Thần Y Trọng Sinh

Chương 1135




Tu vi của hắn đã dừng ở cảnh giới Tiên Thiên lâu lắm rồi, chỉ ngưng tụ Tinh Nguyên và Thần Nguyên đã có chút miễn cưỡng đối phó Hỗn Độn, Ân Tố Tố, nếu lần trước không phải có tiên mộ, có khả năng hắn đã không về được.

Đám Phong Vô Duyến và Tần Vô Nhai mạnh hơn đám Hỗn Độn, quả thật trạng thái hiện giờ hơi miễn cưỡng.

Nếu tu vi quá yếu, vậy thì tăng tu vi lên một cấp, ngưng tụ một viên Thần Nguyên.

- Hửm?

Đám Phong Vô Duyến nhướn mày, trên mặt hiện lên chút dị sắc.

- Đã đến lúc này rồi, tiểu tử kia còn muốn làm gì thế?

Quỷ Vô Tà cảm thấy khó hiểu nói.

Tần Vô Nhai hơi híp mắt lại, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

- Thu lại toàn bộ linh khí, dùng Thể Thuật giết tiểu tử này, tiểu tử này muốn mượn linh khí của chúng ta để đột phá.

Tần Vô Nhai vừa mới nói xong.

Đồ án thái cực hắc bạch xung quanh Mạc Phàm chuyển động, lực hút cường đại xuất hiện, giống như một vòng xoáy hút linh khí xung quanh về phía hắn.

Chỉ trong phút chốc, linh khí trong mười dặm xung quanh bị Tần Vô Nhai khống chế đã tụ lại chỗ Mạc Phàm, hình thành một vòng xoáy linh khí như long toàn phong, nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Mạc Phàm.

Không chỉ những linh khí này, phía dưới vòng xoáy xoay tròn này, lôi điện huyết sắc ở xung quanh, huyết khí dưới nền đất và linh khí đám Tần Vô Nhai phóng thích ra, cùng bị nghiền nát nạp vào bên trong, giống như tờ giấy trong long toàn phong.

Chỉ mấy hơi, đại thủ ấn, hư ảnh Côn Bằng của đám Phong Vô Duyến phóng thích ra bị phá một phần ba, bị vòng xoáy linh khí trên đỉnh đầu Mạc Phàm hấp thu.

- Tiểu tử kia đột phá lúc này sao?

Vẻ mặt đám Phong Vô Duyến ngạc nhiên, trong đôi mắt nhìn Mạc Phàm không còn khinh miệt, trái lại thay vào đó là dị sắc.

Người bình thường đột phá đều lựa chọn nơi an toàn không có ai quấy rầy, tránh bị ảnh hưởng, dẫn đến đột phá thất bại.

Mạc Phàm đột phá dưới bao vây tấn công của năm bọn họ, đây là muốn chết sao?

- Công pháp của tiểu tử này rất bá đạo, nếu cậu ta muốn linh khí, đều đưa cả cho cậu ta đi, chỉ là sẽ kích nổ toàn bộ.

Tần Vô Nhai nhíu mày nói.

Nước đổ khó hốt, bọn họ phóng thích nhiều linh khí như vậy, muốn thu hồi dưới lực hút của Mạc Phàm cũng không dễ như vậy.

Nếu Mạc Phàm muốn, vậy thì cho Mạc Phàm, nhưng mà…

- Bạo!

Ông ta khẽ quát một tiếng, khí trảm còn lại không đợi bị vòng xoáy trên đỉnh đầu Mạc Phàm hút đi, lập tức tự chui vào trong vòng xoáy.

Khí trảm mới tiến vào trong vòng xoáy, lập tức bùng nổ giống như là pháo hoa, không gian chấn động, năng lượng dao động giống như sóng thần ngút trời, đánh về phía vòng xoáy kia.

Làm xong những chuyện này, Tần Vô Nhai không do dự, cơ thể như sao băng xông về phía Mạc Phàm.

Tiểu tử Mạc Phàm này quá kỳ lạ, nếu để cậu ta đột phá thành công, không biết sẽ xảy ra chuyện gì, không nên lơ là thì hơn.

Đám Phong Vô Duyến thấy thế cũng không do dự nữa, đẩy hết linh khí của mình vào trong khí xoáy của Mạc Phàm kích nổ.

Mỗi người thi triển Thể Thuật, hay không khí kỹ, hoặc lực lượng cơ thể thuần túy công kích Mạc Phàm.

Nhiều lực lượng như vậy bùng nổ ra, trong chớp mắt khí xoáy trên không Mạc Phàm bị hủy hơn nửa, khe hở tiếp tục lan xuống phía dưới.

Mạc Phàm nhìn đám Tần Vô Nhai đánh tới, trên mặt không có chút gợn sóng.

- Nếu tôi là các ông, tôi sẽ không dùng Thể Thuật.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Ưu thế của đám Tần Vô Nhai là có tu vi cao hơn hắn, đám người này vì tránh để linh khí bị hắn hấp thu, vậy mà từ bỏ linh khí đấu Thể Thuật với hắn.

Hắn đã tu thành Thần Thể, những người này dùng thứ mình không am hiểu nhất đối phó hắn, không thể không nói đây không phải là lựa chọn sáng suốt.

Nhưng cho dù lựa chọn chính xác, có thể ngăn được hắn đột phá sao?

Ý niệm của hắn vừa động, ánh sáng ngũ sắc trên người đại phóng, hình thành một hư ảnh hình người cao mười thước bảo vệ hắn ở bên trong.

“Keng” một tiếng thật to, tất cả công kích của đám Tần Vô Nhai bị ánh sáng ngũ sắc đỡ lấy.

Sắc mặt Tần Vô Nhai hơi khó coi, không hiểu sao lại có dự cảm không hay.

Mạc Phàm có tu vi cảnh giới Tiên Thiên đã cường hãn như vậy, nếu để Mạc Phàm tiến vào Thần Cảnh, không biết sẽ kh ủng bố cỡ nào.

Phải biết rằng Tiên Thiên Tông Sư tới Thần Cảnh, nhìn chỉ như một bước, nhưng không khác gì từ dưới đất lên trời, cho nên gần trăm năm qua Địa Cầu không có người từ cảnh giới Tiên Thiên tiến vào Thần Cảnh.

Một bước này khó bao nhiêu, thì tăng thực lực cũng đáng sợ bấy nhiêu.

- Nhanh ngăn cậu ta lại, hủy diệt khí xoáy kia đi.

Tần Vô Nhai tức giận nói.

Ông ta vừa nói xong, mấy người cùng ra tay, kiếm khí, khí trảm, đại thủ ấn khiến tim người ta đập nhanh lại hàng lâm, đánh về phía khí xoáy trên đỉnh đầu Mạc Phàm.

Mạc Phàm cũng không ngăn cản, dưới lựclượng của mấy người trong chớp mắt khí xoáy như thủy tinh bị một đòn nghiêm trọng, vỡ ra thành từng mảnh.

Không chỉ khí xoáy này, một khí xoáy huyền ảo trong linh đài hắn mở ra cũng bị nghiền nát theo đại khí.

Vừa rồi không chỉ linh đài của Mạc Phàm như vừa gặp bão, Đạo Cơ hình tháp chín tầng cũng rầm rầm vỡ nát, khí tức trên người hắn cũng nhanh chóng giảm xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Vừa rồi Mạc Phàm khiến người ta có cảm giác như một ngọn núi cao, bây giờ giống như một ngọn núi to thổi phòng bị rút khí.

“Phù…” Nhìn khí tức Mạc Phàm nhanh chóng yếu đi, lúc này đám Tần Vô Nhai mới thở phào nhẹ nhõm.

Luồng khí xoáy bị hủy, Mạc Phàm đã đột phá thất bại, cho dù không chết thì thực lực cũng giảm xuống, ít nhất đã không có gì uy hiếp nữa.

Trong năm người, Mạc Phàm không chỉ không bối rối, trái lại còn hơi nhếch miệng lên.

- Bất phá bất lập, phá nhi hậu lập, ngưng!

Chữ “ngưng” vừa vang lên, Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công như cối xay chọc trời đột nhiên chuyển động, một đạo kinh lôi cỡ lu nước từ trên trời giáng xuống, như một đạo kim quang chiếu lên trên đầu hắn.

Trong linh đài vốn bị phá vỡ, bỗng nhiên linh khí hỗn loạn, điên cuồng dừng lại.

Ngay sau đó, một luồng khí xoáy tự hình thành ở giữa linh đài, tất cả linh khí như thủy triều rút tụ tập về phía luồng khí xoáy này.

Cùng lúc đó, linh khí trên không Mạc Phàm nghiền nát luồng khí xoáy sắp biến mất, theo luồng khí xoáy tự hình thành trong linh đài Mạc Phàm, những linh khí này như tìm được miệng thoát, lao về phía quanh người Mạc Phàm một cách điên cuồng.

Nhìn từ phía xa, giống như có một cái phễu to gắn trên người Mạc Phàm.

Khí tức khiến tim người ta đập nhanh xuất hiện trên người Mạc Phàm, tăng lên gấp bội.

Ngao Sương đã xoay người chuẩn bị mang Tiểu Lan rời đi, Mạc Phàm đột phá thất bại, cô không đi chỉ sợ lát nữa không đi được rồi.

Nhưng nhìn thấy dị tượng trên bầu trời, vẻ mặt cô lập tức sửng sốt.

- Đây là cái quỷ gì thế?

Không chỉ Ngao Sương, sắc mặt Tần Vô Nhai cũng thay đổi.

- Sao lại thế này?

Dựa theo kinh nghiệm bọn họ đột phá tới Thần Cảnh, luồng khí xoáy bị đánh tan thì có ý nghĩa Ngưng Đan thất bại, không thể Ngưng Đan lần hai.

Dưới luồng khí xoáy, trong mắt Mạc Phàm chớp lóe tinh quang, dùng lực hút giống như nuốt trôi thiên hạ, linh khí nồng đậm xung quanh và linh khí đám Tần Vô Nhai phóng thích đều được hắn hút toàn bộ vào linh đài.

Trong linh đài xoay tròn rất nhanh, vòng xoáy biến mất, cũng không còn Đạo Cơ, chỉ còn lại một viên hạt châu bốn mâu, tỏa ra năng lượng đáng sợ khiến người ta hít thở không thông.

Khí Nguyên thành! Tu vi của hắn đã dừng ở cảnh giới Tiên Thiên lâu lắm rồi, chỉ ngưng tụ Tinh Nguyên và Thần Nguyên đã có chút miễn cưỡng đối phó Hỗn Độn, Ân Tố Tố, nếu lần trước không phải có tiên mộ, có khả năng hắn đã không về được.

Đám Phong Vô Duyến và Tần Vô Nhai mạnh hơn đám Hỗn Độn, quả thật trạng thái hiện giờ hơi miễn cưỡng.

Nếu tu vi quá yếu, vậy thì tăng tu vi lên một cấp, ngưng tụ một viên Thần Nguyên.

- Hửm?

Đám Phong Vô Duyến nhướn mày, trên mặt hiện lên chút dị sắc.

- Đã đến lúc này rồi, tiểu tử kia còn muốn làm gì thế?

Quỷ Vô Tà cảm thấy khó hiểu nói.

Tần Vô Nhai hơi híp mắt lại, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

- Thu lại toàn bộ linh khí, dùng Thể Thuật giết tiểu tử này, tiểu tử này muốn mượn linh khí của chúng ta để đột phá.

Tần Vô Nhai vừa mới nói xong.

Đồ án thái cực hắc bạch xung quanh Mạc Phàm chuyển động, lực hút cường đại xuất hiện, giống như một vòng xoáy hút linh khí xung quanh về phía hắn.

Chỉ trong phút chốc, linh khí trong mười dặm xung quanh bị Tần Vô Nhai khống chế đã tụ lại chỗ Mạc Phàm, hình thành một vòng xoáy linh khí như long toàn phong, nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Mạc Phàm.

Không chỉ những linh khí này, phía dưới vòng xoáy xoay tròn này, lôi điện huyết sắc ở xung quanh, huyết khí dưới nền đất và linh khí đám Tần Vô Nhai phóng thích ra, cùng bị nghiền nát nạp vào bên trong, giống như tờ giấy trong long toàn phong.

Chỉ mấy hơi, đại thủ ấn, hư ảnh Côn Bằng của đám Phong Vô Duyến phóng thích ra bị phá một phần ba, bị vòng xoáy linh khí trên đỉnh đầu Mạc Phàm hấp thu.

- Tiểu tử kia đột phá lúc này sao?

Vẻ mặt đám Phong Vô Duyến ngạc nhiên, trong đôi mắt nhìn Mạc Phàm không còn khinh miệt, trái lại thay vào đó là dị sắc.

Người bình thường đột phá đều lựa chọn nơi an toàn không có ai quấy rầy, tránh bị ảnh hưởng, dẫn đến đột phá thất bại.

Mạc Phàm đột phá dưới bao vây tấn công của năm bọn họ, đây là muốn chết sao?

- Công pháp của tiểu tử này rất bá đạo, nếu cậu ta muốn linh khí, đều đưa cả cho cậu ta đi, chỉ là sẽ kích nổ toàn bộ.

Tần Vô Nhai nhíu mày nói.

Nước đổ khó hốt, bọn họ phóng thích nhiều linh khí như vậy, muốn thu hồi dưới lực hút của Mạc Phàm cũng không dễ như vậy.

Nếu Mạc Phàm muốn, vậy thì cho Mạc Phàm, nhưng mà…

- Bạo!

Ông ta khẽ quát một tiếng, khí trảm còn lại không đợi bị vòng xoáy trên đỉnh đầu Mạc Phàm hút đi, lập tức tự chui vào trong vòng xoáy.

Khí trảm mới tiến vào trong vòng xoáy, lập tức bùng nổ giống như là pháo hoa, không gian chấn động, năng lượng dao động giống như sóng thần ngút trời, đánh về phía vòng xoáy kia.

Làm xong những chuyện này, Tần Vô Nhai không do dự, cơ thể như sao băng xông về phía Mạc Phàm.

Tiểu tử Mạc Phàm này quá kỳ lạ, nếu để cậu ta đột phá thành công, không biết sẽ xảy ra chuyện gì, không nên lơ là thì hơn.

Đám Phong Vô Duyến thấy thế cũng không do dự nữa, đẩy hết linh khí của mình vào trong khí xoáy của Mạc Phàm kích nổ.

Mỗi người thi triển Thể Thuật, hay không khí kỹ, hoặc lực lượng cơ thể thuần túy công kích Mạc Phàm.

Nhiều lực lượng như vậy bùng nổ ra, trong chớp mắt khí xoáy trên không Mạc Phàm bị hủy hơn nửa, khe hở tiếp tục lan xuống phía dưới.

Mạc Phàm nhìn đám Tần Vô Nhai đánh tới, trên mặt không có chút gợn sóng.

- Nếu tôi là các ông, tôi sẽ không dùng Thể Thuật.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Ưu thế của đám Tần Vô Nhai là có tu vi cao hơn hắn, đám người này vì tránh để linh khí bị hắn hấp thu, vậy mà từ bỏ linh khí đấu Thể Thuật với hắn.

Hắn đã tu thành Thần Thể, những người này dùng thứ mình không am hiểu nhất đối phó hắn, không thể không nói đây không phải là lựa chọn sáng suốt.

Nhưng cho dù lựa chọn chính xác, có thể ngăn được hắn đột phá sao?

Ý niệm của hắn vừa động, ánh sáng ngũ sắc trên người đại phóng, hình thành một hư ảnh hình người cao mười thước bảo vệ hắn ở bên trong.

“Keng” một tiếng thật to, tất cả công kích của đám Tần Vô Nhai bị ánh sáng ngũ sắc đỡ lấy.

Sắc mặt Tần Vô Nhai hơi khó coi, không hiểu sao lại có dự cảm không hay.

Mạc Phàm có tu vi cảnh giới Tiên Thiên đã cường hãn như vậy, nếu để Mạc Phàm tiến vào Thần Cảnh, không biết sẽ kh ủng bố cỡ nào.

Phải biết rằng Tiên Thiên Tông Sư tới Thần Cảnh, nhìn chỉ như một bước, nhưng không khác gì từ dưới đất lên trời, cho nên gần trăm năm qua Địa Cầu không có người từ cảnh giới Tiên Thiên tiến vào Thần Cảnh.

Một bước này khó bao nhiêu, thì tăng thực lực cũng đáng sợ bấy nhiêu.

- Nhanh ngăn cậu ta lại, hủy diệt khí xoáy kia đi.

Tần Vô Nhai tức giận nói.

Ông ta vừa nói xong, mấy người cùng ra tay, kiếm khí, khí trảm, đại thủ ấn khiến tim người ta đập nhanh lại hàng lâm, đánh về phía khí xoáy trên đỉnh đầu Mạc Phàm.

Mạc Phàm cũng không ngăn cản, dưới lựclượng của mấy người trong chớp mắt khí xoáy như thủy tinh bị một đòn nghiêm trọng, vỡ ra thành từng mảnh.

Không chỉ khí xoáy này, một khí xoáy huyền ảo trong linh đài hắn mở ra cũng bị nghiền nát theo đại khí.

Vừa rồi không chỉ linh đài của Mạc Phàm như vừa gặp bão, Đạo Cơ hình tháp chín tầng cũng rầm rầm vỡ nát, khí tức trên người hắn cũng nhanh chóng giảm xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Vừa rồi Mạc Phàm khiến người ta có cảm giác như một ngọn núi cao, bây giờ giống như một ngọn núi to thổi phòng bị rút khí.

“Phù…” Nhìn khí tức Mạc Phàm nhanh chóng yếu đi, lúc này đám Tần Vô Nhai mới thở phào nhẹ nhõm.

Luồng khí xoáy bị hủy, Mạc Phàm đã đột phá thất bại, cho dù không chết thì thực lực cũng giảm xuống, ít nhất đã không có gì uy hiếp nữa.

Trong năm người, Mạc Phàm không chỉ không bối rối, trái lại còn hơi nhếch miệng lên.

- Bất phá bất lập, phá nhi hậu lập, ngưng!

Chữ “ngưng” vừa vang lên, Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công như cối xay chọc trời đột nhiên chuyển động, một đạo kinh lôi cỡ lu nước từ trên trời giáng xuống, như một đạo kim quang chiếu lên trên đầu hắn.

Trong linh đài vốn bị phá vỡ, bỗng nhiên linh khí hỗn loạn, điên cuồng dừng lại.

Ngay sau đó, một luồng khí xoáy tự hình thành ở giữa linh đài, tất cả linh khí như thủy triều rút tụ tập về phía luồng khí xoáy này.

Cùng lúc đó, linh khí trên không Mạc Phàm nghiền nát luồng khí xoáy sắp biến mất, theo luồng khí xoáy tự hình thành trong linh đài Mạc Phàm, những linh khí này như tìm được miệng thoát, lao về phía quanh người Mạc Phàm một cách điên cuồng.

Nhìn từ phía xa, giống như có một cái phễu to gắn trên người Mạc Phàm.

Khí tức khiến tim người ta đập nhanh xuất hiện trên người Mạc Phàm, tăng lên gấp bội.

Ngao Sương đã xoay người chuẩn bị mang Tiểu Lan rời đi, Mạc Phàm đột phá thất bại, cô không đi chỉ sợ lát nữa không đi được rồi.

Nhưng nhìn thấy dị tượng trên bầu trời, vẻ mặt cô lập tức sửng sốt.

- Đây là cái quỷ gì thế?

Không chỉ Ngao Sương, sắc mặt Tần Vô Nhai cũng thay đổi.

- Sao lại thế này?

Dựa theo kinh nghiệm bọn họ đột phá tới Thần Cảnh, luồng khí xoáy bị đánh tan thì có ý nghĩa Ngưng Đan thất bại, không thể Ngưng Đan lần hai.

Dưới luồng khí xoáy, trong mắt Mạc Phàm chớp lóe tinh quang, dùng lực hút giống như nuốt trôi thiên hạ, linh khí nồng đậm xung quanh và linh khí đám Tần Vô Nhai phóng thích đều được hắn hút toàn bộ vào linh đài.

Trong linh đài xoay tròn rất nhanh, vòng xoáy biến mất, cũng không còn Đạo Cơ, chỉ còn lại một viên hạt châu bốn mâu, tỏa ra năng lượng đáng sợ khiến người ta hít thở không thông.

Khí Nguyên thành!