- Anh, có người tới nhà chúng ta gây chuyện.
Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.
- Ai vậy?
Hắn liếc mắt nhìn Sen Taiko một cái, kinh ngạc hỏi.
Sen Taiko vừa mới quay về Mạc gia, bên này thật sự có người tới, đúng là khéo thật.
Hắn thật sự muốn nhìn xem, là người nào đến Mạc gia hắn.
- Hai chị gái mặt lạnh họ Viên, nói là chị họ của chị dâu, muốn mang chị dâu đi.
Tiểu Vũ bĩu môi nói.
Cô vốn ra ngoài mua đồ với chị dâu Tiểu Tuyết, mới ra cửa lớn Mạc gia đã bị hai người phụ nữ trẻ tuổi vẻ mặt bất thiện ngăn cản.
Hai người không nói hai lời, muốn mang Tiểu Tuyết đi.
Nếu không phải Moria đi cùng bọn họ lộ ra khí tức Tiên Thiên Tông Sư, có khả năng Tiểu Tuyết bị hai người mang đi rồi.
- Chị họ Tiểu Tuyết?
Mạc Phàm nhíu mày.
Trái lại hắn biết mẹ Tuyết Nhi họ Viên, cũng là một hậu nhân danh môn.
Nhưng kiếp trước, lúc hắn tiếp xúc với Tiểu Tuyết trong vài năm, không thấy có người Viên gia tới tìm Tiểu Tuyết.
Hắn vừa mang Tiểu Tuyết về từ Nhật quốc, lúc này lại có hai người Viên gia tới?
Chỉ hơi nghĩ một lát, hắn thoải mái hơn.
Kiếp trước hắn ngay cả Bạch gia đều không tiếp xúc, thậm chí người đứng sau Lâm Khuynh Thiên là ai cũng không biết, càng không nói đến Viên gia sau lưng Tiểu Tuyết.
- Vậy hai người kia thì sao, bây giờ đang ở đâu?
Mạc Phàm hỏi.
- Bọn họ để lại một bức thư rồi đi, hình như trong thư nói…
Tiểu Vũ ôm má, nghĩ lại nội dung trong bức thư.
- Nói cái gì?
- Nói Bạch gia không thể bảo vệ chị dâu, để chị dâu bị nhà Miyamoto bắt đi, sau này sẽ do Viên gia bảo vệ, không còn quan hệ gì với Bạch gia, trong thư còn nói…
Tiểu Vũ nói xong thì dừng lại.
- Còn nói gì?
Mạc Phàm hỏi.
- Nói Viên gia đã gả chị dâu cho thiếu gia Tống gia Hồng Kông, yêu cầu Bạch gia lập tức đưa chị dâu đến Viên gia, nếu không Viên gia và Tống gia sẽ phái người tới đón chị dâu.
Tiểu Vũ nhìn Mạc Phàm với vẻ lo lắng, nhỏ giọng nói.
- Viên gia và Tống gia Hồng Kông, rất lợi hại sao?
Mạc Phàm nhướn mày, nhìn về phía Sen Taiko.
Kiếp trước hắn chưa từng đến Hồng Kông, không hiểu biết về Hồng Kông lắm.
Sen Taiko là trưởng lão Thanh Bang, hẳn là biết một chút về hai nhà này.
- Viên gia Hồng Kông là nhà xem phong thủy nổi tiếng, không chỉ có lực ảnh hưởng ở Hồng Kông, cho dù là ở Nhật quốc cũng rất nổi tiếng, người có thể tìm nhà Viên gia xem phong thủy, đều là chuyện một số nhân sĩ thượng lưu luôn lấy làm kiêu ngạo, có khả năng Mạc tiên sinh không biết Viên gia, nhưng chắc chắn cậu biết tổ tiên của Viên gia.
Sen Taiko nghiêm túc nói.
- Ai?
- Viên đại sư Viên Thiên Chính.
Mạc Phàm nhíu mày.
Tất nhiên là hắn có biết Viên Thiên Chính, đại sư phong thủy thời Tùy Đường, cho dù là hoàng đến thời đó đều phụng ông ta làm thượng khách.
Ông ta và Lý Thuần Phong một đại sư phong thủy khác cùng sáng tác Thôi Bối Đồ, phía cuối quyển sách bày tỏ phương hướng cuối cùng của nhân loại: Nhân bất phân hắc bạch, địa bất phân nam bắc, vô thành vô phủ, vô nhĩ vô ngã, thiên hạ nhất gia, vạn giáo quy nhất đích đại đồng thế giới, được xưng là kỳ thư số một Hoa Hạ.
Hơn nữa quyển sách này còn tính ra, năm 2012 sẽ là ngày tận thế.
Tuy lời tiên đoán đó không thành công, nhưng kiếp trước đã dẫn tới khủng hoảng.
Tuy chủ nhân trước đây của trang viên này không phải là chính thống của Viên gia, nhưng hình như cũng là một nhánh của Viên gia.
Một nhánh đến Giang Nam đã có khoảng trời riêng như vậy, chỉ sợ chính thống Viên Thiên Chính càng không đơn giản.
Không ngờ nhà ngoại Tuyết Nhi cũng không đơn giản như vậy.
- Tống gia thì sao?
- Tống gia là phú thương siêu cấp ở Hồng Kông, xuất thân từ điền sản và hải vận, khách với những thương nhân điền sản và hải vận khác, Tống gia là thủy tổ cho ngành điền sản và hải vận ở Hồng Kông, không chỉ phú khả địch quốc, còn phong sinh thủy khởi các ngành khác ở Hồng Kông, ở Hồng Kông có một danh xưng là Bán Tống, Bán Tống này là Tống gia, ý nói nửa Hồng Kông là của Tống gia.
Sen Taiko giải thích.
Tống gia vốn chỉ là một tiểu gia tộc, nhưng lúc gia tộc khác đang làm sòng bạc mở quán gà, bọn họ nổi về bất động sản.
Lúc thế lực khác cảm thấy kiếm tiền bằng con đường hải vận nguy hiểm rất cao, bọn họ khiến hải vận phong sinh thủy khởi, từ đó càng mạnh hơn.
Thanh Bang bọn họ rời khỏi Hoa Hạ nhiều năm như vậy, vốn có ý thông qua Hồng Kông làm ván cầu [dùng để đi lên tàu, thuyền] quay về Hoa Hạ.
Kết quả Tống Tử Ngang gia chủ Tống gia giơ tay chắn, bọn họ không có biện pháp gì, đành phải lùi về.
- A… Vậy sao, hai thế lực này đúng là không đơn giản.
Mạc Phàm gật đầu nói.
Hồng Kông là thành phố quốc tế lớn nhất Hoa Hạ, tuy diện tích không so được với Giang Nam và thủ đô, nhưng thực lực kinh tế hơn Giang Nam và thủ đô nhiều.
Hai thế lực này có thể lan truyền thanh danh rất xa ở Hồng Kông, chắc chắn thực lực trên một số thế gia Giang Nam và thủ đô.
- Nếu hai thế lực này liên thủ với nhau, cả Hồng Kông không có ai dám trêu chọc bọn họ, Hoa Hạ cũng không có mấy thế gia so sánh được với bọn họ.
Sen Taiko thận trọng nói.
Viên gia đứng đầu trong giới thuật pháp Hồng Kông, Tống gia thì đứng đầu trong các lĩnh vực khác, hai nhà liên thủ với nhau thì như hai con rồng bắt tay, tuyệt đối không đơn giản như một cộng một bằng hai.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, dời mắt nhìn Tiểu Vũ, giống như không để Viên gia và Tống gia vào mắt.
Viên gia này khi Tiểu Tuyết bị Bạch gia ép gả cho vương tử Carter của Thần Điện không xuất hiện, Tiểu Tuyết bị nhà Miyamoto giam lỏng cũng không xuất hiện ở nhà Miyamoto, lại cứ xuất đầu lộ diện lúc này, muốn mang Tiểu Tuyết đi, còn gả Tiểu Tuyết cho công tử Tống gia, xuất hiện đúng lúc thật.
- Bạch gia chủ nói thế nào?
Mạc Phàm hỏi.
- Chú Bạch nói chú ấy đã gả chị dâu đến Mạc gia chúng ta, sẽ không đưa chị dâu tới Viên gia, cũng không biết Tống gia kia.
Tiểu Vũ nói.
Mạc Phàm mỉm cười, trái lại lần này Bạch Vô Thành không phạm phải hồ đồ nữa.
- Nhưng cha nói hi vọng anh mang chị dâu đến Viên gia Hồng Kông, giải quyết chuyện này, dù sao đó là nhà ngoại chị dâu, nhận được chúc phúc của bọn họ là tốt nhất, cha còn nói con dâu Mạc gia chúng ta tất phải lấy về nhà danh chính ngôn thuận, chị dâu cũng muốn đến Hồng Kông nhìn xem, cho nên em tới hỏi anh một chút anh muốn đi hay không.
Tiểu Vũ giống như ống truyền đạt, nói tiếp.
Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.
- Đi, đương nhiên phải đi rồi.
Bọn họ hoàn toàn có thể không cần để ý Viên gia, Viên gia cộng thêm Tống gia lợi hại mấy cũng chỉ là thế gia phàm trần, vốn dĩ không lọt vào mắt của hắn.
Lúc này hai nhà ầm ĩ, chắc chắn không ôm ý tốt.
Nếu cha để ý chuyện này như vậy, vậy thì đến Hồng Kông xem thế nào.
Kiếp trước mãi đến khi cha qua đời cũng không đợi được hắn lấy con dâu về, lần này xem như bù đắp lại tiếc nuối kiếp trước cho cha, danh chính ngôn thuận cưới Tuyết Nhi về nhà.
Chỉ là chuyện đi một chuyến, không tính là gì với hắn.
- Thật vậy sao, vậy em đi nói cho cha mẹ và chị dâu.
Tiểu Vũ chạy đi, Sen Taiko cũng rời đi theo.
Hai người vừa đi, ý niệm của Mạc Phàm khẽ động, không lâu sau, Chu Hiệt và Moria cùng đi tới.
Hắn dặn dò hai người vài câu, ánh mắt nhìn về phía Nam.
- Viên gia, Tống gia, xem bọn họ giở trò gì. - Anh, có người tới nhà chúng ta gây chuyện.
Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.
- Ai vậy?
Hắn liếc mắt nhìn Sen Taiko một cái, kinh ngạc hỏi.
Sen Taiko vừa mới quay về Mạc gia, bên này thật sự có người tới, đúng là khéo thật.
Hắn thật sự muốn nhìn xem, là người nào đến Mạc gia hắn.
- Hai chị gái mặt lạnh họ Viên, nói là chị họ của chị dâu, muốn mang chị dâu đi.
Tiểu Vũ bĩu môi nói.
Cô vốn ra ngoài mua đồ với chị dâu Tiểu Tuyết, mới ra cửa lớn Mạc gia đã bị hai người phụ nữ trẻ tuổi vẻ mặt bất thiện ngăn cản.
Hai người không nói hai lời, muốn mang Tiểu Tuyết đi.
Nếu không phải Moria đi cùng bọn họ lộ ra khí tức Tiên Thiên Tông Sư, có khả năng Tiểu Tuyết bị hai người mang đi rồi.
- Chị họ Tiểu Tuyết?
Mạc Phàm nhíu mày.
Trái lại hắn biết mẹ Tuyết Nhi họ Viên, cũng là một hậu nhân danh môn.
Nhưng kiếp trước, lúc hắn tiếp xúc với Tiểu Tuyết trong vài năm, không thấy có người Viên gia tới tìm Tiểu Tuyết.
Hắn vừa mang Tiểu Tuyết về từ Nhật quốc, lúc này lại có hai người Viên gia tới?
Chỉ hơi nghĩ một lát, hắn thoải mái hơn.
Kiếp trước hắn ngay cả Bạch gia đều không tiếp xúc, thậm chí người đứng sau Lâm Khuynh Thiên là ai cũng không biết, càng không nói đến Viên gia sau lưng Tiểu Tuyết.
- Vậy hai người kia thì sao, bây giờ đang ở đâu?
Mạc Phàm hỏi.
- Bọn họ để lại một bức thư rồi đi, hình như trong thư nói…
Tiểu Vũ ôm má, nghĩ lại nội dung trong bức thư.
- Nói cái gì?
- Nói Bạch gia không thể bảo vệ chị dâu, để chị dâu bị nhà Miyamoto bắt đi, sau này sẽ do Viên gia bảo vệ, không còn quan hệ gì với Bạch gia, trong thư còn nói…
Tiểu Vũ nói xong thì dừng lại.
- Còn nói gì?
Mạc Phàm hỏi.
- Nói Viên gia đã gả chị dâu cho thiếu gia Tống gia Hồng Kông, yêu cầu Bạch gia lập tức đưa chị dâu đến Viên gia, nếu không Viên gia và Tống gia sẽ phái người tới đón chị dâu.
Tiểu Vũ nhìn Mạc Phàm với vẻ lo lắng, nhỏ giọng nói.
- Viên gia và Tống gia Hồng Kông, rất lợi hại sao?
Mạc Phàm nhướn mày, nhìn về phía Sen Taiko.
Kiếp trước hắn chưa từng đến Hồng Kông, không hiểu biết về Hồng Kông lắm.
Sen Taiko là trưởng lão Thanh Bang, hẳn là biết một chút về hai nhà này.
- Viên gia Hồng Kông là nhà xem phong thủy nổi tiếng, không chỉ có lực ảnh hưởng ở Hồng Kông, cho dù là ở Nhật quốc cũng rất nổi tiếng, người có thể tìm nhà Viên gia xem phong thủy, đều là chuyện một số nhân sĩ thượng lưu luôn lấy làm kiêu ngạo, có khả năng Mạc tiên sinh không biết Viên gia, nhưng chắc chắn cậu biết tổ tiên của Viên gia.
Sen Taiko nghiêm túc nói.
- Ai?
- Viên đại sư Viên Thiên Chính.
Mạc Phàm nhíu mày.
Tất nhiên là hắn có biết Viên Thiên Chính, đại sư phong thủy thời Tùy Đường, cho dù là hoàng đến thời đó đều phụng ông ta làm thượng khách.
Ông ta và Lý Thuần Phong một đại sư phong thủy khác cùng sáng tác Thôi Bối Đồ, phía cuối quyển sách bày tỏ phương hướng cuối cùng của nhân loại: Nhân bất phân hắc bạch, địa bất phân nam bắc, vô thành vô phủ, vô nhĩ vô ngã, thiên hạ nhất gia, vạn giáo quy nhất đích đại đồng thế giới, được xưng là kỳ thư số một Hoa Hạ.
Hơn nữa quyển sách này còn tính ra, năm 2012 sẽ là ngày tận thế.
Tuy lời tiên đoán đó không thành công, nhưng kiếp trước đã dẫn tới khủng hoảng.
Tuy chủ nhân trước đây của trang viên này không phải là chính thống của Viên gia, nhưng hình như cũng là một nhánh của Viên gia.
Một nhánh đến Giang Nam đã có khoảng trời riêng như vậy, chỉ sợ chính thống Viên Thiên Chính càng không đơn giản.
Không ngờ nhà ngoại Tuyết Nhi cũng không đơn giản như vậy.
- Tống gia thì sao?
- Tống gia là phú thương siêu cấp ở Hồng Kông, xuất thân từ điền sản và hải vận, khách với những thương nhân điền sản và hải vận khác, Tống gia là thủy tổ cho ngành điền sản và hải vận ở Hồng Kông, không chỉ phú khả địch quốc, còn phong sinh thủy khởi các ngành khác ở Hồng Kông, ở Hồng Kông có một danh xưng là Bán Tống, Bán Tống này là Tống gia, ý nói nửa Hồng Kông là của Tống gia.
Sen Taiko giải thích.
Tống gia vốn chỉ là một tiểu gia tộc, nhưng lúc gia tộc khác đang làm sòng bạc mở quán gà, bọn họ nổi về bất động sản.
Lúc thế lực khác cảm thấy kiếm tiền bằng con đường hải vận nguy hiểm rất cao, bọn họ khiến hải vận phong sinh thủy khởi, từ đó càng mạnh hơn.
Thanh Bang bọn họ rời khỏi Hoa Hạ nhiều năm như vậy, vốn có ý thông qua Hồng Kông làm ván cầu [dùng để đi lên tàu, thuyền] quay về Hoa Hạ.
Kết quả Tống Tử Ngang gia chủ Tống gia giơ tay chắn, bọn họ không có biện pháp gì, đành phải lùi về.
- A… Vậy sao, hai thế lực này đúng là không đơn giản.
Mạc Phàm gật đầu nói.
Hồng Kông là thành phố quốc tế lớn nhất Hoa Hạ, tuy diện tích không so được với Giang Nam và thủ đô, nhưng thực lực kinh tế hơn Giang Nam và thủ đô nhiều.
Hai thế lực này có thể lan truyền thanh danh rất xa ở Hồng Kông, chắc chắn thực lực trên một số thế gia Giang Nam và thủ đô.
- Nếu hai thế lực này liên thủ với nhau, cả Hồng Kông không có ai dám trêu chọc bọn họ, Hoa Hạ cũng không có mấy thế gia so sánh được với bọn họ.
Sen Taiko thận trọng nói.
Viên gia đứng đầu trong giới thuật pháp Hồng Kông, Tống gia thì đứng đầu trong các lĩnh vực khác, hai nhà liên thủ với nhau thì như hai con rồng bắt tay, tuyệt đối không đơn giản như một cộng một bằng hai.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, dời mắt nhìn Tiểu Vũ, giống như không để Viên gia và Tống gia vào mắt.
Viên gia này khi Tiểu Tuyết bị Bạch gia ép gả cho vương tử Carter của Thần Điện không xuất hiện, Tiểu Tuyết bị nhà Miyamoto giam lỏng cũng không xuất hiện ở nhà Miyamoto, lại cứ xuất đầu lộ diện lúc này, muốn mang Tiểu Tuyết đi, còn gả Tiểu Tuyết cho công tử Tống gia, xuất hiện đúng lúc thật.
- Bạch gia chủ nói thế nào?
Mạc Phàm hỏi.
- Chú Bạch nói chú ấy đã gả chị dâu đến Mạc gia chúng ta, sẽ không đưa chị dâu tới Viên gia, cũng không biết Tống gia kia.
Tiểu Vũ nói.
Mạc Phàm mỉm cười, trái lại lần này Bạch Vô Thành không phạm phải hồ đồ nữa.
- Nhưng cha nói hi vọng anh mang chị dâu đến Viên gia Hồng Kông, giải quyết chuyện này, dù sao đó là nhà ngoại chị dâu, nhận được chúc phúc của bọn họ là tốt nhất, cha còn nói con dâu Mạc gia chúng ta tất phải lấy về nhà danh chính ngôn thuận, chị dâu cũng muốn đến Hồng Kông nhìn xem, cho nên em tới hỏi anh một chút anh muốn đi hay không.
Tiểu Vũ giống như ống truyền đạt, nói tiếp.
Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.
- Đi, đương nhiên phải đi rồi.
Bọn họ hoàn toàn có thể không cần để ý Viên gia, Viên gia cộng thêm Tống gia lợi hại mấy cũng chỉ là thế gia phàm trần, vốn dĩ không lọt vào mắt của hắn.
Lúc này hai nhà ầm ĩ, chắc chắn không ôm ý tốt.
Nếu cha để ý chuyện này như vậy, vậy thì đến Hồng Kông xem thế nào.
Kiếp trước mãi đến khi cha qua đời cũng không đợi được hắn lấy con dâu về, lần này xem như bù đắp lại tiếc nuối kiếp trước cho cha, danh chính ngôn thuận cưới Tuyết Nhi về nhà.
Chỉ là chuyện đi một chuyến, không tính là gì với hắn.
- Thật vậy sao, vậy em đi nói cho cha mẹ và chị dâu.
Tiểu Vũ chạy đi, Sen Taiko cũng rời đi theo.
Hai người vừa đi, ý niệm của Mạc Phàm khẽ động, không lâu sau, Chu Hiệt và Moria cùng đi tới.
Hắn dặn dò hai người vài câu, ánh mắt nhìn về phía Nam.
- Viên gia, Tống gia, xem bọn họ giở trò gì.