Thần Y Trọng Sinh

Chương 1311




Tỉnh Giang Nam, ở tầng cao nhất của cao ốc thiên kiếm, nơi này vốn là trụ sở của tập đoàn Mạc Thái, một đám người của gia tộc Roth tụ tập lại trong văn phòng tổng giám đốc.

- Pierre, hẳn là cháu biết tin Mạc Phàm trở về rồi?

Một người đàn ông Châu Âu tóc bạc ngồi trên ghế sô pha, hỏi người đàn ông ngồi bên trong bàn làm việc của tổng giám đốc.

Bên trong bàn làm việc bằng hợp kim rộng rãi, một người đàn ông cho hai tay vào trong túi, khóe miệng hơi nhếch lên, thất thần nhìn ngoài cửa sổ.

ắ ẳ ắ ếPhía sau anh ta là hai người đàn ông trong mắt lóe sáng tinh quang, đứng thẳng tắp như kiếm.

- Người Hoa Hạ này ầm ĩ lớn như vậy, bây giờ hẳn là không ai ở Giang Nam không biết?

Vẻ mặt Pierre tràn đầy khinh thường, cười nói.

- Cháu chuẩn bị làm thế nào đây, nhường lại tập đoàn Mạc Thái, bồi thường cho bọn họ gấp 100 lần sao?

Lão giả tóc bạc nhíu mày, trong mắt lộ ra bất mãn hỏi.

- Đây hẳn là vấn đề mà người Hoa Hạ muốn suy xét đúng không?

- Có ý gì?

- Mạc Phàm trở về, đương nhiên sẽ tính sổ với những đầu sỏ gây nên, mà không phải những người đục nước béo cò như chúng ta, đợi cậu ta giải quyết xong những người đục nước béo cò, đồ ở tập đoàn Mạc Thái đã được chúng ta mang về Châu Âu hết rồi, đến lúc đó lo lắng bồi thường tiền hay không cũng không muộn.

Trong mắt Pierre hiện lên sự thông minh, nói.

Mạc Phàm vừa trở về, tất nhiên sẽ kinh động tới cao thủ trên Thượng giới xuống, Mạc Phàm có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai hay không còn chưa biết được.

Bây giờ tạm thời Mạc Phàm sẽ chẳng quan tâm bọn họ, hiện giờ đưa ra quyết định thì có phần không sáng suốt.

- Cháu không định trả Mạc gia gấp trăm lần sao?

Lão giả tóc bạc thấy Pierre có tính toán, lúc này mới hơi yên tâm.

- Nếu Mạc Phàm thật sự có thể giết cao thủ từ Thượng giới tới kia, cháu chắc chắn sẽ bồi thường Mạc gia gấp trăm lần, nhưng lúc đó đừng nói là trăm, ngàn lần cũng được, cháu còn chưa muốn chết.

Pierre cười nói với vẻ cân nhắc.

Thương nhân muốn kiếm tiền, là hai chữ lợi dụng, một mặt là thêm một số danh hiệu thiên tài cho mình nữa, cũng sẽ rất thành công, nhưng có khả năng không sống được lâu.

- Nghiên cứu phương pháp luyện chế đan dược và linh dịch của Mạc gia thế nào rồi, còn cần bao lâu nữa?

Lão giả tóc bạc hỏi tiếp.

Nguyên nhân bọn họ chiếm tài sản của Mạc gia, là vì đan dược và linh dịch Mạc gia chế tạo ra, nếu không bọn họ đã không mạo hiểm lớn như thế.

- Chúng ta đã lấy được tiến triển mang tính đột phá, còn cần ba ngày nữa, hẳn là có thể đạt được bí mật luyện chế đan dược và linh dịch, chú, chú yên tâm đi, cho dù không có phương pháp luyện chế, có Dracula tiên sinh và Amir tiên sinh ở đây, cũng có thể mang chúng ta bình yên rời đi, đúng không, hai vị?

Pierre nhìn thoáng qua hai người ở sau lưng anh ta, hỏi.

Anh ta không phải là Putte, chỉ mang theo một đám thương nhân tới, cũng dám nói chuyện làm ăn với Mạc gia ở Giang Nam.

Tú tài gặp binh, có lý mà không nói rõ, thương nhân bọn họ cũng như vậy.

Cho nên trước khi tới anh ta đã sớm nghĩ xong đường lui rồi.

- Pierre tiên sinh, Heisen tiên sinh cứ việc yên tâm, cho dù Mạc tiên sinh ra tay, chúng tôi cũng nắm chắc mang hai người rời đi, nếu Mạc Phàm dám rời khỏi Hoa Hạ, lại để Mạc Phàm ở trong đất một thời gian đi.

Trong hai người, một người mặt trắng bệch cười tự tin nói.

- Nếu hai vị nắm chắc như vậy, vậy tôi yên tâm rồi, tốt nhất là nên thúc giục nhanh đạt được phương pháp luyện chế, có thể quay về sớm một chút vẫn tốt hơn.

Lão giả tóc bạc hơi thở phào nhẹ nhõm, vẫn nhắc nhở.

Tuy ông ta chưa từng gặp Mạc Phàm, nhưng người có thể khiến Thần Điện mất đi che chở, Hắc Ám Giáo Đình nguyên khí đại thương, có thể không đụng vào thì không đụng tốt hơn.

Nếu hai người này đã nắm chắc, vậy không còn gì tốt hơn.

- Chúng ta sẽ gọi điện cho Long Tuyệt tiên sinh, nói với cậu ta chuyện Mạc Phàm đã quay về, nếu cậu ta không nắm chắc giết Mạc Phàm, hẳn là sẽ không ở lại.

Pierre hơi nhếch miệng, cười âm hiểm nói.

- Như vậy là tốt nhất, chuyện của người Hoa Hạ bọn họ, để bọn họ đấu trước đi.

Ông ta vừa nói những lời này xong.

“Bùm” một tiếng thật to, thủy tinh chống đạn nổ tung rầm rầm, cuồng phong tiến vào bên trong.

Một thanh trường kiếm tràn đầy huyết quang, lóe sáng sắc bén bay vào.

- Mấy người nắm chắc nhiều thật, tôi cho mấy người trốn, mấy người trốn thử xem.

Trong trường kiếm màu đỏ, giọng nói lạnh thấu xương của Mạc Phàm truyền ra.

Giọng nói này vừa vang lên, trong văn phòng vừa rồi còn tốt, lúc này áp lực cao gấp trăm lần.

Pierre và lão giả tóc bạc đều là người bình thường, ở dưới áp lực như vậy thì sắc mặt đỏ tím, nằm thẳng ở trên ghế, đừng nói là trò chuyện, ngay cả cử động mí mắt đều không làm được.

Sắc mặt Dracula và Amir vừa nắm chắc chạy trốn dưới tay Mạc Phàm tốt hơn một chút, nhưng cơ thể giống như bị kim khí ngàn tấn đè chặt, không thể nhúc nhích.

Trên người hai người có hào quang sáng lên, nhưng những hào quang này như ánh nến trong cuồng phong, mới sáng lên đã bị thổi tắt trong chớp mắt.

Bốn người chỉ có thể trơ mắt nhìn thanh kiếm của Mạc Phàm bay vào, hư ảnh của Mạc Phàm xuất hiện bên cạnh Hồng Liên.

- Không phải hai người nắm chắc lắm sao, chạy đi?

Mạc Phàm liếc mắt nhìn hai người một cái, bình tĩnh nói.

Sắc mặt hai người xanh mét, vô cùng khó coi.

Đây chỉ là một thanh kiếm của Mạc Phàm, bọn họ đã không thể nhúc nhích, nếu bản tôn của Mạc Phàm tới đây, có khả năng bọn họ bị nổ tung rồi.

Người này quá mạnh.

- Anh muốn gọi điện thoại cho Long Tuyệt sao, sao không gọi đi?

Mạc Phàm thấy hai võ giả Châu Âu vẫn không nhúc nhích, dời mắt nhìn Pierre ngồi trên ghế, sắp ngạt thở tới chết hỏi.

Khi Mạc Phàm nói chuyện đã thu hồi áp lực đặt trên người Pierre.

Pierre giống như một người sắp chết đuối trồi lên mặt nước, thở hổn hển từng hơi.

Lúc anh ta th ở dốc, trong đôi mắt nhìn về phía Mạc Phàm tràn đầy bối rối.

- Mạc tiên sinh, tôi nguyện ý bồi thường gấp 100 lần, không đúng, 1000 lần.

Pierre vội vàng nói.

Mạc Phàm không lập tức đi tìm Long Tuyệt, trái lại đi tìm anh ta trước, chuyện này đúng là nằm ngoài dự kiến của anh ta.

- Không phải anh muốn gọi cho Long Tuyệt sao, nếu không gọi tôi chỉ có thể giết anh.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Hắn đã cảnh cáo gia tộc Roth rồi, lần này không chỉ đoạt đồ của Mạc gia, còn phái người ra tay, trả lại sẽ kết thúc sao?

Pierre hơi sửng sốt, lấy điện thoại từ trong túi ra, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, cuối cùng vẫn gọi đi.

Nhưng một giọng nói truyền từ trong điện thoại của anh ta ra.

- Số điện thoại quý khách đang gọi không nằm trong vùng phủ sóng.

Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Pierre lập tức khó coi.

- Hình như mấy người không có một chút tác dụng rồi.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Ý niệm của hắn vừa động, hồng quang sáng lên bên trong tập đoàn Mạc Thái.

Không chỉ đám Pierre, tất cả những người của gia tộc Roth ở trong tập đoàn Mạc Thái đều lần lượt nhảy từ cao ốc thiên kiếm xuống.

Cả Giang Nam chấn động.

Không chỉ gia tộc Roth ở Giang Nam, người của Liễu gia thủ đô, Tôn gia xâm chiếm tài sản của Lỗ gia ở Tấn Châu, Kiều gia, Yến gia Giang Nam, đều bị một thanh kiếm gi ết chết.

Xử lý xong những người này, trên đỉnh Vân Trung Sơn, Mạc Phàm chậm rãi mở to mắt nhìn về phía Lỗ Châu, sắc bén tỏa từ trong mắt hắn ra.

- Kế tiếp, Long Tuyệt.

Nói xong hắn xoay người quay về biệt thự. Tỉnh Giang Nam, ở tầng cao nhất của cao ốc thiên kiếm, nơi này vốn là trụ sở của tập đoàn Mạc Thái, một đám người của gia tộc Roth tụ tập lại trong văn phòng tổng giám đốc.

- Pierre, hẳn là cháu biết tin Mạc Phàm trở về rồi?

Một người đàn ông Châu Âu tóc bạc ngồi trên ghế sô pha, hỏi người đàn ông ngồi bên trong bàn làm việc của tổng giám đốc.

Bên trong bàn làm việc bằng hợp kim rộng rãi, một người đàn ông cho hai tay vào trong túi, khóe miệng hơi nhếch lên, thất thần nhìn ngoài cửa sổ.

ắ ẳ ắ ếPhía sau anh ta là hai người đàn ông trong mắt lóe sáng tinh quang, đứng thẳng tắp như kiếm.

- Người Hoa Hạ này ầm ĩ lớn như vậy, bây giờ hẳn là không ai ở Giang Nam không biết?

Vẻ mặt Pierre tràn đầy khinh thường, cười nói.

- Cháu chuẩn bị làm thế nào đây, nhường lại tập đoàn Mạc Thái, bồi thường cho bọn họ gấp 100 lần sao?

Lão giả tóc bạc nhíu mày, trong mắt lộ ra bất mãn hỏi.

- Đây hẳn là vấn đề mà người Hoa Hạ muốn suy xét đúng không?

- Có ý gì?

- Mạc Phàm trở về, đương nhiên sẽ tính sổ với những đầu sỏ gây nên, mà không phải những người đục nước béo cò như chúng ta, đợi cậu ta giải quyết xong những người đục nước béo cò, đồ ở tập đoàn Mạc Thái đã được chúng ta mang về Châu Âu hết rồi, đến lúc đó lo lắng bồi thường tiền hay không cũng không muộn.

Trong mắt Pierre hiện lên sự thông minh, nói.

Mạc Phàm vừa trở về, tất nhiên sẽ kinh động tới cao thủ trên Thượng giới xuống, Mạc Phàm có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai hay không còn chưa biết được.

Bây giờ tạm thời Mạc Phàm sẽ chẳng quan tâm bọn họ, hiện giờ đưa ra quyết định thì có phần không sáng suốt.

- Cháu không định trả Mạc gia gấp trăm lần sao?

Lão giả tóc bạc thấy Pierre có tính toán, lúc này mới hơi yên tâm.

- Nếu Mạc Phàm thật sự có thể giết cao thủ từ Thượng giới tới kia, cháu chắc chắn sẽ bồi thường Mạc gia gấp trăm lần, nhưng lúc đó đừng nói là trăm, ngàn lần cũng được, cháu còn chưa muốn chết.

Pierre cười nói với vẻ cân nhắc.

Thương nhân muốn kiếm tiền, là hai chữ lợi dụng, một mặt là thêm một số danh hiệu thiên tài cho mình nữa, cũng sẽ rất thành công, nhưng có khả năng không sống được lâu.

- Nghiên cứu phương pháp luyện chế đan dược và linh dịch của Mạc gia thế nào rồi, còn cần bao lâu nữa?

Lão giả tóc bạc hỏi tiếp.

Nguyên nhân bọn họ chiếm tài sản của Mạc gia, là vì đan dược và linh dịch Mạc gia chế tạo ra, nếu không bọn họ đã không mạo hiểm lớn như thế.

- Chúng ta đã lấy được tiến triển mang tính đột phá, còn cần ba ngày nữa, hẳn là có thể đạt được bí mật luyện chế đan dược và linh dịch, chú, chú yên tâm đi, cho dù không có phương pháp luyện chế, có Dracula tiên sinh và Amir tiên sinh ở đây, cũng có thể mang chúng ta bình yên rời đi, đúng không, hai vị?

Pierre nhìn thoáng qua hai người ở sau lưng anh ta, hỏi.

Anh ta không phải là Putte, chỉ mang theo một đám thương nhân tới, cũng dám nói chuyện làm ăn với Mạc gia ở Giang Nam.

Tú tài gặp binh, có lý mà không nói rõ, thương nhân bọn họ cũng như vậy.

Cho nên trước khi tới anh ta đã sớm nghĩ xong đường lui rồi.

- Pierre tiên sinh, Heisen tiên sinh cứ việc yên tâm, cho dù Mạc tiên sinh ra tay, chúng tôi cũng nắm chắc mang hai người rời đi, nếu Mạc Phàm dám rời khỏi Hoa Hạ, lại để Mạc Phàm ở trong đất một thời gian đi.

Trong hai người, một người mặt trắng bệch cười tự tin nói.

- Nếu hai vị nắm chắc như vậy, vậy tôi yên tâm rồi, tốt nhất là nên thúc giục nhanh đạt được phương pháp luyện chế, có thể quay về sớm một chút vẫn tốt hơn.

Lão giả tóc bạc hơi thở phào nhẹ nhõm, vẫn nhắc nhở.

Tuy ông ta chưa từng gặp Mạc Phàm, nhưng người có thể khiến Thần Điện mất đi che chở, Hắc Ám Giáo Đình nguyên khí đại thương, có thể không đụng vào thì không đụng tốt hơn.

Nếu hai người này đã nắm chắc, vậy không còn gì tốt hơn.

- Chúng ta sẽ gọi điện cho Long Tuyệt tiên sinh, nói với cậu ta chuyện Mạc Phàm đã quay về, nếu cậu ta không nắm chắc giết Mạc Phàm, hẳn là sẽ không ở lại.

Pierre hơi nhếch miệng, cười âm hiểm nói.

- Như vậy là tốt nhất, chuyện của người Hoa Hạ bọn họ, để bọn họ đấu trước đi.

Ông ta vừa nói những lời này xong.

“Bùm” một tiếng thật to, thủy tinh chống đạn nổ tung rầm rầm, cuồng phong tiến vào bên trong.

Một thanh trường kiếm tràn đầy huyết quang, lóe sáng sắc bén bay vào.

- Mấy người nắm chắc nhiều thật, tôi cho mấy người trốn, mấy người trốn thử xem.

Trong trường kiếm màu đỏ, giọng nói lạnh thấu xương của Mạc Phàm truyền ra.

Giọng nói này vừa vang lên, trong văn phòng vừa rồi còn tốt, lúc này áp lực cao gấp trăm lần.

Pierre và lão giả tóc bạc đều là người bình thường, ở dưới áp lực như vậy thì sắc mặt đỏ tím, nằm thẳng ở trên ghế, đừng nói là trò chuyện, ngay cả cử động mí mắt đều không làm được.

Sắc mặt Dracula và Amir vừa nắm chắc chạy trốn dưới tay Mạc Phàm tốt hơn một chút, nhưng cơ thể giống như bị kim khí ngàn tấn đè chặt, không thể nhúc nhích.

Trên người hai người có hào quang sáng lên, nhưng những hào quang này như ánh nến trong cuồng phong, mới sáng lên đã bị thổi tắt trong chớp mắt.

Bốn người chỉ có thể trơ mắt nhìn thanh kiếm của Mạc Phàm bay vào, hư ảnh của Mạc Phàm xuất hiện bên cạnh Hồng Liên.

- Không phải hai người nắm chắc lắm sao, chạy đi?

Mạc Phàm liếc mắt nhìn hai người một cái, bình tĩnh nói.

Sắc mặt hai người xanh mét, vô cùng khó coi.

Đây chỉ là một thanh kiếm của Mạc Phàm, bọn họ đã không thể nhúc nhích, nếu bản tôn của Mạc Phàm tới đây, có khả năng bọn họ bị nổ tung rồi.

Người này quá mạnh.

- Anh muốn gọi điện thoại cho Long Tuyệt sao, sao không gọi đi?

Mạc Phàm thấy hai võ giả Châu Âu vẫn không nhúc nhích, dời mắt nhìn Pierre ngồi trên ghế, sắp ngạt thở tới chết hỏi.

Khi Mạc Phàm nói chuyện đã thu hồi áp lực đặt trên người Pierre.

Pierre giống như một người sắp chết đuối trồi lên mặt nước, thở hổn hển từng hơi.

Lúc anh ta th ở dốc, trong đôi mắt nhìn về phía Mạc Phàm tràn đầy bối rối.

- Mạc tiên sinh, tôi nguyện ý bồi thường gấp 100 lần, không đúng, 1000 lần.

Pierre vội vàng nói.

Mạc Phàm không lập tức đi tìm Long Tuyệt, trái lại đi tìm anh ta trước, chuyện này đúng là nằm ngoài dự kiến của anh ta.

- Không phải anh muốn gọi cho Long Tuyệt sao, nếu không gọi tôi chỉ có thể giết anh.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Hắn đã cảnh cáo gia tộc Roth rồi, lần này không chỉ đoạt đồ của Mạc gia, còn phái người ra tay, trả lại sẽ kết thúc sao?

Pierre hơi sửng sốt, lấy điện thoại từ trong túi ra, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, cuối cùng vẫn gọi đi.

Nhưng một giọng nói truyền từ trong điện thoại của anh ta ra.

- Số điện thoại quý khách đang gọi không nằm trong vùng phủ sóng.

Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Pierre lập tức khó coi.

- Hình như mấy người không có một chút tác dụng rồi.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Ý niệm của hắn vừa động, hồng quang sáng lên bên trong tập đoàn Mạc Thái.

Không chỉ đám Pierre, tất cả những người của gia tộc Roth ở trong tập đoàn Mạc Thái đều lần lượt nhảy từ cao ốc thiên kiếm xuống.

Cả Giang Nam chấn động.

Không chỉ gia tộc Roth ở Giang Nam, người của Liễu gia thủ đô, Tôn gia xâm chiếm tài sản của Lỗ gia ở Tấn Châu, Kiều gia, Yến gia Giang Nam, đều bị một thanh kiếm gi ết chết.

Xử lý xong những người này, trên đỉnh Vân Trung Sơn, Mạc Phàm chậm rãi mở to mắt nhìn về phía Lỗ Châu, sắc bén tỏa từ trong mắt hắn ra.

- Kế tiếp, Long Tuyệt.

Nói xong hắn xoay người quay về biệt thự.