Lạc Trường Sinh đang ở đó uống trà. Ông ta đã đến từ lâu, vì không thích gặp người lạ nên mới trốn lên đây.
Ngồi đối diện Lạc Trường Sinh, anh nói: “Ông Lạc, người vừa nãy nói rằng chủ của ông ta không phải người phàm, thế nghĩa là sao?”
Lạc Trường Sinh đáp: “Không phải người phàm, thế là người của Địa Tiên Giới”.
Ngô Bình chấn động: “Người của Địa Tiên Giới?”
“Chứ sao?”, Lạc Trường Sinh nhẹ nhàng nói: “Tu vi của cậu càng cao, tài nguyên nắm trong tay càng nhiều, thì sẽ dễ bị họ chú ý. Đám người đó kinh tởm lắm”.
Ngô Bình hỏi: “Ông từng có qua lại với người của Địa Tiên Giới à?”
Lạc Trường Sinh hừ giọng: “Chứ cậu nghĩ tại sao năm xưa tôi lại chạy đến Đông Doanh? Vì bị bọn họ ép đấy”.
Ngô Bình thích thú hỏi: “Ra là ông bị họ ép buộc. Chuyện là thế nào vậy, kể cho tôi nghe với”.
Lạc Trường Sinh có vẻ không muốn đề cập chuyện này, có điều Ngô Bình đang là cấp trên của ông ta. Im lặng một hồi, ông ta mới kể lại ngọn ngành chuyện năm xưa.
Khi ấy, Lạc Trường Sinh đã sở hữu tu vi ở đỉnh cao Nhân Tiên, có địa vị rất cao trong giang hồ, là bạn của Hoàng đế thời đó. Nhờ vậy, ông ta nắm được của cải hàng nghìn tỷ, oai phong vô cùng. Lúc này, có một người tự xưng là “Nghiêm công tử” đến tìm Lạc Trường Sinh, ngỏ ý muốn hợp tác với ông ta. “Hợp tác” ở đây là Lạc Trường Sinh giúp Nghiêm công tử làm việc. Còn người này sẽ hồi đáp bằng cách cung cấp đan dược cho Lạc Trường Sinh, giúp ông ta tiến thêm một bước, trở thành Địa Tiên.
Việc trở thành Địa Tiên có sức hấp dẫn rất lớn. Lạc Trường Sinh đồng ý ngay tắp lự, sau đó đã nhận được đan dược. Nhờ sự hỗ trợ của đan dược, ông ta đã thăng cấp thành Địa Tiên ít lâu sau đó.
Thật ra Lạc Trường Sinh có tư chất rất tốt, dù không có đan dược thì sớm muộn gì cũng đột phá được thôi. Nhưng nếu có thể đột phá sớm thì chẳng ai muốn chờ cả.
Nhưng ông ta tiếp xúc với Nghiêm công tử càng lâu thì lòng càng thấy bứt rứt. Lạc Trường Sinh dần biến thành con rối của đối phương, làm rất nhiều chuyện trái với lương tâm, giết người phóng hoả, diệt cả nhà người khác.
Những hành động ấy đã khiến tiếng ác của Lạc Trường Sinh vang khắp giang hồ. Biết bao người căm hận ông ta đến thấu xương. Dần dà, ông ta đã biến thành đại ma đầu.
Cuối cùng, có một ngày kia, Lạc Trường Sinh quyết định thoát khỏi sự kiểm soát của Nghiêm công tử, từ chối làm theo mệnh lệnh của đối phương.
Nghiêm công tử nổi trận lôi đình, bắt đầu ra tay với người nhà và bạn bè Lạc Trường Sinh, không ngừng có người bị thương, thậm chí mất mạng. Trong cơn thịnh nộ, Lạc Trường Sinh đã đánh Nghiêm công tử bị trọng thương.