Đám Tống Chung, Liễu Như Phong hơi sững sờ, nhìn về phía Lâm Thiên Phong.
- Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Mộc Hồng Viễn hỏi.
Bất luận hội đấu giá hay quy hoạch đất tỉnh Giang Nam, đều không thể xoay chuyển được.
Bọn họ muốn tiêu diệt Mạc gia, chỉ sợ không đơn giản.
Lâm Thiên Phong cười lạnh lùng, giống như ác long nhìn chằm chằm con mồi, lộ ra vẻ mặt tham lam.
- Tống trưởng lão, làm phiền cậu ngày mai tụ tập vài trăm người, chuyện này hẳn là không thành vấn đề với Tống trưởng lão đúng không?
Lâm Thiên Phong nói với Tống Chung.
- Không có vấn đề gì, nhưng cần vài trăm người làm gì?
Tống Chung nhướn mày, tò mò hỏi.
Với thực lực trưởng lão Thanh Bang của anh ta, đừng nói là vài trăm người, tụ tập mấy ngàn người ở Giang Nam cũng không thành vấn đề.
- Rõ ràng có thể bán đất với giá gấp 10 lần, lại bị Mạc gia thu mua theo giá quy định, tôi hoài nghi phương diện mua đất của Mạc gia có vấn đề không để ai biết.
Lâm Thiên Phong hơi nhếch miệng, cười mỉa nói.
- Hửm?
Bao gồm cả Tống Chung trong đó, trước mắt mọi người sáng lên.
Bọn họ không ngu ngốc, sao không hiểu ý của Lâm Thiên Phong.
Lâm Thiên Phong muốn dùng chuyện này tới tấn công Mạc gia.
Dù sao giá trị 100, người ta mua có 10 đồng, chắc chắn những chủ đất sẽ mất hứng.
Cho dù vận khí của Mạc gia tốt, cũng không có khả năng đoán trúng bản đồ quy hoạch, chắc chắn trong đó có quỷ.
Chỉ cần có người hơi châm ngòi thổi gió, sẽ là phiền phức rất lớn với Mạc gia.
Dù sao cho dù Mạc gia quật khởi, nhưng căn cơ bất ổn, không khác gì người đi cà kheo, sơ ý một chút là ngã xuống.- Một chiêu này của Lâm tiên sinh đúng là cao minh, chuyện này cứ giao cho tôi.
Tống Chung cười khẽ, tán thưởng.
Lâm Thiên Phong không hổ là gia chủ Lâm gia, bất luận là khí phách hay năng lực đều mạnh hơn gia chủ anh ta từng gặp nhiều. .
Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Anh ta nói tin tức cho Lâm Thiên Phong, Lâm Thiên Phong liền nghĩ ra đối sách, còn là một chiêu trí mạng.
Chỉ cần chuyện này nháo lớn, Mạc gia sẽ đại loạn.
- Ha ha, đây chỉ là chút thủ thuật che mắt mà thôi.
Lâm Thiên Phong không thèm để ý lắm, nhưng trong mắt hiện lên vẻ đắc ý.
Đối với người một tối kiếm được 1000 triệu, chuyện này có thể hấp dẫn lực chú ý của Mạc Phàm.
Chỉ cần cho Mạc gia thời gian, có thể giải quyết được hết.
Nếu ông ta ra tay, phải một lưới bắt hết Mạc gia, chỉ dựa vào chuyện này còn kém xa.
- Vậy chuyện chính thì sao, nếu chúng tôi giúp được gì, Lâm tiên sinh cứ việc mở miệng.
Liễu Như Phong nói.
Đã có sương mù, chắc chắn có ra tay phía sau.
Nếu không nhân cơ hội này, chắc chắn ông ta phải như lời Mạc Phàm tự kết liễu đời mình.
Ông ta đường đường là gia chủ Liễu gia thủ đô, nhiều thế hệ là đới đao thị vệ bên cạnh đế vương, sao có thể chịu nhục nhã như thế?
Chỉ có thể liều mạng!
- Ra tay sao? Lần này tôi muốn khiến cả Mạc gia nếm thử hậu quả đắc tội Lâm gia.
Trong mắt Lâm Thiên Phong lóe lên tàn nhẫn.
- Hậu quả?
Đám Liễu Như Phong hơi sửng sốt, lập tức cười lạnh lùng.
- Cuối cùng cũng phải ra tay sao, Lâm tiên sinh?
Tống Chung khẽ nâng mí mắt, hỏi.
- Tống trưởng lão có vấn đề gì sao?
Lâm Thiên Phong không đáp hỏi ngược lại.
Muốn tiêu diệt Mạc gia, quan trọng nhất là Mạc Phàm.
Nói trắng ra là Mạc gia có mình Mạc Phàm chống lưng, không có Mạc Phàm Mạc gia sớm bị diệt, căn bản không thể đứng đối diện Lâm gia.
Mạc Phàm vừa chết, Mạc gia tự sụp đổ.
Nếu như vậy, vậy thì giết Mạc Phàm, đồng thời giết người nhà, bạn bè bên cạnh Mạc Phàm.
Qua một khoảng thời gian, bọn họ đã điều tra rõ ràng người bên cạnh Mạc Phàm, cũng đến lúc ra tay rồi.
- Nếu ra tay mà nói, có phần Thanh Bang chúng tôi.
Tống Chung cười âm hiểm, giơ ly rượu.
- Liễu gia chúng tôi sẽ dốc sức.
- Còn cả Mộc gia tôi nữa.
Mộc Hồng Viễn cũng giơ ly rượu vang, nói.
Một đám người ngồi trên ghế đứng dậy, bọn họ đã đứng về phía Lâm gia, chỉ diệt Mạc Phàm mới yên tâm tồn tại ở Giang Nam.
Nhiều thế lực hợp lực như thế, bọn họ không tin không đối phó được Mạc gia.
Lâm Thiên Phong cười mỉa, muốn nâng ly.
Một cơn gió lạnh như lợi kiếm hàn băng thổi từ cửa sổ vào, một bóng người cao gầy xuất hiện trên ghế sô pha trong phòng khách, cũng cầm một ly rượu vang, đúng lúc bổ sung vị trí còn thừa, tạo thành hình trứng.
- Nếu không ngại, có thể thêm cả tôi vào.
Người này là người Châu Âu đấu giá một giọt Thiên Ngọc Tủy của Lâm gia.
Vậy mà Mạc Phàm có thể đánh bại Lâm gia ở hội đấu giá, càng không thể giữ Mạc Phàm, nếu không sẽ tạo thành tai họa đối với Hắc Ám Giáo Đình.
Nhân cơ hội này diệt trừ Mạc Phàm, không thể nghi ngờ là cơ hội không tệ.
Mọi người sửng sốt, ngơ ngẩn nhìn người đàn ông này, như gặp quỷ.
Trang viên Lâm gia có trận pháp bảo vệ thì không nói, còn có rất nhiều hộ vệ tuần tra 24 giờ, ruồi bọ muốn tiến vào còn khó.
Người này tiến vào phòng khách thần không biết quỷ không hay, tay còn cầm ly rượu vang.
- Chuyện này…
- Anh là?
Lâm Khuynh Thiên khiếp sợ hỏi.
Lúc trước anh ta có chú ý tới người đàn ông tản ra hàn băng chi khí này, nhưng không biết người này là ai.
Không đợi người đàn ông Châu Âu này trả lời, tiếng bước chân truyền từ cầu thang đến, Quỷ Lão vẫn mặc quần áo trắng đi xuống.
- Nếu Băng Ma sát thủ số một của Hắc Ám Giáo Đình muốn gia nhập, đương nhiên cầu còn không được.
Quỷ Lão híp mắt, nhìn chằm chằm người đàn ông Châu Âu lạnh nhạt nói.
Mắt đám Lâm Thiên Phong mở to, nhìn người đàn ông Châu Âu hào hoa phong nhã với vẻ khó mà tin, trong mắt đều là nghi ngờ.
Nhất là Lâm Thiên Phong, trên mặt ông ta xuất hiện kinh ngạc vui mừng.
Ông ta không hiểu nhiều về thế lực phương Tây lắm, nhưng có nghe nói đến Băng Ma của Hắc Ám Giáo Đình.
Băng Ma là thành viên phản bội rời khỏi Thần Điện, vì ngăn Băng Ma gia nhập Hắc Ám Giáo Đình, Thần Điện phái 10 đại trưởng lão tiến lên chặn giết.
Kết quả 10 đại trưởng lão của Thần Điện không chỉ không giết được Băng Ma, còn bị Băng Ma giết 6 người, một người không chết, cũng thành phế nhân.
Ba trưởng lão sống sót, theo thứ tự là U Hồn, Titan, Sindra, cũng là ba đại trưởng lão sau này của Thần Điện.
Cuối cùng vương tử Carter của Thần Điện xuất hiệ, Băng Ma mới không thể không rời đi.
Nếu không có Carter, chắc chắn 10 đại trưởng lão của Thần Điện bị diệt sạch, chuyện này đủ để thấy Băng Ma đáng sợ thế nào.
- Nếu có Băng Ma gia nhập, vậy thì quá tốt rồi.
Vốn dựa vào mình Quỷ Lão, đủ để giết Mạc Phàm.
Hiện giờ cộng thêm Băng Ma, Tống Chung, Liễu Như Phong, cho dù Mạc Phàm là Mạc đại sư Đông Hải, cũng chỉ có đường chết.
- Vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ?
Băng Ma nhếch miệng mỉm cười, nâng ly nói.
- Hợp tác vui vẻ!
Một đám người cùng nâng chén, trong mắt đều là hưng phấn, giống như đã nhìn thấy cảnh Mạc Phàm bị diệt.
…
Không đợi ngày hôm sau, vào ban đêm, một đống tin tức về quy hoạch thành phố lan tràn khắp Giang Nam, ngọn lửa bất an dấy lên ở Giang Nam, dưới sự kích động của một số người, nhanh chóng lan ra, hình thành ngọn lửa lớn ở Giang Nam. Đám Tống Chung, Liễu Như Phong hơi sững sờ, nhìn về phía Lâm Thiên Phong.
- Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Mộc Hồng Viễn hỏi.
Bất luận hội đấu giá hay quy hoạch đất tỉnh Giang Nam, đều không thể xoay chuyển được.
Bọn họ muốn tiêu diệt Mạc gia, chỉ sợ không đơn giản.
Lâm Thiên Phong cười lạnh lùng, giống như ác long nhìn chằm chằm con mồi, lộ ra vẻ mặt tham lam.
- Tống trưởng lão, làm phiền cậu ngày mai tụ tập vài trăm người, chuyện này hẳn là không thành vấn đề với Tống trưởng lão đúng không?
Lâm Thiên Phong nói với Tống Chung.
- Không có vấn đề gì, nhưng cần vài trăm người làm gì?
Tống Chung nhướn mày, tò mò hỏi.
Với thực lực trưởng lão Thanh Bang của anh ta, đừng nói là vài trăm người, tụ tập mấy ngàn người ở Giang Nam cũng không thành vấn đề.
- Rõ ràng có thể bán đất với giá gấp 10 lần, lại bị Mạc gia thu mua theo giá quy định, tôi hoài nghi phương diện mua đất của Mạc gia có vấn đề không để ai biết.
Lâm Thiên Phong hơi nhếch miệng, cười mỉa nói.
- Hửm?
Bao gồm cả Tống Chung trong đó, trước mắt mọi người sáng lên.
Bọn họ không ngu ngốc, sao không hiểu ý của Lâm Thiên Phong.
Lâm Thiên Phong muốn dùng chuyện này tới tấn công Mạc gia.
Dù sao giá trị 100, người ta mua có 10 đồng, chắc chắn những chủ đất sẽ mất hứng.
Cho dù vận khí của Mạc gia tốt, cũng không có khả năng đoán trúng bản đồ quy hoạch, chắc chắn trong đó có quỷ.
Chỉ cần có người hơi châm ngòi thổi gió, sẽ là phiền phức rất lớn với Mạc gia.
Dù sao cho dù Mạc gia quật khởi, nhưng căn cơ bất ổn, không khác gì người đi cà kheo, sơ ý một chút là ngã xuống.- Một chiêu này của Lâm tiên sinh đúng là cao minh, chuyện này cứ giao cho tôi.
Tống Chung cười khẽ, tán thưởng.
Lâm Thiên Phong không hổ là gia chủ Lâm gia, bất luận là khí phách hay năng lực đều mạnh hơn gia chủ anh ta từng gặp nhiều. .
Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Anh ta nói tin tức cho Lâm Thiên Phong, Lâm Thiên Phong liền nghĩ ra đối sách, còn là một chiêu trí mạng.
Chỉ cần chuyện này nháo lớn, Mạc gia sẽ đại loạn.
- Ha ha, đây chỉ là chút thủ thuật che mắt mà thôi.
Lâm Thiên Phong không thèm để ý lắm, nhưng trong mắt hiện lên vẻ đắc ý.
Đối với người một tối kiếm được 1000 triệu, chuyện này có thể hấp dẫn lực chú ý của Mạc Phàm.
Chỉ cần cho Mạc gia thời gian, có thể giải quyết được hết.
Nếu ông ta ra tay, phải một lưới bắt hết Mạc gia, chỉ dựa vào chuyện này còn kém xa.
- Vậy chuyện chính thì sao, nếu chúng tôi giúp được gì, Lâm tiên sinh cứ việc mở miệng.
Liễu Như Phong nói.
Đã có sương mù, chắc chắn có ra tay phía sau.
Nếu không nhân cơ hội này, chắc chắn ông ta phải như lời Mạc Phàm tự kết liễu đời mình.
Ông ta đường đường là gia chủ Liễu gia thủ đô, nhiều thế hệ là đới đao thị vệ bên cạnh đế vương, sao có thể chịu nhục nhã như thế?
Chỉ có thể liều mạng!
- Ra tay sao? Lần này tôi muốn khiến cả Mạc gia nếm thử hậu quả đắc tội Lâm gia.
Trong mắt Lâm Thiên Phong lóe lên tàn nhẫn.
- Hậu quả?
Đám Liễu Như Phong hơi sửng sốt, lập tức cười lạnh lùng.
- Cuối cùng cũng phải ra tay sao, Lâm tiên sinh?
Tống Chung khẽ nâng mí mắt, hỏi.
- Tống trưởng lão có vấn đề gì sao?
Lâm Thiên Phong không đáp hỏi ngược lại.
Muốn tiêu diệt Mạc gia, quan trọng nhất là Mạc Phàm.
Nói trắng ra là Mạc gia có mình Mạc Phàm chống lưng, không có Mạc Phàm Mạc gia sớm bị diệt, căn bản không thể đứng đối diện Lâm gia.
Mạc Phàm vừa chết, Mạc gia tự sụp đổ.
Nếu như vậy, vậy thì giết Mạc Phàm, đồng thời giết người nhà, bạn bè bên cạnh Mạc Phàm.
Qua một khoảng thời gian, bọn họ đã điều tra rõ ràng người bên cạnh Mạc Phàm, cũng đến lúc ra tay rồi.
- Nếu ra tay mà nói, có phần Thanh Bang chúng tôi.
Tống Chung cười âm hiểm, giơ ly rượu.
- Liễu gia chúng tôi sẽ dốc sức.
- Còn cả Mộc gia tôi nữa.
Mộc Hồng Viễn cũng giơ ly rượu vang, nói.
Một đám người ngồi trên ghế đứng dậy, bọn họ đã đứng về phía Lâm gia, chỉ diệt Mạc Phàm mới yên tâm tồn tại ở Giang Nam.
Nhiều thế lực hợp lực như thế, bọn họ không tin không đối phó được Mạc gia.
Lâm Thiên Phong cười mỉa, muốn nâng ly.
Một cơn gió lạnh như lợi kiếm hàn băng thổi từ cửa sổ vào, một bóng người cao gầy xuất hiện trên ghế sô pha trong phòng khách, cũng cầm một ly rượu vang, đúng lúc bổ sung vị trí còn thừa, tạo thành hình trứng.
- Nếu không ngại, có thể thêm cả tôi vào.
Người này là người Châu Âu đấu giá một giọt Thiên Ngọc Tủy của Lâm gia.
Vậy mà Mạc Phàm có thể đánh bại Lâm gia ở hội đấu giá, càng không thể giữ Mạc Phàm, nếu không sẽ tạo thành tai họa đối với Hắc Ám Giáo Đình.
Nhân cơ hội này diệt trừ Mạc Phàm, không thể nghi ngờ là cơ hội không tệ.
Mọi người sửng sốt, ngơ ngẩn nhìn người đàn ông này, như gặp quỷ.
Trang viên Lâm gia có trận pháp bảo vệ thì không nói, còn có rất nhiều hộ vệ tuần tra 24 giờ, ruồi bọ muốn tiến vào còn khó.
Người này tiến vào phòng khách thần không biết quỷ không hay, tay còn cầm ly rượu vang.
- Chuyện này…
- Anh là?
Lâm Khuynh Thiên khiếp sợ hỏi.
Lúc trước anh ta có chú ý tới người đàn ông tản ra hàn băng chi khí này, nhưng không biết người này là ai.
Không đợi người đàn ông Châu Âu này trả lời, tiếng bước chân truyền từ cầu thang đến, Quỷ Lão vẫn mặc quần áo trắng đi xuống.
- Nếu Băng Ma sát thủ số một của Hắc Ám Giáo Đình muốn gia nhập, đương nhiên cầu còn không được.
Quỷ Lão híp mắt, nhìn chằm chằm người đàn ông Châu Âu lạnh nhạt nói.
Mắt đám Lâm Thiên Phong mở to, nhìn người đàn ông Châu Âu hào hoa phong nhã với vẻ khó mà tin, trong mắt đều là nghi ngờ.
Nhất là Lâm Thiên Phong, trên mặt ông ta xuất hiện kinh ngạc vui mừng.
Ông ta không hiểu nhiều về thế lực phương Tây lắm, nhưng có nghe nói đến Băng Ma của Hắc Ám Giáo Đình.
Băng Ma là thành viên phản bội rời khỏi Thần Điện, vì ngăn Băng Ma gia nhập Hắc Ám Giáo Đình, Thần Điện phái 10 đại trưởng lão tiến lên chặn giết.
Kết quả 10 đại trưởng lão của Thần Điện không chỉ không giết được Băng Ma, còn bị Băng Ma giết 6 người, một người không chết, cũng thành phế nhân.
Ba trưởng lão sống sót, theo thứ tự là U Hồn, Titan, Sindra, cũng là ba đại trưởng lão sau này của Thần Điện.
Cuối cùng vương tử Carter của Thần Điện xuất hiệ, Băng Ma mới không thể không rời đi.
Nếu không có Carter, chắc chắn 10 đại trưởng lão của Thần Điện bị diệt sạch, chuyện này đủ để thấy Băng Ma đáng sợ thế nào.
- Nếu có Băng Ma gia nhập, vậy thì quá tốt rồi.
Vốn dựa vào mình Quỷ Lão, đủ để giết Mạc Phàm.
Hiện giờ cộng thêm Băng Ma, Tống Chung, Liễu Như Phong, cho dù Mạc Phàm là Mạc đại sư Đông Hải, cũng chỉ có đường chết.
- Vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ?
Băng Ma nhếch miệng mỉm cười, nâng ly nói.
- Hợp tác vui vẻ!
Một đám người cùng nâng chén, trong mắt đều là hưng phấn, giống như đã nhìn thấy cảnh Mạc Phàm bị diệt.
…
Không đợi ngày hôm sau, vào ban đêm, một đống tin tức về quy hoạch thành phố lan tràn khắp Giang Nam, ngọn lửa bất an dấy lên ở Giang Nam, dưới sự kích động của một số người, nhanh chóng lan ra, hình thành ngọn lửa lớn ở Giang Nam.