Thần Y Trọng Sinh

Chương 1257




- Các người muốn thứ này đúng không?

Mạc Phàm ném chìa khóa, chìa khóa trôi nổi trong không trung.

Không ít người nhìn chiếc chìa khóa này, không tự chủ được nuốt nước bọt.

Chìa khóa mở Phong Thiên Chi Địa, nếu có thể có được, sẽ nắm giữ huyết mạch Hoa Hạ trong tay, trở thành cao thủ Thần Cảnh trở lên đi trên con đường thông thiên.

Thứ này, cho dù là ai đều sẽ động tâm.

Nhưng động tâm thì động tâm, không ai dám động vào.

Người đến bát phương bị Mạc Phàm giết bảy, một người còn sót lại cũng trở thành nô lệ của Mạc Phàm.

Người nào động vào chìa khóa này, đều trở thành vong hồn dưới kiếm của Mạc Phàm.

Trong lúc này, ở đây vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng gió núi “vù vù”.

- Muốn cũng được, vậy thì cứ tới Phong Thiên Chi Địa, đi, tôi sẽ mở Phong Thiên Chi Địa ra, đợi các người đến, nhưng phàm là người tiến vào Phong Thiên Chi Địa, đều phải chết.

Trên gương mặt lạnh lùng của Mạc Phàm không có chút biểu cảm, lạnh lùng nói.

Khi nói chuyện, Hồng Liên bay xung quanh hắn như cảm ứng được, bỗng nhiên kiếm khí tỏa ra một cách tùy ý, trực tiếp hóa thành 99 trường kiếm khí, sắc bén trùng thiên.

Đạo kiếm khí này đảo qua không trung, kình phong như bão cấp 18 lan ra bốn phía.

Bốn phương tám hướng, phàm là ngọn núi bị kiếm khí quét trúng thì bị gọt sạch.

Sắc mặt mọi người ở xung quanh trắng bệch.

Trước một số pháp khí và màn hình lớn, không ít người nhíu mày bất mãn.

- Mạc Phàm này cũng quá kiêu ngạo rồi, cậu ta mở Phong Thiên Chi Địa đợi người tới, đây là coi như không có cao thủ cấp bậc trong truyền thuyết sao?

Có người đập bàn đứng dậy, lạnh giọng nói.

- Ai nói không phải chứ.

- Có cần mời vị kia ra ngoài không, đây là Phong Thiên Chi Địa của Hoa Hạ đó.

Trong một căn cứ bí mật ở Châu Âu, một mỹ nữ tóc vàng hỏi.

Quả thật thực lực của đám Lâm Thiên Nam rất mạnh, nhưng phía trên bọn họ còn có một số nhân vật trong truyền thuyết.

Có khả năng những người này không có hứng thú với chuyện giết một hậu sinh tiểu bối như Mạc Phàm, nhưng Phong Thiên Chi Địa của Hoa Hạ không phải nhỏ.

Nếu có thể tiến vào, phần lớn thực lực của những người đó sẽ tăng một bước, vô địch thiên hạ thì không nói, thọ nguyên cũng sẽ dài hơn.

- Cho dù không có Phong Thiên Chi Địa, hẳn là vị kia cũng có hứng thú gặp Mạc Phàm một lần rồi.

Một người đàn ông để râu cao lớn oai hùng ở bên cạnh hơi nhếch miệng, cười thần bí nói.

Bọn họ đều đã nhìn Mạc Phàm, bí mật trên người Mạc Phàm không kém gì Phong Thiên Chi Địa của Hoa Hạ.

Nếu có thể có được ký ức của Mạc Phàm, thu hoạch sẽ càng nhiều hơn Phong Thiên Chi Địa.

Chỉ cần bọn họ truyền những tin tức này cho vị kia trong truyền thuyết, chắc chắn vị kia sẽ đi đối phó Mạc Phàm.

- Hả? Trái lại tôi rất muốn xem khi Mạc Phàm gặp được vị kia còn hung hãn như vậy nữa không?

Vẻ mặt mỹ nữ tóc vàng đầy chờ mong nói.



Một kiếm chém hơn mười đỉnh núi xuống, Mạc Phàm cất chìa khóa kia đi.

- Nhìn cũng nhìn đủ rồi, chuyện tôi muốn nói với các người các người cũng đã biết rõ, bây giờ các người có thể rời đi, những thứ nhìn về bên này cũng có thể đóng lại.

Người xung quanh như được đại xá, nhao nhao rời đi.

Những pháp khí và vệ tinh nhìn về phía bên này cũng rút lui, đóng lại.

Không lâu sau, trên Hoa Sơn lộn xộn chỉ còn lại ngũ lão, Mạc Phàm và một đám người Mạc gia.

Giữa mây trắng, đám người của hội ngũ lão ngươi nhìn ta ta nhìn người, dưới sự dẫn dắt của Hiên Viên Vô Kỳ đi tới một ngọn núi bị diệt đỉnh, đi tới trước người Mạc Phàm.

- Mạc Phàm, cảm ơn cậu đã không giết, hội ngũ lão chúng tôi nợ cậu một ân tình, sau này chỉ cần hội ngũ lão chúng tôi vẫn còn, nhất định sẽ bảo vệ Mạc gia cậu.

Hiên Viên Vô Kỳ hơi ôm quyền với Mạc Phàm, nói.

- Hi vọng hội ngũ lão ông nói được thì làm được.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Trái lại hắn không sao cả, hắn chỉ muốn hội ngũ lão bảo vệ Mạc gia hắn.

- Chút danh dự đó hội ngũ lão chúng tôi vẫn có, cậu yên tâm đi, nhưng mà…

Hiên Viên Vô Kỳ nói một nửa thì dừng lại.

- Ông muốn nói chuyện Phong Thiên Chi Địa sao?

Mạc Phàm nhíu mày nhìn thoáng qua Hiên Viên Vô Kỳ nói.

Lâm Thiên Nam đã chết, có thể khiến Hiên Viên Vô Kỳ xoắn xuýt chỉ có Phong Thiên Chi Địa.

- Không sai, cậu nhất định phải tiến vào Phong Thiên Chi Địa à, Mạc Phàm?

Hiên Viên Vô Kỳ thấy Mạc Phàm nói ra, không che giấu nữa hỏi thẳng.

- Ông sợ Phong Thiên Chi Địa có sơ suất gì sao?

Mạc Phàm không ngại nói.

- Không sai.

Hiên Viên Vô Kỳ gật đầu.

Hoa Hạ nối tiếp với Thiên Ngoại Thiên, những khe hở này nối thẳng khắp nơi Hoa Hạ, hiện giờ thông qua khống chế trận pháp thông tới Phong Thiên Chi Địa, lại do Phong Thiên Chi Địa chảy từng giọt vào khắp nơi Hoa Hạ.

Nếu nơi này bị hủy, chỉ trong thời gian ngắn linh khí ở Địa Cầu sống lại, tu sĩ sẽ xuất hiện như măng mọc sau mưa.

Nhưng vì linh khí nhanh chóng tiêu hao, linh khí Hoa Hạ sẽ nhanh chóng khô kiệt.

Nếu linh khí bên trong bị Mạc Phàm và tu sĩ hấp thu hầu như không còn, các linh mạch Hoa Hạ không chiếm được bổ sung, linh khí Hoa Hạ sẽ trực tiếp khô kiệt.

Cho nên Phong Thiên Chi Địa liên quan tới quá lớn, nếu Mạc Phàm không muốn đi vào thì đừng đi vào tốt hơn.

- Tôi nhất định sẽ vào Phong Thiên Chi Địa, nhưng đợi tôi tiến vào Tu Chân giới, tôi sẽ khiến linh khí ở Hoa Hạ nồng đậm hơn bây giờ mấy chục lần.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Chuyện linh khí, một khi hắn quay về Thần Nông Tông lần nữa, hoàn toàn có thể bảo người di chuyển mấy linh mạch tới, cho nên chuyện này không là vấn đề.

- Những lời này là thật sao?

Trước mắt đám Hiên Viên Vô Kỳ sáng lên, nói.

ố ổ ồDựa theo một số sách cổ ghi lại liên quan tới Phong Thiên Chi Địa, ngọn nguồn của linh khí Hoa Hạ là 99 linh mạch ở Thiên Ngoại Thiên.

Nếu mấy linh mạch này sống lại, quả thật linh khí Hoa Hạ sẽ nồng đậm hơn nhiều, không phải không có khả năng trở về thời thượng cổ.

- Mạc Phàm tôi cũng có chút danh dự đó.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

- Nhưng những nhân vật trong truyền thuyết thì sao?

Hiên Viên Vô Kỳ hỏi tiếp.

Một câu vừa rồi và một kiếm của Mạc Phàm tuyệt đối là thị uy với cao thủ khắp thiên hạ, Phong Thiên Chi Địa lại là nơi có thể kinh động tới những nhân vật trong truyền thuyết.

Một khi những thế lực này tìm đến Phong Thiên Chi Địa theo bản đồ của Lâm Thiên Nam, chắc chắn những nhân vật trong truyền thuyết sẽ phá quan mà ra, tranh đoạt Phong Thiên Chi Địa.

Nếu những người này xuất hiện, Mạc Phàm có thể tiến vào Tu Chân giới hay không ông ta cũng không biết.

- Tôi chính là muốn để những người đó xuất hiện.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.

- Cái gì, cậu cố ý sao?

Vẻ mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ sửng sốt, trên mặt đều là khó mà tin.

- Không sai!

Mạc Phàm khẽ gật đầu, nói.

Cao thủ trên Địa Cầu có rất nhiều, hắn đã cách ngày rời Địa Cầu càng ngày càng gần, vậy dùng Phong Thiên Chi Địa dụ toàn bộ người này ra vậy.

Tránh để sau khi hắn rời khỏi Địa Cầu, những nhân vật trong truyền thuyết sẽ đối phó Mạc gia.

Đương nhiên cho dù những người này không xuất hiện, hắn cũng tìm cả đám tới.

Chỉ trong phút chốc, Hiên Viên Vô Kỳ hiểu rõ ý đồ của Mạc Phàm, trong chớp mắt ánh mắt cả đám thay đổi hơn nhiều.

Bọn họ tưởng rằng mình đa mưu túc trí, nhưng so với Mạc Phàm chưa tới 20 tuổi, hình như kém rất nhiều.

Mấy người lại nói chuyện với Mạc Phàm một lát, lúc này mới rời đi.

Nhưng sóng gió lại nổi lên cuồn cuộn trong phạm vi toàn bộ thế giới. - Các người muốn thứ này đúng không?

Mạc Phàm ném chìa khóa, chìa khóa trôi nổi trong không trung.

Không ít người nhìn chiếc chìa khóa này, không tự chủ được nuốt nước bọt.

Chìa khóa mở Phong Thiên Chi Địa, nếu có thể có được, sẽ nắm giữ huyết mạch Hoa Hạ trong tay, trở thành cao thủ Thần Cảnh trở lên đi trên con đường thông thiên.

Thứ này, cho dù là ai đều sẽ động tâm.

Nhưng động tâm thì động tâm, không ai dám động vào.

Người đến bát phương bị Mạc Phàm giết bảy, một người còn sót lại cũng trở thành nô lệ của Mạc Phàm.

Người nào động vào chìa khóa này, đều trở thành vong hồn dưới kiếm của Mạc Phàm.

Trong lúc này, ở đây vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng gió núi “vù vù”.

- Muốn cũng được, vậy thì cứ tới Phong Thiên Chi Địa, đi, tôi sẽ mở Phong Thiên Chi Địa ra, đợi các người đến, nhưng phàm là người tiến vào Phong Thiên Chi Địa, đều phải chết.

Trên gương mặt lạnh lùng của Mạc Phàm không có chút biểu cảm, lạnh lùng nói.

Khi nói chuyện, Hồng Liên bay xung quanh hắn như cảm ứng được, bỗng nhiên kiếm khí tỏa ra một cách tùy ý, trực tiếp hóa thành 99 trường kiếm khí, sắc bén trùng thiên.

Đạo kiếm khí này đảo qua không trung, kình phong như bão cấp 18 lan ra bốn phía.

Bốn phương tám hướng, phàm là ngọn núi bị kiếm khí quét trúng thì bị gọt sạch.

Sắc mặt mọi người ở xung quanh trắng bệch.

Trước một số pháp khí và màn hình lớn, không ít người nhíu mày bất mãn.

- Mạc Phàm này cũng quá kiêu ngạo rồi, cậu ta mở Phong Thiên Chi Địa đợi người tới, đây là coi như không có cao thủ cấp bậc trong truyền thuyết sao?

Có người đập bàn đứng dậy, lạnh giọng nói.

- Ai nói không phải chứ.

- Có cần mời vị kia ra ngoài không, đây là Phong Thiên Chi Địa của Hoa Hạ đó.

Trong một căn cứ bí mật ở Châu Âu, một mỹ nữ tóc vàng hỏi.

Quả thật thực lực của đám Lâm Thiên Nam rất mạnh, nhưng phía trên bọn họ còn có một số nhân vật trong truyền thuyết.

Có khả năng những người này không có hứng thú với chuyện giết một hậu sinh tiểu bối như Mạc Phàm, nhưng Phong Thiên Chi Địa của Hoa Hạ không phải nhỏ.

Nếu có thể tiến vào, phần lớn thực lực của những người đó sẽ tăng một bước, vô địch thiên hạ thì không nói, thọ nguyên cũng sẽ dài hơn.

- Cho dù không có Phong Thiên Chi Địa, hẳn là vị kia cũng có hứng thú gặp Mạc Phàm một lần rồi.

Một người đàn ông để râu cao lớn oai hùng ở bên cạnh hơi nhếch miệng, cười thần bí nói.

Bọn họ đều đã nhìn Mạc Phàm, bí mật trên người Mạc Phàm không kém gì Phong Thiên Chi Địa của Hoa Hạ.

Nếu có thể có được ký ức của Mạc Phàm, thu hoạch sẽ càng nhiều hơn Phong Thiên Chi Địa.

Chỉ cần bọn họ truyền những tin tức này cho vị kia trong truyền thuyết, chắc chắn vị kia sẽ đi đối phó Mạc Phàm.

- Hả? Trái lại tôi rất muốn xem khi Mạc Phàm gặp được vị kia còn hung hãn như vậy nữa không?

Vẻ mặt mỹ nữ tóc vàng đầy chờ mong nói.



Một kiếm chém hơn mười đỉnh núi xuống, Mạc Phàm cất chìa khóa kia đi.

- Nhìn cũng nhìn đủ rồi, chuyện tôi muốn nói với các người các người cũng đã biết rõ, bây giờ các người có thể rời đi, những thứ nhìn về bên này cũng có thể đóng lại.

Người xung quanh như được đại xá, nhao nhao rời đi.

Những pháp khí và vệ tinh nhìn về phía bên này cũng rút lui, đóng lại.

Không lâu sau, trên Hoa Sơn lộn xộn chỉ còn lại ngũ lão, Mạc Phàm và một đám người Mạc gia.

Giữa mây trắng, đám người của hội ngũ lão ngươi nhìn ta ta nhìn người, dưới sự dẫn dắt của Hiên Viên Vô Kỳ đi tới một ngọn núi bị diệt đỉnh, đi tới trước người Mạc Phàm.

- Mạc Phàm, cảm ơn cậu đã không giết, hội ngũ lão chúng tôi nợ cậu một ân tình, sau này chỉ cần hội ngũ lão chúng tôi vẫn còn, nhất định sẽ bảo vệ Mạc gia cậu.

Hiên Viên Vô Kỳ hơi ôm quyền với Mạc Phàm, nói.

- Hi vọng hội ngũ lão ông nói được thì làm được.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Trái lại hắn không sao cả, hắn chỉ muốn hội ngũ lão bảo vệ Mạc gia hắn.

- Chút danh dự đó hội ngũ lão chúng tôi vẫn có, cậu yên tâm đi, nhưng mà…

Hiên Viên Vô Kỳ nói một nửa thì dừng lại.

- Ông muốn nói chuyện Phong Thiên Chi Địa sao?

Mạc Phàm nhíu mày nhìn thoáng qua Hiên Viên Vô Kỳ nói.

Lâm Thiên Nam đã chết, có thể khiến Hiên Viên Vô Kỳ xoắn xuýt chỉ có Phong Thiên Chi Địa.

- Không sai, cậu nhất định phải tiến vào Phong Thiên Chi Địa à, Mạc Phàm?

Hiên Viên Vô Kỳ thấy Mạc Phàm nói ra, không che giấu nữa hỏi thẳng.

- Ông sợ Phong Thiên Chi Địa có sơ suất gì sao?

Mạc Phàm không ngại nói.

- Không sai.

Hiên Viên Vô Kỳ gật đầu.

Hoa Hạ nối tiếp với Thiên Ngoại Thiên, những khe hở này nối thẳng khắp nơi Hoa Hạ, hiện giờ thông qua khống chế trận pháp thông tới Phong Thiên Chi Địa, lại do Phong Thiên Chi Địa chảy từng giọt vào khắp nơi Hoa Hạ.

Nếu nơi này bị hủy, chỉ trong thời gian ngắn linh khí ở Địa Cầu sống lại, tu sĩ sẽ xuất hiện như măng mọc sau mưa.

Nhưng vì linh khí nhanh chóng tiêu hao, linh khí Hoa Hạ sẽ nhanh chóng khô kiệt.

Nếu linh khí bên trong bị Mạc Phàm và tu sĩ hấp thu hầu như không còn, các linh mạch Hoa Hạ không chiếm được bổ sung, linh khí Hoa Hạ sẽ trực tiếp khô kiệt.

Cho nên Phong Thiên Chi Địa liên quan tới quá lớn, nếu Mạc Phàm không muốn đi vào thì đừng đi vào tốt hơn.

- Tôi nhất định sẽ vào Phong Thiên Chi Địa, nhưng đợi tôi tiến vào Tu Chân giới, tôi sẽ khiến linh khí ở Hoa Hạ nồng đậm hơn bây giờ mấy chục lần.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Chuyện linh khí, một khi hắn quay về Thần Nông Tông lần nữa, hoàn toàn có thể bảo người di chuyển mấy linh mạch tới, cho nên chuyện này không là vấn đề.

- Những lời này là thật sao?

Trước mắt đám Hiên Viên Vô Kỳ sáng lên, nói.

ố ổ ồDựa theo một số sách cổ ghi lại liên quan tới Phong Thiên Chi Địa, ngọn nguồn của linh khí Hoa Hạ là 99 linh mạch ở Thiên Ngoại Thiên.

Nếu mấy linh mạch này sống lại, quả thật linh khí Hoa Hạ sẽ nồng đậm hơn nhiều, không phải không có khả năng trở về thời thượng cổ.

- Mạc Phàm tôi cũng có chút danh dự đó.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

- Nhưng những nhân vật trong truyền thuyết thì sao?

Hiên Viên Vô Kỳ hỏi tiếp.

Một câu vừa rồi và một kiếm của Mạc Phàm tuyệt đối là thị uy với cao thủ khắp thiên hạ, Phong Thiên Chi Địa lại là nơi có thể kinh động tới những nhân vật trong truyền thuyết.

Một khi những thế lực này tìm đến Phong Thiên Chi Địa theo bản đồ của Lâm Thiên Nam, chắc chắn những nhân vật trong truyền thuyết sẽ phá quan mà ra, tranh đoạt Phong Thiên Chi Địa.

Nếu những người này xuất hiện, Mạc Phàm có thể tiến vào Tu Chân giới hay không ông ta cũng không biết.

- Tôi chính là muốn để những người đó xuất hiện.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.

- Cái gì, cậu cố ý sao?

Vẻ mặt đám Hiên Viên Vô Kỳ sửng sốt, trên mặt đều là khó mà tin.

- Không sai!

Mạc Phàm khẽ gật đầu, nói.

Cao thủ trên Địa Cầu có rất nhiều, hắn đã cách ngày rời Địa Cầu càng ngày càng gần, vậy dùng Phong Thiên Chi Địa dụ toàn bộ người này ra vậy.

Tránh để sau khi hắn rời khỏi Địa Cầu, những nhân vật trong truyền thuyết sẽ đối phó Mạc gia.

Đương nhiên cho dù những người này không xuất hiện, hắn cũng tìm cả đám tới.

Chỉ trong phút chốc, Hiên Viên Vô Kỳ hiểu rõ ý đồ của Mạc Phàm, trong chớp mắt ánh mắt cả đám thay đổi hơn nhiều.

Bọn họ tưởng rằng mình đa mưu túc trí, nhưng so với Mạc Phàm chưa tới 20 tuổi, hình như kém rất nhiều.

Mấy người lại nói chuyện với Mạc Phàm một lát, lúc này mới rời đi.

Nhưng sóng gió lại nổi lên cuồn cuộn trong phạm vi toàn bộ thế giới.