Lúc tên tuổi Mạc Phàm lan truyền ra, hắn đã im lặng quay về thành phố Đông Hải.
Hắn ngồi khoanh chân trong phòng ngủ, một pháp ấn đánh vào hư không.
Trận pháp bốn phía sáng lên, phong bế phòng ngủ, không có mệnh lệnh của hắn, không ai có thể tiến vào, trừ phi giải được Tụ Linh Đại Trận.
Nhẫn trên tay hắn sáng lên, ánh sáng như ngọc lưu ly nở rộ mà ra, đúng là Cốt Hoàng hắn đạt được trong bụng mẫu cổ Hoàng gia.
Hắn một hơi giết 23 thế lực cấp S, chắc là đủ chấn nhiếp Thanh Bang và những thế lực muốn đánh chủ ý vào hắn một thời gian.
Trong khoảng thời gian này, chắc là không có người dám ra tay với Mạc gia bọn họ.
Thừa dịp lúc này, phải luyện hóa Cốt Hoàng thật tốt.
Hiện giờ thực lực của hắn có thể nói là xuất thần nhập hóa, Tiên Thiên Tông Sư bình thường không phải đối thủ của hắn.
Nhưng không trèo lên núi cao, không biết núi cao còn có núi cao hơn, không vào biển rộng, không rõ còn có biển rộng hơn.
Người mà hắn đối phó, chỉ là một số con kiến giam mình trong sơn hải, căn bản không biết cao thế nào, rộng bao nhiêu.
Nhưng không phải là không có núi cao hơn, không có biển rộng hơn.
Cuộc chiến ở Đông Hải, nếu Thanh Bang không phái Thiên Thành Diệt tới, mà là Vạn Thiên Tuyệt, chỉ sợ hắn không thể đối phó dễ dàng như vậy.
Hắn có cảm giác, người như Vạn Thiên Tuyệt không chỉ có một người, không phải không tồn tại người còn đáng sợ hơn cả Vạn Thiên Tuyệt, chỉ là hắn chưa có tư cách gặp được.
Một đời này là trọng sinh hắn khó có được.
Hắn không muốn lại mang theo tuyệt vọng nhảy xuống dốc núi Huyền Vũ, rồi lại tiến vào Thần Nông Tông, phá công sức gây dựng đến hôm nay, đạp phá hư không mà đi.
Hắn nhìn thoáng qua Cốt Hoàng, dùng Cốt Hoàng này hoàn thành Tôi Luyện cốt châm lần thứ ba, không biết có thể tu thành Kim Cương Bất Diệt Cốt không.
Nếu như thành, cho dù xương cốt bị đánh nát, cũng có thể tái sinh lần nữa, trăm đoạn bất diệt.
“Phù!” Hắn thở phào một hơi, vẻ mặt nghiêm trọng hơn.
Hắn ném Cốt Hoàng lên không trung, bản mệnh chân hỏa màu trắng phun từ trong miệng hắn ra.
Nhất Muội Chân Hỏa không thứ gì không đốt được nướng Cốt Hoàng, vậy mà Cốt Hoàng không biến đổi, không có dấu hiệu bị luyện hóa.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, giống như sớm đã dự đoán được.
Như ngọn nến không thể hòa tan sắp thép, một chân hỏa cũng không thể dung hợp Cốt Hoàng, dù sao Cốt Hoàng này là xương Cốt Hoàng.
Hắn thôi động linh khí, ngón tay khắc họa trên không.
Một đám bùa chú màu đỏ vô cùng phức tạp, mang theo khí tức thần bí nhanh chóng thành hình.
- Đi!
Mạc Phàm chỉ ngọn lửa màu trắng, bùa chú màu đỏ vù một tiếng, hóa thành một đạo hồng quang, bay vào trong Nhất Muội Chân Hỏa.
Chân Hỏa lay động, lập tức biến từ màu trắng thành màu đỏ nhạt, nhiệt độ trong phòng ngủ cũng tăng lên theo.
Nhưng Cốt Hoàng vẫn không có một chút phản ứng.
Mạc Phàm cũng không sốt ruột, bùa chú màu cam, màu vàng, màu chàm, màu lục, màu lam, màu tím lần lượt đánh vào trong Nhất Muội Chân Hỏa.
Bảy bùa chú dung nhập vào trong ngọn lửa, Nhất Muội Chân Hỏa vốn màu trắng lập tức biến thành bảy màu, trong phòng ngủ nóng như lò luyện thép.
Ngọn lửa bảy màu vừa mới dấy lên.
“Bùm” một tiếng, Cốt Hoàng nổ bùm bùm, chất lỏng bảy màu như hạt đậu rơi khắp phòng ngủ, trôi nổi ở giữa không trung, như mưa rơi.
Ý niệm của hắn khẽ động, một giọt chất lỏng bảy màu ở gần hắn nhanh chóng kéo dài, biến thành một cây châm như chiếc đũa.
Hắn lấy Cốt Hoàng Châm, đâm vào huyệt Thiên Đỉnh trên đỉnh đầu, một lát sau toàn bộ ngân châm biến mất vào trong.
Cây châm này mới châm vào phần đầu của hắn, giống như hợp kim bị hòa tan rót vào trong cơ thể hắn, năng lượng tràn đầy tản từ trong cơ thể hắn ra.
Sắc mặt hắn thay đổi, trên người như bị hỏa thiêu.
Đây không phải là Thứ Cốt, Thứ Huyết lần đầu tiên của hắn, nhưng chỉ một châm, cảm giác thân thể như muốn nổ tung, bắp thịt toàn thân không ngừng run rẩy.
Nếu như một giọt chất lỏng có thể nổ tung, chỉ sợ cả căn biệt thự đều bị nổ nát.
Hắn nhắm hai mắt, chịu đựng đau đớn khó mà tưởng tượng nổi, mặc cho chất lỏng bảy màu chậm rãi dung nhập vào trong xương cốt hắn.
ố ể ắBa ngày sau, toàn bộ Cốt Hoàng Châm dung nhập vào trong cơ thể hắn, không còn một chút gì.
Hắn mở mắt ra, nhìn chất lỏng bảy màu nhỏ giọt trong phòng.
Luyện hóa một viên dịch Cốt Hoàng cỡ hạt đậu mất ba ngày, muốn luyện hóa tất cả dịch Cốt Hoàng, phải mất một năm, ngăn thì cũng phải 6 tháng.
Đợi lúc hắn xuất quan, hẳn là lúc phải đến Giang Nam học đại học, coi như là chuẩn bị gặp Tuyết Nhi và đối phó Lâm Khuynh Thiên.
Kiếp trước, hắn bị Lâm Khuynh Thiên khiến nhà tan cửa nát, còn không thể ở bên Tuyết Nhi.
Một đời này, hắn muốn nhìn xem Lâm gia sâu tới đâu, còn ai có thể ngăn cản hắn và Tuyết Nhi.
Nghĩ vậy, hắn nhìn về phía Giang Nam, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong.
Một lát sau, hắn lấy một giọt dịch Cốt Hoàng ngưng tụ thành châm khác, tiếp tục tiến hành Thứ Cốt, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Lúc trước hấp thu một giọt cần ba ngày, sau khi hấp thu 30 giọt, sẽ giảm bớt một ngày.
Mỗi một cây Cốt Hoàng Châm dung nhập vào trong cơ thể hắn, ánh sáng bảy màu trên người hắn thịnh vượng hơn chút.
…
Thời gian trôi qua rất nhanh, nhoáng một cái là qua 8 tháng.
Lúc này, bên ngoài Vân Trung Thự, hai người một cao một thấp đứng trên đường cái đối diện Vân Trung Thự, nhìn khu biệt thự.
Bởi vì chuyện Thiên Thành Diệt, Vân Trung Thự được bảo vệ nghiêm ngặt, ở cửa chính được 20 chiến sĩ súng thật đạn thật canh giữ, cho dù là người trong biệt thự muốn tiến vào, cũng phải trải qua kiểm tra cẩn thận một phen.
Trong biệt thự, cũng có người tuần tra ngày đêm.
- Con chắc chắn đây là nhà Mạc đại sư Đông Hải cầm Thái Âm Thần Thạch nhà chúng ta sao.
Người đàn ông cao lớn trầm giọng hỏi.
- Đúng vậy, sư phụ, chuyện Vu Thần Giáo bị diệt, quân đội hạ lệnh, con nhận được một chút tin tức từ chỗ thiếu gia họ Giang, tóm mấy thành viên của đội hải quân lục chiến Nam Hải, thông qua sưu hồn mới biết được, có thành viên đội lục quân hải chiến bị sưu hồn, vậy mà còn cắn lưỡi tự sát.
Người thấp hơn lạnh nhạt nói, căn bản không quan tâm thành viên đội hải quân lục chiến chết.
- Bản lĩnh của Mạc đại sư này đúng là không nhỏ.
Người đàn ông cao lớn híp mắt nói.
Bọn họ điều tra 8 tháng, vậy mà lúc này mới điều tra ra được Mạc Phàm.
- Nghe nói Tần Quỳnh và Lạc Phi hai tướng quân khai quốc đều là chống lưng của Mạc dại sư, nhưng con cũng nghe nói bản lĩnh của Mạc đại sư này không nhỏ, 8 tháng trước không chỉ giết Thiên Thành Diệt, còn giết 23 thế lực cấp S.
- Vậy thì thế nào?
Người đàn ông cao lớn cười khinh thường nói.
Long tàng hải uyên, tiên nương nhờ núi rừng, cao thủ chân chính không phải hạng người thanh danh hiển hách như Thiên Thành Diệt.
- Đúng rồi, sư phụ, bây giờ chúng ta không tiện lộ mặt trước quân đội.
Người đàn ông thấp hơn nhìn quân nhân trong biệt thự, lo lắng nói.
- Hừ, vậy thì dụ tiểu tử này ra, nếu cậu ta không trả Thái Âm Thần Thạch nhà chúng ta, quân đội cũng không bảo vệ được cậu ta.
Người đàn ông cao lớn hừ lạnh một tiếng nói.
- Sư phụ, người nghĩ ra được kế gì sao?
Người đàn ông thấp hơn nhướn mày, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gì đó.
- Đi thôi, không phải tiểu tử kia được xưng là thần y Đông Hải sao, nhìn xem y thuật của cậu ta cao minh thế nào, liệu cứu được bao nhiêu người?
Người đàn ông cao lớn muốn rời đi, bỗng nhiên mắt ông ta nheo lại, ánh mắt nhìn về phía mỹ nữ đối diện.
Mỹ nữ này khoảng hơn 20 tuổi, mái tóc dài màu rượu đỏ, mặc trên người áo da bó sát vô cùng gợi cảm, cưỡi chiếc xe moto Harley, đang tao nhã phun khói thuốc lá, hình ảnh đó khiến yết hầu người ta khô khốc.
- Hả?
- Sư phụ, người quen mỹ nữ này sao?
Người đàn ông thấp hơn nhìn theo tầm mắt sư phụ mình, hỏi.
- Đương nhiên, Moria ma nữ thị huyết, sao sư phụ có thể không biết, cô ta cũng đến đây, lần này có trò hay để xem rồi, khà khà.
Lông mày người đàn ông cao lớn giãn ra, cười nói.
Một cơn gió thổi lên, hai người biến mất.