Nhưng anh không biết cách làm nên đành gọi cho Đồ Bảo Toàn.
“Tử Di, anh có một khối hổ phách màu vàng, hôm nào em kiếm ai gia công nhé, khối này rất đặc biệt, dùng nó làm trang sức thì có tác dụng rất lớn với sức khoẻ”.
Đồ Bảo Toàn nghe xong thì rất ngạc nhiên: “Còn thứ như vậy ư? Được, em nhớ rồi, em sẽ kiếm một người thợ thật giỏi”.
Ngô Bình bỏ điện thoại xuống rồi lại cẩn thận xẻ khối dược phách ấy ra, sau đó chầm chậm lấy hai quả dưa vàng ra ngoài. Đoạn dây mây cũng là đồ tốt, dùng ngâm rượu thì có thể phát huy tác dụng tốt hơn.
Chỗ hổ phách màu vàng còn lại thì Ngô Bình gói cần rồi chờ Đồ Bảo Toàn đến lấy, sau đó anh lấy mấy đoạn dây mây ra rồi mang tới hầm rượu.
Lúc xây nhà, Ngô Bình đã xây hai mật thất, một trong số đó là hầm rượu, anh đã lấy được nhiều rượu quý của nhị sư huynh và Diệp Huyền nên cất hết ở đây.
Bây giờ, anh tìm một bình rượu ủ lâu năm, sau đó cắt sợi dây mây thành mấy đoạn rồi bỏ vào trong. Ngâm một thời gian nữa là có thể uống được, hiệu quả tốt ngang với linh đan.
Anh lấy một quả dưa vàng ra rửa rồi ăn, dược tính của nó rất mạnh, tu sĩ chưa tiến vào cảnh giới Tiên Thiên không thể ăn được, nhưng anh thì không sao.
Mùi vị của nó không ngon lắm, hơi chát và đắng, nhưng sau đó lại có vị ngọt.
Ngô Bình cắn vài miếng là hết quả dưa, sau đó bụng anh nóng ran, một luồng nhiệt nóng lan tới kinh mạch của anh, Ngô Bình lập tức vận chuyện đại chu thiên.
Ngô Bình đang ở cấp thứ hai Luyện Hình của cảnh giới Tiên Thiên rồi, sau khi vận hành sức mạnh kỳ lạ đó, anh thấy mình như sắp đột phá.
“Quá ghê! Nó giúp mình đột phá qua cấp Luyện Hình luôn!”, Ngô Bình sáng mắt lên, đương nhiên không bỏ lỡ cơ hội mà bắt đầu luyện tập động tác của tổ hợp thứ ba từ bài luyện thể luôn.
Trước kia, khi luyện tổ hợp thứ hai, Ngô Bình thất rất chật vật, tổ hợp thứ ba thì khỏi phải bàn. Nhưng giờ có luồng sức mạnh này hỗ trợ, anh đã luyện thành công tổ hợp thứ ba dễ dàng.
Loáng cái, anh đã luyện xong động tác thứ nhất, dù vẫn hơi khó, nhưng vẫn dễ hơn trước. Sau đó đến động tác thứ hai, thứ ba cho đến hết.
Luyện xong xuôi, Ngô Bình cảm thấy toàn thân thư thái, như thể vừa thoát khỏi gông cùm xiềng xích, anh như được thay da đổi thịt và hoàn toàn lột xác!
Ngô Bình đã độc nhiều ghi chép về tu hành trong phiến ngọc nên biết cảm giác này rất hiếm có, điều này chứng tỏ anh sắp đột phá rồi.
Ngô Bình mừng rỡ, liên tục tập bài luyện thể. Bắt đầu từ tổ hợp thứ nhất, thứ hai và thứ ba.
Anh luyện một lèo bảy lần, sau đó cảm thấy người mình kêu lên rắc một tiếng, tiếp theo có một luồng sức mạnh nào đó trong cơ thể đã được đánh thức, nó ngày một mạnh và rõ ràng hơn.
Luồng sức mạnh ấy vừa xuất hiện, Ngô Bình lập tức thấy Luyện Hình của mình viên mãn. Anh mừng rỡ rồi tiếp tục đột phá tầng thứ ba của Tiên Thiên là Sinh Niệm!
Tầng cảnh giới này sẽ sinh ra thần niệm, trước đó Ngô Bình đã có thần ý rồi, nhưng nó chỉ là sự tồn tại duy tâm, không thể phát huy tác dụng ra ngoài. Thần niệm thì khác, nó có thêt sinh ra niệm lực để tác động lên sự vật.