Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Y Trọng Sinh

Chương 1251




Lúc này lưu hỏa trên bầu trời đều được liên hoa hấp thu, liên hoa ngừng chuyển động, trôi nổi trên đài chiến đấu bạch ngọc.  

- Trở thành nô lệ của tôi, tôi sẽ cho bà cơ hội tăng tới người biến dị lục cấp, hay là chịu đau đớn liên hỏa đốt người, tự bà chọn đi.  

Mạc Phàm nhìn chằm chằm Phượng Hoàng nói.  

Trong tám người tiến vào Hoa Hạ, Hải Thần và Pháp Thần Horus là hám lợi đen lòng, muốn thông qua hắn để nổi tiếng, uy chấn thế giới, những người khác đều có mâu thuẫn với hắn.  

Nhưng trong số những người này, có mâu thuẫn với hắn ít nhất là Phượng Hoàng.  

Phượng Hoàng có thể trở thành người biến dị ngũ cấp ở nơi có linh khí và tài nguyên cằn cỗi như Địa Cầu, chắc chắn thiên phú không kém.  

Nếu Phượng Hoàng đồng ý trở thành nô lệ của Mạc gia, thề sống chết bảo vệ Mạc gia, hắn không ngại giữ một mạng cho Phượng Hoàng.  

Hắn có Trường Sinh Linh Thụ trong tay, phối một số đan dược và linh dịch giúp bà ta tăng cấp, chỉ là chuyện hạ bút thành văn đối với hăn.  

- Nô lệ?  

Phượng Hoàng nheo mắt, trong mắt hiện lên sắc bén.  

Đúng là bây giờ Mạc Phàm có quyền kiêu ngạo, nhưng bảo bà ta làm nô lệ cho Mạc gia, nghĩ đơn giản quá nhỉ.  

Phải biết rằng có khả năng bà ta là người biến dị ngũ cấp duy nhất trên Địa Cầu, ở trong Nguyệt Hạ Chi Dực tương đương với vương.  

- Lâm Thiên Nam, cậu chuẩn bị vẫn đứng ở đó, không làm gì sao?  

Phượng Hoàng lạnh lùng liếc Lâm Thiên Nam một cái, tức giận nói.  

Không phải Lâm Thiên Nam mới lên sân khấu, Mạc Phàm đã giết 6 người bọn họ, thực lực càng ngày càng mạnh, Lâm Thiên Nam ngoại trừ một kích hời hợt ban đầu ra thì chưa ra tay.  

- Hửm?  

Không ít người nhíu mày, lúc này mới nhớ tới Lâm Thiên Nam có tới.  

Lúc này khí tràng của Mạc Phàm thật sự quá mạnh, mạnh tới mức làm bọn họ quên Lâm Thiên Nam vẫn còn ở đây.  

Trong một góc cách đó không xa, Lâm Thiên Nam cảm nhận được lửa giận của Phượng Hoàng, khóe miệng anh ta hơi nhếch lên, cười khẽ, vỗ tay đi về phía Mạc Phàm.  

- Mạc Phàm, chẳng trách cậu có thể vượt qua tôi nhanh như vậy, hóa ra là vì công pháp này, xem ra chúng ta có điểm tương đồng rồi.  

Công pháp giết người tăng cấp của Mạc Phàm, tương tự với Huyết Thần Công của anh ta.  

Khác biệt là anh ta không cần giết người, chỉ cần lan truyền Huyết Độc ra, thông qua hấp thu lực lượng của Huyết Độc để tăng tu vi.  

Mạc Phàm thì sau khi giết người xong, có được lực lượng của người chết.  

Cho dù Mạc Phàm giết người tăng cấp hay Huyết Thần Công của anh ta, đều là công pháp tuyệt đối không có trong bất kỳ môn phái nào trên Địa Cầu.  

Huyết Thần Công của anh ta là một cơ hội tình cờ, anh ta tìm được bên trong một bí cảnh, sau đó thực lực tăng mạnh, một bước lên trời.  

Trước đó Mạc Phàm chỉ là người bình thường, phần lớn cũng là cơ duyên xảo hợp đi vào bí cảnh nào đó, chiếm được công pháp này mới có tu vi như vậy.  

Phượng Hoàng nghe Lâm Thiên Nam nói vậy, lông mày lập tức nhíu lại.  

- Lâm Thiên Nam, những lời này của cậu là có ý gì?  

Lâm Thiên Nam hơi nhếch miệng, cũng không để ý tới Phượng Hoàng, anh ta vẫn luôn nhìn chằm chằm Mạc Phàm.  

- Mạc Phàm, cậu cũng cảm thấy hứng thú với người phụ nữ này sao, đúng lúc tôi cũng có hứng thú với người này, trong hai chúng ta chỉ có một người mới có được.  

Đối diện Lâm Thiên Nam, vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, không giải thích cũng không phản bác.  

Hắn và Lâm Thiên Nam đi cùng một con đường, Lâm Thiên Nam đúng là ngu ngốc.  

Nhưng ngu ngốc không chỉ có mình Lâm Thiên Nam.  

- Phượng Hoàng, nếu bà ký gửi hi vọng thoát thân vào người anh ta, tôi cho bà cơ hội này, đợi tôi giết anh ta, bà có thể suy nghĩ những lời tôi nói lúc trước.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

Trên cơ bản mục đích của mỗi Huyết Ma là huyết nhiễm thiên hạ, Phượng Hoàng trông chờ vào việc liên thủ với Lâm Thiên Nam, không khác gì bảo hổ lột da.  

- Cậu!  

Phượng Hoàng nhíu mày, trong mắt lóe lên sắc bén.Mạc Phàm không nói chuyện với Phượng Hoàng nữa, hắn dời mắt nhìn Lâm Thiên Nam.  

- Anh đợi lâu như vậy, tôi cũng giết xong những người này rồi, chúng ta có thể bắt đầu.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

Nếu xếp thứ tự cao thấp cho mấy người này, chắc chắn Lâm Thiên Nam là số một, sau đó mới tới Phượng Hoàng.  

Lúc hắn thi triển Sát Sinh Đại Thuật, Lâm Thiên Nam luôn có cơ hội ra tay, nhưng anh ta vẫn đứng ở đó đợi, không thèm động một ngón tay.  

Không phải Lâm Thiên Nam đợi cơ hội, mà anh ta đợi đám người kia chết đi.  

Cho dù là Pháp Thần Horus, hay là người khác chết đi, đều có một vùng thế lực quần long vô thủ, nơi như vậy là khu vực săn bắn với Lâm Thiên Nam.  

Lâm Thiên Nam nhíu mày, trong mắt xuất hiện vẻ bất ngờ.  

Sở dĩ anh ta không ra tay, quả thật là muốn mượn tay Mạc Phàm đại khai sát giới, giúp anh ta thanh lý một số người, bây giờ người nên diệt trừ đều bị diệt trừ hết.  

Tuy thực lực của Mạc Phàm mạnh hơn trước không ít, nhưng không khác quá nhiều đối với anh ta, bởi vì…  

- Những người đó đã chết, quả thật chúng ta có thể bắt đầu.  

Ý niệm của anh ta vừa động, quần áo trên người biến thành trường bào huyết sắc, tóc cũng dài ra tới bên hông.  

Bên hông anh ta có treo một ngọc bài huyết sắc, một thanh trường kiếm huyết sắc cũng xuất hiện trong tay anh ta.  

Tuy trên người khác màu với Mạc Phàm, nhưng vô cùng tương tự.  

- Cậu có thể hấp thu lực lượng của người chết, tôi có thể hấp thu lực lượng của vật còn sống, lực lượng còn sống đều lại đây cho tôi.  

Lâm Thiên Nam vươn một tay ra, một đóa liên hoa huyết sắc xuất hiện trong lòng bàn tay anh ta, xoay tròn bay về phía bầu trời.  

Đóa liên hoa này vừa xuất hiện, giống như có ma lực thần kỳ nào đó hàng lâm.  

Ngoại trừ đám Mạc Phàm ở bên trong đài chiến đấu bạch ngọc ra, xung quanh cho dù là đám Tần Vô Nhai cũng được, những đệ tử các môn phái cũng được, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ thống khổ.  

Cùng lúc đó, huyết khí trong cơ thể bọn họ không thể khống chế ra khỏi cơ thể.  

Không chỉ bọn họ, những người vì e sợ Mạc Phàm mà chạy đi vốn đã chạy ra xa mấy ngàn mét, bỗng nhiên sắc mặt cũng khó coi, cơ thể không thể khống chế bị định trụ tại chỗ, huyết khí tuôn ra ngoài một cách điên cuồng.  

Những huyết khí tuôn ra ngoài hóa thành từng sợi tơ hồng, tụ tập về phía liên hoa huyết sắc.  

- Chuyện này…  

- Có chuyện gì thế này?  

Trên mặt không ít người lộ vẻ hoảng sợ, vẻ mặt mờ mịt mặc huyết khí trong cơ thể xói mòn.  

Có người muốn khống chế huyết khí trong cơ thể, nhưng không khống chế thì không sao, vừa khống chế huyết khí càng xói mòn nhanh hơn.  

Ngay cả đám Bạch Tử Hàn, ngoại trừ Vong Linh Titan và Ác Linh Vương ra, trên người những người khác cũng có sợi tơ hồng.  

Theo tơ hồng biến mất vào trong liên hoa huyết sắc, thể tích liên hoa huyết sắc nhanh chóng biến to, rất nhanh đã cùng cỡ với liên hoa lam văn kim sắc của Mạc Phàm.  

Nhất kim nhất hồng, hai đóa liên hoa che lấp mặt trời.  

Mạc Phàm liếc mắt nhìn đóa liên hoa này một cái, tay tạo pháp ấn, trên bạch ngọc bàn chớp lóe kim quang, lúc này huyết tuyến trên người đám Bạch Tử Hàn mới biến mất.  

- Huyết Liên Đại Pháp, đúng không?  

Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.  

- Không sai, nhưng không chỉ có thứ này, còn có cả cái này nữa.  

Lâm Thiên Nam không giấu diếm, nói thẳng.  

Khi anh ta nói chuyện, tay còn lại vươn ra, một thanh trường đao huyết sắc xuất hiện. Thanh đao này vừa xuất hiện, Hồng Liên trôi nổi quanh Mạc Phàm lập tức chấn động kêu ong ong.