Thần Y Trọng Sinh

Chương 1249




- Anh ta sao, sau này tôi sẽ giết, đối phó anh, thực lực hiện giờ là đủ rồi, còn nữa, anh nói nhiều thật.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Tôi nói nhiều là vì cậu không nói lời nào sẽ không có cơ hội nói, cậu đã không muốn nói, vậy cậu đi chết đi.

Lâm Thiên Nam vươn tay còn lại ra, đánh về phía Mạc Phàm ở phía xa, trong mắt lóe sáng huyết quang.

Xung quanh, Huyết Đan ở khắp nơi trong đài chiến đấu bạch ngọc lập tức bay về phía Mạc Phàm, chỉ trong chớp mắt đã tới bên cạnh Mạc Phàm.

Lâm Thiên Nam nắm chặt tay, Huyết Đan xông về phía Mạc Phàm.

“Rầm rầm rầm!” Âm thanh kim thạch va vào nhau vang lên, chỉ trong chớp mắt Mạc Phàm đã bị Huyết Đan bao phủ.

Vô số Huyết Đan ngưng tụ thành một viên cầu huyết sắc đường kính gần năm mét, lóe sáng hồng quang nhàn nhạt, xuất hiện ở nơi Mạc Phàm đứng ban đầu.

- Bạo!

Lâm Thiên Nam khẽ quát một câu, hồng quang trên viên cầu huyết sắc đại phóng, huyết cầu biến thành trong suốt, có thể nhìn thấy Mạc Phàm ở bên trong.

Ngay sau đó.

“Bùm!” một tiếng bùng nổ không ngừng, viên cầu huyết sắc bùng nổ ra.

Chỉ trong chớp mắt hồng quang tràn ngập đài chiến đấu bạch ngọc, đài chiến đấu bạch ngọc vốn bị tàn phá không chịu nổi trực tiếp biến thành bột phấn, một vùng mây hình nấm xuất hiện trên không, khe hở huyết sắc lan tràn ra xung quanh.

Kình phong mãnh liệt giống như bão từng tới, gió cuốn mây tan lan ra xung quanh.

Xung quanh có không ít người bị gió thổi bay, sắc mặt những người còn lại thì thay đổi.

- Bạo đan sao?

Kim Đan của Thần Cảnh, nếu bị ép đến đường cùng, lúc muốn đồng quy vu tận với đối phương, bình thường sẽ lựa chọn bạo đan.

Bạo đan tương đương với kích nổ tất cả lực lượng của mình, uy lực rất mạnh, không thua gì một kích của vũ khí tiên tiến.

Một khi bạo đan, người bạo đan không chết sẽ thành phế nhân.

Lâm Thiên Nam đi lên không ra tay đối phó Mạc Phàm, trái lại trực tiếp bạo đan, còn không phải chỉ một viên.

- Điên rồi sao?

Quỷ Vô Tà nói.

Lực lượng huyết cầu bùng nổ không khuếch tán xa, đã biến mất hoàn toàn.

Ở chỗ Mạc Phàm lúc trước, lộ ra bóng dáng Mạc Phàm.

So với vừa rồi, khí tức trên người Mạc Phàm yếu đi rất nhiều, trường bào màu trắng bị rách khó mà che khuất cơ thể, trên làn da tr@n trụi ở bên ngoài tràn đầy vết thương, mái tóc đen dài của Mạc Phàm cũng vì nổ mạnh mà đứt một nửa, rơi tán loạn trên vai.

Máu tươi xuất hiện trên khóe miệng Mạc Phàm.

Lâm Thiên Nam nhìn thấy Mạc Phàm như vậy, giống như đã sớm dự đoán được.

- Thần Thể không hổ là Thần Thể, lực lượng như vậy, vậy mà không thể khiến cậu bị trọng thương, chỉ bị thương ngoài da.

Mạc Phàm lau máu tươi ở khóe miệng, ý niệm vừa động, vết thương trên người, quần áo và tóc nhanh chóng khôi phục như thường.

- Có thể khiến tôi bị thương như bây giờ, anh đã xem như rất lợi hại rồi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hắn sử dụng Sát Sinh Đại Thuật, Kim Đan trong cơ thể đã được 66 viên, cho dù bây giờ hắn đứng ở đây không động, đám Hải Thần cũng không thể thương tổn được hắn.

Có thể thương tổn được hắn chỉ có một kích vừa rồi của Phượng Hoàng, Lâm Thiên Nam có thể khiến hắn bị thương tới mức này, quả thật rất lợi hại.

- Vậy sao, vậy tôi xem cậu có thể chống đỡ được bao lâu, quên nói với cậu, trừ phi những người này chết hết, tôi có thể bạo đan với số lượng không hạn chế, một trăm viên không giết được cậu, vậy thì thử 1000 viên.

Lâm Thiên Nam cười nham hiểm.

Anh ta vừa dứt lời, những Huyết Đan biến mất trong khi tự bạo xuất hiện từng viên lại từng viên, nhanh chóng biến thành to như trước.

Sắc mặt đám Tần Vô Nhai, ngũ lão, Bạch Tử Hàn đều thay đổi.

Tuy Lâm Thiên Nam có nhiều Kim Đan, nhưng chỉ bạo được một vài lần, nếu không giết được Mạc Phàm, vậy người chết sẽ là Lâm Thiên Nam.

Hơn nữa theo số lượng Kim Đan càng ngày càng ít, uy lực của bạo đan sẽ càng ngày càng nhỏ.

Nhưng tự bạo Kim Đan lại có thể khôi phục như thường.

- Chuyện này có vẻ kh ủng bố rồi.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Huyết Đan ở xung quanh, khẽ nâng mí mắt rồi nhanh chóng khôi phục như thường.

- Đây là mục đích anh thi triển Huyết Liên Đại Pháp sao?

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Huyết Liên Đại Pháp có thể lấy khí huyết của vật còn sống ở xung quanh, ngưng tụ ra một đóa huyết liên, đây là pháp thuật mà Huyết Ma thường dùng.

Pháp thuật này không những làm suy yếu đối phương, còn có thể tăng, khôi phục thực lực của Huyết Ma, bản thân huyết liên đã có pháp thuật công kích cường đại, tóm lại là có rất nhiều tác dụng, khiến Huyết Đan bạo mà không tàn là một trong số đó.

- Thế nào, có thể khiến cậu hài lòng không?

Lâm Thiên Nam thản nhiên nói.

- Lãng phí.

Môi Mạc Phàm khẽ mở, nói.

Nếu để hắn dùng Huyết Liên Đại Pháp, một kích bạo đan vừa rồi sẽ không chỉ có chút uy lực đó.

- Vậy sao, đợi cậu thử bạo 1000 viên Huyết Đan rồi nói sau.

Trong mắt Lâm Thiên Nam lại lóe lên huyết quang, Huyết Đan ở xung quanh lại bay về phía Mạc Phàm, số lượng gấp mười lần trước, tốc độ cũng nhanh hơn nhiều.

Mạc Phàm không nhiều lời với Lâm Thiên Nam, thân thể hắn nhoáng lên một cái, trực tiếp cách xa trăm mét, đến bên cạnh Lâm Thiên Nam.

Hắn vươn một tay ra, đao khí như hoa, đao khí màu vàng dài ra khoảng hơn mười mét, chém về phía đầu Lâm Thiên Nam.

Một kiếm này vừa chém ra, không gian bị bổ ra.

Lâm Thiên Nam hơi nhếch miệng, anh ta không chống chọi với Mạc Phàm. Anh ta giơ Huyết Thần Đao trong tay cản, mượn lực của Mạc Phàm lùi về sau, đồng thời đẩy Huyết Đan bay đi.

- Tôi trúng một kích bạo đan của anh, vậy anh cũng thử của tôi xem.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Nói xong ý niệm của hắn vừa động, 66 hắc cầu ở phía sau đều bay về phía Lâm Thiên Nam.

- Hửm?

Lâm Thiên Nam nhíu mày, trong mắt lóe lên bất ngờ.

Anh ta có thể bạo đan vì sau khi anh ta bạo đan vẫn có thể khôi phục, thực ra chỉ tiêu hao lực lượng của những người ở xung quanh.

Mạc Phàm cũng bạo đan, anh ta rất tò mò Mạc Phàm dùng thứ gì để bạo?

Huyết Thần Đao trong tay anh ta dừng lùi về sau.

66 hắc cầu lần lượt tới, cùng bùng nổ ra.

“Bùm!” Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, hắc cầu nổ mạnh sản sinh ra hắc quang bao phủ Lâm Thiên Nam ở bên trong, cũng bùng nổ một cái động đen trong không gian xung quanh.

Nhưng hắc quang thu lại, cơ thể Lâm Thiên Nam bị nổ tung, đầu chỉ còn lại một nửa, lộ ra màu đỏ và não trắng bên trong, cơ thể bị nổ tung lộ cả lục phủ ngũ tạng ra bên ngoài, tay cũng bị nổ bay, chỉ còn một chân đứng trong không trung.

Nửa người trên và nửa người dưới bị nổ từ giữa, hoàn toàn có thể dùng tứ phân ngũ liệt để hình dung.

Dáng vẻ dữ tợn, cho dù là tu sĩ nhìn thấy da đầu cũng run lên, nhất là khi khóe miệng Lâm Thiên Nam còn hơi nhếch lên.

- Mạc Phàm, cậu đã bạo Kim Đan rồi, xem ra vẫn không làm được gì tôi, cậu còn gì để nói?Lâm Thiên Nam cười nói.

Tiếng cười hung ác nham hiểm, khiến không gian xung quanh run sợ không thôi.

Theo tiếng cười này của anh ta, cơ thể nổ tung của anh ta ở xung quanh giống như nước biển rút nhanh chóng hợp lại với cơ thể.

Chỉ trong phút chốc, cơ thể anh ta khôi phục như lúc ban đầu, giống như không bị thương chút nào.

Anh ta vươn một tay ra, toàn bộ Huyết Đan ở xung quanh đang bên cạnh Mạc Phàm, Mạc Phàm giống như bị một đám tinh cầu vây quanh, mỗi một viên đều tỏa ra nguy hiểm, khí tức huyết tinh. Trên mặt mọi người đều trắng bệch, không có một chút huyết sắc. - Anh ta sao, sau này tôi sẽ giết, đối phó anh, thực lực hiện giờ là đủ rồi, còn nữa, anh nói nhiều thật.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Tôi nói nhiều là vì cậu không nói lời nào sẽ không có cơ hội nói, cậu đã không muốn nói, vậy cậu đi chết đi.

Lâm Thiên Nam vươn tay còn lại ra, đánh về phía Mạc Phàm ở phía xa, trong mắt lóe sáng huyết quang.

Xung quanh, Huyết Đan ở khắp nơi trong đài chiến đấu bạch ngọc lập tức bay về phía Mạc Phàm, chỉ trong chớp mắt đã tới bên cạnh Mạc Phàm.

Lâm Thiên Nam nắm chặt tay, Huyết Đan xông về phía Mạc Phàm.

“Rầm rầm rầm!” Âm thanh kim thạch va vào nhau vang lên, chỉ trong chớp mắt Mạc Phàm đã bị Huyết Đan bao phủ.

Vô số Huyết Đan ngưng tụ thành một viên cầu huyết sắc đường kính gần năm mét, lóe sáng hồng quang nhàn nhạt, xuất hiện ở nơi Mạc Phàm đứng ban đầu.

- Bạo!

Lâm Thiên Nam khẽ quát một câu, hồng quang trên viên cầu huyết sắc đại phóng, huyết cầu biến thành trong suốt, có thể nhìn thấy Mạc Phàm ở bên trong.

Ngay sau đó.

“Bùm!” một tiếng bùng nổ không ngừng, viên cầu huyết sắc bùng nổ ra.

Chỉ trong chớp mắt hồng quang tràn ngập đài chiến đấu bạch ngọc, đài chiến đấu bạch ngọc vốn bị tàn phá không chịu nổi trực tiếp biến thành bột phấn, một vùng mây hình nấm xuất hiện trên không, khe hở huyết sắc lan tràn ra xung quanh.

Kình phong mãnh liệt giống như bão từng tới, gió cuốn mây tan lan ra xung quanh.

Xung quanh có không ít người bị gió thổi bay, sắc mặt những người còn lại thì thay đổi.

- Bạo đan sao?

Kim Đan của Thần Cảnh, nếu bị ép đến đường cùng, lúc muốn đồng quy vu tận với đối phương, bình thường sẽ lựa chọn bạo đan.

Bạo đan tương đương với kích nổ tất cả lực lượng của mình, uy lực rất mạnh, không thua gì một kích của vũ khí tiên tiến.

Một khi bạo đan, người bạo đan không chết sẽ thành phế nhân.

Lâm Thiên Nam đi lên không ra tay đối phó Mạc Phàm, trái lại trực tiếp bạo đan, còn không phải chỉ một viên.

- Điên rồi sao?

Quỷ Vô Tà nói.

Lực lượng huyết cầu bùng nổ không khuếch tán xa, đã biến mất hoàn toàn.

Ở chỗ Mạc Phàm lúc trước, lộ ra bóng dáng Mạc Phàm.

So với vừa rồi, khí tức trên người Mạc Phàm yếu đi rất nhiều, trường bào màu trắng bị rách khó mà che khuất cơ thể, trên làn da tr@n trụi ở bên ngoài tràn đầy vết thương, mái tóc đen dài của Mạc Phàm cũng vì nổ mạnh mà đứt một nửa, rơi tán loạn trên vai.

Máu tươi xuất hiện trên khóe miệng Mạc Phàm.

Lâm Thiên Nam nhìn thấy Mạc Phàm như vậy, giống như đã sớm dự đoán được.

- Thần Thể không hổ là Thần Thể, lực lượng như vậy, vậy mà không thể khiến cậu bị trọng thương, chỉ bị thương ngoài da.

Mạc Phàm lau máu tươi ở khóe miệng, ý niệm vừa động, vết thương trên người, quần áo và tóc nhanh chóng khôi phục như thường.

- Có thể khiến tôi bị thương như bây giờ, anh đã xem như rất lợi hại rồi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Hắn sử dụng Sát Sinh Đại Thuật, Kim Đan trong cơ thể đã được 66 viên, cho dù bây giờ hắn đứng ở đây không động, đám Hải Thần cũng không thể thương tổn được hắn.

Có thể thương tổn được hắn chỉ có một kích vừa rồi của Phượng Hoàng, Lâm Thiên Nam có thể khiến hắn bị thương tới mức này, quả thật rất lợi hại.

- Vậy sao, vậy tôi xem cậu có thể chống đỡ được bao lâu, quên nói với cậu, trừ phi những người này chết hết, tôi có thể bạo đan với số lượng không hạn chế, một trăm viên không giết được cậu, vậy thì thử 1000 viên.

Lâm Thiên Nam cười nham hiểm.

Anh ta vừa dứt lời, những Huyết Đan biến mất trong khi tự bạo xuất hiện từng viên lại từng viên, nhanh chóng biến thành to như trước.

Sắc mặt đám Tần Vô Nhai, ngũ lão, Bạch Tử Hàn đều thay đổi.

Tuy Lâm Thiên Nam có nhiều Kim Đan, nhưng chỉ bạo được một vài lần, nếu không giết được Mạc Phàm, vậy người chết sẽ là Lâm Thiên Nam.

Hơn nữa theo số lượng Kim Đan càng ngày càng ít, uy lực của bạo đan sẽ càng ngày càng nhỏ.

Nhưng tự bạo Kim Đan lại có thể khôi phục như thường.

- Chuyện này có vẻ kh ủng bố rồi.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Huyết Đan ở xung quanh, khẽ nâng mí mắt rồi nhanh chóng khôi phục như thường.

- Đây là mục đích anh thi triển Huyết Liên Đại Pháp sao?

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Huyết Liên Đại Pháp có thể lấy khí huyết của vật còn sống ở xung quanh, ngưng tụ ra một đóa huyết liên, đây là pháp thuật mà Huyết Ma thường dùng.

Pháp thuật này không những làm suy yếu đối phương, còn có thể tăng, khôi phục thực lực của Huyết Ma, bản thân huyết liên đã có pháp thuật công kích cường đại, tóm lại là có rất nhiều tác dụng, khiến Huyết Đan bạo mà không tàn là một trong số đó.

- Thế nào, có thể khiến cậu hài lòng không?

Lâm Thiên Nam thản nhiên nói.

- Lãng phí.

Môi Mạc Phàm khẽ mở, nói.

Nếu để hắn dùng Huyết Liên Đại Pháp, một kích bạo đan vừa rồi sẽ không chỉ có chút uy lực đó.

- Vậy sao, đợi cậu thử bạo 1000 viên Huyết Đan rồi nói sau.

Trong mắt Lâm Thiên Nam lại lóe lên huyết quang, Huyết Đan ở xung quanh lại bay về phía Mạc Phàm, số lượng gấp mười lần trước, tốc độ cũng nhanh hơn nhiều.

Mạc Phàm không nhiều lời với Lâm Thiên Nam, thân thể hắn nhoáng lên một cái, trực tiếp cách xa trăm mét, đến bên cạnh Lâm Thiên Nam.

Hắn vươn một tay ra, đao khí như hoa, đao khí màu vàng dài ra khoảng hơn mười mét, chém về phía đầu Lâm Thiên Nam.

Một kiếm này vừa chém ra, không gian bị bổ ra.

Lâm Thiên Nam hơi nhếch miệng, anh ta không chống chọi với Mạc Phàm. Anh ta giơ Huyết Thần Đao trong tay cản, mượn lực của Mạc Phàm lùi về sau, đồng thời đẩy Huyết Đan bay đi.

- Tôi trúng một kích bạo đan của anh, vậy anh cũng thử của tôi xem.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Nói xong ý niệm của hắn vừa động, 66 hắc cầu ở phía sau đều bay về phía Lâm Thiên Nam.

- Hửm?

Lâm Thiên Nam nhíu mày, trong mắt lóe lên bất ngờ.

Anh ta có thể bạo đan vì sau khi anh ta bạo đan vẫn có thể khôi phục, thực ra chỉ tiêu hao lực lượng của những người ở xung quanh.

Mạc Phàm cũng bạo đan, anh ta rất tò mò Mạc Phàm dùng thứ gì để bạo?

Huyết Thần Đao trong tay anh ta dừng lùi về sau.

66 hắc cầu lần lượt tới, cùng bùng nổ ra.

“Bùm!” Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, hắc cầu nổ mạnh sản sinh ra hắc quang bao phủ Lâm Thiên Nam ở bên trong, cũng bùng nổ một cái động đen trong không gian xung quanh.

Nhưng hắc quang thu lại, cơ thể Lâm Thiên Nam bị nổ tung, đầu chỉ còn lại một nửa, lộ ra màu đỏ và não trắng bên trong, cơ thể bị nổ tung lộ cả lục phủ ngũ tạng ra bên ngoài, tay cũng bị nổ bay, chỉ còn một chân đứng trong không trung.

Nửa người trên và nửa người dưới bị nổ từ giữa, hoàn toàn có thể dùng tứ phân ngũ liệt để hình dung.

Dáng vẻ dữ tợn, cho dù là tu sĩ nhìn thấy da đầu cũng run lên, nhất là khi khóe miệng Lâm Thiên Nam còn hơi nhếch lên.

- Mạc Phàm, cậu đã bạo Kim Đan rồi, xem ra vẫn không làm được gì tôi, cậu còn gì để nói?Lâm Thiên Nam cười nói.

Tiếng cười hung ác nham hiểm, khiến không gian xung quanh run sợ không thôi.

Theo tiếng cười này của anh ta, cơ thể nổ tung của anh ta ở xung quanh giống như nước biển rút nhanh chóng hợp lại với cơ thể.

Chỉ trong phút chốc, cơ thể anh ta khôi phục như lúc ban đầu, giống như không bị thương chút nào.

Anh ta vươn một tay ra, toàn bộ Huyết Đan ở xung quanh đang bên cạnh Mạc Phàm, Mạc Phàm giống như bị một đám tinh cầu vây quanh, mỗi một viên đều tỏa ra nguy hiểm, khí tức huyết tinh. Trên mặt mọi người đều trắng bệch, không có một chút huyết sắc.