Cách cửa địa ngục vạn mét, trên một ngọn núi tên là Bất Lão Phong.
Có vài tiếng “vù vù vù” vang lên, bóng người xuất hiện, bảy lão giả râu tóc bạc trắng xuất hiện trên đỉnh núi, bọn họ nhìn về phía có Mạc Phàm, sắc mặt thay đổi.
- Thiên sứ hàng lâm, người nào dám mời thiên sứ hàng lâm trong địa phận Hoa Hạ chúng ta, còn hàng lâm nhiều như vậy?
Một lão giả trong đó kinh hãi hỏi.
Mỗi cánh cửa là một thiên sứ, trên không cửa địa ngục có bảy cánh cửa, vậy có nghĩa là bảy thiên sứ, còn không phải thiên sứ bình thường.
- Ngoại trừ Thần Điện ra thì còn ai khác sao.
Một lão giả khác nói.
Điện chủ Thần Điện đã chết, hiện giờ Thần Điện do Carter làm chủ, chỉ có cậu ta mới triệu hồi được nhiều thiên sứ như vậy.
- Carter triệu hồi nhiều thiên sứ quang minh chính đại như vậy là muốn làm gì, cảm thấy Hoa Hạ chúng ta không còn ai nữa sao?
Một lão giả mặt đen khác tức giận nói.
- Tôi nhớ rõ đám Tần Vô Nhai, Côn Bằng ở cửa địa ngục, hẳn là đang đợi tiểu tử Giang Nam kia, bây giờ Carter ngang nhiên mời thiên sứ hàng lâm, chỉ sợ không chỉ tiểu tử Giang Nam ngã xuống, nguyên khí của đám Tần Vô Nhai cũng bị thương, chắc trong đó chỉ còn lại tiểu tử Giang Nam rồi.
Giữa đám người này, một lão giả mặc đồ xanh chậm rãi nói.
Gần cửa địa ngục là phạm vi thế lực của Bất Lão Môn bọn họ, tất nhiên bọn họ biết đám Tần Vô Nhai đến.
- Không thể nào, thực lực của đám Tần Vô Nhai mạnh như thế…
Lão giả mặt đen nói với vẻ khó mà tin.
- Chỉ thấy tệ hơn, sẽ không tốt hơn.
Lão giả mặc đồ xanh khẽ thở dài nói.
Nếu Carter dám hàng lâm nhiều thiên sứ như vậy, có lẽ đám Tần Vô Nhai đã xảy ra chuyện, nếu không cho dù là điện chủ Thần Điện cũng không có can đảm này.
- Chuyện này…
Mọi người lập tức lộ ra vẻ lúng túng.
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?
Xung quanh là một vùng trầm mặc, Carter dám mời thiên sứ hàng lâm, nói lên đã không còn gì khiến bọn họ sợ hãi.
Với chút thực lực của bọn họ, bây giờ qua đó cũng không có tác dụng gì.
Rất lâu sau, lão giả mặc đồ xanh mới thở dài nói.
- Đóng cửa sơn môn, mấy chúng ta qua đó xem thế nào.
…
Cửa địa ngục, Carter thấy Mạc Phàm vẫn thờ ơ thì hơi nhếch miệng.
- Bá tước đại nhân, xem ra bảy đại thiên sứ không thể đả động tới Mạc tiên sinh, Hắc Ám Giáo Đình ông cũng đừng giấu tài nữa, lấy ra đi.
Bá tước Tinh Hồng nhướn mày cười nhạt.
- Nếu vương tử điện hạ nói thế, vậy tôi chỉ có thể nghe theo rồi.
Ông ta lấy bốn pho tượng ác ma màu đen cỡ quân cờ vua ra, chú ngữ Latin rườm rà cổ xưa truyền từ miệng ông ta ra.
Trên pho tượng ác ma chớp lóe hắc quang rồi rơi xuống đất, nhanh chóng biến to.
“Rầm” một tiếng, bốn pho tượng đứng cách nhau ra, bốn pho tượng vốn chỉ to bằng cỡ bàn tay, khi rơi xuống đất thì to khoảng chừng một tòa nhà, dáng vẻ trông rất sống động giống như ác ma chui từ địa ngục ra.
Bốn pho tượng này vừa rơi xuống đất, chất lỏng màu đỏ sậm lập tức chảy từ trong ra, nhanh chóng lan ra bốn phía.Chất lỏng này giống như vô chỉ vô tận, rất nhanh đã nhồi đầy hố sâu ở giữa cửa địa ngục, chuyện này còn chưa xong, nó còn tiếp tục lan ra xa.
Không lâu sau, cửa địa ngục biến thành một vùng biển màu đỏ sậm, khí tức tà dị khiến người ta chán ghét tràn ngập trong không khí.
Nhìn thấy biển màu đỏ sậm và bốn ma tượng đứng lù lù bất động, khuôn mặt vốn trắng bệch lại càng khó coi hơn nhiều.
- Ám Huyết Ma Hải?
Nghe nói Ám Hắc Nhất Tộc đều thai nghén từ biển máu ra, huyết hải này có tên là địa ngục Ma Hải.
Ở trong địa ngục Ma Hải, không chỉ có vô số Ám Hắc Ma Thần cường đại, còn có vô số Ma Tộc đủ cấp bậc.
Ám Huyết Ma Hải này là pháp bảo rất nổi tiếng của Hắc Ám Giáo Đình, có thể thông tới địa ngục Ma Hải trong truyền thuyết.
Một khi Ám Huyết Ma Hải mở ra, sẽ có vô số Ám Hắc Nhất Tộc hàng lâm, đồng nghĩa với địa ngục hàng thế, vô số tai nạn sẽ xuất hiện.
Thiên sứ hàng lâm đã đủ đáng sợ, bây giờ Ám Huyết Ma Hải cũng mở ở Hoa Hạ.
- Đại họa ngập trời rồi!
Ngao Sương vừa nói xong, một đám vòng xoáy xuất hiện trên mặt biển yên bình.
Giữa vòng xoáy, ác ma làn da đen tuyền, vẻ mặt hung dữ, hình thái không đồng nhất bò ra.
Lúc đầu chỉ cao như đứa bé 5, 6 tuổi, trong phút chốc đã hơn hai thước.
Trên cơ thể cường tráng lộ ra lợi hại tràn ngập tính nổ mạnh, còn mang theo khí tức nguy hiểm nồng đậm, thực lực mỗi người không kém Tiên Thiên đỉnh phong, số lượng nhanh chóng trên trăm.
Trên trăm ác ma Tiên Thiên đỉnh phong đặt ở nơi nào đều có chiến lực không tầm thường, nhưng những ác ma này không dám làm càn, tất cả đều quỳ gối, giống như đang đợi đại nhân vật ra lệnh.
Không lâu sau, chấn động dữ dội truyền từ trong Ám Huyết Ma Hải ra.
“Rầm rầm rầm…” Giống như cự nhân đi từ xa tới gần.
Trong Ma Hải lắc lư, bốn bóng dáng to lớn chậm rãi lộ ra.
Bốn bóng dáng này cao hơn mười thước, một người toàn thân đen như sắt, trên đỉnh đầu có sừng trâu dài, phía sau còn có một cái đuôi.
Một người khác cũng tương tự người này, chẳng qua làn da như ngâm nước nóng lâu, phía sau có một đôi cánh dơi rất to.
Trong hai người còn lại, một người như cự lang, bộ lông trên người như kim thép, cầm lang nha bổng trong tay.
Người cuối cùng như quỷ ảnh, trôi nổi trong không trung, cơ thể đều giấu bên trong trường bào, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt màu lục.
Bốn ma vật, trên người lộ ra khí tức không kém đám bá tước Tinh Hồng, trái lại cơ thể cao lớn khiến người ta cảm thấy nguy hiểm hơn.
Bốn ma vật này vừa xuất hiện, bỗng nhiên bầu trời chấn động, giống như có thứ gì đó sắp nổ tung, màu vàng thánh khiết chiếu xuống bao trọn cả thiên không.
Trong kim quang, bảy bóng người mặc chiến giáp, cầm kiếm trong tay, phía sau là đôi cánh trắng như tuyết chậm rãi hạ xuống theo bảy đạo quang trụ.
Những bóng người này đều là nữ, mỗi người không chỉ có dáng người hoàn mỹ như siêu mẫu, trên gương mặt tinh xảo cũng không có một chút tỳ vết, phối với chiến giáp màu vàng trên người, có thể nói dáng vẻ vô cùng thánh khiết đoan trang.
Vẻ mặt bọn họ như băng sương, lông mày nhướn lên, cằm khẽ nâng, khiến cho người ta có cảm giác cao cao tại thượng.
Mấy thiên sứ này vừa xuất hiện, uy áp cường đại cùng hàng lâm, giống như trời sắp sập xuống.
Trong lúc này, cửa địa ngục vô cùng hoang vắng, trên bầu trời là một vùng màu vàng, thiên sứ vỗ cánh đứng trên bầu trời, có cảm giác thánh khiết và an lành.
Trên mặt đất thì là một vùng đỏ sậm, gương mặt ma quỷ đáng sợ mọc lên như rừng, giống như tu la địa ngục hàng lâm, là một vùng hỗn loạn, hắc ám và tà dị.
Cả vùng trời đất đều chia rõ thành hai màu vàng và đen, ở giữa, từng đạo lôi điện huyết sắc vẫn không ngừng đánh xuống, khiến cho cửa địa ngục vốn nguy hiểm tứ phía bừng tỉnh chiến trường thời mạt thế.
Trên Chúng Thần Sơn, Carter cười nhạt.
- Mạc tiên sinh, bây giờ cậu cảm thấy những thứ này có thể khiến cậu cúi đầu không?
Mọi người đều dời mắt nhìn về phía Mạc Phàm. Cách cửa địa ngục vạn mét, trên một ngọn núi tên là Bất Lão Phong.
Có vài tiếng “vù vù vù” vang lên, bóng người xuất hiện, bảy lão giả râu tóc bạc trắng xuất hiện trên đỉnh núi, bọn họ nhìn về phía có Mạc Phàm, sắc mặt thay đổi.
- Thiên sứ hàng lâm, người nào dám mời thiên sứ hàng lâm trong địa phận Hoa Hạ chúng ta, còn hàng lâm nhiều như vậy?
Một lão giả trong đó kinh hãi hỏi.
Mỗi cánh cửa là một thiên sứ, trên không cửa địa ngục có bảy cánh cửa, vậy có nghĩa là bảy thiên sứ, còn không phải thiên sứ bình thường.
- Ngoại trừ Thần Điện ra thì còn ai khác sao.
Một lão giả khác nói.
Điện chủ Thần Điện đã chết, hiện giờ Thần Điện do Carter làm chủ, chỉ có cậu ta mới triệu hồi được nhiều thiên sứ như vậy.
- Carter triệu hồi nhiều thiên sứ quang minh chính đại như vậy là muốn làm gì, cảm thấy Hoa Hạ chúng ta không còn ai nữa sao?
Một lão giả mặt đen khác tức giận nói.
- Tôi nhớ rõ đám Tần Vô Nhai, Côn Bằng ở cửa địa ngục, hẳn là đang đợi tiểu tử Giang Nam kia, bây giờ Carter ngang nhiên mời thiên sứ hàng lâm, chỉ sợ không chỉ tiểu tử Giang Nam ngã xuống, nguyên khí của đám Tần Vô Nhai cũng bị thương, chắc trong đó chỉ còn lại tiểu tử Giang Nam rồi.
Giữa đám người này, một lão giả mặc đồ xanh chậm rãi nói.
Gần cửa địa ngục là phạm vi thế lực của Bất Lão Môn bọn họ, tất nhiên bọn họ biết đám Tần Vô Nhai đến.
- Không thể nào, thực lực của đám Tần Vô Nhai mạnh như thế…
Lão giả mặt đen nói với vẻ khó mà tin.
- Chỉ thấy tệ hơn, sẽ không tốt hơn.
Lão giả mặc đồ xanh khẽ thở dài nói.
Nếu Carter dám hàng lâm nhiều thiên sứ như vậy, có lẽ đám Tần Vô Nhai đã xảy ra chuyện, nếu không cho dù là điện chủ Thần Điện cũng không có can đảm này.
- Chuyện này…
Mọi người lập tức lộ ra vẻ lúng túng.
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?
Xung quanh là một vùng trầm mặc, Carter dám mời thiên sứ hàng lâm, nói lên đã không còn gì khiến bọn họ sợ hãi.
Với chút thực lực của bọn họ, bây giờ qua đó cũng không có tác dụng gì.
Rất lâu sau, lão giả mặc đồ xanh mới thở dài nói.
- Đóng cửa sơn môn, mấy chúng ta qua đó xem thế nào.
…
Cửa địa ngục, Carter thấy Mạc Phàm vẫn thờ ơ thì hơi nhếch miệng.
- Bá tước đại nhân, xem ra bảy đại thiên sứ không thể đả động tới Mạc tiên sinh, Hắc Ám Giáo Đình ông cũng đừng giấu tài nữa, lấy ra đi.
Bá tước Tinh Hồng nhướn mày cười nhạt.
- Nếu vương tử điện hạ nói thế, vậy tôi chỉ có thể nghe theo rồi.
Ông ta lấy bốn pho tượng ác ma màu đen cỡ quân cờ vua ra, chú ngữ Latin rườm rà cổ xưa truyền từ miệng ông ta ra.
Trên pho tượng ác ma chớp lóe hắc quang rồi rơi xuống đất, nhanh chóng biến to.
“Rầm” một tiếng, bốn pho tượng đứng cách nhau ra, bốn pho tượng vốn chỉ to bằng cỡ bàn tay, khi rơi xuống đất thì to khoảng chừng một tòa nhà, dáng vẻ trông rất sống động giống như ác ma chui từ địa ngục ra.
Bốn pho tượng này vừa rơi xuống đất, chất lỏng màu đỏ sậm lập tức chảy từ trong ra, nhanh chóng lan ra bốn phía.Chất lỏng này giống như vô chỉ vô tận, rất nhanh đã nhồi đầy hố sâu ở giữa cửa địa ngục, chuyện này còn chưa xong, nó còn tiếp tục lan ra xa.
Không lâu sau, cửa địa ngục biến thành một vùng biển màu đỏ sậm, khí tức tà dị khiến người ta chán ghét tràn ngập trong không khí.
Nhìn thấy biển màu đỏ sậm và bốn ma tượng đứng lù lù bất động, khuôn mặt vốn trắng bệch lại càng khó coi hơn nhiều.
- Ám Huyết Ma Hải?
Nghe nói Ám Hắc Nhất Tộc đều thai nghén từ biển máu ra, huyết hải này có tên là địa ngục Ma Hải.
Ở trong địa ngục Ma Hải, không chỉ có vô số Ám Hắc Ma Thần cường đại, còn có vô số Ma Tộc đủ cấp bậc.
Ám Huyết Ma Hải này là pháp bảo rất nổi tiếng của Hắc Ám Giáo Đình, có thể thông tới địa ngục Ma Hải trong truyền thuyết.
Một khi Ám Huyết Ma Hải mở ra, sẽ có vô số Ám Hắc Nhất Tộc hàng lâm, đồng nghĩa với địa ngục hàng thế, vô số tai nạn sẽ xuất hiện.
Thiên sứ hàng lâm đã đủ đáng sợ, bây giờ Ám Huyết Ma Hải cũng mở ở Hoa Hạ.
- Đại họa ngập trời rồi!
Ngao Sương vừa nói xong, một đám vòng xoáy xuất hiện trên mặt biển yên bình.
Giữa vòng xoáy, ác ma làn da đen tuyền, vẻ mặt hung dữ, hình thái không đồng nhất bò ra.
Lúc đầu chỉ cao như đứa bé 5, 6 tuổi, trong phút chốc đã hơn hai thước.
Trên cơ thể cường tráng lộ ra lợi hại tràn ngập tính nổ mạnh, còn mang theo khí tức nguy hiểm nồng đậm, thực lực mỗi người không kém Tiên Thiên đỉnh phong, số lượng nhanh chóng trên trăm.
Trên trăm ác ma Tiên Thiên đỉnh phong đặt ở nơi nào đều có chiến lực không tầm thường, nhưng những ác ma này không dám làm càn, tất cả đều quỳ gối, giống như đang đợi đại nhân vật ra lệnh.
Không lâu sau, chấn động dữ dội truyền từ trong Ám Huyết Ma Hải ra.
“Rầm rầm rầm…” Giống như cự nhân đi từ xa tới gần.
Trong Ma Hải lắc lư, bốn bóng dáng to lớn chậm rãi lộ ra.
Bốn bóng dáng này cao hơn mười thước, một người toàn thân đen như sắt, trên đỉnh đầu có sừng trâu dài, phía sau còn có một cái đuôi.
Một người khác cũng tương tự người này, chẳng qua làn da như ngâm nước nóng lâu, phía sau có một đôi cánh dơi rất to.
Trong hai người còn lại, một người như cự lang, bộ lông trên người như kim thép, cầm lang nha bổng trong tay.
Người cuối cùng như quỷ ảnh, trôi nổi trong không trung, cơ thể đều giấu bên trong trường bào, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt màu lục.
Bốn ma vật, trên người lộ ra khí tức không kém đám bá tước Tinh Hồng, trái lại cơ thể cao lớn khiến người ta cảm thấy nguy hiểm hơn.
Bốn ma vật này vừa xuất hiện, bỗng nhiên bầu trời chấn động, giống như có thứ gì đó sắp nổ tung, màu vàng thánh khiết chiếu xuống bao trọn cả thiên không.
Trong kim quang, bảy bóng người mặc chiến giáp, cầm kiếm trong tay, phía sau là đôi cánh trắng như tuyết chậm rãi hạ xuống theo bảy đạo quang trụ.
Những bóng người này đều là nữ, mỗi người không chỉ có dáng người hoàn mỹ như siêu mẫu, trên gương mặt tinh xảo cũng không có một chút tỳ vết, phối với chiến giáp màu vàng trên người, có thể nói dáng vẻ vô cùng thánh khiết đoan trang.
Vẻ mặt bọn họ như băng sương, lông mày nhướn lên, cằm khẽ nâng, khiến cho người ta có cảm giác cao cao tại thượng.
Mấy thiên sứ này vừa xuất hiện, uy áp cường đại cùng hàng lâm, giống như trời sắp sập xuống.
Trong lúc này, cửa địa ngục vô cùng hoang vắng, trên bầu trời là một vùng màu vàng, thiên sứ vỗ cánh đứng trên bầu trời, có cảm giác thánh khiết và an lành.
Trên mặt đất thì là một vùng đỏ sậm, gương mặt ma quỷ đáng sợ mọc lên như rừng, giống như tu la địa ngục hàng lâm, là một vùng hỗn loạn, hắc ám và tà dị.
Cả vùng trời đất đều chia rõ thành hai màu vàng và đen, ở giữa, từng đạo lôi điện huyết sắc vẫn không ngừng đánh xuống, khiến cho cửa địa ngục vốn nguy hiểm tứ phía bừng tỉnh chiến trường thời mạt thế.
Trên Chúng Thần Sơn, Carter cười nhạt.
- Mạc tiên sinh, bây giờ cậu cảm thấy những thứ này có thể khiến cậu cúi đầu không?
Mọi người đều dời mắt nhìn về phía Mạc Phàm.