Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1633




Chương 1633

Lam Cửu Khánh đành phải dừng lại chào hỏi hai người này một tiếng, chỉ thấy bộ dạng trêu tức của bọn họ , Lam Cửu Khánh bất giác nhíu mày, hai người này chắc chắn không phải cố ý chờ y ở đây, vì vậy y quyết định tạm thời đến hoàng cung.

Đúng là oan gia ngõ hẹp mà, bằng không thì sao có thể gặp hai người này ở bên ngoài hoàng cung được. Vận may của Lam Cửu Khánh y không tầm thường, chắc chắn hai tên khốn kia đã nhận được được tin tức rồi.

Hoàng thượng giữ bí mật cũng không đến nơi đến chốn.

Đáng tiếc biểu cảm của Lam Cửu Khánh bị che dưới lớp mặt nạ, Tây Lăng Thiên Lâm và Nam Lăng Cẩm Phàm không nhìn ra sự chán ghét của y, hai người bọn họ vẻ mặt tươi cười, từng bước tiến lên, rõ ràng là đang chặn đường.

“Lam đại hiệp, thật trùng hợp.” Cho dù là buổi tối, Nam Lăng Cẩm Phàm cũng mặc một thân áo đỏ, giữa trời tuyết nhìn rất bắt mắt, đôi mắt phượng nhỏ dài khẽ nhướng lên, vừa mê hoặc vừa lạnh lùng, chỉ một cái liếc mắt cũng khiến người khác sinh lòng phòng bị.

“Thật trùng hợp, lại gặp hai vị ra ngoài tản bộ.” Lâm ôm hai cánh tay, cả người hơi ngã người về sau, tư thế giống như đằng sau có thứ gì để y dựa vào, trông vừa tiêu soái lại tràn ngập vẻ phòng bị.

Y không tin hai người này, cũng như Tây Lăng Thiên Lâm và Nam Lăng Cẩm Phàm không tin y.

“Đi tản bộ, Lam đại hiệp cũng đi tản bộ, chúng ta thật ăn ý, sao nào? Lam đại hiệp cũng muốn đến hoàng cung Đông Lăng tản bộ à?” Tây Lăng Thiên Lâm nói thẳng, ngụ ý dò hỏi rất rõ ràng.

Lúc này, Lam Cửu Khánh đến hoàng cung Đông Lăng, mười phần** là cùng một chuyện với bọn họ, nếu vậy có nghĩa là Lam Cửu Khánh đã sắp xếp gián điệp ẩn mình trong hoàng cung Đông Lăng, hơn nữa tên gián điệp này cũng không tệ, bằng không thì cũng không thể tra ra tin tức mà bọn họ vừa nhận được.

Nếu không phải thì… Nơi này gần hoàng cung Đông Lăng, Lam Cửu Khánh còn có thể đi đâu?

Đúng vậy, bọn họ nhận được tin tức Hoàng thượng muốn làm lễ tế trời, bởi vì nhận được tin tức nên cảm thấy rất tò mò, mới vào cung nghe ngóng thử một chút.

Nơi chịu ảnh hưởng nặng nề nhất của nạn tuyết lần này chính là Đông Lăng, nhưng Nam Lăng, Tây Lăng, Bắc Lăng cũng chịu ảnh hưởng ít nhiều, nếu như có thể tra được tin tốt gì từ Hoàng thượng Đông Lăng, để bọn họ chuẩn bị sớm một chút, mặc dù không đến mức học theo Hoàng thượng Đông Lăng làm lễ tế trời nhưng cũng có thể kiếm chút lợi ích gì đó.

Trong nhiều chuyện, thời cơ là quan trọng nhất, một khi đã bỏ lỡ thì sẽ không đến nữa, vậy nên khi bọn họ vừa nhận được tin tức liền lập tức tiến cung tìm hiểu thử, nhưng không ngờ lại gặp Lam Cửu Khánh, điều này khiến bọn họ nghi ngờ về thân phận của Lam Cửu Khánh.

Những chuyện như đế vương tế trời, người bình thường sẽ không cảm thấy hứng thú, đặc biệt là người trong giang hồ, sự xuất hiện của Lam Cửu Khánh khiến họ phải đề phòng.

Hai tên này thật kiêu ngạo, thật sự coi hoàng cung Đông Lăng là hậu hoa viên nhà hắn, xem ra bọn họ cũng nhận được tin tức rồi, Lam Cửu Khánh lẳng lặng rũ mắt, đang cân nhắc có nên đến hoàng cung cùng họ hay không.

Đêm nay có vẻ như không phải là thời điểm tốt, có quá nhiều người đang nhìn chằm chằm vào hoàng cung.

“Sao nào? Lam đại hiệp không muốn đi hay không tiện nói? Giữa chúng ta vẫn còn tồn tại mối quan hệ hợp tác, Lam đại hiệp cũng không thể nói ư?” Lời này của Tây Lăng Thiên Lâm mang nửa thăm dò, nửa uy hiếp, nếu Lam Cửu Khánh không nói, bọn họ liền phải cân nhắc lại chuyện hợp tác đã bàn trước đây, dù sao thì một chút tin tưởng cũng không có, muốn bọn họ hợp tác như thế nào đây.

Lam Cửu Khánh tức giận, nửa người trên nghiêng về phía trước như tư thế tấn công. Tây Lăng Thiên Lâm không mấy ngạc nhiên, nếu Lam Cửu Khánh không tức giận mới là chuyện lạ, đương nhiên, vì để an ủi Lam Cửu Khánh, Tây Lăng Thiên Lâm lùi lại một bước: “Lam đại hiệp, bản thái tử và Cẩm Phàm hoàng tử muốn đến hoàng cung Đông Lăng, nếu ngươi không ngại, chúng ta đi cùng nhau đi, thế nào?”

“E rằng không tiện lắm.” Lam Cửu Khánh thu hồi sát khí, lạnh lùng nói, bất quá y cũng cho Tây Lăng Thiên Lâm chút mặt mũi, đồng ý đi cùng bọn họ đến hoàng cung Đông Lăng.