“Bùm” một tiếng thật to, Long Tuyệt kêu thảm một tiếng, trong chớp mắt cơ thể anh ta nứt vụn, chỉ lưu lại Nguyên Anh được Mạc Phàm chộp trong tay.
- Một quyền này cũng dành cho anh thay Chu Trường Hoằng.
Mạc Phàm lại đánh một quyền về phía Nguyên Anh của Long Tuyệt.
Nguyên Anh của Long Tuyệt vỡ nát giống như đồ sứ.
“A!” Tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết truyền từ Nguyên Anh của Long Tuyệt ra.
Không đợi Nguyên Anh của Long Tuyệt và cơ thể tán đi, Mạc Phàm cười lạnh lùng, tay bóp pháp ấn hình cây cỏ.
Pháp ấn này vừa bay ra, Nguyên Anh của Long Tuyệt và cơ thể còn chưa tán đi liền thu về, giống như màn ảnh nổ tung tua ngược lại, cơ thể Long Tuyệt khôi phục thành dáng vẻ ban đầu.
- Mạc Phàm, cậu muốn làm gì?
Long Tuyệt chịu đựng đau đớn, kêu lên.
Tuy cơ thể của anh ta và Nguyên Anh nguyên vẹn, nhưng đau đớn không chỉ không giảm bớt trái lại còn tăng hơn nhiều.
Mạc Phàm không trả lời, tay còn lại vươn ra, lửa mạnh hừng hực xuất hiện, ngưng tụ thành một hỏa kiếm, khí tức hỏa diễm sẽ nổ tung bất cứ lúc nào tỏa từ trường kiếm ra bốn phía.
- Đây là trả lại anh thay Quỷ Mị Nhi.
Hắn cầm lấy hỏa kiếm, c ắm vào trong miệng Long Tuyệt.
Quỷ Mị Nhi bị Long Tuyệt giết như vậy, vậy hắn cũng dùng phương pháp như thế để Long Tuyệt nếm thử.
Long Tuyệt phát ra âm thanh “hu hu”, liều mạng lắc đầu.
Vừa rồi cơ thể và Nguyên Anh của anh ta bị Mạc Phàm đánh nát, anh ta còn có thể chịu được, Mạc Phàm nhét hỏa kiếm như vậy vào trong miệng anh ta.
“Bùm!” Hỏa kiếm ngưng tới mức tận cùng bùng nổ trong cơ thể Long Tuyệt.
Giống như lần trước, cơ thể Long Tuyệt bùng cháy ngọn lửa, mới bùng nổ ra lại bị Mạc Phàm dùng pháp thuật ngưng tụ lại, hỏa diễm dấy lên trên vết thương của anh ta.- A a a, Mạc Phàm, cậu là ma quỷ, có bản lĩnh thì cậu giết tôi đi.
Long Tuyệt như bị bệnh tâm thần kêu lên.
Đây đều là thủ đoạn anh ta giết người Mạc gia lúc trước, rõ ràng là Mạc Phàm đang trả lại tất cả cho anh ta.
- Giết anh, anh nghĩ đơn giản quá rồi.
- Đây là trả lại anh thay Titan và Băng Ma.
- Đây là trả lại anh thay Ác Linh Vương.
…
- Đây là trả lại anh thay hai vị lão gia tử.
Mạc Phàm lại ra tay, cơ thể Long Tuyệt lại nứt toác ra.
Chỉ trong phút chốc, Mạc Phàm trả lại tất cả thủ đoạn mà Long Tuyệt từng dùng.
Trên mặt Long Tuyệt đều là máu, mái tóc tán loạn ở trước người, anh ta thở hổn hển liên tục, cả người vô cùng suy yếu.
Nhưng chuyện này còn chưa xong.
- Đây là trả lại anh thay em gái tôi.
Một tay Mạc Phàm đặt lên vị trí mắt Long Tuyệt, tay hơi động.
“A!” Tiếng kêu thảm thiết truyền từ miệng Long Tuyệt ra, hai lỗ máu xuất hiện trong mắt anh ta, đôi mắt đã ở trong tay Mạc Phàm.
Xung quanh, không ít người thấy Long Tuyệt mất đi hai mắt, cả đám không phải đổ mồ hôi lạnh toàn thân, thì hai chân không ngừng phát run.
Long Tuyệt dùng phương pháp tàn nhẫn giết người Mạc gia, Mạc Phàm trả lại tất cả những thủ đoạn này cho Long Tuyệt.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Mạc Phàm kỳ lạ hơn nhiều, giống như nhìn thấy ma quỷ.
Nhất là những người đứng trước màn hình lớn, nhìn tình cảnh ở Thái Sơn.
Bọn họ thấy từng thấy không ít tình cảnh, nhưng lúc này cũng không ngừng lau mồ hôi trên trán.
Tử vong có thể là chuyện kh ủng bố nhất, nhưng đắc tội Mạc Phàm mà chết tuyệt đối không phải đã kết thúc, ở trên tay Mạc Phàm sinh tử không do người, đều do Mạc Phàm.
Có loại trừng phạt tên là sống không bằng chết.
Người cho dù có dũng khí cũng không thể trêu chọc là Mạc Phàm.
“Bùm” Tay Mạc Phàm dùng lực, hai mắt của Long Tuyệt bị hắn bóp nát, ném sang một bên.
- Mạc Phàm, cho dù Long Tuyệt tôi thành quỷ cũng không tha cho cậu.
Long Tuyệt kêu lên.
- Thành quỷ sao?
Mạc Phàm hừ lạnh một tiếng, lắc đầu.
- Ở chỗ tôi, ngay cả cơ hội thành quỷ anh cũng không có, lực lượng còn sống của anh sẽ thành nguồn sinh lực khôi phục thực lực cho mấy đồ đệ của tôi, anh chết, anh sẽ trở thành thứ để tôi ngưng kết Kim Đan.
- Hồi Thiên!
Mạc Phàm giẫm chân.
Một trận pháp lập tức xuất hiện dưới chân hắn, lan tràn ra xung quanh.
Trận pháp lấy Long Tuyệt làm trung tâm, ở giữa là một tiểu viên phức tạp, năm trận pháp hình tròn nhỏ xuất hiện dưới chân đám Tiểu Vũ, Chu Hiệt, Tần Kiệt, năm tiểu viên này mang đám Tiểu Vũ di chuyển xung quanh.
- Anh, đây là gì thế?
Dưới chân Tiểu Vũ bất ổn, trên mặt cô lộ vẻ bối rối kêu lên.
- Đừng sợ, trận pháp này sẽ khiến mọi người khôi phục thực lực nhanh thôi.
Trong mắt Mạc Phàm lộ ra nhu hòa, nói.
“A…” Tiểu Vũ gật đầu, lúc này sắc mặt mới tốt hơn một chút.
Chỉ trong phút chốc, đám Tiểu Vũ phân bố xung quanh trận pháp Hồi Thiên.
Đúng lúc này Mạc Phàm nắm lấy tay Long Tuyệt, một chữ “ngưng” bằng triện cổ xuất hiện.
- Bây giờ tôi muốn lực lượng còn sống của anh, ngưng nguyên!
Mạc Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm chữ “ngưng” kia, một vòng xoáy lập tức xuất hiện, xé rách Long Tuyệt tụ tập vào trong lòng bàn tay của hắn.
- A, Mạc Phàm, tôi phải giết…
Tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra, Long Tuyệt còn chưa nói hết câu, cơ thể liền biến mất hết vào vòng xoáy trong lòng bàn tay Mạc Phàm.
Năm ngón tay Mạc Phàm nắm chặt, vòng xoáy biến mất, lúc tay hắn mở ra, một viên hạt châu màu vàng đầy Ma Văn xuất hiện trong tay hắn.
Mạc Phàm đặt hạt châu ở giữa trận pháp, trận pháp lấy hạt châu làm trung tâm, lập tức phát sáng lên, một gốc liên hoa duyên dáng yêu kiều chui từ trong trận pháp ra.
Liên hoa này cao cỡ một người, phân chia ra thành năm nhánh, lá cây to lớn duỗi về phía đám Tiểu Vũ, kéo bọn họ ra.
Lá sen lóe lên thanh quang, nhanh chóng biến mất vào trong cơ thể đám Tiểu Vũ.
Theo những thanh quang tiến vào cơ thể đám Tiểu Vũ, tu vi của bọn họ nhanh chóng tăng lại.
Từ người bình thường đến Tôi Thể tầng mười, Trúc Cơ tầng mười, cảnh giới Tiên Thiên, Tiên Thiên trung kỳ, mãi đến Tiên Thiên đỉnh phong mới dừng lại.
Trận pháp biến mất, viên hạt châu màu vàng kia cũng biến thành bột phấn.
Khí tức cường đại tỏa từ người đám Tiểu Vũ ra.
Đám Tiểu Vũ nhìn hai tay mình, trên gương mặt tràn đầy vẻ khó mà tin.
Thực lực của bọn họ bị Long Ngạo Thiên phế bỏ, không ngờ lực lượng quay về như vậy.
Tuy không bằng trước đây, nhưng giảm bớt không ít thời gian để bọn họ tu luyện lại.
- Anh, thực lực của em khôi phục rồi.
Tiểu Vũ hơi kích động nói.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười khẽ.
- Sát Sinh!
Văn tự của Yêu Tộc màu xanh xung quanh hắn tự sáng lên, ở chỗ hạt châu màu vàng cát hóa, một vùng tinh vân lập tức xuất hiện.
Trong tinh vân có một đạo quang bắ n ra, bắn lên trên người Mạc Phàm, 99 hắc cầu cũng xuất hiện trên người Mạc Phàm.
Theo ánh sáng biến mất vào trong cơ thể Mạc Phàm, hắc cầu giống như ngôi sao xoay tròn, một vòng xoáy màu đen chậm rãi thành hình.
“Ken két…” Âm thanh bị nghiền nát vang lên.
Từng viên hắc cầu vỡ nát, biến mất vào trong vòng xoáy.
Nhưng mà…
Dưới đáy vòng xoáy, một viên Kim Đan màu vàng xuất hiện.
Mới đầu chỉ to bằng hạt gạo, sau đó to dần bằng hạt đậu, từng đạo Ma Văn càng ngày càng rõ trên Kim Đan.
Quang mang trong tinh vân biến mất toàn bộ vào trong cơ thể Mạc Phàm, 99 viên hắc cầu bị nghiền nát, biến mất trên hắc cầu màu vàng dưới đáy vòng xoáy.
Kim Đan to bằng nắm tay đứa bé, có tổng cộng 9 đạo Ma Văn, khí tức k hủng bố tới mức khiến thần hồn người ta đều sợ hãi xuất hiện.
Đan thành. “Bùm” một tiếng thật to, Long Tuyệt kêu thảm một tiếng, trong chớp mắt cơ thể anh ta nứt vụn, chỉ lưu lại Nguyên Anh được Mạc Phàm chộp trong tay.
- Một quyền này cũng dành cho anh thay Chu Trường Hoằng.
Mạc Phàm lại đánh một quyền về phía Nguyên Anh của Long Tuyệt.
Nguyên Anh của Long Tuyệt vỡ nát giống như đồ sứ.
“A!” Tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết truyền từ Nguyên Anh của Long Tuyệt ra.
Không đợi Nguyên Anh của Long Tuyệt và cơ thể tán đi, Mạc Phàm cười lạnh lùng, tay bóp pháp ấn hình cây cỏ.
Pháp ấn này vừa bay ra, Nguyên Anh của Long Tuyệt và cơ thể còn chưa tán đi liền thu về, giống như màn ảnh nổ tung tua ngược lại, cơ thể Long Tuyệt khôi phục thành dáng vẻ ban đầu.
- Mạc Phàm, cậu muốn làm gì?
Long Tuyệt chịu đựng đau đớn, kêu lên.
Tuy cơ thể của anh ta và Nguyên Anh nguyên vẹn, nhưng đau đớn không chỉ không giảm bớt trái lại còn tăng hơn nhiều.
Mạc Phàm không trả lời, tay còn lại vươn ra, lửa mạnh hừng hực xuất hiện, ngưng tụ thành một hỏa kiếm, khí tức hỏa diễm sẽ nổ tung bất cứ lúc nào tỏa từ trường kiếm ra bốn phía.
- Đây là trả lại anh thay Quỷ Mị Nhi.
Hắn cầm lấy hỏa kiếm, c ắm vào trong miệng Long Tuyệt.
Quỷ Mị Nhi bị Long Tuyệt giết như vậy, vậy hắn cũng dùng phương pháp như thế để Long Tuyệt nếm thử.
Long Tuyệt phát ra âm thanh “hu hu”, liều mạng lắc đầu.
Vừa rồi cơ thể và Nguyên Anh của anh ta bị Mạc Phàm đánh nát, anh ta còn có thể chịu được, Mạc Phàm nhét hỏa kiếm như vậy vào trong miệng anh ta.
“Bùm!” Hỏa kiếm ngưng tới mức tận cùng bùng nổ trong cơ thể Long Tuyệt.
Giống như lần trước, cơ thể Long Tuyệt bùng cháy ngọn lửa, mới bùng nổ ra lại bị Mạc Phàm dùng pháp thuật ngưng tụ lại, hỏa diễm dấy lên trên vết thương của anh ta.- A a a, Mạc Phàm, cậu là ma quỷ, có bản lĩnh thì cậu giết tôi đi.
Long Tuyệt như bị bệnh tâm thần kêu lên.
Đây đều là thủ đoạn anh ta giết người Mạc gia lúc trước, rõ ràng là Mạc Phàm đang trả lại tất cả cho anh ta.
- Giết anh, anh nghĩ đơn giản quá rồi.
- Đây là trả lại anh thay Titan và Băng Ma.
- Đây là trả lại anh thay Ác Linh Vương.
…
- Đây là trả lại anh thay hai vị lão gia tử.
Mạc Phàm lại ra tay, cơ thể Long Tuyệt lại nứt toác ra.
Chỉ trong phút chốc, Mạc Phàm trả lại tất cả thủ đoạn mà Long Tuyệt từng dùng.
Trên mặt Long Tuyệt đều là máu, mái tóc tán loạn ở trước người, anh ta thở hổn hển liên tục, cả người vô cùng suy yếu.
Nhưng chuyện này còn chưa xong.
- Đây là trả lại anh thay em gái tôi.
Một tay Mạc Phàm đặt lên vị trí mắt Long Tuyệt, tay hơi động.
“A!” Tiếng kêu thảm thiết truyền từ miệng Long Tuyệt ra, hai lỗ máu xuất hiện trong mắt anh ta, đôi mắt đã ở trong tay Mạc Phàm.
Xung quanh, không ít người thấy Long Tuyệt mất đi hai mắt, cả đám không phải đổ mồ hôi lạnh toàn thân, thì hai chân không ngừng phát run.
Long Tuyệt dùng phương pháp tàn nhẫn giết người Mạc gia, Mạc Phàm trả lại tất cả những thủ đoạn này cho Long Tuyệt.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Mạc Phàm kỳ lạ hơn nhiều, giống như nhìn thấy ma quỷ.
Nhất là những người đứng trước màn hình lớn, nhìn tình cảnh ở Thái Sơn.
Bọn họ thấy từng thấy không ít tình cảnh, nhưng lúc này cũng không ngừng lau mồ hôi trên trán.
Tử vong có thể là chuyện kh ủng bố nhất, nhưng đắc tội Mạc Phàm mà chết tuyệt đối không phải đã kết thúc, ở trên tay Mạc Phàm sinh tử không do người, đều do Mạc Phàm.
Có loại trừng phạt tên là sống không bằng chết.
Người cho dù có dũng khí cũng không thể trêu chọc là Mạc Phàm.
“Bùm” Tay Mạc Phàm dùng lực, hai mắt của Long Tuyệt bị hắn bóp nát, ném sang một bên.
- Mạc Phàm, cho dù Long Tuyệt tôi thành quỷ cũng không tha cho cậu.
Long Tuyệt kêu lên.
- Thành quỷ sao?
Mạc Phàm hừ lạnh một tiếng, lắc đầu.
- Ở chỗ tôi, ngay cả cơ hội thành quỷ anh cũng không có, lực lượng còn sống của anh sẽ thành nguồn sinh lực khôi phục thực lực cho mấy đồ đệ của tôi, anh chết, anh sẽ trở thành thứ để tôi ngưng kết Kim Đan.
- Hồi Thiên!
Mạc Phàm giẫm chân.
Một trận pháp lập tức xuất hiện dưới chân hắn, lan tràn ra xung quanh.
Trận pháp lấy Long Tuyệt làm trung tâm, ở giữa là một tiểu viên phức tạp, năm trận pháp hình tròn nhỏ xuất hiện dưới chân đám Tiểu Vũ, Chu Hiệt, Tần Kiệt, năm tiểu viên này mang đám Tiểu Vũ di chuyển xung quanh.
- Anh, đây là gì thế?
Dưới chân Tiểu Vũ bất ổn, trên mặt cô lộ vẻ bối rối kêu lên.
- Đừng sợ, trận pháp này sẽ khiến mọi người khôi phục thực lực nhanh thôi.
Trong mắt Mạc Phàm lộ ra nhu hòa, nói.
“A…” Tiểu Vũ gật đầu, lúc này sắc mặt mới tốt hơn một chút.
Chỉ trong phút chốc, đám Tiểu Vũ phân bố xung quanh trận pháp Hồi Thiên.
Đúng lúc này Mạc Phàm nắm lấy tay Long Tuyệt, một chữ “ngưng” bằng triện cổ xuất hiện.
- Bây giờ tôi muốn lực lượng còn sống của anh, ngưng nguyên!
Mạc Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm chữ “ngưng” kia, một vòng xoáy lập tức xuất hiện, xé rách Long Tuyệt tụ tập vào trong lòng bàn tay của hắn.
- A, Mạc Phàm, tôi phải giết…
Tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra, Long Tuyệt còn chưa nói hết câu, cơ thể liền biến mất hết vào vòng xoáy trong lòng bàn tay Mạc Phàm.
Năm ngón tay Mạc Phàm nắm chặt, vòng xoáy biến mất, lúc tay hắn mở ra, một viên hạt châu màu vàng đầy Ma Văn xuất hiện trong tay hắn.
Mạc Phàm đặt hạt châu ở giữa trận pháp, trận pháp lấy hạt châu làm trung tâm, lập tức phát sáng lên, một gốc liên hoa duyên dáng yêu kiều chui từ trong trận pháp ra.
Liên hoa này cao cỡ một người, phân chia ra thành năm nhánh, lá cây to lớn duỗi về phía đám Tiểu Vũ, kéo bọn họ ra.
Lá sen lóe lên thanh quang, nhanh chóng biến mất vào trong cơ thể đám Tiểu Vũ.
Theo những thanh quang tiến vào cơ thể đám Tiểu Vũ, tu vi của bọn họ nhanh chóng tăng lại.
Từ người bình thường đến Tôi Thể tầng mười, Trúc Cơ tầng mười, cảnh giới Tiên Thiên, Tiên Thiên trung kỳ, mãi đến Tiên Thiên đỉnh phong mới dừng lại.
Trận pháp biến mất, viên hạt châu màu vàng kia cũng biến thành bột phấn.
Khí tức cường đại tỏa từ người đám Tiểu Vũ ra.
Đám Tiểu Vũ nhìn hai tay mình, trên gương mặt tràn đầy vẻ khó mà tin.
Thực lực của bọn họ bị Long Ngạo Thiên phế bỏ, không ngờ lực lượng quay về như vậy.
Tuy không bằng trước đây, nhưng giảm bớt không ít thời gian để bọn họ tu luyện lại.
- Anh, thực lực của em khôi phục rồi.
Tiểu Vũ hơi kích động nói.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười khẽ.
- Sát Sinh!
Văn tự của Yêu Tộc màu xanh xung quanh hắn tự sáng lên, ở chỗ hạt châu màu vàng cát hóa, một vùng tinh vân lập tức xuất hiện.
Trong tinh vân có một đạo quang bắ n ra, bắn lên trên người Mạc Phàm, 99 hắc cầu cũng xuất hiện trên người Mạc Phàm.
Theo ánh sáng biến mất vào trong cơ thể Mạc Phàm, hắc cầu giống như ngôi sao xoay tròn, một vòng xoáy màu đen chậm rãi thành hình.
“Ken két…” Âm thanh bị nghiền nát vang lên.
Từng viên hắc cầu vỡ nát, biến mất vào trong vòng xoáy.
Nhưng mà…
Dưới đáy vòng xoáy, một viên Kim Đan màu vàng xuất hiện.
Mới đầu chỉ to bằng hạt gạo, sau đó to dần bằng hạt đậu, từng đạo Ma Văn càng ngày càng rõ trên Kim Đan.
Quang mang trong tinh vân biến mất toàn bộ vào trong cơ thể Mạc Phàm, 99 viên hắc cầu bị nghiền nát, biến mất trên hắc cầu màu vàng dưới đáy vòng xoáy.
Kim Đan to bằng nắm tay đứa bé, có tổng cộng 9 đạo Ma Văn, khí tức k hủng bố tới mức khiến thần hồn người ta đều sợ hãi xuất hiện.
Đan thành.