Thần Y Trọng Sinh

Chương 1419: Thập Nhật Thành




- Nếu hôm nay bản thiếu Mạnh Vô Kỳ chết, người nào giết nha đầu chết tiệt Lục La giúp ta, không những lấy được phó bài nhị cấp của Mạnh gia, còn có thể tới Viêm Dương Thành lĩnh thưởng.  

             Mạnh Vô Kỳ cao giọng nói.  

             Không phải Mạc Phàm muốn giải trừ nguyền rủa trên người Lục La sao, phần lớn là có chút tâm tư với Lục La.  

             Mạc Phàm không sợ cao thủ ở Viêm Dương Thành, anh ta không tin Mạc Phàm không lo lắng cho Lục La.  

             Trong giọng nói của Mạnh Vô Kỳ có linh khí nên truyền đi rất xa, trong vòng mấy cây số xung quanh đều nghe được, không ít người vội vàng nhìn về phía bên này.  

             - Có chuyện gì thế?  

             - Có người ra tay với Mạnh thiếu sao?  

             Có người cảm thấy kỳ lạ hỏi.  

             - Ở Tinh Hỏa Trấn còn có người dám ra tay với Mạnh thiếu, sao có chuyện này được, nhất định là chúng ta nghe nhầm rồi.  

             Có người lắc đầu nói.  

             Mạnh Vô Kỳ là trùm ở Tinh Hỏa Trấn, không phải là đồn thổi, mà là trùm xứng với tên thực, không người nào dám chọc vào anh ta, sao có thể bị người ta giết được.  

             Cho dù muốn giết Mạnh Vô Kỳ, cũng phải nhìn Đồng Chiến ở phía sau Mạnh Vô Kỳ.  

             - Ta thấy Mạnh thiếu đang nói đùa thôi.  

             Có người nói với vẻ khinh thường.  

             - Nói đùa thì nói đùa, hay là chúng ta đi tìm sao chổi kia trước, nhỡ đâu là thật, sẽ được phó bài nhị cấp của Mạnh gia, còn được lĩnh thưởng nữa.  

             Có người cười nói.  

             - Chủ ý này không tệ.  

             Bọn họ phần lớn là cảnh giới Kim Đan, phó bài nhị cấp là bổng lộc của Nguyên Anh, tuyệt đối không thể bỏ qua.  

             Chỉ trong phút chốc, không ít người đi về phía Lục La.  

             - Hửm?  

             Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt hắn lóe lên sắc bén.  

             Tuy hắn và Lục La chỉ vội vàng gặp mặt một lần, hắn giải nguyền rủa trên người Lục La, là giả đủ ơn cứu mạng của Lục La rồi.  

             Nhưng vậy mà Mạnh Vô Kỳ lấy Lục La ra uy hiếp hắn.  

             Không đợi hắn ra tay, giọng nói phẫn nộ của Đồng Chiến vang lên.  

             - Vô Kỳ, không muốn chết thì câm mồm cho ta!  

             Ông ta là thuộc hạ của thúc thúc Mạnh Vô Kỳ, thúc thúc Mạnh Vô Kỳ cứu ông ta ở trên chiến trường, nhưng Mạnh Vô Kỳ còn tiếp tục như vậy, ông ta cũng không cứu được Mạnh Vô Kỳ.  

             - Đồng thúc thúc, ngươi đây là?Mạnh Vô Kỳ hơi sửng sốt, lạnh giọng hỏi.  

             Đồng Chiến không để ý tới Mạnh Vô Kỳ, ý niệm vừa động, một vòng xoáy xuất hiện trước người ông ta, cơ thể ông ta biến mất vào trong vòng xoáy.  

             Ngay sau đó một vòng xoáy khác xuất hiện cách Mạc Phàm không xa, Đồng Chiến đi từ trong vòng xoáy ra, hơi ôm quyền với Mạc Phàm.  

             - Ta tên là Đồng Chiến, quân trưởng của Tinh Hỏa Trấn, vị công tử này có thể nghe ta nói mấy câu không, nếu những lời ta nói không thể đả động tới ngươi, ngươi lại ra tay cũng không muộn.  

             Đồng Chiến nói với vẻ nghiêm trọng.  

             Mạc Phàm nhắm mắt rồi mở mắt ra, không dùng Mệnh Kiếm Phù Ảnh đối phó Đồng Chiến nữa.  

             Ý niệm của hắn vừa động, cả phù kiếm trong tay hắn cũng biến mất trong không trung, giống như chưa từng tồn tại.  

             Hắn lấy một bầu rượu trên mâm trong tay tiểu nhị vẫn đang thất thần, chậm rãi đi tới cạnh cửa sổ, tự rót đầy cho mình một chén.  

             - Nể mặt ngươi là người của Quân Đình, ta cho ngươi một cơ hội.  

             Mạc Phàm khẽ nhấp một ngụm rượu nói.  

             Tuy người của Quân Đình rất cố chấp, nhưng có nhiều hán tử thiết cốt.  

             Trên chiến trường Thần Ma, cho dù có một số cao thủ tuyệt thế quyết định thắng bại ván cờ, nhưng cầm đầu nâng cao nhiệt huyết vẫn là người của Quân Đình.  

             Tuy có đôi khi hắn không thíchphong cách làm việc của Quân Đình, nhưng quả thật hắn rất tôn trọng người của Quân Đình.  

             - Đa tạ công tử hiểu cho, công tử mới từ Hạ giới tới đúng không?  

             Đồng Chiến thấy Mạc Phàm cất pháp bảo, hơi thở phào nhẹ nhõm.  

             Nếu Mạc Phàm thật sự ra tay, ông ta cũng không có biện pháp nào.  

             - Không sai.  

             Mạc Phàm hơi gật đầu.  

             - Công tử thuộc môn phái nào ở Hạ giới vậy?  

             Đồng Chiến hỏi tiếp.  

             Ở Hạ giới có không ít truyền thừa Tu Chân giới để lại, phần lớn tu sĩ phi thăng nằm trong số đó.  

             - Ta không phải người của tông môn ẩn thế.  

             Nghe lời Mạc Phàm, Đồng Chiến nhướn mày, trong mắt lộ ra chút vui vẻ.  

             - Nếu công tử không phải người của tông môn ở Hạ giới, công tử xem như vậy được không, quả thật chuyện hôm nay là Vô Kỳ không đúng, bình thường ta quản giáo không nghiêm, Đồng Chiến ta đảm bảo sau này Tinh Hỏa Trấn sẽ không có chuyện như vậy xảy ra, không chỉ vậy, ta cũng đảm bảo với ngươi không có ai dám ra tay với Lục La, để đền đáp, ta có thể cho công tử một thân phận có thể đi lại dễ dàng, sau này công tử đến đâu đều không gặp phiền phức.  

             Đồng Chiến nói.  

             Nếu Mạc Phàm là người của tông môn ẩn thế ở Hạ giới, không phải không rõ thân phận, ít nhất tính là bán đệ tử của tông môn.  

             Nếu là đệ tử hạch tâm của đại môn phái ở Hạ giới, thậm chí địa vị còn cao hơn bọn họ.  

             Nhưng Mạc Phàm chỉ là một tán tu, loại người này đến Tu Chân giới 10 người thì 9 người gặp trắc trở.  

             Bởi vì loại người này không rõ thân phận, bất luận đến nơi nào đều có thể bị chế ngự, vốn dĩ không có biện pháp tu luyện bình thường như ở Hạ giới.  

             Nhất là tu sĩ như Mạc Phàm, vừa mới phi thăng lên.  

             Nếu không có ai đảm bảo, tiệm thuốc, phòng đấu giá và một số nơi khác đều không thể vào được, càng không nói tới chuyện mua một thứ liên quan tới tu luyện.  

             Người khác dùng một viên linh thạch là mua được, người không có thân phận, ít nhất phải 10 viên, có đôi khi có linh thạch cũng không thể mua được.  

             Nhưng có thân phận thì khác, Mạc Phàm có thể giống tu sĩ ở Tu Chân giới.  

             Mà ông ta có thể giúp Mạc Phàm đạt được một thân phận.  

             Mạc Phàm nhướn mày, trong mắt lộ ra chút dị sắc.  

             Đây không phải là lần đầu tiên hắn tới Tu Chân giới, tất nhiên biết được tầm quan trọng của thân phận.  

             Thân phận ở Tu Chân giới còn khủng bố hơn chứng minh thư, không có thân phận gần như nửa bước khó đi.  

             Tuy hắn là y tiên bất tử, nhưng đây là thân phận mười mấy năm sau mới có, hiện giờ hắn tự xưng là đệ tử của Thần Nông Tông, sẽ chỉ bị Thần Nông Tông bắt đi nhanh hơn, sau đó phế bỏ tu vi.  

             Cho nên hiện giờ hắn cần một thân phận bình thường.  

             - Ngươi có thể đảm bảo trong vòng một năm không có ai ra tay với Lục La cô nương không?  

             Mạc Phàm suy nghĩ một lát, hỏi.  

             Tu vi của Lục La chậm rãi tăng lên như vậy, toàn bộ là vì nguyền rủa trên người cô gây ra.  

             Sau khi hắn giúp Lục La loại trừ nguyền rủa, với thiên phú của Lục La, chưa tới một năm sẽ trở lại Kim Đan đỉnh phong.  

             Nhưng một năm này, Lục La vẫn còn gặp nguy hiểm.  

             - Chỉ cần Lục La ở Tinh Hỏa Trấn, Đồng Chiến ta có thể đảm bảo an toàn của cô ấy.  

             Đồng Chiến nói với vẻ nghiêm túc.  


             Nếu hắn tới Hỏa Liệt Tinh, vậy thuận tiện tới đó xem, xem có thể lấy được thứ này không.  

             - Đến Thập Nhật Thành sao?  

             Đồng Chiến nhíu mày, trong mắt lộ vẻ khó xử.  

             - Công tử, có thể đổi điều kiện khác không, nếu là bình thường tuyệt đối không thành vấn đề, Truyền Tống Trận ở Tinh Hỏa Trấn có thể thông tới Thập Nhật Thành, nhưng gần đây Tinh Hỏa Trấn đang tổ chức hội đấu giá mỗi năm một lần, rất nhiều tu sĩ tới Tinh Hỏa Trấn thông qua Truyền Tống Trận, cho nên gần nửa tháng này, chỉ có thể từ Thập Nhật Thành tới, không thể đi Thập Nhật Thành.