Đạo quang trụ này còn chưa tới tầng khí quyển, máy móc của một số quốc gia lập tức vang lên.
“Tích tích…” Âm thanh chói tai lóe đèn đỏ không ngừng, trong chớp mắt hấp dẫn vô số người.
- Ai ra tay vậy?
Âu Dương Nhược Tuyết bối rối hỏi.
Nếu đèn này sáng lên, đại biểu năng lượng dao động nguy hiểm cực đoan xuất hiện.
Lần trước sáng lên, là lúc Mạc Phàm ở cửa địa ngục.
Lúc này sáng lên, rõ ràng là có người thiếu kiên nhẫn, ra tay với Mạc Phàm rồi.
- Nhanh điều tra.
Vẻ mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ thay đổi, vội vàng nói.
Ở chỗ Hiên Viên Vô Kỳ, không ít người vội vàng làm việc, nhanh chóng kiểm tra nơi phát ra năng lượng dao động.
Chỉ trong vòng ba giây, một nữ quân nhân tháo tai nghe ra.
- Báo cáo, là đạn quỹ đạo Maya của Mĩ quốc, đã không có biện pháp ngăn chặn.
- Mĩ quốc? Lập tức chuẩn bị chặn công kích lần hai.
Sắc mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ khó coi, tay đặt lên trên bàn hơi dùng lực, năm dấu tay xuất hiện trên bàn bằng hợp kim siêu cấp.
Mạc Phàm là tương lai của bọn họ, không lâu sau Mạc Phàm sẽ quay về, các quốc gia xung quanh không thuận theo sẽ tử vong.
Nhưng có khả năng một kích này của Mĩ quốc sẽ hủy diệt Mạc Phàm, chuyện bọn họ có thể làm duy nhất là nhỡ đâu Mạc Phàm còn sống, bọn họ có thể ngăn công kích lần hai của Mĩ quốc.
Đạn quỹ đạo Maya của Mĩ quốc chuẩn bị để đối phó sinh vật ngoài hành tinh cường đại, một kích toàn lực đừng nói là giết Mạc Phàm, ngay cả Địa Cầu cũng xuyên qua được.
Trong trụ sở bí mật khác, không ít người hơi nhếch miệng, tươi cười xuất hiện trên mặt bọn họ.
- Maya, khà khà, cuối cùng cũng có người ra tay rồi.
… T
rên sông Nile, Mạc Phàm cảm nhận được lực lượng trên bầu trời thì nhíu mày, hắn nheo mắt nhìn về phía bầu trời.
Một đạo quang trụ xuyên qua ấn ký huyết sắc kia, từ trên trời giáng xuống.
Lúc hắn nhìn thấy cột sáng kia, cột sáng đó đã từ chân trời tới người hắn.
Chỉ trong thời gian một ý niệm trong đầu, không để hắn có thời gian phản ứng kịp, cơ thể hắn bị cột sáng vĩ đại từ trên trời giáng xuống bao phủ.
“Rầm!” một tiếng thật lớn.
Cột sáng biến mất vào trong sông Nile, nước sông hình thành một khu vực hình vòng tròn, khuếch tán ra xung quanh.
Khu vực hình tròn này càng lúc càng lớn, rất nhanh liền đến sát rìa sông Nile.
Cho dù là đất cát hay tảng đá, gặp được khu vực hình tròn đều bị đẩy sang một bên.
Một hố sâu hình tròn có đường kính cây số nhanh chóng xuất hiện, càng lúc càng lớn.
Đất đai bắt đầu run rẩy kịch liệt, không gian liệt phùng xuất hiện xung quanh cột sáng, dưới phong vũ lôi điện, năng lượng dao động một vòng lại một vòng lan ra xung quanh.
Ở dưới năng lượng dao động này, cơ thể lính đánh thuê và sát thủ may mắn chưa chết biến thành thứ như hạt cát, biến mất trong không khí.
Nếu lúc này nhìn Địa Cầu từ tầng khí quyển, sẽ phát hiện Địa Cầu như cây táo bị người ta lay động, không ngừng run rẩy, có khả năng rơi từ trong vũ trụ xuống bất cứ lúc nào.
Cột sáng này giằng co khoảng 10 phút, lúc này mới biến mất, một hố to đường kính vạn mét xuất hiện, xung quanh không chỉ không có bóng dáng Mạc Phàm, một thứ cỡ ngón cái cũng không có.
Chuyện này còn chưa xong, mấy âm thanh phá trời không lại vang lên, từng tên lửa phun cháy ngọn lửa mang theo tiếng xé gió xuất hiện.
Những tên lửa này to hơn phi cơ trực thăng võ trang lúc trước nhiều, bên trên còn có ký hiệu vô cùng bắt mắt.
Ký hiệu này do ba hình quạt tạo thành, ở giữa là một viên cầu màu đen.
Nhìn thấy ký hiệu này, trước mắt không ít người sáng lên.
- Đó là?
- Vũ khí hạt nhân?
Ký hiệu ba hình quạt cộng thêm viên cầu màu đen ý là có tính phóng xạ, trong một số viện nghiên cứu khoa phóng xạ ở bệnh viện đều có ký hiệu này, nhưng hình quạt màu đỏ là độc trên vũ khí hạt nhân, đại biểu cho rất nguy hiểm.
- Hô hô, đạn quỹ đạo cộng thêm vũ khí hạt nhân, Mạc Phàm không chết được sao?
Có người cười nói.
Đạn quỹ đạo là cô đọng năng lượng cường đại đến tràn đầy, sản sinh cực nóng có thể hòa tan hợp kim siêu cấp, sóng âm có thể phân giải bất luận thứ gì thành cấp bậc phân tử.
Dưới đạn quỹ đạo, bất luận phòng ngự gì đều không có ý nghĩa.Phòng ngự sẽ bị đạn quỹ đạo phá ra, hoặc bị đạn quỹ đạo hủy diệt hoàn toàn.
Mà vũ khí hạt nhân dựa vào hạch liệt tạo ra uy lực, tạo thành lực đánh cường đại và lực hủy diệt.
Hai thứ này vừa phóng ra, đạn quỹ đạo giống như trường thương xé rách tất cả phòng ngự, vũ khí hạt nhân thì như bom hủy diệt toàn bộ.
Cho dù Mạc Phàm mạnh tới mấy, Thần Thể vô song, cho dù không chết dưới đạn quỹ đạo này, cũng sẽ chết dưới vũ khí hạt nhân.
- Không, không, Hiên Viên gia gia, nhanh cứu cậu ấy với.
Âu Dương Nhược Tuyết nhìn thấy sáu vũ khí hạt nhân bay về phía Mạc Phàm, nước mắt chảy ra ào ào, mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin.
Sắc mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ vô cùng âm trầm, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình, mãi mà không nói gì.
Mới vừa rồi còn có chút hi vọng, Mạc Phàm đã thành Thần Thể, công kích nhiều lần cũng không sao.
Hơn nữa tu vi của Mạc Phàm vượt xa tưởng tượng của không ít người, tuy không thấy tung tích, nhưng không có nghĩa không có hi vọng thoát khỏi đạn quỹ tích.
Nhưng hiện giờ đã không có bất luận hi vọng gì rồi.
Long Bác và quân nhân ở xung quanh đều yên lặng cởi mũ xuống, không một ai đi cứu Mạc Phàm như lời Âu Dương Nhược Tuyết nói.
Lúc này không phải bọn họ sợ những quốc gia công kích Mạc Phàm bao vây tấn công, mà là 6 vũ khí hạt nhân tự nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Mạc Phàm, rõ ràng là đã sớm có chuẩn bị, muốn tránh thoát ánh mắt bọn họ, hiện giờ bọn họ chặn lại sẽ bị phản ngược lại.
Trừ chuyện đó ra, cùng chặn 6 vũ khí hạt nhân, đã vượt qua phạm vi chịu đựng của bọn họ.
Âu Dương Nhược Tuyết thấy những người khác thờ ơ thì sửng sốt, trong mắt hiện lên chút xa lạ.
- Mọi người không đi cứu, cháu sẽ đi cứu cậu ấy.
Âu Dương Nhược Tuyết lùi hai bước, bóng dáng nhoáng lên một cái muốn biến mất.
Âu Dương Phi Long thở dài bất đắc dĩ, thân thể nhoáng lên một cái xuất hiện sau lưng Âu Dương Nhược Tuyết, khẽ điểm nhẹ lên cổ Âu Dương Nhược Tuyết một cái.
- Nha đầu, ngủ một lát đi, tỉnh dậy sẽ khá hơn.
Âu Dương Phi Long nói.
Âu Dương Nhược Tuyết chậm rãi quay đầu nhìn Âu Dương Phi Long, hai chữ “vì sao” xuất hiện trong mắt cô, hai mắt như đúc bằng chì cố kiên trì vài lần, cuối cùng vẫn khép lại.
- Khởi động Thiên Nhãn, mở tất cả Bắc Đấu, nếu có nguy hiểm dao động về phía Hoa Hạ, nhất là phía Giang Nam thì lập tức hủy diệt, mặc kệ đối phương là ai, ngoài ra tăng nhân thủ tới Giang Nam, nếu phát hiện ra nhân vật nguy hiểm thì lập tức bắn ngay.
Hiên Viên Vô Kỳ nheo mắt, ra lệnh với những người khác.
Đến lúc này rồi, chuyện duy nhất bọn họ có thể làm là bảo vệ Mạc gia, bọn họ không làm được những chuyện khác.
Nói xong ánh mắt ông ta nhìn về hố sâu chỗ Mạc Phàm lúc trước, sáu vũ khí hạt nhân lần lượt tới.
Âm thanh “bùm bùm bùm…” kinh thiên động địa vang lên liên tục, từng đóa mây hình nấm dâng từ mặt đất lên, giữa mây hình nấm, một đạo quang quyển thổi ra xung quanh.
Gió to nổi lên, bụi đất tung bay, Mạc Phàm tử vong. Đạo quang trụ này còn chưa tới tầng khí quyển, máy móc của một số quốc gia lập tức vang lên.
“Tích tích…” Âm thanh chói tai lóe đèn đỏ không ngừng, trong chớp mắt hấp dẫn vô số người.
- Ai ra tay vậy?
Âu Dương Nhược Tuyết bối rối hỏi.
Nếu đèn này sáng lên, đại biểu năng lượng dao động nguy hiểm cực đoan xuất hiện.
Lần trước sáng lên, là lúc Mạc Phàm ở cửa địa ngục.
Lúc này sáng lên, rõ ràng là có người thiếu kiên nhẫn, ra tay với Mạc Phàm rồi.
- Nhanh điều tra.
Vẻ mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ thay đổi, vội vàng nói.
Ở chỗ Hiên Viên Vô Kỳ, không ít người vội vàng làm việc, nhanh chóng kiểm tra nơi phát ra năng lượng dao động.
Chỉ trong vòng ba giây, một nữ quân nhân tháo tai nghe ra.
- Báo cáo, là đạn quỹ đạo Maya của Mĩ quốc, đã không có biện pháp ngăn chặn.
- Mĩ quốc? Lập tức chuẩn bị chặn công kích lần hai.
Sắc mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ khó coi, tay đặt lên trên bàn hơi dùng lực, năm dấu tay xuất hiện trên bàn bằng hợp kim siêu cấp.
Mạc Phàm là tương lai của bọn họ, không lâu sau Mạc Phàm sẽ quay về, các quốc gia xung quanh không thuận theo sẽ tử vong.
Nhưng có khả năng một kích này của Mĩ quốc sẽ hủy diệt Mạc Phàm, chuyện bọn họ có thể làm duy nhất là nhỡ đâu Mạc Phàm còn sống, bọn họ có thể ngăn công kích lần hai của Mĩ quốc.
Đạn quỹ đạo Maya của Mĩ quốc chuẩn bị để đối phó sinh vật ngoài hành tinh cường đại, một kích toàn lực đừng nói là giết Mạc Phàm, ngay cả Địa Cầu cũng xuyên qua được.
Trong trụ sở bí mật khác, không ít người hơi nhếch miệng, tươi cười xuất hiện trên mặt bọn họ.
- Maya, khà khà, cuối cùng cũng có người ra tay rồi.
… T
rên sông Nile, Mạc Phàm cảm nhận được lực lượng trên bầu trời thì nhíu mày, hắn nheo mắt nhìn về phía bầu trời.
Một đạo quang trụ xuyên qua ấn ký huyết sắc kia, từ trên trời giáng xuống.
Lúc hắn nhìn thấy cột sáng kia, cột sáng đó đã từ chân trời tới người hắn.
Chỉ trong thời gian một ý niệm trong đầu, không để hắn có thời gian phản ứng kịp, cơ thể hắn bị cột sáng vĩ đại từ trên trời giáng xuống bao phủ.
“Rầm!” một tiếng thật lớn.
Cột sáng biến mất vào trong sông Nile, nước sông hình thành một khu vực hình vòng tròn, khuếch tán ra xung quanh.
Khu vực hình tròn này càng lúc càng lớn, rất nhanh liền đến sát rìa sông Nile.
Cho dù là đất cát hay tảng đá, gặp được khu vực hình tròn đều bị đẩy sang một bên.
Một hố sâu hình tròn có đường kính cây số nhanh chóng xuất hiện, càng lúc càng lớn.
Đất đai bắt đầu run rẩy kịch liệt, không gian liệt phùng xuất hiện xung quanh cột sáng, dưới phong vũ lôi điện, năng lượng dao động một vòng lại một vòng lan ra xung quanh.
Ở dưới năng lượng dao động này, cơ thể lính đánh thuê và sát thủ may mắn chưa chết biến thành thứ như hạt cát, biến mất trong không khí.
Nếu lúc này nhìn Địa Cầu từ tầng khí quyển, sẽ phát hiện Địa Cầu như cây táo bị người ta lay động, không ngừng run rẩy, có khả năng rơi từ trong vũ trụ xuống bất cứ lúc nào.
Cột sáng này giằng co khoảng 10 phút, lúc này mới biến mất, một hố to đường kính vạn mét xuất hiện, xung quanh không chỉ không có bóng dáng Mạc Phàm, một thứ cỡ ngón cái cũng không có.
Chuyện này còn chưa xong, mấy âm thanh phá trời không lại vang lên, từng tên lửa phun cháy ngọn lửa mang theo tiếng xé gió xuất hiện.
Những tên lửa này to hơn phi cơ trực thăng võ trang lúc trước nhiều, bên trên còn có ký hiệu vô cùng bắt mắt.
Ký hiệu này do ba hình quạt tạo thành, ở giữa là một viên cầu màu đen.
Nhìn thấy ký hiệu này, trước mắt không ít người sáng lên.
- Đó là?
- Vũ khí hạt nhân?
Ký hiệu ba hình quạt cộng thêm viên cầu màu đen ý là có tính phóng xạ, trong một số viện nghiên cứu khoa phóng xạ ở bệnh viện đều có ký hiệu này, nhưng hình quạt màu đỏ là độc trên vũ khí hạt nhân, đại biểu cho rất nguy hiểm.
- Hô hô, đạn quỹ đạo cộng thêm vũ khí hạt nhân, Mạc Phàm không chết được sao?
Có người cười nói.
Đạn quỹ đạo là cô đọng năng lượng cường đại đến tràn đầy, sản sinh cực nóng có thể hòa tan hợp kim siêu cấp, sóng âm có thể phân giải bất luận thứ gì thành cấp bậc phân tử.
Dưới đạn quỹ đạo, bất luận phòng ngự gì đều không có ý nghĩa.Phòng ngự sẽ bị đạn quỹ đạo phá ra, hoặc bị đạn quỹ đạo hủy diệt hoàn toàn.
Mà vũ khí hạt nhân dựa vào hạch liệt tạo ra uy lực, tạo thành lực đánh cường đại và lực hủy diệt.
Hai thứ này vừa phóng ra, đạn quỹ đạo giống như trường thương xé rách tất cả phòng ngự, vũ khí hạt nhân thì như bom hủy diệt toàn bộ.
Cho dù Mạc Phàm mạnh tới mấy, Thần Thể vô song, cho dù không chết dưới đạn quỹ đạo này, cũng sẽ chết dưới vũ khí hạt nhân.
- Không, không, Hiên Viên gia gia, nhanh cứu cậu ấy với.
Âu Dương Nhược Tuyết nhìn thấy sáu vũ khí hạt nhân bay về phía Mạc Phàm, nước mắt chảy ra ào ào, mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin.
Sắc mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ vô cùng âm trầm, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình, mãi mà không nói gì.
Mới vừa rồi còn có chút hi vọng, Mạc Phàm đã thành Thần Thể, công kích nhiều lần cũng không sao.
Hơn nữa tu vi của Mạc Phàm vượt xa tưởng tượng của không ít người, tuy không thấy tung tích, nhưng không có nghĩa không có hi vọng thoát khỏi đạn quỹ tích.
Nhưng hiện giờ đã không có bất luận hi vọng gì rồi.
Long Bác và quân nhân ở xung quanh đều yên lặng cởi mũ xuống, không một ai đi cứu Mạc Phàm như lời Âu Dương Nhược Tuyết nói.
Lúc này không phải bọn họ sợ những quốc gia công kích Mạc Phàm bao vây tấn công, mà là 6 vũ khí hạt nhân tự nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Mạc Phàm, rõ ràng là đã sớm có chuẩn bị, muốn tránh thoát ánh mắt bọn họ, hiện giờ bọn họ chặn lại sẽ bị phản ngược lại.
Trừ chuyện đó ra, cùng chặn 6 vũ khí hạt nhân, đã vượt qua phạm vi chịu đựng của bọn họ.
Âu Dương Nhược Tuyết thấy những người khác thờ ơ thì sửng sốt, trong mắt hiện lên chút xa lạ.
- Mọi người không đi cứu, cháu sẽ đi cứu cậu ấy.
Âu Dương Nhược Tuyết lùi hai bước, bóng dáng nhoáng lên một cái muốn biến mất.
Âu Dương Phi Long thở dài bất đắc dĩ, thân thể nhoáng lên một cái xuất hiện sau lưng Âu Dương Nhược Tuyết, khẽ điểm nhẹ lên cổ Âu Dương Nhược Tuyết một cái.
- Nha đầu, ngủ một lát đi, tỉnh dậy sẽ khá hơn.
Âu Dương Phi Long nói.
Âu Dương Nhược Tuyết chậm rãi quay đầu nhìn Âu Dương Phi Long, hai chữ “vì sao” xuất hiện trong mắt cô, hai mắt như đúc bằng chì cố kiên trì vài lần, cuối cùng vẫn khép lại.
- Khởi động Thiên Nhãn, mở tất cả Bắc Đấu, nếu có nguy hiểm dao động về phía Hoa Hạ, nhất là phía Giang Nam thì lập tức hủy diệt, mặc kệ đối phương là ai, ngoài ra tăng nhân thủ tới Giang Nam, nếu phát hiện ra nhân vật nguy hiểm thì lập tức bắn ngay.
Hiên Viên Vô Kỳ nheo mắt, ra lệnh với những người khác.
Đến lúc này rồi, chuyện duy nhất bọn họ có thể làm là bảo vệ Mạc gia, bọn họ không làm được những chuyện khác.
Nói xong ánh mắt ông ta nhìn về hố sâu chỗ Mạc Phàm lúc trước, sáu vũ khí hạt nhân lần lượt tới.
Âm thanh “bùm bùm bùm…” kinh thiên động địa vang lên liên tục, từng đóa mây hình nấm dâng từ mặt đất lên, giữa mây hình nấm, một đạo quang quyển thổi ra xung quanh.
Gió to nổi lên, bụi đất tung bay, Mạc Phàm tử vong.