Cùng lúc đó, trong thư phòng một tòa cổ bảo ở Châu Âu, có một người đàn ông mặc quần áo bá tước thời Trung Cổ, ngồi trên ghế khảm bảo thạch.
Người đàn ông này nhìn như gần 30 tuổi, ngoại trừ trên hai gò má có một vùng da màu xanh tím ra, thì có thể nói là hoàn mỹ không tỳ vết.
Cho dù là như vậy, dáng vẻ anh tuấn, thành thục không biết quyến rũ bao nhiêu thiếu nữ, thiếu phụ, nhất là đôi mắt u lam, nhìn một cái có thể khiến người ta hãm sâu vào bên trong.
Dưới chân ông ta là bảy tám mỹ nữ mặc lễ phục cao quý xụi lơ trên đất, khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy vàng giống như hôn mê.
Trên cổ trắng nõn của bọn họ có hai lỗ tròn, giống như bị dã thú cắn, huyết khí màu đỏ bay từ trong ra, tụ lại trên chiếc ly bằng vàng bên tay phải người đàn ông, hóa thành chất lỏng màu đỏ đầy ly.
Người đàn ông cầm lấy cái ly này, uống một hơi cạn sạch chất lỏng trong ly.
Chất lỏng vào bụng, trong chớp mắt dấu xanh tím trên mặt ông ta biến mất, trắng nõn giống như tiểu sinh hơn 20 tuổi.
Bên cạnh người đàn ông này là quản gia mặc bộ đồ Tuxedo, ông ta vội vàng bưng mâm cúi người đưa tới.
Người đàn ông cầm khăn tay tơ vàng, lau chút vết máu ở khóe miệng, cầm lấy gương nhìn mặt mình một phen, khóe miệng ông ta hơi nhếch lên, tươi cười anh tuấn xuất hiện trên amwjt.
- Cuối cùng cũng thức tỉnh hoàn toàn, nói đi, vì sao lại gọi tôi tỉnh lại?Người đàn ông bỏ khăn bằng tơ vàng xuống, hỏi một đám người cũng mặc trang phục quý tộc đứng hai bên.
Ông ta vốn chưa tới thời gian thức tỉnh, lại bị người ta thức tỉnh trước, chắc chắn là có chuyện gì xảy ra.
- Dracula đại nhân, phía Đông xuất hiện tiên nhân diệt Thần Điện.
Một người đàn ông tóc dài màu vàng trong đó tiến lên trước một bước, nói.
- Tiên nhân, diệt Thần Điện, tiên nhân ở phía Đông kia còn sống không?
Dracula nhướn mày, lộ ra chút bất ngờ nói.
Đứng sau Thần Điện là thiên sứ, ông ta muốn hút khô máu trên người đám người của Thần Điện, đều e sợ bị đám thiên sứ kia tinh lọc.
Tiên nhân ở phía Đông chọc tới Thần Điện, kết quả cũng sẽ như vậy thôi.
- Tiên nhân ở phía Đông kia vẫn còn sống, còn bảo thiên sứ thu hồi truyền thừa của Thần Điện.
- Hả?
Vẻ mặt Dracula thay đổi.
Một tiên nhân phương Đông lại có uy lực cỡ này, đã không còn là vấn đề về thực lực mạnh nữa.
Ông ta từng giao tế với thiên sứ vài lần, căn bản không có quá nhiều đạo lý có thể nói, chỉ cần nhiệm vụ của bọn họ là tiêu diệt sạch, cho dù cường thịnh mấy cũng sẽ ra tay, giống như là cỗ máy chiến tranh.
Trừ phi địa vị của tiên nhân trên Địa Cầu này đã tới tầng rất cao, ví dụ như có thể lay động đến vua của thiên sứ, nếu không không có khả năng làm được bước này.
Bởi vì khái niệm cấp bậc thiên sứ rất nghiêm trọng, chỉ nghe lệnh của nữ vương.
Tiên nhân như vậy xuất hiện, quả thật cần gọi ông ta dậy.
- Còn chuyện gì khác không?
Dracula hỏi.
- Tiểu tử Hoa Hạ kia không chỉ chặt đứt truyền thừa của Thần Điện, còn diệt phần lớn thực lực của Hắc Ám Giáo Đình chúng ta, trừ chuyện đó ra, ba tháng trước chúng tôi sử dụng vũ khí tiên tiến với cậu ta, vậy mà người này vẫn còn sống.
Người đàn ông tóc vàng hơi khó xử nói.
- Vũ khí tiên tiến sao?
Dracula nhíu mày.
Vampire bọn họ được xưng là có cơ thể bất tử, chỉ công kích thần thánh mới giết được ông ta.
Nhưng ở dưới vũ khí tiên tiến, đời sau của ông ta cũng trực tiếp biến thành bột phấn.
Tiên nhân Hoa Hạ này lại còn sống dưới vũ khí tiên tiến sao?
Chỉ nghĩ một lát, ông ta thoải mái hơn.
Vampire khác không biết, nhưng ông ta biết rất rõ ràng.
Ở Thiên giới, Thiên Sứ Nhất Tộc và tiên nhân phương Đông vốn đối đầu nhau, một tiên nhân phương Đông có thể khiến thiên sứ thu lại truyền thừa, tuyệt đối không phải tiên nhân bình thường, có thể chống lại vũ khí tiên tiến cũng rất bình thường.
- Tiên nhân phương Đông này có tu vi gì, biết không?
Trên gương mặt anh tuấn của Dracula hiện lên vẻ nghiêm trọng, hỏi.
- Dựa theo cấp bậc tu luyện của phương Đông bọn họ, tiên nhân phương Đông này chỉ có tu vi Thần Cảnh, nhưng người trên Thần Cảnh cũng bị tiên nhân phương Đông này gi ết chết.
- Tiên nhân hơn hai mươi tuổi chỉ có Thần Cảnh sao?
Dracula nhíu mày, trước mắt lập tức sáng lên.
- Không sai, một ngày trước cậu ta tới vũ trụ, hủy hơn mười vệ tinh của chúng ta.
Người đàn ông tóc dài gật đầu.
Dracula hơi nhếch miệng, cười tà khí.
Ông ta tưởng rằng là tiên nhân Hoa Hạ cấp cao hơn bọn họ nhiều, không ngờ chỉ là tiên nhân còn chưa tới ngũ cấp.
Tuy có thể giết tu sĩ ngũ cấp, nhưng không có ý nghĩa gì.
Lúc ông ta tứ cấp cũng uống máu tươi của tu sĩ ngũ cấp, hiện giờ ông ta không chỉ là ngũ cấp, còn là ngũ cấp cao giai.
- Cậu ta ở chỗ nào, đã lâu rồi tôi không uống máu tiên nhân phương Đông rồi.
- Hiện giờ cậu ta ở Hoa Hạ, một tuần sau cậu ta sẽ tới Hải Thần Cung ở Nga quốc, nhưng mà đại nhân, chúng ta có cần chuẩn bị một phen hay không, tên tiểu tử kia lông tóc không tổn hao gì ở dưới vũ khí tiên tiến mà?
Trên mặt mọi người hiện lên vẻ lo lắng.
Mạc Phàm không bị thương dưới vũ khí tiên tiến, Dracula có thể đỡ được vũ khí tiên tiến hay không, bọn họ cũng không biết?
- Các người cảm thấy tôi không chống đỡ được vũ khí tiên tiến sao?
Dracula cười lạnh lùng.
Nếu Mạc Phàm là tiên nhân ngũ cấp trở lên, chắc chắn ông ta sẽ không có ý đồ với Mạc Phàm, nhưng Mạc Phàm chỉ có tứ cấp, ông ta giống như ngửi được hương vị máu tươi đã lâu.
Còn vũ khí tiên tiến, đã lâu rồi Dracula này không xuất hiện, chỉ sợ đã có người quên kh ủng bố của ông ta.
Ông ta đứng dậy, đôi cánh vĩ đại vươn từ sau lưng ông ta ra.
Cánh khẽ vỗ, ông ta đã xuất hiện trên đỉnh chóp cổ bảo, biến mất vào sâu trong trăng tròn nhô cao.
Dracula rời khỏi cổ bảo không lâu, liền truyền ra theo tin vệ tinh bị Mạc Phàm hủy diệt.
Trong một giáo đường, một lão giả râu tóc bạc trắng dài tới tận eo mặc trường bào ma pháp, đi từ trong một cái gương ra.
Trong rừng rậm nguyên thủy ở phía Nam Châu Âu, dưới một cây đại thụ mười mấy người vây quanh không hết đang có một đám người triệu hoán, một người đàn ông anh tuấn đi từ trong ra.
Mà phía Bắc Châu Âu, trên một vùng hoang nguyên ít dấu chân người, một con bạch lang to hơn to hơn cả ngựa rống to một tiếng, bộ lông trên người nhanh chóng mất đi, đứng dậy.
Những chuyện tương tự xuất hiện ở khắp nơi trên thế giới, sóng to gió lớn gợi ra.
… N
hưng mà lúc này.
Trong Sơn Ngoại Sơn mây mù lượn lờ, ở một vùng sâu trong phía Tây, trong núi hoang được phong ấn.
Mạc Phàm mang theo đám người Mạc gia, tông môn ẩn thế, hội ngũ lão đứng trước Phong Ma Cốc ở Sơn Ngoại Sơn.
- Mạc Phàm, cậu dẫn chúng tôi tới nơi này là muốn làm gì?
Tần Vô Nhai nhìn chằm chằm trận pháp phong ấn Phong Ma Cốc, nhíu mày hỏi.
Chúc Thiên Cực đã mở một thông đạo ra, nhưng được bọn họ che lại rồi.
Mạc Phàm nói dẫn bọn họ đi tăng tu vi, lại dẫn bọn họ đi tới nơi này.
- Cho các ông tăng tu vi.
Mạc Phàm nhìn trận pháp phong ấn, lạnh nhạt nói. Cùng lúc đó, trong thư phòng một tòa cổ bảo ở Châu Âu, có một người đàn ông mặc quần áo bá tước thời Trung Cổ, ngồi trên ghế khảm bảo thạch.
Người đàn ông này nhìn như gần 30 tuổi, ngoại trừ trên hai gò má có một vùng da màu xanh tím ra, thì có thể nói là hoàn mỹ không tỳ vết.
Cho dù là như vậy, dáng vẻ anh tuấn, thành thục không biết quyến rũ bao nhiêu thiếu nữ, thiếu phụ, nhất là đôi mắt u lam, nhìn một cái có thể khiến người ta hãm sâu vào bên trong.
Dưới chân ông ta là bảy tám mỹ nữ mặc lễ phục cao quý xụi lơ trên đất, khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy vàng giống như hôn mê.
Trên cổ trắng nõn của bọn họ có hai lỗ tròn, giống như bị dã thú cắn, huyết khí màu đỏ bay từ trong ra, tụ lại trên chiếc ly bằng vàng bên tay phải người đàn ông, hóa thành chất lỏng màu đỏ đầy ly.
Người đàn ông cầm lấy cái ly này, uống một hơi cạn sạch chất lỏng trong ly.
Chất lỏng vào bụng, trong chớp mắt dấu xanh tím trên mặt ông ta biến mất, trắng nõn giống như tiểu sinh hơn 20 tuổi.
Bên cạnh người đàn ông này là quản gia mặc bộ đồ Tuxedo, ông ta vội vàng bưng mâm cúi người đưa tới.
Người đàn ông cầm khăn tay tơ vàng, lau chút vết máu ở khóe miệng, cầm lấy gương nhìn mặt mình một phen, khóe miệng ông ta hơi nhếch lên, tươi cười anh tuấn xuất hiện trên amwjt.
- Cuối cùng cũng thức tỉnh hoàn toàn, nói đi, vì sao lại gọi tôi tỉnh lại?Người đàn ông bỏ khăn bằng tơ vàng xuống, hỏi một đám người cũng mặc trang phục quý tộc đứng hai bên.
Ông ta vốn chưa tới thời gian thức tỉnh, lại bị người ta thức tỉnh trước, chắc chắn là có chuyện gì xảy ra.
- Dracula đại nhân, phía Đông xuất hiện tiên nhân diệt Thần Điện.
Một người đàn ông tóc dài màu vàng trong đó tiến lên trước một bước, nói.
- Tiên nhân, diệt Thần Điện, tiên nhân ở phía Đông kia còn sống không?
Dracula nhướn mày, lộ ra chút bất ngờ nói.
Đứng sau Thần Điện là thiên sứ, ông ta muốn hút khô máu trên người đám người của Thần Điện, đều e sợ bị đám thiên sứ kia tinh lọc.
Tiên nhân ở phía Đông chọc tới Thần Điện, kết quả cũng sẽ như vậy thôi.
- Tiên nhân ở phía Đông kia vẫn còn sống, còn bảo thiên sứ thu hồi truyền thừa của Thần Điện.
- Hả?
Vẻ mặt Dracula thay đổi.
Một tiên nhân phương Đông lại có uy lực cỡ này, đã không còn là vấn đề về thực lực mạnh nữa.
Ông ta từng giao tế với thiên sứ vài lần, căn bản không có quá nhiều đạo lý có thể nói, chỉ cần nhiệm vụ của bọn họ là tiêu diệt sạch, cho dù cường thịnh mấy cũng sẽ ra tay, giống như là cỗ máy chiến tranh.
Trừ phi địa vị của tiên nhân trên Địa Cầu này đã tới tầng rất cao, ví dụ như có thể lay động đến vua của thiên sứ, nếu không không có khả năng làm được bước này.
Bởi vì khái niệm cấp bậc thiên sứ rất nghiêm trọng, chỉ nghe lệnh của nữ vương.
Tiên nhân như vậy xuất hiện, quả thật cần gọi ông ta dậy.
- Còn chuyện gì khác không?
Dracula hỏi.
- Tiểu tử Hoa Hạ kia không chỉ chặt đứt truyền thừa của Thần Điện, còn diệt phần lớn thực lực của Hắc Ám Giáo Đình chúng ta, trừ chuyện đó ra, ba tháng trước chúng tôi sử dụng vũ khí tiên tiến với cậu ta, vậy mà người này vẫn còn sống.
Người đàn ông tóc vàng hơi khó xử nói.
- Vũ khí tiên tiến sao?
Dracula nhíu mày.
Vampire bọn họ được xưng là có cơ thể bất tử, chỉ công kích thần thánh mới giết được ông ta.
Nhưng ở dưới vũ khí tiên tiến, đời sau của ông ta cũng trực tiếp biến thành bột phấn.
Tiên nhân Hoa Hạ này lại còn sống dưới vũ khí tiên tiến sao?
Chỉ nghĩ một lát, ông ta thoải mái hơn.
Vampire khác không biết, nhưng ông ta biết rất rõ ràng.
Ở Thiên giới, Thiên Sứ Nhất Tộc và tiên nhân phương Đông vốn đối đầu nhau, một tiên nhân phương Đông có thể khiến thiên sứ thu lại truyền thừa, tuyệt đối không phải tiên nhân bình thường, có thể chống lại vũ khí tiên tiến cũng rất bình thường.
- Tiên nhân phương Đông này có tu vi gì, biết không?
Trên gương mặt anh tuấn của Dracula hiện lên vẻ nghiêm trọng, hỏi.
- Dựa theo cấp bậc tu luyện của phương Đông bọn họ, tiên nhân phương Đông này chỉ có tu vi Thần Cảnh, nhưng người trên Thần Cảnh cũng bị tiên nhân phương Đông này gi ết chết.
- Tiên nhân hơn hai mươi tuổi chỉ có Thần Cảnh sao?
Dracula nhíu mày, trước mắt lập tức sáng lên.
- Không sai, một ngày trước cậu ta tới vũ trụ, hủy hơn mười vệ tinh của chúng ta.
Người đàn ông tóc dài gật đầu.
Dracula hơi nhếch miệng, cười tà khí.
Ông ta tưởng rằng là tiên nhân Hoa Hạ cấp cao hơn bọn họ nhiều, không ngờ chỉ là tiên nhân còn chưa tới ngũ cấp.
Tuy có thể giết tu sĩ ngũ cấp, nhưng không có ý nghĩa gì.
Lúc ông ta tứ cấp cũng uống máu tươi của tu sĩ ngũ cấp, hiện giờ ông ta không chỉ là ngũ cấp, còn là ngũ cấp cao giai.
- Cậu ta ở chỗ nào, đã lâu rồi tôi không uống máu tiên nhân phương Đông rồi.
- Hiện giờ cậu ta ở Hoa Hạ, một tuần sau cậu ta sẽ tới Hải Thần Cung ở Nga quốc, nhưng mà đại nhân, chúng ta có cần chuẩn bị một phen hay không, tên tiểu tử kia lông tóc không tổn hao gì ở dưới vũ khí tiên tiến mà?
Trên mặt mọi người hiện lên vẻ lo lắng.
Mạc Phàm không bị thương dưới vũ khí tiên tiến, Dracula có thể đỡ được vũ khí tiên tiến hay không, bọn họ cũng không biết?
- Các người cảm thấy tôi không chống đỡ được vũ khí tiên tiến sao?
Dracula cười lạnh lùng.
Nếu Mạc Phàm là tiên nhân ngũ cấp trở lên, chắc chắn ông ta sẽ không có ý đồ với Mạc Phàm, nhưng Mạc Phàm chỉ có tứ cấp, ông ta giống như ngửi được hương vị máu tươi đã lâu.
Còn vũ khí tiên tiến, đã lâu rồi Dracula này không xuất hiện, chỉ sợ đã có người quên kh ủng bố của ông ta.
Ông ta đứng dậy, đôi cánh vĩ đại vươn từ sau lưng ông ta ra.
Cánh khẽ vỗ, ông ta đã xuất hiện trên đỉnh chóp cổ bảo, biến mất vào sâu trong trăng tròn nhô cao.
Dracula rời khỏi cổ bảo không lâu, liền truyền ra theo tin vệ tinh bị Mạc Phàm hủy diệt.
Trong một giáo đường, một lão giả râu tóc bạc trắng dài tới tận eo mặc trường bào ma pháp, đi từ trong một cái gương ra.
Trong rừng rậm nguyên thủy ở phía Nam Châu Âu, dưới một cây đại thụ mười mấy người vây quanh không hết đang có một đám người triệu hoán, một người đàn ông anh tuấn đi từ trong ra.
Mà phía Bắc Châu Âu, trên một vùng hoang nguyên ít dấu chân người, một con bạch lang to hơn to hơn cả ngựa rống to một tiếng, bộ lông trên người nhanh chóng mất đi, đứng dậy.
Những chuyện tương tự xuất hiện ở khắp nơi trên thế giới, sóng to gió lớn gợi ra.
… N
hưng mà lúc này.
Trong Sơn Ngoại Sơn mây mù lượn lờ, ở một vùng sâu trong phía Tây, trong núi hoang được phong ấn.
Mạc Phàm mang theo đám người Mạc gia, tông môn ẩn thế, hội ngũ lão đứng trước Phong Ma Cốc ở Sơn Ngoại Sơn.
- Mạc Phàm, cậu dẫn chúng tôi tới nơi này là muốn làm gì?
Tần Vô Nhai nhìn chằm chằm trận pháp phong ấn Phong Ma Cốc, nhíu mày hỏi.
Chúc Thiên Cực đã mở một thông đạo ra, nhưng được bọn họ che lại rồi.
Mạc Phàm nói dẫn bọn họ đi tăng tu vi, lại dẫn bọn họ đi tới nơi này.
- Cho các ông tăng tu vi.
Mạc Phàm nhìn trận pháp phong ấn, lạnh nhạt nói.