Thần Y Trọng Sinh

Chương 822




Hắn vốn có thể dùng từng linh trì củng cố thực lực, ít nhất tăng tu vi lên tới Tiên Thiên đỉnh phong.

Nhưng thời gian chỉ có ba ngày, vậy chỉ có thể lựa chọn một cái.

Dưới chân hắn vừa động, thân thể khẽ bay lên, hạ xuống Hóa Long Trì ở tầng cao nhất.

Kiếp trước, sau khi trải qua lễ rửa tội ở linh trì này, hắn trực tiếp được truyền tống đến Tu Chân giới.

Bây giờ sao, có đến Tu Chân giới hay không phải xem tâm tình hắn.

Giữa ngón tay hắn sáng lên, 81 chủy thủ khắc đầy Ma Văn xuất hiện trong tay hắn.

Hắn ném chủy thủ về phía không trung, chủy thủ như pháo hoa bùng nổ.

“Phập phập phập…” Chủy thủ đâm vào mặt đất trên đài, khớp với trận pháp.

Ngay sau đó chủy thủ như bị hòa tan biến thành nước thép chay vào mặt đất không thấy, chỉ còn lại hư ảnh của chủy thủ trôi nổi ở đó.

Hắn cười khẽ, đi đến bậc thềm linh trì, bóng dáng lập tức biến mất.

Trong linh trì, chỉ có một đóa liên hoa khép kín.

Trong liên hoa, Mạc Phàm ngồi khoanh chân trên đài sen, linh khí ở đây nồng đậm hơn bên ngoài nhiều.

Hắn vừa ngồi xuống, rễ cây của ba đóa liên hoa màu xanh dâng lên, lực hút cường đại lập tức xuất hiện, tinh huyết, linh khí, thần thức trong cơ thể hắn lập tức như không thể khống chế chảy về phía rễ cây ba liên hoa xanh.

Đây không phải là lần đầu tiên Mạc Phàm tới đây, sớm đã không xa lạ với nơi này, không có chút hoảng sợ.

Chỉ cần linh khí, tinh khí, thần thức trên người hắn đủ cường đại, ba đóa liên hoa này sẽ nở hoa, dung hợp lại, kết quả có thể đến cảnh giới Hư Đan.

Nhưng ý niệm hắn vừa động, ánh sáng ngũ sắc trên người sáng lên, tinh huyết còn chưa chảy vào trong rễ cây thanh liên liền dừng lại.

Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công vận chuyển theo, linh khí lập tức dừng lại.

Chỉ có thần thức như nước suối, chảy từ giữa mi tâm hắn ra, nhập vào trong rễ cây thanh liên.

Theo thần thức tiến vào trong, rễ cây thanh liên nhanh chóng mọc rễ nảy mầm, một cây liên hoa xanh mơn mởn dài ra, tỏa ra ánh sáng màu xanh, duyên dáng yêu kiều.

Hai rễ cây thanh liên khác không lấy tinh huyết và linh khí Mạc Phàm, trên rễ cây vươn ra một cái lá giống như bàn tay nhỏ, điểm lên mi tâm Mạc Phàm.

Chỗ mi tâm hắn chớp lóe thanh quang, thần thức chia ra làm ba, chảy vào trong từng thanh liên.

Nhìn thần thức chảy vào thanh liên, khóe miệng Mạc Phàm hơi nhếch lên.

Thân thể và tu vi của hắn còn chưa tới cảnh giới Kim Đan, tuy dựa vào thần thức có thể tam hoa tụ đính, ngưng tụ ra Kim Đan, nhưng cấp độ Kim Đan đó quá kém, không phải thứ hắn muốn.

Vậy thì đi con đường khác, ngưng tụ tinh nguyên, khí nguyên và thần nguyên, đợi tam nguyên hoàn thành, tam nguyên hợp nhất rồi ngưng tụ Kim Đan, Kim Đan như vậy là Cửu Chuyển Kim Đan, mạnh hơn Kim Đan bình thường nhiều.

Hắn đến Hóa Long Trì là muốn ngưng tụ thần nguyên.

Có thần nguyên này, đủ để đối phó Vạn Thiên Tuyệt.

Hắn khép hai mắt, vận khởi Diễn Thiên Thần Quyết.

Kinh văn lưu chuyển trong Thức Hải hắn, hồn lực trong linh trì như long hấp thủy tiến vào trong mi tâm hắn, được Thần Thức của hắn chuyển hoán, Thần Thức lại chảy vào trong ba thanh liên kia.

Thanh liên nhanh chóng lớn lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, khai nhánh tán diệp.

Cùng lúc đó, linh áp cường đại như tòa đại sơn vô hình, xuất hiện trong bí cảnh.

- Đây là?

Bên ngoài đoạn cầu, sắc mặt đám Lam Phi quỳ trên mặt đất thay đổi, ánh mắt không tự chủ nhìn về phía Kim Tự Tháp.

Đây không phải là lần đầu tiên anh ta tới bí cảnh này, cũng từng tới với cao thủ Long Hoa Hội đột phá, nhưng linh áp cường đại như vậy vẫn là lần đầu tiên.

- Chẳng lẽ tiểu tử này đang đột phá tầng thứ ba?

Nguyên Cẩn nhíu mày, nghi ngờ nói.

Kim Tự Tháp có tổng cộng ba tầng, tầng một có thể đột phá cảnh giới Tiên Thiên, tầng hai có thể đột phá cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong, hai tầng này đều không có uy áp cường đại như vậy.

Nghe nói tầng cuối cùng có thể khiến người ta một bước lên trời, đột phá đến Thần Cảnh trong truyền thuyết.

Tuy đến nay người của Long Hoa Hội còn chưa đi đến tầng cuối cùng, đạt tới Thần Cảnh.

Nhưng chỉ có tầng này, mới có loại uy áp đó.

- Rất có khả năng.

Lam Phi gật đầu.

Ba ngày sau Mạc Phàm sẽ quyết đấu với Vạn Thiên Tuyệt, không có khả năng đến đây không có lý do.

Chắc chắn là muốn thông qua nơi này đột phá, đánh bại Vạn Thiên Tuyệt.

- Vậy chúng ta có cần làm gì hay không?

Trong mắt Nguyên Cẩn lóe lên hung ác nham hiểm, lấy một ngọc phù trong túi ra.

Trong bí cảnh không thể dùng di động, chỉ có thể thông qua ngọc phù này.

Mạc Phàm dám đột phá ở đây, vậy thì quá tốt.

Chỉ cần có người quấy rầy Mạc Phàm, cho dù Mạc Phàm không tẩu hỏa nhập ma mà chết, cũng bị trọng thương, chắc chắn ba ngày sau không là đối thủ của Vạn Thiên Tuyệt.

- Không cần, lúc này Vạn Thiên Tuyệt đã đến Long Đảo, đột phá Thần Cảnh có động tĩnh lớn như vậy, chắc chắn Vạn Thiên Tuyệt sẽ cảm nhận được, vốn dĩ không cần chúng ta thông báo, hơn nữa…

Lam Phi lắc đầu cười, chỉ nói một nửa.

- Hơn nữa cái gì?

Nguyên Cẩn tò mò hỏi.

- Trước kia bí cảnh này còn đột phá được đến Thần Cảnh, bây giờ sao?

Lam Phi cười nói.

Vài chục năm nay, Long Hoa Hội bọn họ có không ít đại sư Tiên Thiên đỉnh phong đi lên tầng ba, nhưng không một ai thành công đột phá đến Thần Cảnh, sao Mạc Phàm có thể đột phá được.

Mạc Phàm lựa chọn đột phá lúc này, vậy nói lên thực lực của Mạc Phàm còn chưa bằng Vạn Thiên Tuyệt, hôm nay bọn họ ăn khổ rồi.

Ngoài bí cảnh, trên Huyền Vũ Nhai.

- Mọi người xem, đó là cái gì?

Một đám người chỉ lên bầu trời Huyền Vũ Nhau kêu lên.

Chỉ thấy trên không Huyền Vũ Nhai, rõ ràng nơi khác đều là bầu trời quang đãng, nơi này thì một vùng mây đen trôi nổi trong không trung.

Mới đầu mây đen này chỉ to bằng cái nồi, thong thả chuyển động như vòng xoáy.

Mỗi khi chuyển động một vòng, thì to hơn một chút, tầng mây càng ngày càng dày, màu sắc cũng càng ngày càng nhạt, bên trong giống như có lôi quang chớp lóe, lực lượng khiến tim người ta đập nhanh tản ra.

- Ông trời của tôi, không phải trời sắp sập đấy chứ, nhanh đi thôi.

Có người hoảng sợ nói, nhanh chóng chạy xuống núi, một đám người khẩn trương xuống núi.

Gần đây tỉnh Giang Nam có rất nhiều việc lạ, vẫn nên cẩn thận một chút tốt hơn.

Không chỉ những người này, tất cả cao thủ Tiên Thiên gần tỉnh Giang Nam đều nhìn về phía Huyền Vũ Nhai.

- Linh áp thật mạnh, ai đang đột phá Thần Cảnh sao?

Trong lúc này, cao thủ như măng mọc sau mưa ló đầu ra, nhìn Huyền Vũ Nhai với vẻ kỳ lạ.

- Ba ngày sau là ngày quyết chiến giữa Mạc Phàm và Vạn Thiên Tuyệt, lúc này xuất hiện một người trùng kích Thần Cảnh, Giang Nam sắp loạn rồi.

Trên Long Đảo, Vạn Thiên Tuyệt ngồi trên tảng đá cao nhất, chậm rãi mở mắt ra nhìn về phía Huyền Vũ Nhai.

- Làm sao vậy, sư phụ?

Bên cạnh Vạn Thiên Tuyệt, một đồ đệ tò mò hỏi.

- Tên tiểu tử kia đang đột phá Thần Cảnh.

Vạn Thiên Tuyệt lạnh nhạt nói.

Đột phá Thần Cảnh có uy áp lớn như vậy, tuy cách xa vài trăm dặm, nhưng có thể giấu được ông ta sao.- Có cần chúng con đi phá không?

Đồ đệ kia do dự nói.

Lúc này đi quấy rối, chắc chắn bay ngày sau Mạc Phàm hữu sinh vô tử.

- Không cần, tiểu tử kia không đến được Thần Cảnh đâu.

Vạn Thiên Tuyệt lạnh nhạt nói.

- Vì sao ạ?

Đồ đệ kia cảm thấy khó hiểu nói.

- Khi sư phụ ngưng tụ Hư Đan, con thấy lôi vân không?

Vạn Thiên Tuyệt không đáp hỏi ngược lại.

Nếu tinh khí thần cân bằng, đây là tương sinh phối hợp, tất nhiên có thể ngưng tụ thành Kim Đan.

Nếu Tinh Khí Thần không đều, cộng thêm sốt ruột, sẽ dẫn phát năng lượng cường đại va chạm, sản sinh lôi kiếp, cho nên lôi kiếp như điềm báo tẩu hỏa nhập ma.

Lúc này Mạc Phàm lựa chọn đột phá, đúng là không sáng suốt.

- Chúng ta có cần ngừa ngộ nhỡ không?

Đồ đệ kia vẫn hơi lo lắng, nói tiếp.

- Không cần, cho dù tiểu tử kia sống qua tẩu hỏa nhập ma và lôi kiếp, đến cảnh giới Bán Thần cũng vô dụng, bởi vì sư phụ đã sớm đến rồi, đợi xem, ba ngày sau tiểu tử kia sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Trong mắt Vạn Thiên Tuyệt chớp lóe tinh quang, tự tin cường đại tỏa ra bốn phía.

Ông ta nhắm mắt lại tiếp tục luyện hóa Long Nguyên trong cơ thể, khí tức càng ngày càng ngưng thực.

Gợn sóng như bão sắp tới, mang theo khói thuốc súng nồng đậm dập dờn ở Giang Nam. Hắn vốn có thể dùng từng linh trì củng cố thực lực, ít nhất tăng tu vi lên tới Tiên Thiên đỉnh phong.

Nhưng thời gian chỉ có ba ngày, vậy chỉ có thể lựa chọn một cái.

Dưới chân hắn vừa động, thân thể khẽ bay lên, hạ xuống Hóa Long Trì ở tầng cao nhất.

Kiếp trước, sau khi trải qua lễ rửa tội ở linh trì này, hắn trực tiếp được truyền tống đến Tu Chân giới.

Bây giờ sao, có đến Tu Chân giới hay không phải xem tâm tình hắn.

Giữa ngón tay hắn sáng lên, 81 chủy thủ khắc đầy Ma Văn xuất hiện trong tay hắn.

Hắn ném chủy thủ về phía không trung, chủy thủ như pháo hoa bùng nổ.

“Phập phập phập…” Chủy thủ đâm vào mặt đất trên đài, khớp với trận pháp.

Ngay sau đó chủy thủ như bị hòa tan biến thành nước thép chay vào mặt đất không thấy, chỉ còn lại hư ảnh của chủy thủ trôi nổi ở đó.

Hắn cười khẽ, đi đến bậc thềm linh trì, bóng dáng lập tức biến mất.

Trong linh trì, chỉ có một đóa liên hoa khép kín.

Trong liên hoa, Mạc Phàm ngồi khoanh chân trên đài sen, linh khí ở đây nồng đậm hơn bên ngoài nhiều.

Hắn vừa ngồi xuống, rễ cây của ba đóa liên hoa màu xanh dâng lên, lực hút cường đại lập tức xuất hiện, tinh huyết, linh khí, thần thức trong cơ thể hắn lập tức như không thể khống chế chảy về phía rễ cây ba liên hoa xanh.

Đây không phải là lần đầu tiên Mạc Phàm tới đây, sớm đã không xa lạ với nơi này, không có chút hoảng sợ.

Chỉ cần linh khí, tinh khí, thần thức trên người hắn đủ cường đại, ba đóa liên hoa này sẽ nở hoa, dung hợp lại, kết quả có thể đến cảnh giới Hư Đan.

Nhưng ý niệm hắn vừa động, ánh sáng ngũ sắc trên người sáng lên, tinh huyết còn chưa chảy vào trong rễ cây thanh liên liền dừng lại.

Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công vận chuyển theo, linh khí lập tức dừng lại.

Chỉ có thần thức như nước suối, chảy từ giữa mi tâm hắn ra, nhập vào trong rễ cây thanh liên.

Theo thần thức tiến vào trong, rễ cây thanh liên nhanh chóng mọc rễ nảy mầm, một cây liên hoa xanh mơn mởn dài ra, tỏa ra ánh sáng màu xanh, duyên dáng yêu kiều.

Hai rễ cây thanh liên khác không lấy tinh huyết và linh khí Mạc Phàm, trên rễ cây vươn ra một cái lá giống như bàn tay nhỏ, điểm lên mi tâm Mạc Phàm.

Chỗ mi tâm hắn chớp lóe thanh quang, thần thức chia ra làm ba, chảy vào trong từng thanh liên.

Nhìn thần thức chảy vào thanh liên, khóe miệng Mạc Phàm hơi nhếch lên.

Thân thể và tu vi của hắn còn chưa tới cảnh giới Kim Đan, tuy dựa vào thần thức có thể tam hoa tụ đính, ngưng tụ ra Kim Đan, nhưng cấp độ Kim Đan đó quá kém, không phải thứ hắn muốn.

Vậy thì đi con đường khác, ngưng tụ tinh nguyên, khí nguyên và thần nguyên, đợi tam nguyên hoàn thành, tam nguyên hợp nhất rồi ngưng tụ Kim Đan, Kim Đan như vậy là Cửu Chuyển Kim Đan, mạnh hơn Kim Đan bình thường nhiều.

Hắn đến Hóa Long Trì là muốn ngưng tụ thần nguyên.

Có thần nguyên này, đủ để đối phó Vạn Thiên Tuyệt.

Hắn khép hai mắt, vận khởi Diễn Thiên Thần Quyết.

Kinh văn lưu chuyển trong Thức Hải hắn, hồn lực trong linh trì như long hấp thủy tiến vào trong mi tâm hắn, được Thần Thức của hắn chuyển hoán, Thần Thức lại chảy vào trong ba thanh liên kia.

Thanh liên nhanh chóng lớn lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, khai nhánh tán diệp.

Cùng lúc đó, linh áp cường đại như tòa đại sơn vô hình, xuất hiện trong bí cảnh.

- Đây là?

Bên ngoài đoạn cầu, sắc mặt đám Lam Phi quỳ trên mặt đất thay đổi, ánh mắt không tự chủ nhìn về phía Kim Tự Tháp.

Đây không phải là lần đầu tiên anh ta tới bí cảnh này, cũng từng tới với cao thủ Long Hoa Hội đột phá, nhưng linh áp cường đại như vậy vẫn là lần đầu tiên.

- Chẳng lẽ tiểu tử này đang đột phá tầng thứ ba?

Nguyên Cẩn nhíu mày, nghi ngờ nói.

Kim Tự Tháp có tổng cộng ba tầng, tầng một có thể đột phá cảnh giới Tiên Thiên, tầng hai có thể đột phá cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong, hai tầng này đều không có uy áp cường đại như vậy.

Nghe nói tầng cuối cùng có thể khiến người ta một bước lên trời, đột phá đến Thần Cảnh trong truyền thuyết.

Tuy đến nay người của Long Hoa Hội còn chưa đi đến tầng cuối cùng, đạt tới Thần Cảnh.

Nhưng chỉ có tầng này, mới có loại uy áp đó.

- Rất có khả năng.

Lam Phi gật đầu.

Ba ngày sau Mạc Phàm sẽ quyết đấu với Vạn Thiên Tuyệt, không có khả năng đến đây không có lý do.

Chắc chắn là muốn thông qua nơi này đột phá, đánh bại Vạn Thiên Tuyệt.

- Vậy chúng ta có cần làm gì hay không?

Trong mắt Nguyên Cẩn lóe lên hung ác nham hiểm, lấy một ngọc phù trong túi ra.

Trong bí cảnh không thể dùng di động, chỉ có thể thông qua ngọc phù này.

Mạc Phàm dám đột phá ở đây, vậy thì quá tốt.

Chỉ cần có người quấy rầy Mạc Phàm, cho dù Mạc Phàm không tẩu hỏa nhập ma mà chết, cũng bị trọng thương, chắc chắn ba ngày sau không là đối thủ của Vạn Thiên Tuyệt.

- Không cần, lúc này Vạn Thiên Tuyệt đã đến Long Đảo, đột phá Thần Cảnh có động tĩnh lớn như vậy, chắc chắn Vạn Thiên Tuyệt sẽ cảm nhận được, vốn dĩ không cần chúng ta thông báo, hơn nữa…

Lam Phi lắc đầu cười, chỉ nói một nửa.

- Hơn nữa cái gì?

Nguyên Cẩn tò mò hỏi.

- Trước kia bí cảnh này còn đột phá được đến Thần Cảnh, bây giờ sao?

Lam Phi cười nói.

Vài chục năm nay, Long Hoa Hội bọn họ có không ít đại sư Tiên Thiên đỉnh phong đi lên tầng ba, nhưng không một ai thành công đột phá đến Thần Cảnh, sao Mạc Phàm có thể đột phá được.

Mạc Phàm lựa chọn đột phá lúc này, vậy nói lên thực lực của Mạc Phàm còn chưa bằng Vạn Thiên Tuyệt, hôm nay bọn họ ăn khổ rồi.

Ngoài bí cảnh, trên Huyền Vũ Nhai.

- Mọi người xem, đó là cái gì?

Một đám người chỉ lên bầu trời Huyền Vũ Nhau kêu lên.

Chỉ thấy trên không Huyền Vũ Nhai, rõ ràng nơi khác đều là bầu trời quang đãng, nơi này thì một vùng mây đen trôi nổi trong không trung.

Mới đầu mây đen này chỉ to bằng cái nồi, thong thả chuyển động như vòng xoáy.

Mỗi khi chuyển động một vòng, thì to hơn một chút, tầng mây càng ngày càng dày, màu sắc cũng càng ngày càng nhạt, bên trong giống như có lôi quang chớp lóe, lực lượng khiến tim người ta đập nhanh tản ra.

- Ông trời của tôi, không phải trời sắp sập đấy chứ, nhanh đi thôi.

Có người hoảng sợ nói, nhanh chóng chạy xuống núi, một đám người khẩn trương xuống núi.

Gần đây tỉnh Giang Nam có rất nhiều việc lạ, vẫn nên cẩn thận một chút tốt hơn.

Không chỉ những người này, tất cả cao thủ Tiên Thiên gần tỉnh Giang Nam đều nhìn về phía Huyền Vũ Nhai.

- Linh áp thật mạnh, ai đang đột phá Thần Cảnh sao?

Trong lúc này, cao thủ như măng mọc sau mưa ló đầu ra, nhìn Huyền Vũ Nhai với vẻ kỳ lạ.

- Ba ngày sau là ngày quyết chiến giữa Mạc Phàm và Vạn Thiên Tuyệt, lúc này xuất hiện một người trùng kích Thần Cảnh, Giang Nam sắp loạn rồi.

Trên Long Đảo, Vạn Thiên Tuyệt ngồi trên tảng đá cao nhất, chậm rãi mở mắt ra nhìn về phía Huyền Vũ Nhai.

- Làm sao vậy, sư phụ?

Bên cạnh Vạn Thiên Tuyệt, một đồ đệ tò mò hỏi.

- Tên tiểu tử kia đang đột phá Thần Cảnh.

Vạn Thiên Tuyệt lạnh nhạt nói.

Đột phá Thần Cảnh có uy áp lớn như vậy, tuy cách xa vài trăm dặm, nhưng có thể giấu được ông ta sao.- Có cần chúng con đi phá không?

Đồ đệ kia do dự nói.

Lúc này đi quấy rối, chắc chắn bay ngày sau Mạc Phàm hữu sinh vô tử.

- Không cần, tiểu tử kia không đến được Thần Cảnh đâu.

Vạn Thiên Tuyệt lạnh nhạt nói.

- Vì sao ạ?

Đồ đệ kia cảm thấy khó hiểu nói.

- Khi sư phụ ngưng tụ Hư Đan, con thấy lôi vân không?

Vạn Thiên Tuyệt không đáp hỏi ngược lại.

Nếu tinh khí thần cân bằng, đây là tương sinh phối hợp, tất nhiên có thể ngưng tụ thành Kim Đan.

Nếu Tinh Khí Thần không đều, cộng thêm sốt ruột, sẽ dẫn phát năng lượng cường đại va chạm, sản sinh lôi kiếp, cho nên lôi kiếp như điềm báo tẩu hỏa nhập ma.

Lúc này Mạc Phàm lựa chọn đột phá, đúng là không sáng suốt.

- Chúng ta có cần ngừa ngộ nhỡ không?

Đồ đệ kia vẫn hơi lo lắng, nói tiếp.

- Không cần, cho dù tiểu tử kia sống qua tẩu hỏa nhập ma và lôi kiếp, đến cảnh giới Bán Thần cũng vô dụng, bởi vì sư phụ đã sớm đến rồi, đợi xem, ba ngày sau tiểu tử kia sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Trong mắt Vạn Thiên Tuyệt chớp lóe tinh quang, tự tin cường đại tỏa ra bốn phía.

Ông ta nhắm mắt lại tiếp tục luyện hóa Long Nguyên trong cơ thể, khí tức càng ngày càng ngưng thực.

Gợn sóng như bão sắp tới, mang theo khói thuốc súng nồng đậm dập dờn ở Giang Nam.