khương Trần cười lạnh một tiếng, làm lơ lời chửi bậy của tất cả mọi người, nhìn cốc chủ Huyền Y Cốc nói: “Cốc chủ, ngài làm nghề y cũng đã được nửa đời người, bệnh tật như thế nào đều đã gặp qua, Khương Trần thỉnh giáo cốc chủ nói một chút vần đề, thế gian này có người có thể dùng yêu thuật để chữa bệnh sao? Mắt tật của Vương đại công tử là do yêu thuật chữa khỏi sao, hay là do y thuật chữa khỏi.”
“Là do y thuật chữa khỏi.” cốc chủ Huyền Y Cốc tán thưởng gật gật đầu nói.