- Mạc tiên sinh, Vô Tận Thâm Uyên là nơi khởi nguyên của Ai Cập tôi, không phải người tộc tôi, đi vào sẽ bị rút từng tầng tu vi, mãi đến khi tu vi biến mất toàn bộ mới có thể đi đến tận cùng, không phải người của Thần Tộc đi vào thì không có một ai đi ra, cậu dám vào không?
Giữa không trung, mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập cười nói.
Đầu nguồn sông Nile là một nơi bí ẩn, cho dù là vệ tinh cao cấp hiện giờ giờ, đầu nguồn vẫn tồn tại tranh luận như cũ.
Có người nói đầu nguồn sông Nile là hồ Victoria, cũng có người nói là hồ Tanganyika, nhưng những chuyện này đều chỉ là biểu hiện giả dối.
Sông Nile là sông mẹ của Ai Cập, phần lớn các vùng trên Địa Cầu còn chưa ở trạng thái khai hóa, nơi này đã sản sinh ra nền văn mình vô cùng cao cấp, lúc ấy chỉ có Hoa Hạ và mấy nước khác trên Địa Cầu có loại văn minh này.
Đầu nguồn con sông như vậy, không phải là hồ nước đến từ Thánh Sơn, cũng không phải đến từ Địa Trung Hải, mà đến từ một vực sâu sinh ra thần linh, Vô Tận Thâm Uyên.
Ai Cập có 13 thần linh từ sớm, đều từ nơi này tới, do đó thành lập văn minh cường đại.
Cho nên Vô Tận Thâm Uyên cũng được gọi là nơi của thần linh.
Vô Tận Thâm Uyên vì là nơi của thần linh, khắp nơi đều lưu lại cấm chế thần cổ, người ngoài khó mà tìm được, cho dù vận khí tốt đi vào Vô Tận Thâm Uyên được, cũng như ngược dòng mà lên, đều bị Vô Tận Thâm Uyên rút trôi từng tầng tu vi.
- Cô từ đó tới Hoa Hạ đúng không?
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
- Không sai.
Mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập không giấu diếm, nói thẳng.
- Được rồi.
Ngón tay Mạc Phàm khẽ búng, một quang điểm biến mất vào trong mi tâm mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập.
Mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập hơi nhíu mày, vẻ mặt thay đổi theo.
- Cậu…
Cô ta còn chưa nói hết câu, mấy chữ truyền từ miệng Mạc Phàm ra.
- Chỉ đường cho tôi.
“Bùm” một tiếng, cơ thể mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập nổ tung, hóa thành vô số hạt cát.
Những hạt cát này biến thành một đường thẳng, lan về nơi xa.
- Mạc Phàm, xem như cậu lợi hại, nữ vương Cleopatra cuối cùng của Ai Cập tôi nguyền rủa cậu, cậu sẽ chết vô cùng thảm ở trên đất Ai Cập.
Mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập tức giận nói.
Cô ta sẽ chỉ đường cho Mạc Phàm, nhưng Mạc Phàm lại biến cô ta thành đường chỉ dẫn, đây tuyệt đối là một loại sỉ nhục đối với cô ta.
- Chết ở Ai Cập sao?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười lạnh lùng.
- Chỉ mong chủ nhân của cô và những người bạn của ông ta có bản lĩnh này, nếu không tôi sẽ khiến Ai Cập biến thành một vùng tử địa, không sai, là cả Ai Cập, tôi cho cô cơ hội thi pháp nói với chủ nhân của cô, có thể sử dụng thủ đoạn gì thì cứ sử dụng đi.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Ý niệm của hắn vừa động, Hồng Liên xuất hiện dưới chân hắn.
- Đi!
Mạc Phàm khẽ quát một câu, cuồng phong nổi lên cuồn cuộn, Hồng Liên mang theo hắn phát ra âm thanh như máy bay ném bom, bay nhanh dọc theo đường chỉ dẫn bằng cát.
Hồng Liên đến chỗ nào, bầu trời giống như bị xuyên thủng, vết kiếm thật lớn xuất hiện, mãi mới tán đi.
Bên đường có không ít người nhíu mày nhìn về phía bầu trời.
- Người nào lớn mật như vậy, đã vậy còn ngự kiếm ngang trời một cách trắng trợn?
Có người nhìn vết kiếm và âm thanh rất to trên bầu trời, bất mãn nói.
Ngang trời rêu rao như vậy, đúng là bất kính với những người khác, bình thường có rất ít người làm như vậy, bởi vì làm vậy dễ đưa tới tai bay vạ gió.
- Còn có thể là ai được nữa, ngoại trừ vị kia ở Giang Nam ra thì còn ai dám làm như vậy?
Một người khác nói.
- Vị kia ở Giang Nam, không phải cậu ta mới diệt tám người ở Hoa Sơn sao, người này lại tới Tây Nam làm gì thế?
Người nọ tò mò hỏi.
- Hẳn là có người chọc tới Mạc gia, nếu không cậu ta đã không tức giận như vậy, đi ngang trời.
Một người giải thích.
- Vị kia giận dữ, không biết sẽ làm ra động tĩnh lớn tới cỡ nào, tạo thành bao nhiêu giết chóc.
- Chắc chắn động tĩnh không nhỏ, nhưng chưa chắc cậu ta giết được mấy người, nói không chừng chính là thần thoại biến mất.
Một người khác nheo mắt, nói với vẻ nghiêm túc.
- Có ý gì?
Vẻ mặt người nọ thay đổi, cảm thấy khó hiểu hỏi.
- Qua nơi này, hẳn là bên ngoài Hoa Hạ rồi?
Một người khác hỏi.
Mạc Phàm ở Hoa Hạ thì có Hoa Hạ bảo vệ, cho dù thế lực ngoại quốc định sử dụng vũ khí tiên tiến, cũng bị Hoa Hạ chặn lại trước.
Một số tập đoàn sát thủ và lính đánh thuê muốn giết Mạc Phàm lấy tiền thưởng, vẫn phải qua cửa ải quân đội của Hoa Hạ trước, lúc này mới khiến Mạc Phàm nhàn nhã ở Hoa Hạ, đại sát tứ phương, không có người dám động như vậy.
Mạc Phàm rời khỏi Hoa Hạ, có thể xem như là vào đầm rồng hang hổ rồi.
- Chuyện này…
Một kiếm của Mạc Phàm rời khỏi Hoa Hạ, rất nhanh được rất nhiều vệ tinh tra xét, cả thế giới nhanh chóng bắt đầu chuyển động.
- Mạc Phàm rời khỏi Hoa Hạ, nhanh báo cáo với cấp trên.
… Tr
ong địa phận của Ai Cập, bên cạnh sông Nile.
Hơn một ngàn lính đánh thuê bố trí dựa theo khoảng cách riêng ở bờ sông Nile, giống như ác long đang ngủ đông, không biết đang đợi cái gì.
Trong đám lính đánh thuê này, có 7 người nằm trong top 10 thế giới, ngoài ra lính đánh thuê nằm trên 100 đều trình diện hết.
Tuy số người còn lại không nổi tiếng như đám người trước, nhưng cũng không phải hạng người tầm thường, còn đều có chuẩn bị.
Mặc kệ là ai, toàn bộ đều trang bị vũ khí hạng nặng tiên tiến, một số người thì cầm pháp bảo và thứ đối phó tu sĩ, thậm chí còn có phi cơ quân dụng, xe tăng, xe thiết giáp, tên lửa cũng được bọn họ mang tới.
Đại trận này, nếu không biết còn tưởng là diễn thực chiến quy mô lớn, mùi khói thuốc súng tràn ngập trên không sông Nile.
- Lão đại, con mồi lần này là ai thế, vậy mà dẫn tới cục diện lớn như vậy?
Trong một doanh trại dựng tạm, một tên mập ngực đầy lông, bụng như mang thai ăn thịt cừu ba phần chín, vừa ăn vừa hỏi.
Anh ta vốn đang chấp hành một nhiệm vụ khác, thì nhận được lệnh điều tới đây, anh ta vội bỏ nhiệm vụ khác vội vàng chạy tới đây.
Nhiệm vụ kia đã tới giai đoạn thu hoạch, chỉ cần đợi thêm một hai ngày nữa, là có thể giết người lấy tiền, nhiệm vụ hơn một ngàn vạn lại vứt đi.
Ngoài ra anh ta còn tưởng là nhiệm vụ khẩn cấp gì cơ, ai biết anh ta vội vàng chạy tới, thì thấy không ít lính đánh thuê không biết cũng tới đây, còn có không ít người đang tới đây nữa, người nào có thể tạo ra cảnh tượng lớn như vậy.
- Người nào thì tôi cũng không biết, nhưng chúng ta không cần phải biết, chúng ta chỉ cần biết nếu nhiệm vụ lần này hoàn thành sẽ nhận được vạn triệu, cho dù không thể tự mình ra tay giế t chết, phàm là lính đánh thuê bắn người kia, cũng có thể nhận được khen thưởng trên triệu, nếu thương tổn được mục tiêu, có thể lấy được trăm triệu, như vậy cũng đủ rồi.
Đối diện tên mập này, một người đàn ông độc nhãn cười mỉa nói.
Khi nói chuyện, trong con mắt còn lại của anh ta lóe lên tham lam.
Chỉ cần gặp được mục tiêu, bắn súng là có tiền thưởng trên triệu, nhiệm vụ như vậy đâu thể bỏ qua.
Nhỡ đâu vận khí tốt, vậy thì sẽ được vạn triệu, đủ mua một quốc gia nhỏ rồi.
- Nhiệm vụ vạn triệu sao? - Mạc tiên sinh, Vô Tận Thâm Uyên là nơi khởi nguyên của Ai Cập tôi, không phải người tộc tôi, đi vào sẽ bị rút từng tầng tu vi, mãi đến khi tu vi biến mất toàn bộ mới có thể đi đến tận cùng, không phải người của Thần Tộc đi vào thì không có một ai đi ra, cậu dám vào không?
Giữa không trung, mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập cười nói.
Đầu nguồn sông Nile là một nơi bí ẩn, cho dù là vệ tinh cao cấp hiện giờ giờ, đầu nguồn vẫn tồn tại tranh luận như cũ.
Có người nói đầu nguồn sông Nile là hồ Victoria, cũng có người nói là hồ Tanganyika, nhưng những chuyện này đều chỉ là biểu hiện giả dối.
Sông Nile là sông mẹ của Ai Cập, phần lớn các vùng trên Địa Cầu còn chưa ở trạng thái khai hóa, nơi này đã sản sinh ra nền văn mình vô cùng cao cấp, lúc ấy chỉ có Hoa Hạ và mấy nước khác trên Địa Cầu có loại văn minh này.
Đầu nguồn con sông như vậy, không phải là hồ nước đến từ Thánh Sơn, cũng không phải đến từ Địa Trung Hải, mà đến từ một vực sâu sinh ra thần linh, Vô Tận Thâm Uyên.
Ai Cập có 13 thần linh từ sớm, đều từ nơi này tới, do đó thành lập văn minh cường đại.
Cho nên Vô Tận Thâm Uyên cũng được gọi là nơi của thần linh.
Vô Tận Thâm Uyên vì là nơi của thần linh, khắp nơi đều lưu lại cấm chế thần cổ, người ngoài khó mà tìm được, cho dù vận khí tốt đi vào Vô Tận Thâm Uyên được, cũng như ngược dòng mà lên, đều bị Vô Tận Thâm Uyên rút trôi từng tầng tu vi.
- Cô từ đó tới Hoa Hạ đúng không?
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
- Không sai.
Mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập không giấu diếm, nói thẳng.
- Được rồi.
Ngón tay Mạc Phàm khẽ búng, một quang điểm biến mất vào trong mi tâm mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập.
Mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập hơi nhíu mày, vẻ mặt thay đổi theo.
- Cậu…
Cô ta còn chưa nói hết câu, mấy chữ truyền từ miệng Mạc Phàm ra.
- Chỉ đường cho tôi.
“Bùm” một tiếng, cơ thể mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập nổ tung, hóa thành vô số hạt cát.
Những hạt cát này biến thành một đường thẳng, lan về nơi xa.
- Mạc Phàm, xem như cậu lợi hại, nữ vương Cleopatra cuối cùng của Ai Cập tôi nguyền rủa cậu, cậu sẽ chết vô cùng thảm ở trên đất Ai Cập.
Mỹ nữ mặc cổ trang Ai Cập tức giận nói.
Cô ta sẽ chỉ đường cho Mạc Phàm, nhưng Mạc Phàm lại biến cô ta thành đường chỉ dẫn, đây tuyệt đối là một loại sỉ nhục đối với cô ta.
- Chết ở Ai Cập sao?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười lạnh lùng.
- Chỉ mong chủ nhân của cô và những người bạn của ông ta có bản lĩnh này, nếu không tôi sẽ khiến Ai Cập biến thành một vùng tử địa, không sai, là cả Ai Cập, tôi cho cô cơ hội thi pháp nói với chủ nhân của cô, có thể sử dụng thủ đoạn gì thì cứ sử dụng đi.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Ý niệm của hắn vừa động, Hồng Liên xuất hiện dưới chân hắn.
- Đi!
Mạc Phàm khẽ quát một câu, cuồng phong nổi lên cuồn cuộn, Hồng Liên mang theo hắn phát ra âm thanh như máy bay ném bom, bay nhanh dọc theo đường chỉ dẫn bằng cát.
Hồng Liên đến chỗ nào, bầu trời giống như bị xuyên thủng, vết kiếm thật lớn xuất hiện, mãi mới tán đi.
Bên đường có không ít người nhíu mày nhìn về phía bầu trời.
- Người nào lớn mật như vậy, đã vậy còn ngự kiếm ngang trời một cách trắng trợn?
Có người nhìn vết kiếm và âm thanh rất to trên bầu trời, bất mãn nói.
Ngang trời rêu rao như vậy, đúng là bất kính với những người khác, bình thường có rất ít người làm như vậy, bởi vì làm vậy dễ đưa tới tai bay vạ gió.
- Còn có thể là ai được nữa, ngoại trừ vị kia ở Giang Nam ra thì còn ai dám làm như vậy?
Một người khác nói.
- Vị kia ở Giang Nam, không phải cậu ta mới diệt tám người ở Hoa Sơn sao, người này lại tới Tây Nam làm gì thế?
Người nọ tò mò hỏi.
- Hẳn là có người chọc tới Mạc gia, nếu không cậu ta đã không tức giận như vậy, đi ngang trời.
Một người giải thích.
- Vị kia giận dữ, không biết sẽ làm ra động tĩnh lớn tới cỡ nào, tạo thành bao nhiêu giết chóc.
- Chắc chắn động tĩnh không nhỏ, nhưng chưa chắc cậu ta giết được mấy người, nói không chừng chính là thần thoại biến mất.
Một người khác nheo mắt, nói với vẻ nghiêm túc.
- Có ý gì?
Vẻ mặt người nọ thay đổi, cảm thấy khó hiểu hỏi.
- Qua nơi này, hẳn là bên ngoài Hoa Hạ rồi?
Một người khác hỏi.
Mạc Phàm ở Hoa Hạ thì có Hoa Hạ bảo vệ, cho dù thế lực ngoại quốc định sử dụng vũ khí tiên tiến, cũng bị Hoa Hạ chặn lại trước.
Một số tập đoàn sát thủ và lính đánh thuê muốn giết Mạc Phàm lấy tiền thưởng, vẫn phải qua cửa ải quân đội của Hoa Hạ trước, lúc này mới khiến Mạc Phàm nhàn nhã ở Hoa Hạ, đại sát tứ phương, không có người dám động như vậy.
Mạc Phàm rời khỏi Hoa Hạ, có thể xem như là vào đầm rồng hang hổ rồi.
- Chuyện này…
Một kiếm của Mạc Phàm rời khỏi Hoa Hạ, rất nhanh được rất nhiều vệ tinh tra xét, cả thế giới nhanh chóng bắt đầu chuyển động.
- Mạc Phàm rời khỏi Hoa Hạ, nhanh báo cáo với cấp trên.
… Tr
ong địa phận của Ai Cập, bên cạnh sông Nile.
Hơn một ngàn lính đánh thuê bố trí dựa theo khoảng cách riêng ở bờ sông Nile, giống như ác long đang ngủ đông, không biết đang đợi cái gì.
Trong đám lính đánh thuê này, có 7 người nằm trong top 10 thế giới, ngoài ra lính đánh thuê nằm trên 100 đều trình diện hết.
Tuy số người còn lại không nổi tiếng như đám người trước, nhưng cũng không phải hạng người tầm thường, còn đều có chuẩn bị.
Mặc kệ là ai, toàn bộ đều trang bị vũ khí hạng nặng tiên tiến, một số người thì cầm pháp bảo và thứ đối phó tu sĩ, thậm chí còn có phi cơ quân dụng, xe tăng, xe thiết giáp, tên lửa cũng được bọn họ mang tới.
Đại trận này, nếu không biết còn tưởng là diễn thực chiến quy mô lớn, mùi khói thuốc súng tràn ngập trên không sông Nile.
- Lão đại, con mồi lần này là ai thế, vậy mà dẫn tới cục diện lớn như vậy?
Trong một doanh trại dựng tạm, một tên mập ngực đầy lông, bụng như mang thai ăn thịt cừu ba phần chín, vừa ăn vừa hỏi.
Anh ta vốn đang chấp hành một nhiệm vụ khác, thì nhận được lệnh điều tới đây, anh ta vội bỏ nhiệm vụ khác vội vàng chạy tới đây.
Nhiệm vụ kia đã tới giai đoạn thu hoạch, chỉ cần đợi thêm một hai ngày nữa, là có thể giết người lấy tiền, nhiệm vụ hơn một ngàn vạn lại vứt đi.
Ngoài ra anh ta còn tưởng là nhiệm vụ khẩn cấp gì cơ, ai biết anh ta vội vàng chạy tới, thì thấy không ít lính đánh thuê không biết cũng tới đây, còn có không ít người đang tới đây nữa, người nào có thể tạo ra cảnh tượng lớn như vậy.
- Người nào thì tôi cũng không biết, nhưng chúng ta không cần phải biết, chúng ta chỉ cần biết nếu nhiệm vụ lần này hoàn thành sẽ nhận được vạn triệu, cho dù không thể tự mình ra tay giế t chết, phàm là lính đánh thuê bắn người kia, cũng có thể nhận được khen thưởng trên triệu, nếu thương tổn được mục tiêu, có thể lấy được trăm triệu, như vậy cũng đủ rồi.
Đối diện tên mập này, một người đàn ông độc nhãn cười mỉa nói.
Khi nói chuyện, trong con mắt còn lại của anh ta lóe lên tham lam.
Chỉ cần gặp được mục tiêu, bắn súng là có tiền thưởng trên triệu, nhiệm vụ như vậy đâu thể bỏ qua.
Nhỡ đâu vận khí tốt, vậy thì sẽ được vạn triệu, đủ mua một quốc gia nhỏ rồi.
- Nhiệm vụ vạn triệu sao?