Thần Y Trọng Sinh

Chương 635




Charles khẽ cau mày, cười đùa.

- Những lời tôi vừa nói không sai chứ, tên lừa đảo đáng ghét.

Mạc Phàm cười lạnh lùng, trong mắt lóe lên khinh thường.

- Anh cảm thấy học được chút ma pháp đó, thì khác trước kia sao?

Mạc Phàm hỏi.

Trên người Charles này có khí tức ma pháp, rõ ràng là cơ duyên xảo hợp bái Ma Pháp Sư nào đó làm sư phụ.

Charles ổn định tế bào ung thư trên người cha mẹ Hứa Bình, là nhờ ma pháp.

Anh ta dùng ma pháp khống chế nơi tồn tại tế bào ung thư, khống chế tế bào ung thư sinh trưởng, quả thật có thể khống chế bệnh tình.

Nhưng ma pháp Charles sử dụng không chỉ khống chế tế bào ung thư, còn khống chế bộ phận khí quan của cha mẹ Hứa Bình, khiến khí huyết lưu thông chậm hơn nhiều.

Cha mẹ Hứa Bình hiện giờ như máy móc bị đóng một phần chức năng.

Lúc đầu có lẽ còn có thể hô hấp, dần dần chức năng bị đóng sẽ càng ngày càng nhiều, cuối cùng chỉ còn đường chết.

Sở dĩ cha mẹ Hứa Bình có thể còn sống, là vì tiêm vào chất lỏng có linh khí.

Chút linh khí này cực loãng, nhưng đủ khiến một người còn sống.

Ma pháp, linh dịch, kết hợp hai thứ này lại, quả thật Charles này tiến bộ không ít.

Nhưng giở trò trước mặt hắn, còn kém xa.

Tươi cười trên mặt Charles lập tức cứng đờ, nhìn về phía Mạc Phàm với vẻ kinh ngạc.

Quả thật y thuật của Mạc Phàm rất cao, nhưng chỉ là một bác sĩ bình thường.

Một người bình thường, sao có thể biết ma pháp?

- Ma pháp, Mạc tiên sinh, cậu có ý gì thế?

Hứa Bình nhướn mày, nghi ngờ hỏi.

- Cô xem vị trí phía dưới xương sườn cha cô đi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Vẻ mặt Hứa Bình nghi ngờ, đi đến bên cạnh cha cô, vén chăn và áo nhìn thoáng qua.

Phía dưới xương sườn cha cô, rõ ràng có thêm mấy hình vẽ kỳ lạ, có chút giống hình xăm, lại giống như vẽ lên.

- Đây là?

Cha cô là đại sư quốc học, thờ phụng thân thể được cha mẹ ban cho, bình thường cắt tóc đều bảo người ta gom lại cho ông, sau này phải chôn nó cùng với ông.

Lúc cô đi học thấy bạn cùng phòng đi xăm, rất đẹp, liền xăm một cái, kết quả bị cha cô mắng không bằng con chó.

Cô không thể không nhanh xóa hình xăm, chuyện này mới tính là được giải quyết.

Trên người cha cô không có khả năng có hình vẽ gì, chỉ có thể là ma pháp như Mạc Phàm nói.

- Thứ đó cần cho chữa bệnh của tôi, ung thư là bệnh nan y, biện pháp bình thường đều vô dụng, nếu không phải tôi dùng phương pháp này khiến bệnh tình cha mẹ cô ổn định, tế bào ung thư trên người cha mẹ cô đã khuếch tán đến đầu, cho dù là thần tiên Hoa Hạ các cô cũng không cứu được.

Charles giải thích, vẻ mặt không còn lên mặt như lúc trước.

Nói xong câu này, anh ta mới biết mình bị Mạc Phàm dắt mũi.

- Tên lừa gạt đáng ghét này, cậu đang nói linh tinh gì thế, thuật pháp gì chứ, đây là Vu Y Chi Thuật, là y thuật tôi tìm được ở một bộ lạc nguyên thủy.

- Hứa phu nhân, cô đừng tin cậu ta, tên lừa đảo đáng ghét này rất biết giả thần giả quỷ, chuyện hình vẽ này, lát nữa tôi sẽ giải thích với cô.

Charles nắm chặt tay, vội vàng nói với Hứa Bình.

- Vu Y Chi Thuật?

Mạc Phàm cười khinh thường.

Chỉ sợ ngay cả Vu Y Chi Thuật là gì Charles này cũng không biết, dám nói mình dùng Vu Y Chi Thuật.

Hứa Bình nhíu mày, cô từng quay phim điện ảnh về đề tài vu thuật, có chút hiểu biết vu y.

Hoa Hạ, Châu Phi, Ai Cập đều có y thuật tương tự, tuy không được giới y học tán thành, nhưng nghe nói có một số vu y chữa được bệnh.

Nhưng cô nhận ra được Charles bối rối, đây là biểu cảm khi tên lừa gạt bị vạch trần mới có, cô thường xuyên dạy diễn viên của mình diễn biểu cảm như vậy.

- Thật sự là Vu Y Chi Thuật sao?

Charles thấy Hứa Bình nghi ngờ, sắc mặt lập tức khó coi, trong mắt lóe lên tàn nhẫn.

- Hứa phu nhân, nếu cô không tin lời tôi nói, cô có thể cho tên lừa gạt này thử một lần, chỉ cần cô không sợ gặp chuyện không may.

Chỉ cần Mạc Phàm chữa bệnh cho hai lão nhân kia, anh ta sẽ giải trừ ma pháp.

Lúc trước anh ta thử rồi, một khi giải trừ ma pháp, tế bào ung thư đói bụng đã lâu sẽ như sói đói nhanh chóng khuếch tán, hai lão nhân kia sẽ càng thêm nguy hiểm trong thời gian ngắn.

Cho dù Mạc Phàm có thể chữa trị ung thư, cũng đừng mơ tưởng chữa khỏi cho hai người đó.

Đến lúc đó Hứa Bình phải dựa vào anh ta, trang viên kia ngoại trừ của anh ta ra thì không thể là của ai khác, nhiệm vụ của anh ta coi như hoàn thành rồi.

Còn Mạc Phàm, sẽ bị bắt lại như kẻ lừa đảo, người người kêu đánh.

Chỉ nghĩ đến hình ảnh đó, anh ta đều cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Trong mắt Hứa Bình chớp lóe do dự.

Hiện giờ cô không biết nên tin ai, Charles luôn chắc chắn Mạc Phàm là tên lừa đảo, nói rõ đạo lý, không giống như bịa ra.

Mạc Phàm lại bình tĩnh như thế, còn liếc mắt một cái phát hiện đồ án trên người cha cô.

Chỉ do dự một lát, trong lòng cô đã có quyết định.

- Mạc tiên sinh, mong cậu khám bệnh cho cha mẹ tôi, nếu có thể, mời cậu ra tay giúp đỡ.

Hứa Bình thành khẩn nói.

Cho dù là kẻ lừa đảo chuyên nghiệp, khi bị vạch trần sẽ có một chút phản ứng.

Từ đầu đến cuối Mạc Phàm như tòa núi tuyết, lù lù bất động, trái lại Charles mới gặp Mạc Phàm đã có biểu cảm kỳ lạ.Hứa Bình vừa nói câu này, sắc mặt Charles lập tức khó coi, trong đôi mắt lam lộ ra tàn nhẫn.

- Hứa phu nhân đã nói như vậy, Mạc tiên sinh, cậu bắt đầu đi.

Charles lạnh lùng nói.

Khi nói chuyện, hai tay anh ta cho vào túi, trên năm ngón tay lấp lánh vô số ánh sao, miệng bắt đầu niệm chú.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Charles một cái, cười khinh thường.

- Không cần uổng phí sức lực, chút ma pháp đó của anh không ảnh hưởng đến y thuật của tôi đâu.

Khí tức ma pháp trên người Charles, cùng lắm chỉ tới tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ.

Tiên Thiên Tông Sư bình thường đều không phải đối thủ của hắn, chỉ là con kiến Trúc Cơ sơ kỳ cũng dám ngăn y tiên bất tử hắn chữa bệnh cứu người, nghĩ đơn giản quá nhỉ.

- Còn nữa, tốt nhất là anh đừng sử dụng ma pháp, anh sử dụng một lần, sẽ đoản mệnh một chút, nguyên nhân cụ thể, đến hỏi đạo sư của anh đi.

Mạc Phàm nói tiếp.

Ma pháp Ma giới và tu tiên đều có điều kiện, nếu không có thiên phú, gần như khó mà tu luyện thành công.

Charles này thuộc người không có thiên phú, nhưng đạo sư của anh ta đi đường tắt, khắc Ma Pháp Trận trên người anh ta, khiến anh ta có thể sử dụng ma pháp.

Nhưng giá phải trả khi đạt được ma pháp, là phải tiêu hao lực sinh mệnh.

Phương pháp này không hiếm thấy ở Ma giới, vì khiến người bình thường có được sức chiến đấu cường đại, Ma giới đã khắc ma trận lên người người bình thường, do đó khiến người bình thường sử dụng được ma pháp trong thời gian ngắn.

Đương nhiên Ma Pháp Trận trên người Charles kém xa ma trận chân chính.

Mắt Charles mở to, trên mặt lộ ra vẻ kỳ lạ.

Trái lại anh ta từng nghe đạo sư nói rồi, số lần sử dụng ma pháp của anh ta có hạn, nhưng không nghe nói sau khi không thể sử dụng ma pháp sẽ bị chết.

- Tên lừa đảo đáng ghét này, tôi căn bản không hiểu cậu nói gì, nhưng tôi cảm thấy lần này cậu sẽ bị cảnh sát đưa vào tù.

Charles ra vẻ chấn định nói.

Anh ta vừa nói những lời này, đồ án trên người cha mẹ Hứa Bình chớp lóe, sau đó nhạt màu đi, tim hai người nhanh chóng tăng nhanh hơn rất nhiều, tâm điện giám sát lập tức vang lên.

- Chuyện này…

Vẻ mặt Hứa Bình ngẩn ra, trong mắt lộ vẻ bối rối.

Mạc Phàm lắc đầu cười, lập tức đến bên cạnh cha mẹ Hứa Bình.

- Tôi nói rồi, vô dụng thôi. Charles khẽ cau mày, cười đùa.

- Những lời tôi vừa nói không sai chứ, tên lừa đảo đáng ghét.

Mạc Phàm cười lạnh lùng, trong mắt lóe lên khinh thường.

- Anh cảm thấy học được chút ma pháp đó, thì khác trước kia sao?

Mạc Phàm hỏi.

Trên người Charles này có khí tức ma pháp, rõ ràng là cơ duyên xảo hợp bái Ma Pháp Sư nào đó làm sư phụ.

Charles ổn định tế bào ung thư trên người cha mẹ Hứa Bình, là nhờ ma pháp.

Anh ta dùng ma pháp khống chế nơi tồn tại tế bào ung thư, khống chế tế bào ung thư sinh trưởng, quả thật có thể khống chế bệnh tình.

Nhưng ma pháp Charles sử dụng không chỉ khống chế tế bào ung thư, còn khống chế bộ phận khí quan của cha mẹ Hứa Bình, khiến khí huyết lưu thông chậm hơn nhiều.

Cha mẹ Hứa Bình hiện giờ như máy móc bị đóng một phần chức năng.

Lúc đầu có lẽ còn có thể hô hấp, dần dần chức năng bị đóng sẽ càng ngày càng nhiều, cuối cùng chỉ còn đường chết.

Sở dĩ cha mẹ Hứa Bình có thể còn sống, là vì tiêm vào chất lỏng có linh khí.

Chút linh khí này cực loãng, nhưng đủ khiến một người còn sống.

Ma pháp, linh dịch, kết hợp hai thứ này lại, quả thật Charles này tiến bộ không ít.

Nhưng giở trò trước mặt hắn, còn kém xa.

Tươi cười trên mặt Charles lập tức cứng đờ, nhìn về phía Mạc Phàm với vẻ kinh ngạc.

Quả thật y thuật của Mạc Phàm rất cao, nhưng chỉ là một bác sĩ bình thường.

Một người bình thường, sao có thể biết ma pháp?

- Ma pháp, Mạc tiên sinh, cậu có ý gì thế?

Hứa Bình nhướn mày, nghi ngờ hỏi.

- Cô xem vị trí phía dưới xương sườn cha cô đi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Vẻ mặt Hứa Bình nghi ngờ, đi đến bên cạnh cha cô, vén chăn và áo nhìn thoáng qua.

Phía dưới xương sườn cha cô, rõ ràng có thêm mấy hình vẽ kỳ lạ, có chút giống hình xăm, lại giống như vẽ lên.

- Đây là?

Cha cô là đại sư quốc học, thờ phụng thân thể được cha mẹ ban cho, bình thường cắt tóc đều bảo người ta gom lại cho ông, sau này phải chôn nó cùng với ông.

Lúc cô đi học thấy bạn cùng phòng đi xăm, rất đẹp, liền xăm một cái, kết quả bị cha cô mắng không bằng con chó.

Cô không thể không nhanh xóa hình xăm, chuyện này mới tính là được giải quyết.

Trên người cha cô không có khả năng có hình vẽ gì, chỉ có thể là ma pháp như Mạc Phàm nói.

- Thứ đó cần cho chữa bệnh của tôi, ung thư là bệnh nan y, biện pháp bình thường đều vô dụng, nếu không phải tôi dùng phương pháp này khiến bệnh tình cha mẹ cô ổn định, tế bào ung thư trên người cha mẹ cô đã khuếch tán đến đầu, cho dù là thần tiên Hoa Hạ các cô cũng không cứu được.

Charles giải thích, vẻ mặt không còn lên mặt như lúc trước.

Nói xong câu này, anh ta mới biết mình bị Mạc Phàm dắt mũi.

- Tên lừa gạt đáng ghét này, cậu đang nói linh tinh gì thế, thuật pháp gì chứ, đây là Vu Y Chi Thuật, là y thuật tôi tìm được ở một bộ lạc nguyên thủy.

- Hứa phu nhân, cô đừng tin cậu ta, tên lừa đảo đáng ghét này rất biết giả thần giả quỷ, chuyện hình vẽ này, lát nữa tôi sẽ giải thích với cô.

Charles nắm chặt tay, vội vàng nói với Hứa Bình.

- Vu Y Chi Thuật?

Mạc Phàm cười khinh thường.

Chỉ sợ ngay cả Vu Y Chi Thuật là gì Charles này cũng không biết, dám nói mình dùng Vu Y Chi Thuật.

Hứa Bình nhíu mày, cô từng quay phim điện ảnh về đề tài vu thuật, có chút hiểu biết vu y.

Hoa Hạ, Châu Phi, Ai Cập đều có y thuật tương tự, tuy không được giới y học tán thành, nhưng nghe nói có một số vu y chữa được bệnh.

Nhưng cô nhận ra được Charles bối rối, đây là biểu cảm khi tên lừa gạt bị vạch trần mới có, cô thường xuyên dạy diễn viên của mình diễn biểu cảm như vậy.

- Thật sự là Vu Y Chi Thuật sao?

Charles thấy Hứa Bình nghi ngờ, sắc mặt lập tức khó coi, trong mắt lóe lên tàn nhẫn.

- Hứa phu nhân, nếu cô không tin lời tôi nói, cô có thể cho tên lừa gạt này thử một lần, chỉ cần cô không sợ gặp chuyện không may.

Chỉ cần Mạc Phàm chữa bệnh cho hai lão nhân kia, anh ta sẽ giải trừ ma pháp.

Lúc trước anh ta thử rồi, một khi giải trừ ma pháp, tế bào ung thư đói bụng đã lâu sẽ như sói đói nhanh chóng khuếch tán, hai lão nhân kia sẽ càng thêm nguy hiểm trong thời gian ngắn.

Cho dù Mạc Phàm có thể chữa trị ung thư, cũng đừng mơ tưởng chữa khỏi cho hai người đó.

Đến lúc đó Hứa Bình phải dựa vào anh ta, trang viên kia ngoại trừ của anh ta ra thì không thể là của ai khác, nhiệm vụ của anh ta coi như hoàn thành rồi.

Còn Mạc Phàm, sẽ bị bắt lại như kẻ lừa đảo, người người kêu đánh.

Chỉ nghĩ đến hình ảnh đó, anh ta đều cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Trong mắt Hứa Bình chớp lóe do dự.

Hiện giờ cô không biết nên tin ai, Charles luôn chắc chắn Mạc Phàm là tên lừa đảo, nói rõ đạo lý, không giống như bịa ra.

Mạc Phàm lại bình tĩnh như thế, còn liếc mắt một cái phát hiện đồ án trên người cha cô.

Chỉ do dự một lát, trong lòng cô đã có quyết định.

- Mạc tiên sinh, mong cậu khám bệnh cho cha mẹ tôi, nếu có thể, mời cậu ra tay giúp đỡ.

Hứa Bình thành khẩn nói.

Cho dù là kẻ lừa đảo chuyên nghiệp, khi bị vạch trần sẽ có một chút phản ứng.

Từ đầu đến cuối Mạc Phàm như tòa núi tuyết, lù lù bất động, trái lại Charles mới gặp Mạc Phàm đã có biểu cảm kỳ lạ.Hứa Bình vừa nói câu này, sắc mặt Charles lập tức khó coi, trong đôi mắt lam lộ ra tàn nhẫn.

- Hứa phu nhân đã nói như vậy, Mạc tiên sinh, cậu bắt đầu đi.

Charles lạnh lùng nói.

Khi nói chuyện, hai tay anh ta cho vào túi, trên năm ngón tay lấp lánh vô số ánh sao, miệng bắt đầu niệm chú.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Charles một cái, cười khinh thường.

- Không cần uổng phí sức lực, chút ma pháp đó của anh không ảnh hưởng đến y thuật của tôi đâu.

Khí tức ma pháp trên người Charles, cùng lắm chỉ tới tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ.

Tiên Thiên Tông Sư bình thường đều không phải đối thủ của hắn, chỉ là con kiến Trúc Cơ sơ kỳ cũng dám ngăn y tiên bất tử hắn chữa bệnh cứu người, nghĩ đơn giản quá nhỉ.

- Còn nữa, tốt nhất là anh đừng sử dụng ma pháp, anh sử dụng một lần, sẽ đoản mệnh một chút, nguyên nhân cụ thể, đến hỏi đạo sư của anh đi.

Mạc Phàm nói tiếp.

Ma pháp Ma giới và tu tiên đều có điều kiện, nếu không có thiên phú, gần như khó mà tu luyện thành công.

Charles này thuộc người không có thiên phú, nhưng đạo sư của anh ta đi đường tắt, khắc Ma Pháp Trận trên người anh ta, khiến anh ta có thể sử dụng ma pháp.

Nhưng giá phải trả khi đạt được ma pháp, là phải tiêu hao lực sinh mệnh.

Phương pháp này không hiếm thấy ở Ma giới, vì khiến người bình thường có được sức chiến đấu cường đại, Ma giới đã khắc ma trận lên người người bình thường, do đó khiến người bình thường sử dụng được ma pháp trong thời gian ngắn.

Đương nhiên Ma Pháp Trận trên người Charles kém xa ma trận chân chính.

Mắt Charles mở to, trên mặt lộ ra vẻ kỳ lạ.

Trái lại anh ta từng nghe đạo sư nói rồi, số lần sử dụng ma pháp của anh ta có hạn, nhưng không nghe nói sau khi không thể sử dụng ma pháp sẽ bị chết.

- Tên lừa đảo đáng ghét này, tôi căn bản không hiểu cậu nói gì, nhưng tôi cảm thấy lần này cậu sẽ bị cảnh sát đưa vào tù.

Charles ra vẻ chấn định nói.

Anh ta vừa nói những lời này, đồ án trên người cha mẹ Hứa Bình chớp lóe, sau đó nhạt màu đi, tim hai người nhanh chóng tăng nhanh hơn rất nhiều, tâm điện giám sát lập tức vang lên.

- Chuyện này…

Vẻ mặt Hứa Bình ngẩn ra, trong mắt lộ vẻ bối rối.

Mạc Phàm lắc đầu cười, lập tức đến bên cạnh cha mẹ Hứa Bình.

- Tôi nói rồi, vô dụng thôi.